Suốt đêm Giản Tồn không có cơ hội nghỉ ngơi, cứ cách một lát thì quản gia lại cương cứng, anh đã hôn mê hai ba lần, bụng phồng căng như mang thai, nếu không có bạn thân dỗ dành thì anh đã sụp đổ khóc òa dưới thân quản gia vô cảm.

Nhưng chuyện này sao có thể trách quản gia người máy được? Đều tại anh quá tò mò nên tự tiện thay đổi chế độ của đối phương......

Giản Tồn nắm lấy gối đầu, toàn thân đầm đìa mồ hôi, kêu cũng không ra tiếng, chỉ có thể mấp máy môi thở dốc. Anh cũng chẳng còn lòng dạ nào nói "sướng quá", mới tỉnh lại sau cơn hôn mê ngắn ngủi thì lại bị đẩy lên đỉnh.

"Ưm, đủ...... đủ rồi......" Anh thất thần ôm bụng dưới phình lên, nước mắt chảy ào ạt.

Trong lòng tự nhủ việc này khiến mình cảm thấy vui sướng, nhưng niềm vui sướng này kéo dài quá lâu khiến anh không thể chịu nổi.

Ý thức anh tan rã nên không để ý Phí Thị vừa trấn an mình vừa nhìn bộ dạng chật vật của mình để xóc lọ.

Ga giường bừa bộn, đến lần thứ sáu quản gia dừng lại mấy phút, anh gắng gượng vịn bạn thân đứng dậy, muốn mau chóng rời khỏi căn phòng này, nhưng vừa xuống giường thì bị bắt lại, sau khi run chân quỳ phịch xuống đất thì quản gia cưỡi lên người anh.

Đầu gối Giản Tồn bầm tím, tuyến tiền liệt lại bị đâm mạnh khiến anh lên đỉnh, thật sự không thể bắn được nữa, bàng quang căng trướng vì sợ hãi, khi quản gia bóp mông anh đâm lút cán, anh vô thức bài tiết không kiềm chế.

Làm trò hề trước mặt bạn thân khiến anh hết sức xấu hổ, nước mắt càng chảy nhiều hơn, khóc đến nỗi nói không nên lời, chỉ muốn tìm cái lỗ nào chui xuống.

Đừng, đừng nhìn...... Thật là mất mặt......

Phí Thị cũng quỳ một chân rồi cầm tay anh, cúi đầu hôn mí mắt sưng vù của anh, nói với anh không sao hết, chờ làm xong quản gia sẽ phụ trách dọn dẹp.

Khi quản gia xuất tinh lần cuối cùng thì trời đã sáng, anh kiệt sức cuộn tròn người lại, rốt cuộc có thể khép chân, toàn thân bủn rủn, vừa động nhẹ thì tinh dịch nhân tạo đậm đặc chảy ra từ cửa huyệt sưng đỏ.

Sau khi hoàn thành bảy lần cài đặt, Số 1 trở về trạng thái ôn hòa thường ngày, lấy khăn giấy lau dương v*t mình một cái rồi khom lưng kéo quần lên.

"Mi lấy đồ uống cho cậu ấy đi," Phí Thị bảo quản gia, "Dọn sạch chỗ này nữa."

Quản gia ấm giọng hỏi: "Có cần tôi tắm cho phu nhân không ạ?"

Phí Thị cau mày nói: "Ta tự làm được rồi."

Trong bụng nóng quá, thật căng...... Mông đau âm ỉ...... Sẽ không bao giờ làm chuyện này nữa......

Khi được Phí Thị bế lên, Giản Tồn mê man nghĩ.

Toàn thân Giản Tồn bủn rủn, ngâm mình trong bồn tắm lớn đổ đầy nước ấm, quản gia bưng tới thức uống nóng. Anh đang nhắm mắt nên không chú ý dịch trắng bên trong, cứ tưởng thứ đặc dính này là "thuốc bổ" nên uống hết cả ly đầy đồ uống đặc chế.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện