Đường Dư ngồi xuống bên cạnh cô, mãi một lúc mới nói, “ thực ra mình vì một người mà đến.”
Tô Niên Niên mắt sáng lên, “ Ai thế, nam hay nữ, lẽ nào là tớ, ha ha ha, tớ biết là tình huynh đệ chúng ta sâu nặng mà.”
Đường Dư nhất thời sững sờ, lông mi run run, bặm chặt môi.
Hồi lâu, cậu mới ngoảnh đầu lại, “ Không phải cậu.”
Tô Niên Niên đang cười sung sướng, lập tức bị câu nói của cậu làm cho tịt ngòi, đành phải ngượng ngùng “ ồ” một tiếng.
Nhưng con gái là chúa thích buôn dưa lê, Tô Niên Niên cười trộm, con ngươi xoay tròn chớp chớp.
Lẽ nào Đường Dư có người thích rồi, không ngờ cục gỗ này cũng có ngày thông suốt.
Cô cố tình hỏi dò, “ thế thì người này đối với cậu nhất định quan trọng rồi, chắc chắn là một người con gái xinh đẹp, dịu dàng, cười rất ngọt ngào.”
Càng nói Đường Dư càng căng thẳng, ánh mắt né tránh, cậu phản bác lại, “ Không phải con gái.”
Trời đất ơi.
Tô Niên Niên cảm thấy mình như hoảng sợ, thì ra thì ra Đường Dư thích không phải con gái, mà là con trai sao? Thảo nào mấy năm này, đều không thấy cậu ấy nói chuyện với người con gái nào được mấy câu, thì ra chân tướng là như thế sao?
Trong mắt Tô Niên Niên, Đường Dư chính là một người trí não đơn giản tứ chi phát triển, lại không biết nói dối, lại không biết che giấu, cho nên đương nhiên hiểu lầm giới tính của Đường Dư.
Vốn dĩ mang theo tâm trạng trêu đùa, Tô Niên Niên lúc này vẻ mặt đồng tình, cô vỗ vỗ vai Đường Dư, giọng nói kéo dài: “ Đường Dư, mỗi người đều có quyền lợi theo đuổi tình yêu của mình, cậu yên tâm, tớ sẽ không kỳ thị cậu.”
Đường Dư: “....”
Bị hiểu lầm như lại không dám giải thích, cảm giác này quả thật là khó xử.
Quay về lớp, ánh mắt Tống Dư Hi nhìn Tô Niên Niên trở nên khó hiểu.
Cho đến mãi buổi chiều, Tống Dư Hi đứng ngồi không yên.
Tranh thủ tiết tự học cuối cùng, Tống Dư Hi huých huých vào cánh tay Tô Niên Niên, “ Rốt cuộc cậu với Đường Dư là quan hệ gì thế?”
Tại sao hôm nay tất cả mọi người đều hỏi mình vấn đề này, Tô Niên Niên có chút buồn bực.
“ Bạn thân ấy mà, bọn mình quen nhau từ khi học phổ thông năm nhất, cậu tưởng là gì thế?”
“ là thế à?” Tống Dư Hi biểu cảm vẫn còn thắc mắc, “ Thật sự chỉ là bạn sao?”
Tô Niên Niên nghĩ một lúc mới trả lời, “ Nếu không thì sao?”
Đối với cô mà nói, tình bạn của cô và Đường Dư quá thuần khiết trong sáng, hai người không hề suy xét về phương diện nào cả.
Đương nhiên, đây chỉ là cách nghĩ của riêng phía Tô Niên Niên.
Tống Dư Hi như trút được gánh nặng, cô biết Tô Niên Niên sẽ không lừa cô, bối rối cuối cùng lại mở miệng hỏi, “ Thế còn Trần Nguyên có phải đang theo đuổi cậu không?”
“ Sao thế được chứ?” Mặc dù cô và Trần Nguyên không có quan hệ huyết thống, nhưng cũng là anh em với nhau.
“ Nhưng mình thấy quan hệ của hai người rất tốt.” Tống Dư Hi rụt rè nói.
Tô Niên Niên nhăn trán, “ Tại vì bọn mình là người một nhà.”
Tống Dư Hi trợn tròn mắt, “ Người một nhà”, sau khi nghe được câu trả lời chính xác của Tô Niên Niên, cô mới thấy mình nghĩ quá nhiều rồi.
A a a, cho nên hai người họ không phải tình nhân, mà là anh em.
Tô Niên Niên lắc lắc đầu, dù sao quan hệ của cô và Trần Nguyên cũng không phải bí mật gì mà không thể nói cho ai biết, nói cho Tống Dư Hi cũng không có gì to tát.
Nhưng cô không biết, tương lai điều này lại mang đến cho cô biết bao phiền phức.
Chuông tan học vang lên, Tô Niên Niên uể oải thu dọn đồ đạc, Đường Dư khẽ nói, “ Tớ đưa cậu về nhé.”
Chúc Thành biểu cảm ngạc nhiên, bây giờ tán gái cũng chủ động như thế cơ à?
Tô Niên Niên mắt sáng lên, “ Ai thế, nam hay nữ, lẽ nào là tớ, ha ha ha, tớ biết là tình huynh đệ chúng ta sâu nặng mà.”
Đường Dư nhất thời sững sờ, lông mi run run, bặm chặt môi.
Hồi lâu, cậu mới ngoảnh đầu lại, “ Không phải cậu.”
Tô Niên Niên đang cười sung sướng, lập tức bị câu nói của cậu làm cho tịt ngòi, đành phải ngượng ngùng “ ồ” một tiếng.
Nhưng con gái là chúa thích buôn dưa lê, Tô Niên Niên cười trộm, con ngươi xoay tròn chớp chớp.
Lẽ nào Đường Dư có người thích rồi, không ngờ cục gỗ này cũng có ngày thông suốt.
Cô cố tình hỏi dò, “ thế thì người này đối với cậu nhất định quan trọng rồi, chắc chắn là một người con gái xinh đẹp, dịu dàng, cười rất ngọt ngào.”
Càng nói Đường Dư càng căng thẳng, ánh mắt né tránh, cậu phản bác lại, “ Không phải con gái.”
Trời đất ơi.
Tô Niên Niên cảm thấy mình như hoảng sợ, thì ra thì ra Đường Dư thích không phải con gái, mà là con trai sao? Thảo nào mấy năm này, đều không thấy cậu ấy nói chuyện với người con gái nào được mấy câu, thì ra chân tướng là như thế sao?
Trong mắt Tô Niên Niên, Đường Dư chính là một người trí não đơn giản tứ chi phát triển, lại không biết nói dối, lại không biết che giấu, cho nên đương nhiên hiểu lầm giới tính của Đường Dư.
Vốn dĩ mang theo tâm trạng trêu đùa, Tô Niên Niên lúc này vẻ mặt đồng tình, cô vỗ vỗ vai Đường Dư, giọng nói kéo dài: “ Đường Dư, mỗi người đều có quyền lợi theo đuổi tình yêu của mình, cậu yên tâm, tớ sẽ không kỳ thị cậu.”
Đường Dư: “....”
Bị hiểu lầm như lại không dám giải thích, cảm giác này quả thật là khó xử.
Quay về lớp, ánh mắt Tống Dư Hi nhìn Tô Niên Niên trở nên khó hiểu.
Cho đến mãi buổi chiều, Tống Dư Hi đứng ngồi không yên.
Tranh thủ tiết tự học cuối cùng, Tống Dư Hi huých huých vào cánh tay Tô Niên Niên, “ Rốt cuộc cậu với Đường Dư là quan hệ gì thế?”
Tại sao hôm nay tất cả mọi người đều hỏi mình vấn đề này, Tô Niên Niên có chút buồn bực.
“ Bạn thân ấy mà, bọn mình quen nhau từ khi học phổ thông năm nhất, cậu tưởng là gì thế?”
“ là thế à?” Tống Dư Hi biểu cảm vẫn còn thắc mắc, “ Thật sự chỉ là bạn sao?”
Tô Niên Niên nghĩ một lúc mới trả lời, “ Nếu không thì sao?”
Đối với cô mà nói, tình bạn của cô và Đường Dư quá thuần khiết trong sáng, hai người không hề suy xét về phương diện nào cả.
Đương nhiên, đây chỉ là cách nghĩ của riêng phía Tô Niên Niên.
Tống Dư Hi như trút được gánh nặng, cô biết Tô Niên Niên sẽ không lừa cô, bối rối cuối cùng lại mở miệng hỏi, “ Thế còn Trần Nguyên có phải đang theo đuổi cậu không?”
“ Sao thế được chứ?” Mặc dù cô và Trần Nguyên không có quan hệ huyết thống, nhưng cũng là anh em với nhau.
“ Nhưng mình thấy quan hệ của hai người rất tốt.” Tống Dư Hi rụt rè nói.
Tô Niên Niên nhăn trán, “ Tại vì bọn mình là người một nhà.”
Tống Dư Hi trợn tròn mắt, “ Người một nhà”, sau khi nghe được câu trả lời chính xác của Tô Niên Niên, cô mới thấy mình nghĩ quá nhiều rồi.
A a a, cho nên hai người họ không phải tình nhân, mà là anh em.
Tô Niên Niên lắc lắc đầu, dù sao quan hệ của cô và Trần Nguyên cũng không phải bí mật gì mà không thể nói cho ai biết, nói cho Tống Dư Hi cũng không có gì to tát.
Nhưng cô không biết, tương lai điều này lại mang đến cho cô biết bao phiền phức.
Chuông tan học vang lên, Tô Niên Niên uể oải thu dọn đồ đạc, Đường Dư khẽ nói, “ Tớ đưa cậu về nhé.”
Chúc Thành biểu cảm ngạc nhiên, bây giờ tán gái cũng chủ động như thế cơ à?
Danh sách chương