Châm thuật kỳ diệu như vậy đã vượt qua sự hiểu biết của người bình thường về châm cứu trong Y đạo.

Đây chính là sự lĩnh ngộ tự thân của Lâm Chính tạo ra. €ó thể nói là độc nhất vô nhị trên thế giới này. Hội trưởng vẻ mặt lạnh lùng, không dám lơ là chút nào.

Ông ta trầm giọng hừ một cái, huy động sức mạnh, con thú hỗn độn lại gầm lên và lao về phía Lâm Chính.

Động lượng đáng sợ dường như nuốt chửng toàn bộ thế giới.

Lâm Chính đứng đó với ánh mắt nghiêm nghị và không hề nao núng. Hai tay anh múa như vũ bão, điều khiển châm trận khổng lồ để đối đầu với quái thú hỗn độn.

Bùm! Châm trận và quái thú hỗn độn va chạm ngay lập tức, phát ra âm thanh chói tai.

Cú va chạm mạnh khiến không gian xung quanh biến dạng, đá trong hoàng lăng nứt ra và bay lên.

Lâm Chính sắc mặt căng thẳng, cố gắng hết sức để duy trì sự ổn định của châm trận.

Nhưng dù vậy, trong anh vẫn có cảm giác bất lực dâng trào.

Sức mạnh của Hội trưởng thật đáng kinh ngạc.

Và.

'Từ đầu đến cuối, ông ta chưa bao giờ lơ là.

Khi sư tử chiến đấu với thỏ, không nhất thiết phải dùng hết sức lực. Nhưng Hội trưởng không hề nương tay.

Con thú hỗn độn tấn công châm trận một cách điên cuồng và Lâm Chính cảm thấy áp lực lớn hơn sau mỗi cú va chạm.

Những vòng tròn gợn sóng mang sức mạnh huỷ diệt đáng sợ lan ra mọi hướng.

Lâm Chính nhìn chằm chằm vào con thú hỗn độn mạnh mẽ đáng sợ và nhanh chóng điều khiển châm khí bản ra như những mũi tên sắc nhọn, đánh chính xác vào những bộ phận trọng yếu của con thú.

Rào rào rào...

Luồng không khí trong cơ thể con thú hỗn độn bị đảo lộn và sự hỗn loạn dân dần xuất hiện.

Con thú hỗn độn gầm lên giận dữ và các cuộc tấn công của nó trở nên điên cuồng hơn.

Nhưng Lâm Chính vẫn không chút lay động, tiếp tục bình tĩnh điều khiển châm trận, không ngừng làm suy yếu sức mạnh của con thú.

Đúng lúc này, giọng nói thờ ơ của Hội trưởng vang lên.

"Chỉ một chiêu như vậy đã làm cậu tiêu hao biết bao nhiêu khí lực. Cậu nghĩ mình còn đủ năng lượng để đối phó với tôi sao?"

Hơi thở Lâm Chính thắt lại khi nghe những lời này.

Nhưng Hội trưởng đột nhiên giơ lòng bàn tay lên.

Bộp!

Những phù văn bí ẩn bay ra từ lòng bàn tay ông ta.

Vô số lực hỗn loạn đáng sợ tuôn ra như nước tràn ra biển. Rít!

Rít!

Rít!

Những sức mạnh này lại nhanh chóng biến thành những con thú hỗn độn đáng sợ.

Nhìn thấy cảnh này, Lâm Chính không do dự nữa, lập tức rút lui.

"Muốn rời đi? Cậu có nghĩ đã quá muộn rồi không?”

Hội trưởng bình tĩnh nói và giơ tay lên.

Vùt

Tất cả quái thú hỗn độn đều lao về phía trước.

Lần này, Lâm Chính không hề do dự mà buộc phải rút lui về phía bên ngoài hoàng lăng, đồng thời phát ra một lượng lớn năng lượng đáng sợ, hội tụ thành một con rồng và đâm vào con thú hỗn độn.

Con rồng khổng lồ va chạm với quái thú hỗn độn, phát ra một tiếng động lớn rung chuyển cả mặt đất. Một làn sóng xung kích mạnh lan ra mọi hướng, đá trong

lăng mộ rơi xuống như mưa.

Hội trưởng hừ lạnh một tiếng, đập vỡ những tảng đá rơi xuống, áp sát lại gần Lâm Chính, định áp chế anh.

Nhưng khoảnh khắc ông ta đến gần.

Bùm!

Một đạo thần quang mạnh mẽ đột nhiên bùng phát từ cơ thể Lâm Chính.

"Không ổn, trúng kế rồi!"


Và vào thời điểm ánh sáng của lá bùa này bao trùm lấy Lâm Chính, một đạo ánh sáng Hủy Diệt khủng khiếp cũng ngay lập tức bao trùm lấy Hội trưởng.

Chỉ thấy mọi thứ xung quanh Hội trưởng bắt đầu tan chảy, sụp đổ và phân hủy...

Và ánh sáng lá bùa của chính anh cũng bị hư hại nghiêm trọng. Nhưng may mắn thay, ánh sáng của lá bùa không bị xuyên thủng. Khuôn mặt Hội trưởng căng thẳng và ông ta nhìn về phía trước.

Còn Lâm Chính vẫn thản nhiên nhìn ông ta, sau đó đột nhiên xoay người rời đi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện