Đường Vi Lâm - Nguyên Nhược hiểu rõ, chỉ có hacker thôi thì không thể làm nên một tổ chức, một thành công vang dội được, nên cô nhanh chóng dựa vào mối quen biết sau hàng chục ngày lặn lội trên mạng của cô và "death". Cô đã thành lập được 1 tổ chức gồm nhiều người tài nhưng không kém phần "evil" trên các lĩnh vực:
_ Y học: tạo ra các loại virus bệnh nghiêm trọng để thả vào kẻ thù, tùy từng loại mà thời gian công hiệu khác nhau.
_ Sinh học: vũ khí sinh học.
_ Gián điệp: thu thập thông tin.
_ Những tay súng:
+ Bắn tỉa
+ Ngắm
_ Sát thủ:
+ Dùng phi tiêu.
+ Phi dao
+ Chém
_ Hacker: Xâm nhập vào hệ thống ăn cắp hoặc hủy hoại phần mềm, thu thập thông tin, v.v
Và một số lĩnh vực khác.
Nguyên Nhược thường thì chỉ đạo một vài việc quan trọng, năm bắt đặc điểm của từng người để lựa ra những người đáng tin cậy, và trong đó không thể không có "death". "Death" là người cô tin tưởng nhất, không phải vì cô quá tin người, cô đủ sắc sảo để nhận ra ai lừa mình, ai là gián điệp và đương nhiên cô đã "xin ít tiết" của mấy người đó (chú ý: LÀ ÍT TRONG NGOẶC KÉP, nói chung là lấy đủ máu để giúp người đấy được một vé miễn phí xuống địa ngục thưởng ngoạn không bao giờ lên được nữa ấy mà!) mà là do cô đã tìm hiểu về thân thế của "death", đó là 1 chàng trai rất đẹp, manly, nhiều lúc lạnh lùng nhưng cũng không thiếu sự hiếu thắng nhưng không bao giờ vì điều đó mà lao vào chỗ nguy hiểm một cách ngu ngốc.
Cậu ta là người mà tập đoàn Phoenix đào thải, nhưng cậu ta đã không chết, cậu ta có một sức sống mãnh liệt, cậu ta đã phải trải qua sự đau đớn đến tận xương tủy khi trải qua sự tra tấn của tập đoàn đó. Sự hận thù - nó là thứ mà Đường Vi Lâm - Nguyên Nhược cần nhất ở mỗi người trong tổ chức của cô.
Nếu nói về mức độ tín nhiệm của các thuộc hạ dành cho Nguyên Nhược thì không hẳn là 100% nhưng cũng đã là 80 - 90% rồi. Nguyên Nhược tiết lộ tên thật của mình cho những người trong tổ chức, thoải mái để họ dò tìm dữ liệu về cô, tìm hiểu cô. Vì cô biết rõ, lộ thông tin ra cho những người thân cận không bao giờ là thừa, để có được sự tín nhiệm của họ thì cô hẳng ngại gì!
Sát thủ ám sát cô? Không sợ! Huân chương vàng kiếm đạo và teakwondo chỉ là hư danh ư? Lúc trước, chẳng qua cô yếu thế, chưa muốn lộ mặt nên mới không chống trả lại những kẻ giả danh bảo vệ bệnh viện kia mà thôi. Kế hoạch được bắt đầu với một phần nhỏ mà Nguyên Nhược đã xem xét kĩ.
Đầu tiên, cô sẽ cùng những người khác tìm kĩ những vụ thảm sát hàng loạt, những cái chết bí ẩn của các thượng nghị sĩ nổi tiếng. Những vụ mất số tiền khổng lồ lên đến hàng chục, triệu tỉ đồng mà không ai biết nguyên do tại sao. Thực ra không hẳn là không có chứng cứ, chỉ là đã bị bưng bít đi mà thôi. Cô và "death" tìm ra những kẽ hở đáng nghi ngờ, những video clips hiếm hoi về các vụ đó.
Thực ra, cô đã phải mất cả tuần vùi đầu vào laptop để tìm được những ai có những clips đó và...đe dọa họ (trong trường hợp nếu họ không chịu đưa ra vì đã nhận tiền của ai đó rồi). Đương nhiên là cô còn phải đi thực tế để tìm hiểu rõ địa hình xảy ra tai nạn để đưa ra những nhận xét, tìm ra cá kẽ hở. Không ít lần cô bị đám sát thủ của Phoenix truy đuổi nhưng cô cũng chẳng phải sợ vì cô luôn mang theo một thanh kiếm sắc bén bên người và không thể thiếu những người vệ sĩ giấu mặt.
Người ở Phoenix chỉ biết đến một cô gái lạnh lùng, có làn da trắng như tuyết, đôi mắt xanh nhưng khi tức giận lại đỏ vằn những tia máu, đôi môi đỏ rực luôn nở nụ cười lạnh, đầy vẻ khinh bỉ, mái tóc đen búi cao lộ rõ cái cổ trắng ngần, luôn giắt bên hông một thanh kiếm bén ngọt, sáng lóa, có thể dính máu bất cứ lúc nào và đặc biệt, luôn mặc đồ đen, đó là một cô hoàn toàn khác, nhưng lại là con người thật của cô -
Đường Vi Lâm chứ không phải Nguyên Nhược năng động, có phần ngây thơ lúc trở về chỗ ở của 4 hoàng tử ngây thơ chưa biết gì về cô.Cô thu thập tất cả, cho vào một chiếc đĩa. Cô cắt 1 số ảnh trong clips ra, dùng photoshop, ghép mặt của những người cô biết rõ trong Phoenix vào, rất có máu mặt trên thị trường, xã hội với cái mác "nhà từ thiện" vào.
Cô biết, không thể đánh sụp nhanh chóng uy tín của chúng, nhưng cô có thể dập tắt từ từ ánh hào quang giả tạo bao bọc lấy chúng. Và những tay săn tin, phóng viên luôn là những trợ thủ đắc lực của cô!
_ Y học: tạo ra các loại virus bệnh nghiêm trọng để thả vào kẻ thù, tùy từng loại mà thời gian công hiệu khác nhau.
_ Sinh học: vũ khí sinh học.
_ Gián điệp: thu thập thông tin.
_ Những tay súng:
+ Bắn tỉa
+ Ngắm
_ Sát thủ:
+ Dùng phi tiêu.
+ Phi dao
+ Chém
_ Hacker: Xâm nhập vào hệ thống ăn cắp hoặc hủy hoại phần mềm, thu thập thông tin, v.v
Và một số lĩnh vực khác.
Nguyên Nhược thường thì chỉ đạo một vài việc quan trọng, năm bắt đặc điểm của từng người để lựa ra những người đáng tin cậy, và trong đó không thể không có "death". "Death" là người cô tin tưởng nhất, không phải vì cô quá tin người, cô đủ sắc sảo để nhận ra ai lừa mình, ai là gián điệp và đương nhiên cô đã "xin ít tiết" của mấy người đó (chú ý: LÀ ÍT TRONG NGOẶC KÉP, nói chung là lấy đủ máu để giúp người đấy được một vé miễn phí xuống địa ngục thưởng ngoạn không bao giờ lên được nữa ấy mà!) mà là do cô đã tìm hiểu về thân thế của "death", đó là 1 chàng trai rất đẹp, manly, nhiều lúc lạnh lùng nhưng cũng không thiếu sự hiếu thắng nhưng không bao giờ vì điều đó mà lao vào chỗ nguy hiểm một cách ngu ngốc.
Cậu ta là người mà tập đoàn Phoenix đào thải, nhưng cậu ta đã không chết, cậu ta có một sức sống mãnh liệt, cậu ta đã phải trải qua sự đau đớn đến tận xương tủy khi trải qua sự tra tấn của tập đoàn đó. Sự hận thù - nó là thứ mà Đường Vi Lâm - Nguyên Nhược cần nhất ở mỗi người trong tổ chức của cô.
Nếu nói về mức độ tín nhiệm của các thuộc hạ dành cho Nguyên Nhược thì không hẳn là 100% nhưng cũng đã là 80 - 90% rồi. Nguyên Nhược tiết lộ tên thật của mình cho những người trong tổ chức, thoải mái để họ dò tìm dữ liệu về cô, tìm hiểu cô. Vì cô biết rõ, lộ thông tin ra cho những người thân cận không bao giờ là thừa, để có được sự tín nhiệm của họ thì cô hẳng ngại gì!
Sát thủ ám sát cô? Không sợ! Huân chương vàng kiếm đạo và teakwondo chỉ là hư danh ư? Lúc trước, chẳng qua cô yếu thế, chưa muốn lộ mặt nên mới không chống trả lại những kẻ giả danh bảo vệ bệnh viện kia mà thôi. Kế hoạch được bắt đầu với một phần nhỏ mà Nguyên Nhược đã xem xét kĩ.
Đầu tiên, cô sẽ cùng những người khác tìm kĩ những vụ thảm sát hàng loạt, những cái chết bí ẩn của các thượng nghị sĩ nổi tiếng. Những vụ mất số tiền khổng lồ lên đến hàng chục, triệu tỉ đồng mà không ai biết nguyên do tại sao. Thực ra không hẳn là không có chứng cứ, chỉ là đã bị bưng bít đi mà thôi. Cô và "death" tìm ra những kẽ hở đáng nghi ngờ, những video clips hiếm hoi về các vụ đó.
Thực ra, cô đã phải mất cả tuần vùi đầu vào laptop để tìm được những ai có những clips đó và...đe dọa họ (trong trường hợp nếu họ không chịu đưa ra vì đã nhận tiền của ai đó rồi). Đương nhiên là cô còn phải đi thực tế để tìm hiểu rõ địa hình xảy ra tai nạn để đưa ra những nhận xét, tìm ra cá kẽ hở. Không ít lần cô bị đám sát thủ của Phoenix truy đuổi nhưng cô cũng chẳng phải sợ vì cô luôn mang theo một thanh kiếm sắc bén bên người và không thể thiếu những người vệ sĩ giấu mặt.
Người ở Phoenix chỉ biết đến một cô gái lạnh lùng, có làn da trắng như tuyết, đôi mắt xanh nhưng khi tức giận lại đỏ vằn những tia máu, đôi môi đỏ rực luôn nở nụ cười lạnh, đầy vẻ khinh bỉ, mái tóc đen búi cao lộ rõ cái cổ trắng ngần, luôn giắt bên hông một thanh kiếm bén ngọt, sáng lóa, có thể dính máu bất cứ lúc nào và đặc biệt, luôn mặc đồ đen, đó là một cô hoàn toàn khác, nhưng lại là con người thật của cô -
Đường Vi Lâm chứ không phải Nguyên Nhược năng động, có phần ngây thơ lúc trở về chỗ ở của 4 hoàng tử ngây thơ chưa biết gì về cô.Cô thu thập tất cả, cho vào một chiếc đĩa. Cô cắt 1 số ảnh trong clips ra, dùng photoshop, ghép mặt của những người cô biết rõ trong Phoenix vào, rất có máu mặt trên thị trường, xã hội với cái mác "nhà từ thiện" vào.
Cô biết, không thể đánh sụp nhanh chóng uy tín của chúng, nhưng cô có thể dập tắt từ từ ánh hào quang giả tạo bao bọc lấy chúng. Và những tay săn tin, phóng viên luôn là những trợ thủ đắc lực của cô!
Danh sách chương