Tâm Liên ngồi ở ghế sofa nhìn thái độ của Bạch Yên đối với Thiển Quang mà tức giận, giờ bà ta chẳng thèm nể ai nữa. Cáo già rồi cũng lộ đuôi giọng nói gắt gỏng.

Tâm Liên: Thứ con gái mất nết, cô dám nói ba mình như vậy sao.

Bạch Yên lấy tay xoa nhẹ thái dương, cô bất lực nhìn ba người họ. Giờ cô có nói thêm gì thì đầu óc của đám người này vẫn không thấu được.

Bạch Yên: Hai ngày.

Tâm Liên ngơ ngác nhìn cô rồi nhìn sang Thiển Quang không hiểu cô đang nói gì. Mộng Cầm thì khác mỗi cô hiểu những lời Bạch Yên nói vì cô là người trong cuộc nên cô rất nhạy bén. Vội bật người đứng dậy lớn giọng nói.

Mộng Cầm: Sao? Chị ác độc đến vậy sao? Tâm Liên quay sang phía Mộng Cầm bước nhanh đến ghì lấy vai Mộng Cầm bà vẫn chưa hiểu cho lắm.

Tâm Liên: Sao vậy con?

Mộng Cầm không chần chừ mà nói thẳng cho Tâm Liên.

Mộng Cầm: Là chị ta ghi giấy nợ đòi tiền, giờ chị ta giảm xuống còn hai ngày đây là đang dồn gia đình mình vào chỗ chết mà.

Tâm Liên nghe Mộng Cầm nói xong, bà lao đến phía Bạch Yên dơ tay đánh Bạch Yên miệng không ngừng chửi bới.

Tâm Liên: Mày loại thứ báo oán, đến cả em mày mà mày cũng không tha.

Bà ta vung tay lên cô cũng theo phản xạ mà chụp lấy tay bà ta, hất mạnh Tâm Liên té xuống đất tay bà ta lại vung qua đụng chúng chiếc bình gốm sứ khiến nó rớt vỡ tan tành.

Xoảng....mảnh gốm vỡ sướt ngang qua chân cô, một tia máu cứ thế mà dần hiện rõ ra. Bà ta cũng ngã ngay bình sứ nên cũng bị thương, Mộng Cầm giật mình vội lao xuống.

Mộng Cầm: Mẹ.

Tuy bà ta cũng bị thương nhưng miệng không ngừng tuôn ra những lời khó nghe, chân cô cũng bị thương khiến cô có chút nhói nhói. Cô chỉ vung bà ta xuống đất, bà ta cách chiếc bình cũng khá xa nên kì lạ thay sao bà ta có thể vung tay qua chiếc bình được. Lúc cô hất bà ra, bà ta đã cố ý đánh người lại gần chiếc bình để làm cho không khí căng thẳng thêm. Không ngoài dự đoán của bà ta Thiển Quang nhìn thấy cảnh tượng này liền tức giận với cô lớn giọng nói.

Thiển Quang: Sao mày có thể đẩy mạnh tay như vậy hả?
Cô lắc nhẹ đầu rồi nhìn qua bà ta, cô đã nhận ra bà ta cố ý làm vậy nhếch miệng cười.

Bạch Yên: Các người thích đóng kịch nhỉ?

Thiển Quang nhìn cô máu tơ nổi lên ông kéo mạnh tay cô lớn giọng nói.

Thiển Quang: Hôm nay tao phải dạy dỗ lại mày.

Nói xong ông vung tay, một tay của cô bị bóp chặt sức của ông cũng khiến cô không vùng ra được nên cô lấy tay còn lại đỡ trước mặt. Một lúc mà cô vẫn không thấy hề hứng gì hạ nhẹ tay xuống, cô tròn mắt nhìn Lập Tân. Anh ngồi trong xe nghe thấy tiếng đỗ vỡ liền bước nhanh chân vào trong thì thấy cảnh tượng Thiển Quang đang kéo cô, mắt anh híp lại gân xanh trên tay nổi rõ. Anh bước nhanh tới nắm lấy tay Thiển Quang, anh ra sức bóp chặt khiến tay Thiển Quang run rẩy mà thả tay cô ra.

Lập Tân: Gan bằng trời dám đụng vào cô ấy.

Anh nhẹ nhàng kéo cô về phía mình, đập vào mắt anh là vết thương đang ứa máu ở chân cô thêm cổ tay đỏ ngầu. Nhãn lồng của anh híp nhỏ lại lộ ra ánh mắt sắc bén đầy sự tàn nhẫn tay anh nắm chặt tay Thiển Quang mà muốn bẻ gãy.

Á....aa..aa. Tiếng la của Thiển Quang thất thanh khiến hai mẹ con Tâm Liên sợ hãi, nhất là Mộng Cầm cô biết anh tàn nhẫn ra sao sợ đến run người không dám hó hé.

Lập Tân vẫn đang điên tiết mà mất kiểm soát tay vẫn bóp chặt tay Thiển Quang mặc cho ông ta la hét đến inh ỏi. Bạch Yên cũng lần đầu thấy vẻ mặt anh như thế, cô sợ nhưng sợ hơn khi để anh như vậy thì chốc sau anh bẻ gãy tay của Thiển Quang mất. Cô nhẹ nhàng nắm tay còn lại của Lập Tân giọng có chút run rẩy đầy vẻ lo sợ.

Bạch Yên: Anh bình tĩnh lại đi, sẽ gãy tay ông ta mất.

Anh dần thả lỏng tay, lông mày cũng được dãn ra vì bàn tay cô đang run nhẹ trong tay anh. Nãy anh thật sự mất kiểm soát khi thấy cô bị thương, nhưng lại quên mất cô đang run sợ vì anh. Lập Tân liền nhìn về phía Bạch Yên cô sợ tới mức không dám ngẩng đầu lên nhìn anh, khuôn mặt của anh lúc nãy như chỉ muốn giết người. Anh nhẹ nhàng vuốt mái tóc của cô bế cô nằm gọn trong vòng tay anh hôn nhẹ lên mái tóc cô giọng nói trở nên ấm áp.

Lập Tân: Không sao rồi, em đừng sợ.

Cô vẫn còn hoảng vì vẻ mặt anh lúc nãy, vẫn chưa dám nhìn anh. Anh bế cô bước ra ngoài lời nói lại lạnh lùng.

Lập Tân: Xử lý đi.

Bốn tên vệ sĩ cao to bước vào trong nhà, ba người họ nhìn nhau mặt tái mét. Những tiếng la thất thanh của hai mẹ con Tâm Liên ( chỗ này bạo lực một chút nên cho qua nha các độc giả iu dấu).
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện