Chỉ cần là người thường, đột nhiên hôn mê rồi tỉnh lại, sau đó phát hiện ra mình không những nhìn thấy quỷ, còn phát hiện ra mình ở nửa tháng trong phòng hóa ra đều là một phòng quỷ, bản thân thế mà lại ở với loại phi sinh vật lâu như thế, điên là cái chắc.
Nguyên nhân Cát Tân không điên thì có một, đó là vì yêu lực Hề Từ không những cứu anh ta một mạng, còn khiến cho anh ta tỉnh táo nhất từ trước tới nay, thậm chí tỉnh táo rồi mới nhớ rõ rốt cuộc một tháng qua mình đã phạm phải chuyện ngu xuẩn gì, bất giác từng đợt tuyệt vọng dâng lên trong lòng.
Anh ta từ nhỏ đã có ước mơ trở thành ngôi sao, lúc mới bắt đầu ký hợp đồng với Cảnh An, vẫn cố gắng diễn hết mình, để tương lai sau này tốt hơn. Tuy tính tình trời sinh, anh ta đã cực kỳ cố gắng khắc chế, nhưng anh ta chưa từng nghĩ hại người bao giờ, cố gắng làm tốt, diễn hay. Nhưng anh ta lại quá ngây thơ, vòng luẩn quẩn này mặt ngoài đâu đơn giản thế, cuối cùng bản thân lại bị người ta hại thành như vậy.
Thanh danh anh ta bị hủy chưa đủ, còn muốn anh ta tự tuyệt tiền đồ, cả một tia hy vọng cứu bản thân cũng khó.
Hiện thực quá tàn khốc, khiến anh ta bất giác quên mất trong phòng còn có quỷ, nên cứ vậy mà ngồi dưới đất gào khóc.
Một khắc ấy, anh ta tình nguyện mình vẫn đần độn như cũ, không cần tỉnh táo lại mới tốt, cứ thế sẽ không biết hiện thực nó tàn khốc tới mức nào.
Một đám quỷ vây quanh anh ta, như đang tò mò vì sao anh ta lại khóc như thế, quỷ khí dày đặc trên mặt không có biểu hiện gì.
Trên thực tế, hai người sống Úc Linh và Hề Từ vẫn còn ở đây, chúng nó nào dám đi, đành phải nán lại miếu này, tiện xem nhân loại cuối cùng tỉnh rồi đang hối hận khóc lớn thế nào, với quỷ mà nói, thực ra cũng là một chuyện vui.
Đều biến thành quỷ, sau khi tu luyện đắc đạo, trải qua rất nhiều chuyện, chúng nhìn thấy rất nhiều thảm kịch nhân gian, sao còn có lòng đồng tình với gì chứ? Thế giới quỷ càng tàn khốc hơn thế giới con người, có thể sống là tốt rồi, tự tuyệt tiền đồ gì đó, cả đám quỷ trong phòng cảm thấy chẳng phải chuyện to tát gì.
Úc Linh nhìn một người lớn khóc thương tâm sắp chết, im lặng một lúc, hơi mất kiên nhẫn, định chen vào đá đá anh ta, nhắc anh ta trong phòng này ngoài quỷ ra còn có người nữa. Tiếc là chân cô vừa thò ra đã bị Hề Từ kéo lại, bất giác thấy lạ ngẩng đầu nhìn anh, đột nhiên nghe thấy tiếng Cát Tân kêu “Ôi” một tiếng.
Quay đầu nhìn lại chỉ thấy Cát Tân vừa rồi còn khóc lóc thương tâm sắp chết đầu bẹp trên đất, xem ra bộ dạng là vừa bị người ta đạp.
Một đạp này, khiến anh ta choáng váng, đồng thời cũng khiến anh ta cuối cùng quay về hiện thực, thật ra không còn khóc nữa.
Anh ta rưng rưng nhìn lại, rốt cuộc phát hiện ngoài đám quỷ trong phòng khiến người ta sợ hãi ra, còn có hai người lớn sống, quả thật như đang trong tối thấy chúa cứu thế nha.
“Các người…” Anh ta đột nhiên nhớ ra lúc trước hai người này đi vào nhà nói chuyện, bất giác hiểu ra hiện giờ mình thoát khỏi tình trạng trúng tà đần độn mà tỉnh táo thế này, nhào lại hai người, nói đầy cảm kích, “Cảm ơn các người’
Úc Linh không muốn tốn công cất lời hỏi, ‘Người đại diện Vu An của anh trong công ty An Như có vướng mắc gì?”
Cát Tân sửng sốt, nghiến răng trèo trẹo nói, “Tôi không biết! Từ lúc tôi bị…. mấy ngày nay chỉ có anh Vu tới thăm tôi. Mấy ngày nay tôi quá đần, gây ra rất nhiều chuyện chẳng giống mình, là anh Vu nói cho tôi biết, tôi biến thành như thế, là vì công ty muốn nâng đỡ Âu Dương mà chèn ép tôi. Chị An là người đứng đầu công ty, nghe nói là do chị tự mình ký hợp đồng với Âu Dương, toàn lực muốn nâng đỡ anh ta, vì thế…”
Lúc bị quỷ yểm bám trên người, lý trí lô gíc của anh ta không có, cảm xúc cũng hơi kích động, người bên ngoài khiêu khích một câu cũng khiến anh ta không khống chế được, hiện giờ lý trí trở về, tự nhiên phát hiện ra rất nhiều chỗ khả nghi.
Trước không nói bị phóng viên chụp được ảnh trò hề, quả thật anh ta bị người ta bẫy, còn người bẫy anh ta không rõ là ai, cái này tạm thời không nói. Nhưng sau đó công ty mở họp báo vì anh ta, vì hành vi thất thường của mình, cứ như bị trúng tà vậy, sau đó người đại diện luôn rỉ bên tai anh ta, mới khiến anh ta không có ý thức biến mình thành như thế đổ hết mọi tội lỗi lên người An Như và công ty.
Thực tế, Công ty đã tha cho anh ta quả thật khiến anh ta bi phẫn, nhưng nghiên cứu kỹ mà nói, cũng là do chính mình, thậm chí chẳng liên quan gì đến An Như. An Như ký với Âu Dương, quả thật là muốn nâng đỡ Âu Dương, nhưng cũng không thể nói An Như vì Âu Dương mà chèn ép mình, nếu cứ cho là thế là do có người ám chỉ,.
“Tôi không rõ tôi sao lại biến thành như thế, thực tế chuyện hôm nay tôi đi tìm chị An, tôi…” Anh ta cắn chặt răng, nhớ rõ vị trí bãi đỗ xe hôm nay, là người phụ nữ này đấm mình một cái, hiện giờ nghĩ lại vẫn thấy đau.
“Bởi vì anh trúng tà” Úc Linh đồng tình bảo, bị quỷ yểm bám thân, ngẫm lại thì thấy gai ốc nổi đầy.
Dân gian gọi quỷ quái là thứ không sạch sẽ, ngẫm lại cũng đúng, bởi sau khi chúng bám trên thân, thân thể đã bị tổn hại khó nói, nặng thì mất mạng như thường.
Cát Tân vốn đang cố gắng bỏ qua đám quỷ chung quanh, bị cô làm cho tỉnh, gai ốc lại nổi đầy người, suýt nữa bị dọa tè ra quần, vẻ mặt sắp hỏng mất, ‘Trên thế giới này sao còn có quỷ…. Không đúng, tôi sao lại đột nhiên nhìn thấy quỷ thế này? Rõ ràng đây là thế giới khoa học mà!!! Ngưu Đốn đã chứng minh đây là khoa học rồi mà, a a a!!!”
Cuối cùng anh ta ôm đầu cự tuyệt chấp nhận thực tế, cứ chìm trong đó, con thuyền nhỏ thế giới quan khoa học nói trở mình liền trở mình, thế giới này đừng có cố tình gây sự như thế chứ? Hề Từ tốt bụng giải đáp cho anh ta, “Vừa rồi lúc tôi cứu anh, tiện mở mắt cho anh đó’
Cát Tân cứng ngắc quay đầu nhìn anh, nhìn thấy một soái ca tuấn tú ôn nhu như thế, quả thật tựa như cơn gió mát trong lành quét ngang thế giới bẩn này, như một luồng ánh sáng, đột nhiên chữa khỏi tâm linh bị hỏng, vẻ mặt chờ đợi hỏi, “Vị đại sư này, ngài có thể để cho tôi nhắm mắt được không? Tôi không muốn nhìn thấy thứ đó… bay, tôi sẽ gặp ác mộng”
“Cho anh thấy ác mộng gì đó ở đây, nó là dựa vào ác mộng con người mà sống đó’ Tâm tình Úc Linh vô cùng sung sướng chỉ vào con quỷ yểm bị nhốt trong phòng kia, nhìn thấy một kẻ thấy quỷ còn sợ hơn cả cô, thật vô cùng cao hứng, như đồng bệnh tương liên gì đó, cô gái như cô mới không thèm đồng bệnh tương liên ăn ý với anh ta đâu.
Cát Tân cứng ngắc quay đầu nhìn lại, vừa lúc chạm phải khuôn mặt dữ tợn của quỷ yểm kia, thực sự bị dọa ra phân.
So với quỷ khí dày đặc quỷ chung quanh này thì loại quỷ yểm này là do triệu hồi từ âm phủ mà tới tuy cũng hơi giống bộ dáng con vượn nhưng có bộ mặt dữ tợn, bề ngoài còn khủng bố hơn cả Quỷ Hồn, đột nhiên vừa thấy, quả thật đừng có dọa người như thế chứ?
“Anh cho là mở mắt âm dương dễ thế sao?” Giọng Hề Từ vô cùng ôn hòa, nhưng lại khiến người ta có cảm giác cao ngạo lạnh lẽo, ‘Nó chỉ có thể duy trì liên tục trong một giờ, sau một giờ sẽ biến mất’
Nếu không phải vì muốn cho kẻ này biết vị trí hoàn cảnh mình ở là dạng gì, chuyện tốt gì đã xảy ra trên người anh ta mới có tính thuyết phục, Hề Từ vốn chẳng thèm lãng phí yêu lực mở mắt cho anh ta. Có thể được một đại yêu mở mắt, biết bao người cầu mong mà không được, xem vẻ mặt thằng nhóc ngu xuẩn này hỏng thực ra anh chẳng thấy cao hứng gì.
Úc Linh mơ hồ cảm giác giọng anh không đúng, quay đầu nhìn anh, thấy vẻ mặt anh vẫn ôn hòa điềm đạm như cũ, cả người vô cùng thuần khiết, cứ như chẳng có gì khác cả. Ngẫm nghĩ cô thuận theo trực giác của mình, đưa tay giữ lấy tay anh, nhìn anh cười cười.
Hề Từ mặt mày nhu hòa, cả người lạnh thấu xương bỗng hơi thở trở nên mềm hóa, lại nở một nụ cười.
Cát Tân nghe thấy lời Hề Từ nói, rốt cuộc thở phào, nhưng mà nhìn thấy một đám quỷ trong phòng, anh ta lại cảm thấy không những một giờ mà cho dù một phút thôi cũng đều đáng sợ cả? Lập tức anh ta không dám nhìn nữa, hai mắt cứ nhìn thẳng vào hai người trước mặt, nói, ‘Hai vị đại sư, các vị nhất định biết vì sao tôi lại biến thành như thế, chỉ cần các vị có thể cứu tôi, mất bao nhiêu tôi cũng xin chịu”
Vì Hề Từ khu trục quỷ yểm trên người anh ta ra, nên anh ta tự động coi hai người này trở thành hai vị đại sư tróc quỷ thu yêu.
Úc Linh và Hề Từ cũng chưa thèm để ý tới anh ta, Hề Từ quay đầu nói với đám quỷ chung quanh, “Các ngươi đều rời đi cả đi” Sau đó anh lật tay, trong tay xuất hiện một lá bùa, vỗ mạnh về phía con quỷ kia.
Quỷ yểm do độ ách linh quấy nhiễu, sức chiến đấu suy giảm, phát hiện gặp phải tường đá, tuy muốn trốn nhưng nó vốn là bị người ta triệu hoán từ âm phủ tới, lại sống nhờ khá lâu trên thân thể Cát Tân, vẫn chưa hoàn toàn cắn nuốt hết ác mộng của anh ta, nên chẳng có cách nào rời đi được.
Có thể nói, thứ quỷ yểm này tuy khiến người ta khó mà phòng bị, cũng có một nhược điểm trí mạng, nếu không cắn nuốt hoàn toàn ác mộng của ký chủ, sẽ không cách nào rời đi được.
Vì thế Cát Tân với nó mà nói tựa như thứ gì đó trói buộc nó vậy, dùng nó biến thành một loại phược linh, vốn không thể nào trốn nổi.
Lá bùa bay nhanh tới, quỷ yểm giãy giụa bị thu vào. Lá bùa dĩ nhiên là do Mễ Thiên Sư tốt bụng tặng, Hề Từ không muốn bại lộ bản thân, tạm thời lấy ra dùng, hiệu quả cũng tương tự.
Con quỷ khác và Cát Tân thấy cảnh này, đều bị hoảng sợ, quỷ sợ mình bị bắt, cũng không dám lưu luyến ở lại tụ âm trận trong phòng này, nhào lên xuyên tường mà đi. Cát Tân lại nhìn xem chằm chằm, tam quan đã bị phá hỏng nặng, cứ ngây ngây ngốc ngốc.
Cả đám quỷ trong phòng đã đi sạch, âm khí cũng theo đó tan đi, trong phòng không còn vẻ lạnh lẽo như trước nữa, cả ngọn đèn có vẻ như sáng ngời hơn.
Hề Từ kéo hai cái ghế tới, dùng khăn giấy lau cẩn thận, kéo Úc Linh ngồi xuống bắt đầu hỏi.
Có thể do quỷ trong phòng đi cả rồi, cảm xúc Cát Tân cuối cùng cũng ổn định trở lại, hơn nữa trước đó khóc một trận, đem một tháng đầy tuyệt vọng và hờn dỗi phát tiết ra hết, lúc này anh ta cũng gần như bình tĩnh hơn.
Cát Tân là một người đàn ông, dựa vào ngoại hình cũng được, từ phía Bắc tới B thị, một năm trước có ký hợp đồng cùng công ty truyền thông Cảnh An, phối hợp diễn vài bộ phim, hơn nửa năm cũng tạo được hình tượng nhân vật rất khá, rốt cuộc cũng hơi nổi tiếng ở trên mạng. Chỉ là tiền đồ vừa bắt đầu, thì gặp phải chuyện này, mãi cho đến nửa tháng trước mới cùng công ty Cảnh An hủy hợp đồng.
“…. Tính của tôi quả thật không tốt mấy, vì thế chẳng có bạn bè gì, sau khi đi tới B thị phát triển, sau đó tôi tiếp xúc nhiều nhất chính là anh Vu” Nói đến đây, thần sắc Cát Tân trở nên vô cùng khó coi, anh ta thực sự không bao giờ nghi ngờ Vu An, dù sao Vu An cũng là người đại diện làm việc đúng đắn, cũng gần như rất tốt với anh ta. Nhưng giờ nghĩ lại đủ loại hành vi của Vu An một tháng qua, khiến anh ta không thể không nghi ngờ, thậm chí chuyện anh ta gặp phải thế này chắc có thể liên quan với Vu An.
Úc Linh duy tư, nói, ‘Chúng tôi cũng không rõ có phải là Vu An để cho quỷ yểm bám trên người của anh không, cho dù không phải, thì chắc cũng gián tiếp tạo thành, điều này chắc chỉ có mình anh mới có thể tìm ra đáp án được’
Thần sắc Cát Tân cứng đờ, nói lắp bắp, ‘Các vị là đại sư, chẳng nhẽ không thể giúp tôi được sao?’
“Ai nói chúng tôi là đại sư chứ? Tôi cũng chỉ là một người thường, cũng không phải là thiên sư chuyên đi tróc quỷ thu yêu kia, đừng có gọi đại sư gì hết’
Úc Linh nói rõ ràng. Trong nháy mắt, thần sắc Cát Tân như tuyệt vọng, quả thật không thể nào tuyệt vọng hơn.
Yêu ma quỷ quái lợi hại như vậy, một người bình thường như anh ta làm sao mà đấu được chứ? Biết đâu lại bị quỷ bám thân lần nữa cũng không biết.
“Anh yên tâm, chúng tôi biết có hai vị thiên sư rất lợi hại, nếu thực sự nguy hiểm, nhất định sẽ không bàng quan đứng nhìn, bảo vệ hòa bình nhân gian là chức trách của nhóm thiên sư mà” Úc Linh lừa dối nói.
Thế giới quan Cát Tân vừa khôi phục, vì thế đối với mấy lời cô nói không chút hoài nghi, nghĩ đến chuyện một tháng qua, còn có tiền đồ hy vọng tan biến, rốt cuộc cắn chặt răng nói, “Được rồi, tiểu thư Giang, các vị bảo tôi làm thế nào, tôi sẽ làm thế’
Sau khi bàn bạc với Cát Tân một lúc, Úc Linh và Hề Từ chào từ biệt rời đi.
Cát Tân nhìn theo bóng họ rời đi, lại liếc mắt nhìn chung quanh một cái, không kìm được rùng mình, cắn chặt răng cầm ví tiền và một ít giấy tờ, vọt ra cửa, thấy họ nhìn, lại cắn răng nói, ‘Phòng này… tôi, hiện giờ tôi không dám ở nữa, đêm nay tôi sẽ đi nghỉ tạm một tối ở khách sạn, mai sẽ chuyển nhà”
“Cái này không được, chưa hiểu rõ mọi chuyện, anh không thể nào để cho Vu An nghi ngờ được” Úc Linh tuy cảm thấy phòng này có tụ âm trận, người ở sẽ không tốt cho thân thể, nhưng họ còn muốn dụ kẻ đằng sau Vu An tới, sao có thể để anh ta không làm theo kịch bản được.
“Yên tâm đi, anh Vu thường cứ tan tầm thì mới tới tìm tôi, đến lúc đó chỉ cần tôi ở nhà đợi anh ấy tới là được” Cát Tâm liếm liếm môi, một cơn gió thổi tới, rõ ràng là trung tuần tháng sáu, thế mà khiến anh ta ra một trận mồ hôi lạnh.
Ba người chia tay ở tiểu khu, Cát Tân run run chạy tới khách sạn gần đó. Chỉ là lúc này mắt âm dương vẫn chưa mất đi hiệu quả, nhìn thấy du hồn trên đường phố, lại sợ tới mức chân mềm nhũn, hận không thể trực tiếp cầu xin người đi đường đưa anh ta tới tận khách sạn.
Lần đầu tiên anh ta biết, hóa ra thế giới bọn họ sống có nhiều thứ bay bay như thế, thật sự đáng sợ quá, chỉ mong quên đi thôi!
Bên đó, Úc Linh và Hề Từ cũng về tới chỗ đỗ xe, vừa định lên xe thì đã bị quỷ chặn đường. Trước tiên Úc Linh túm chặt tay Hề Từ, dán sát vào anh, đôi mắt nhìn chằm chằm vào cái cổ như sắp rơi xuống của nữ quỷ, biểu hiện vẫn rất trấn định.
Hề Từ ôm chặt cô vào lòng, nhìn về phía nữ quỷ kia, ánh mắt lạnh băng, ‘Có việc gì?”
Nữ quỷ chặn đường đó vừa rồi chính là nữ quỷ trung niên đã trả lời mọi thứ ở chỗ Cát Tân kia.
Nữ quỷ bị ánh mắt lạnh băng của anh trấn áp, sợ tới mức cổ suýt nữa rơi xuống, nhưng vẫn lớn mật nói, (Hai vị đại nhân, tôi có một thứ không tình cảm!)
Hề Từ thong thả ứng phó với nó, định đuổi nó đi xa, Úc Linh đã định thăm dò vừa sợ vừa tò mò hỏi, ‘Một thứ gì không tình cảm vậy? Chẳng nhẽ cần chúng tôi nuôi cô hả?’
Ai ngờ nữ quỷ bất chợt mừng rỡ, (Nếu đại nhân không ngại mà nói, tôi tùy lúc có thể để cho hai vị đại nhân sử dụng)
Úc Linh, “…” Cô mới không thèm nuôi quỷ đâu, nghĩ lại rất đáng sợ mà! Hề Từ lại cự tuyệt thẳng, “Chúng tôi không phải thiên sư, cũng không có ý nuôi quỷ, nếu cô muốn dựa vào thiên sư, có thể tự mình đi tìm. Chuyện lần này, chúng tôi cũng không truy cứu, chỉ cần các cô không hại người, tụ âm trận trong phòng kia tùy các cô sử dụng”
Tụ âm trận có tác dụng trong thời gian nhất định, Hề Từ vừa rồi tra xét một chút, nhiều nhất là mấy ngày thì lực lượng tụ âm trận cũng suy yếu, qua nửa tháng nữa sẽ biến mất hoàn toàn. Nghĩ lại kẻ bày trận này cũng coi như có quỷ yểm ăn mòn đối với Cát Tân, đợi khi Cát Tân không chịu nổi quỷ yểm và âm khí trên người đám quỷ bị tụ âm trận hấp dẫn gây áp lực nổi điên lên hoặc chết, thì tụ âm trận này cũng tùy thời mà biến mất, thần không biết quỷ không hay, cho dù có người ngành đặc thù tới cũng không tra ra cái gì.
Bởi vậy có thể thấy, dụng tâm của kẻ thiết kế Cát Tân mới ác độc tới mức nào.
Nữ quỷ rất thất vọng, nó có đạo hạnh cao thâm hơn những con quỷ khác, sao không rõ tụ âm trận kia xảy ra chuyện gì, cũng biết rõ có kẻ đặt tụ âm trận ở đó, thực ra cũng chỉ dùng để hại người, chỉ là đối với loại cô hồn dã quỷ như bọn chúng, có thể tìm được một thiên sư có thực lực che chở, thường hỗ trợ khu trừ lệ khí trên người bảo trì thần trí thì còn mạnh hơn nhiều.
Nó coi trọng không phải vị đại yêu Hề Từ này mà là người phụ nữ nhân loại bên cạnh anh ta.
Nữ quỷ vẫn chưa từ bỏ ý định nói, (Tôi biết hai vị đang cố ý muốn tra rõ chuyện này, nếu các vị không chê, tôi có thể giúp hai vị giám thị hành tung của Vu An)
Úc Linh nghe thấy vậy mà trong lòng rung động, đây là loại giám thị ẩn hình còn lợi hại hơn cả thám tử nữa, có gì so được với loại quỷ vô hình vô ảnh có thể quan sát tất cả con người mà không cần lo bị ai phát hiện chứ?
Hề Từ dĩ nhiên cũng nghĩ tới chuyện này, nói ngay, “Tuy chúng tôi không thể nuôi cô, nhưng cũng có thể hợp tác với cô” Nói xong, anh xuất ra một lá bùa, “Đây là bùa khu quỷ”
Nữ quỷ vô cùng vui sướng, đem quỷ khí bản thân đưa vào lá bùa khu quỷ, chỉ cần đối phương sử sụng bùa khu quỷ thì có thể triệu hồi cô ta bất cứ lúc nào.
Giải quyết xong chuyện nữ quỷ, hai người lúc này mới lái xe về nhà.
Nguyên nhân Cát Tân không điên thì có một, đó là vì yêu lực Hề Từ không những cứu anh ta một mạng, còn khiến cho anh ta tỉnh táo nhất từ trước tới nay, thậm chí tỉnh táo rồi mới nhớ rõ rốt cuộc một tháng qua mình đã phạm phải chuyện ngu xuẩn gì, bất giác từng đợt tuyệt vọng dâng lên trong lòng.
Anh ta từ nhỏ đã có ước mơ trở thành ngôi sao, lúc mới bắt đầu ký hợp đồng với Cảnh An, vẫn cố gắng diễn hết mình, để tương lai sau này tốt hơn. Tuy tính tình trời sinh, anh ta đã cực kỳ cố gắng khắc chế, nhưng anh ta chưa từng nghĩ hại người bao giờ, cố gắng làm tốt, diễn hay. Nhưng anh ta lại quá ngây thơ, vòng luẩn quẩn này mặt ngoài đâu đơn giản thế, cuối cùng bản thân lại bị người ta hại thành như vậy.
Thanh danh anh ta bị hủy chưa đủ, còn muốn anh ta tự tuyệt tiền đồ, cả một tia hy vọng cứu bản thân cũng khó.
Hiện thực quá tàn khốc, khiến anh ta bất giác quên mất trong phòng còn có quỷ, nên cứ vậy mà ngồi dưới đất gào khóc.
Một khắc ấy, anh ta tình nguyện mình vẫn đần độn như cũ, không cần tỉnh táo lại mới tốt, cứ thế sẽ không biết hiện thực nó tàn khốc tới mức nào.
Một đám quỷ vây quanh anh ta, như đang tò mò vì sao anh ta lại khóc như thế, quỷ khí dày đặc trên mặt không có biểu hiện gì.
Trên thực tế, hai người sống Úc Linh và Hề Từ vẫn còn ở đây, chúng nó nào dám đi, đành phải nán lại miếu này, tiện xem nhân loại cuối cùng tỉnh rồi đang hối hận khóc lớn thế nào, với quỷ mà nói, thực ra cũng là một chuyện vui.
Đều biến thành quỷ, sau khi tu luyện đắc đạo, trải qua rất nhiều chuyện, chúng nhìn thấy rất nhiều thảm kịch nhân gian, sao còn có lòng đồng tình với gì chứ? Thế giới quỷ càng tàn khốc hơn thế giới con người, có thể sống là tốt rồi, tự tuyệt tiền đồ gì đó, cả đám quỷ trong phòng cảm thấy chẳng phải chuyện to tát gì.
Úc Linh nhìn một người lớn khóc thương tâm sắp chết, im lặng một lúc, hơi mất kiên nhẫn, định chen vào đá đá anh ta, nhắc anh ta trong phòng này ngoài quỷ ra còn có người nữa. Tiếc là chân cô vừa thò ra đã bị Hề Từ kéo lại, bất giác thấy lạ ngẩng đầu nhìn anh, đột nhiên nghe thấy tiếng Cát Tân kêu “Ôi” một tiếng.
Quay đầu nhìn lại chỉ thấy Cát Tân vừa rồi còn khóc lóc thương tâm sắp chết đầu bẹp trên đất, xem ra bộ dạng là vừa bị người ta đạp.
Một đạp này, khiến anh ta choáng váng, đồng thời cũng khiến anh ta cuối cùng quay về hiện thực, thật ra không còn khóc nữa.
Anh ta rưng rưng nhìn lại, rốt cuộc phát hiện ngoài đám quỷ trong phòng khiến người ta sợ hãi ra, còn có hai người lớn sống, quả thật như đang trong tối thấy chúa cứu thế nha.
“Các người…” Anh ta đột nhiên nhớ ra lúc trước hai người này đi vào nhà nói chuyện, bất giác hiểu ra hiện giờ mình thoát khỏi tình trạng trúng tà đần độn mà tỉnh táo thế này, nhào lại hai người, nói đầy cảm kích, “Cảm ơn các người’
Úc Linh không muốn tốn công cất lời hỏi, ‘Người đại diện Vu An của anh trong công ty An Như có vướng mắc gì?”
Cát Tân sửng sốt, nghiến răng trèo trẹo nói, “Tôi không biết! Từ lúc tôi bị…. mấy ngày nay chỉ có anh Vu tới thăm tôi. Mấy ngày nay tôi quá đần, gây ra rất nhiều chuyện chẳng giống mình, là anh Vu nói cho tôi biết, tôi biến thành như thế, là vì công ty muốn nâng đỡ Âu Dương mà chèn ép tôi. Chị An là người đứng đầu công ty, nghe nói là do chị tự mình ký hợp đồng với Âu Dương, toàn lực muốn nâng đỡ anh ta, vì thế…”
Lúc bị quỷ yểm bám trên người, lý trí lô gíc của anh ta không có, cảm xúc cũng hơi kích động, người bên ngoài khiêu khích một câu cũng khiến anh ta không khống chế được, hiện giờ lý trí trở về, tự nhiên phát hiện ra rất nhiều chỗ khả nghi.
Trước không nói bị phóng viên chụp được ảnh trò hề, quả thật anh ta bị người ta bẫy, còn người bẫy anh ta không rõ là ai, cái này tạm thời không nói. Nhưng sau đó công ty mở họp báo vì anh ta, vì hành vi thất thường của mình, cứ như bị trúng tà vậy, sau đó người đại diện luôn rỉ bên tai anh ta, mới khiến anh ta không có ý thức biến mình thành như thế đổ hết mọi tội lỗi lên người An Như và công ty.
Thực tế, Công ty đã tha cho anh ta quả thật khiến anh ta bi phẫn, nhưng nghiên cứu kỹ mà nói, cũng là do chính mình, thậm chí chẳng liên quan gì đến An Như. An Như ký với Âu Dương, quả thật là muốn nâng đỡ Âu Dương, nhưng cũng không thể nói An Như vì Âu Dương mà chèn ép mình, nếu cứ cho là thế là do có người ám chỉ,.
“Tôi không rõ tôi sao lại biến thành như thế, thực tế chuyện hôm nay tôi đi tìm chị An, tôi…” Anh ta cắn chặt răng, nhớ rõ vị trí bãi đỗ xe hôm nay, là người phụ nữ này đấm mình một cái, hiện giờ nghĩ lại vẫn thấy đau.
“Bởi vì anh trúng tà” Úc Linh đồng tình bảo, bị quỷ yểm bám thân, ngẫm lại thì thấy gai ốc nổi đầy.
Dân gian gọi quỷ quái là thứ không sạch sẽ, ngẫm lại cũng đúng, bởi sau khi chúng bám trên thân, thân thể đã bị tổn hại khó nói, nặng thì mất mạng như thường.
Cát Tân vốn đang cố gắng bỏ qua đám quỷ chung quanh, bị cô làm cho tỉnh, gai ốc lại nổi đầy người, suýt nữa bị dọa tè ra quần, vẻ mặt sắp hỏng mất, ‘Trên thế giới này sao còn có quỷ…. Không đúng, tôi sao lại đột nhiên nhìn thấy quỷ thế này? Rõ ràng đây là thế giới khoa học mà!!! Ngưu Đốn đã chứng minh đây là khoa học rồi mà, a a a!!!”
Cuối cùng anh ta ôm đầu cự tuyệt chấp nhận thực tế, cứ chìm trong đó, con thuyền nhỏ thế giới quan khoa học nói trở mình liền trở mình, thế giới này đừng có cố tình gây sự như thế chứ? Hề Từ tốt bụng giải đáp cho anh ta, “Vừa rồi lúc tôi cứu anh, tiện mở mắt cho anh đó’
Cát Tân cứng ngắc quay đầu nhìn anh, nhìn thấy một soái ca tuấn tú ôn nhu như thế, quả thật tựa như cơn gió mát trong lành quét ngang thế giới bẩn này, như một luồng ánh sáng, đột nhiên chữa khỏi tâm linh bị hỏng, vẻ mặt chờ đợi hỏi, “Vị đại sư này, ngài có thể để cho tôi nhắm mắt được không? Tôi không muốn nhìn thấy thứ đó… bay, tôi sẽ gặp ác mộng”
“Cho anh thấy ác mộng gì đó ở đây, nó là dựa vào ác mộng con người mà sống đó’ Tâm tình Úc Linh vô cùng sung sướng chỉ vào con quỷ yểm bị nhốt trong phòng kia, nhìn thấy một kẻ thấy quỷ còn sợ hơn cả cô, thật vô cùng cao hứng, như đồng bệnh tương liên gì đó, cô gái như cô mới không thèm đồng bệnh tương liên ăn ý với anh ta đâu.
Cát Tân cứng ngắc quay đầu nhìn lại, vừa lúc chạm phải khuôn mặt dữ tợn của quỷ yểm kia, thực sự bị dọa ra phân.
So với quỷ khí dày đặc quỷ chung quanh này thì loại quỷ yểm này là do triệu hồi từ âm phủ mà tới tuy cũng hơi giống bộ dáng con vượn nhưng có bộ mặt dữ tợn, bề ngoài còn khủng bố hơn cả Quỷ Hồn, đột nhiên vừa thấy, quả thật đừng có dọa người như thế chứ?
“Anh cho là mở mắt âm dương dễ thế sao?” Giọng Hề Từ vô cùng ôn hòa, nhưng lại khiến người ta có cảm giác cao ngạo lạnh lẽo, ‘Nó chỉ có thể duy trì liên tục trong một giờ, sau một giờ sẽ biến mất’
Nếu không phải vì muốn cho kẻ này biết vị trí hoàn cảnh mình ở là dạng gì, chuyện tốt gì đã xảy ra trên người anh ta mới có tính thuyết phục, Hề Từ vốn chẳng thèm lãng phí yêu lực mở mắt cho anh ta. Có thể được một đại yêu mở mắt, biết bao người cầu mong mà không được, xem vẻ mặt thằng nhóc ngu xuẩn này hỏng thực ra anh chẳng thấy cao hứng gì.
Úc Linh mơ hồ cảm giác giọng anh không đúng, quay đầu nhìn anh, thấy vẻ mặt anh vẫn ôn hòa điềm đạm như cũ, cả người vô cùng thuần khiết, cứ như chẳng có gì khác cả. Ngẫm nghĩ cô thuận theo trực giác của mình, đưa tay giữ lấy tay anh, nhìn anh cười cười.
Hề Từ mặt mày nhu hòa, cả người lạnh thấu xương bỗng hơi thở trở nên mềm hóa, lại nở một nụ cười.
Cát Tân nghe thấy lời Hề Từ nói, rốt cuộc thở phào, nhưng mà nhìn thấy một đám quỷ trong phòng, anh ta lại cảm thấy không những một giờ mà cho dù một phút thôi cũng đều đáng sợ cả? Lập tức anh ta không dám nhìn nữa, hai mắt cứ nhìn thẳng vào hai người trước mặt, nói, ‘Hai vị đại sư, các vị nhất định biết vì sao tôi lại biến thành như thế, chỉ cần các vị có thể cứu tôi, mất bao nhiêu tôi cũng xin chịu”
Vì Hề Từ khu trục quỷ yểm trên người anh ta ra, nên anh ta tự động coi hai người này trở thành hai vị đại sư tróc quỷ thu yêu.
Úc Linh và Hề Từ cũng chưa thèm để ý tới anh ta, Hề Từ quay đầu nói với đám quỷ chung quanh, “Các ngươi đều rời đi cả đi” Sau đó anh lật tay, trong tay xuất hiện một lá bùa, vỗ mạnh về phía con quỷ kia.
Quỷ yểm do độ ách linh quấy nhiễu, sức chiến đấu suy giảm, phát hiện gặp phải tường đá, tuy muốn trốn nhưng nó vốn là bị người ta triệu hoán từ âm phủ tới, lại sống nhờ khá lâu trên thân thể Cát Tân, vẫn chưa hoàn toàn cắn nuốt hết ác mộng của anh ta, nên chẳng có cách nào rời đi được.
Có thể nói, thứ quỷ yểm này tuy khiến người ta khó mà phòng bị, cũng có một nhược điểm trí mạng, nếu không cắn nuốt hoàn toàn ác mộng của ký chủ, sẽ không cách nào rời đi được.
Vì thế Cát Tân với nó mà nói tựa như thứ gì đó trói buộc nó vậy, dùng nó biến thành một loại phược linh, vốn không thể nào trốn nổi.
Lá bùa bay nhanh tới, quỷ yểm giãy giụa bị thu vào. Lá bùa dĩ nhiên là do Mễ Thiên Sư tốt bụng tặng, Hề Từ không muốn bại lộ bản thân, tạm thời lấy ra dùng, hiệu quả cũng tương tự.
Con quỷ khác và Cát Tân thấy cảnh này, đều bị hoảng sợ, quỷ sợ mình bị bắt, cũng không dám lưu luyến ở lại tụ âm trận trong phòng này, nhào lên xuyên tường mà đi. Cát Tân lại nhìn xem chằm chằm, tam quan đã bị phá hỏng nặng, cứ ngây ngây ngốc ngốc.
Cả đám quỷ trong phòng đã đi sạch, âm khí cũng theo đó tan đi, trong phòng không còn vẻ lạnh lẽo như trước nữa, cả ngọn đèn có vẻ như sáng ngời hơn.
Hề Từ kéo hai cái ghế tới, dùng khăn giấy lau cẩn thận, kéo Úc Linh ngồi xuống bắt đầu hỏi.
Có thể do quỷ trong phòng đi cả rồi, cảm xúc Cát Tân cuối cùng cũng ổn định trở lại, hơn nữa trước đó khóc một trận, đem một tháng đầy tuyệt vọng và hờn dỗi phát tiết ra hết, lúc này anh ta cũng gần như bình tĩnh hơn.
Cát Tân là một người đàn ông, dựa vào ngoại hình cũng được, từ phía Bắc tới B thị, một năm trước có ký hợp đồng cùng công ty truyền thông Cảnh An, phối hợp diễn vài bộ phim, hơn nửa năm cũng tạo được hình tượng nhân vật rất khá, rốt cuộc cũng hơi nổi tiếng ở trên mạng. Chỉ là tiền đồ vừa bắt đầu, thì gặp phải chuyện này, mãi cho đến nửa tháng trước mới cùng công ty Cảnh An hủy hợp đồng.
“…. Tính của tôi quả thật không tốt mấy, vì thế chẳng có bạn bè gì, sau khi đi tới B thị phát triển, sau đó tôi tiếp xúc nhiều nhất chính là anh Vu” Nói đến đây, thần sắc Cát Tân trở nên vô cùng khó coi, anh ta thực sự không bao giờ nghi ngờ Vu An, dù sao Vu An cũng là người đại diện làm việc đúng đắn, cũng gần như rất tốt với anh ta. Nhưng giờ nghĩ lại đủ loại hành vi của Vu An một tháng qua, khiến anh ta không thể không nghi ngờ, thậm chí chuyện anh ta gặp phải thế này chắc có thể liên quan với Vu An.
Úc Linh duy tư, nói, ‘Chúng tôi cũng không rõ có phải là Vu An để cho quỷ yểm bám trên người của anh không, cho dù không phải, thì chắc cũng gián tiếp tạo thành, điều này chắc chỉ có mình anh mới có thể tìm ra đáp án được’
Thần sắc Cát Tân cứng đờ, nói lắp bắp, ‘Các vị là đại sư, chẳng nhẽ không thể giúp tôi được sao?’
“Ai nói chúng tôi là đại sư chứ? Tôi cũng chỉ là một người thường, cũng không phải là thiên sư chuyên đi tróc quỷ thu yêu kia, đừng có gọi đại sư gì hết’
Úc Linh nói rõ ràng. Trong nháy mắt, thần sắc Cát Tân như tuyệt vọng, quả thật không thể nào tuyệt vọng hơn.
Yêu ma quỷ quái lợi hại như vậy, một người bình thường như anh ta làm sao mà đấu được chứ? Biết đâu lại bị quỷ bám thân lần nữa cũng không biết.
“Anh yên tâm, chúng tôi biết có hai vị thiên sư rất lợi hại, nếu thực sự nguy hiểm, nhất định sẽ không bàng quan đứng nhìn, bảo vệ hòa bình nhân gian là chức trách của nhóm thiên sư mà” Úc Linh lừa dối nói.
Thế giới quan Cát Tân vừa khôi phục, vì thế đối với mấy lời cô nói không chút hoài nghi, nghĩ đến chuyện một tháng qua, còn có tiền đồ hy vọng tan biến, rốt cuộc cắn chặt răng nói, “Được rồi, tiểu thư Giang, các vị bảo tôi làm thế nào, tôi sẽ làm thế’
Sau khi bàn bạc với Cát Tân một lúc, Úc Linh và Hề Từ chào từ biệt rời đi.
Cát Tân nhìn theo bóng họ rời đi, lại liếc mắt nhìn chung quanh một cái, không kìm được rùng mình, cắn chặt răng cầm ví tiền và một ít giấy tờ, vọt ra cửa, thấy họ nhìn, lại cắn răng nói, ‘Phòng này… tôi, hiện giờ tôi không dám ở nữa, đêm nay tôi sẽ đi nghỉ tạm một tối ở khách sạn, mai sẽ chuyển nhà”
“Cái này không được, chưa hiểu rõ mọi chuyện, anh không thể nào để cho Vu An nghi ngờ được” Úc Linh tuy cảm thấy phòng này có tụ âm trận, người ở sẽ không tốt cho thân thể, nhưng họ còn muốn dụ kẻ đằng sau Vu An tới, sao có thể để anh ta không làm theo kịch bản được.
“Yên tâm đi, anh Vu thường cứ tan tầm thì mới tới tìm tôi, đến lúc đó chỉ cần tôi ở nhà đợi anh ấy tới là được” Cát Tâm liếm liếm môi, một cơn gió thổi tới, rõ ràng là trung tuần tháng sáu, thế mà khiến anh ta ra một trận mồ hôi lạnh.
Ba người chia tay ở tiểu khu, Cát Tân run run chạy tới khách sạn gần đó. Chỉ là lúc này mắt âm dương vẫn chưa mất đi hiệu quả, nhìn thấy du hồn trên đường phố, lại sợ tới mức chân mềm nhũn, hận không thể trực tiếp cầu xin người đi đường đưa anh ta tới tận khách sạn.
Lần đầu tiên anh ta biết, hóa ra thế giới bọn họ sống có nhiều thứ bay bay như thế, thật sự đáng sợ quá, chỉ mong quên đi thôi!
Bên đó, Úc Linh và Hề Từ cũng về tới chỗ đỗ xe, vừa định lên xe thì đã bị quỷ chặn đường. Trước tiên Úc Linh túm chặt tay Hề Từ, dán sát vào anh, đôi mắt nhìn chằm chằm vào cái cổ như sắp rơi xuống của nữ quỷ, biểu hiện vẫn rất trấn định.
Hề Từ ôm chặt cô vào lòng, nhìn về phía nữ quỷ kia, ánh mắt lạnh băng, ‘Có việc gì?”
Nữ quỷ chặn đường đó vừa rồi chính là nữ quỷ trung niên đã trả lời mọi thứ ở chỗ Cát Tân kia.
Nữ quỷ bị ánh mắt lạnh băng của anh trấn áp, sợ tới mức cổ suýt nữa rơi xuống, nhưng vẫn lớn mật nói, (Hai vị đại nhân, tôi có một thứ không tình cảm!)
Hề Từ thong thả ứng phó với nó, định đuổi nó đi xa, Úc Linh đã định thăm dò vừa sợ vừa tò mò hỏi, ‘Một thứ gì không tình cảm vậy? Chẳng nhẽ cần chúng tôi nuôi cô hả?’
Ai ngờ nữ quỷ bất chợt mừng rỡ, (Nếu đại nhân không ngại mà nói, tôi tùy lúc có thể để cho hai vị đại nhân sử dụng)
Úc Linh, “…” Cô mới không thèm nuôi quỷ đâu, nghĩ lại rất đáng sợ mà! Hề Từ lại cự tuyệt thẳng, “Chúng tôi không phải thiên sư, cũng không có ý nuôi quỷ, nếu cô muốn dựa vào thiên sư, có thể tự mình đi tìm. Chuyện lần này, chúng tôi cũng không truy cứu, chỉ cần các cô không hại người, tụ âm trận trong phòng kia tùy các cô sử dụng”
Tụ âm trận có tác dụng trong thời gian nhất định, Hề Từ vừa rồi tra xét một chút, nhiều nhất là mấy ngày thì lực lượng tụ âm trận cũng suy yếu, qua nửa tháng nữa sẽ biến mất hoàn toàn. Nghĩ lại kẻ bày trận này cũng coi như có quỷ yểm ăn mòn đối với Cát Tân, đợi khi Cát Tân không chịu nổi quỷ yểm và âm khí trên người đám quỷ bị tụ âm trận hấp dẫn gây áp lực nổi điên lên hoặc chết, thì tụ âm trận này cũng tùy thời mà biến mất, thần không biết quỷ không hay, cho dù có người ngành đặc thù tới cũng không tra ra cái gì.
Bởi vậy có thể thấy, dụng tâm của kẻ thiết kế Cát Tân mới ác độc tới mức nào.
Nữ quỷ rất thất vọng, nó có đạo hạnh cao thâm hơn những con quỷ khác, sao không rõ tụ âm trận kia xảy ra chuyện gì, cũng biết rõ có kẻ đặt tụ âm trận ở đó, thực ra cũng chỉ dùng để hại người, chỉ là đối với loại cô hồn dã quỷ như bọn chúng, có thể tìm được một thiên sư có thực lực che chở, thường hỗ trợ khu trừ lệ khí trên người bảo trì thần trí thì còn mạnh hơn nhiều.
Nó coi trọng không phải vị đại yêu Hề Từ này mà là người phụ nữ nhân loại bên cạnh anh ta.
Nữ quỷ vẫn chưa từ bỏ ý định nói, (Tôi biết hai vị đang cố ý muốn tra rõ chuyện này, nếu các vị không chê, tôi có thể giúp hai vị giám thị hành tung của Vu An)
Úc Linh nghe thấy vậy mà trong lòng rung động, đây là loại giám thị ẩn hình còn lợi hại hơn cả thám tử nữa, có gì so được với loại quỷ vô hình vô ảnh có thể quan sát tất cả con người mà không cần lo bị ai phát hiện chứ?
Hề Từ dĩ nhiên cũng nghĩ tới chuyện này, nói ngay, “Tuy chúng tôi không thể nuôi cô, nhưng cũng có thể hợp tác với cô” Nói xong, anh xuất ra một lá bùa, “Đây là bùa khu quỷ”
Nữ quỷ vô cùng vui sướng, đem quỷ khí bản thân đưa vào lá bùa khu quỷ, chỉ cần đối phương sử sụng bùa khu quỷ thì có thể triệu hồi cô ta bất cứ lúc nào.
Giải quyết xong chuyện nữ quỷ, hai người lúc này mới lái xe về nhà.
Danh sách chương