Hội trưởng nhìn vào vết nứt không đáy với vẻ mặt u ám đến đáng sợ. Huyết quang vẫn phun ra, giống như ngọn lửa giận dữ từ địa ngục khiến người ta rùng mình.

"Hội trưởng, chuyện gì đang xảy ra vậy?" Huyền Dương lo lắng hỏi.

Hội trưởng hít một hơi thật sâu, chậm rãi nói: 'Người mặc áo choàng này là một kẻ rất mưu mô. Hắn ta dẫn tôi đến đây, chắc là vì pháp trận của Thiên Ma Giáng Lâm'.

Huyền Dương trợn tròn hai mắt, gương mặt lộ vẻ khó tin: "Pháp trận của Thiên Ma Giáng Lâm? Đây... đây là thủ pháp của Khải Uyên đại nhân mà..."

Huyền Dương cúi đầu liếc nhìn vết nứt, chợt nhận ra điều gì đó khiến mặt ông ta hoàn toàn biến sắc.

"Hội trưởng, chẳng lẽ là... kẻ đó..."

"Đi

Hội trưởng Đại hội không dám do dự chút nào, trực tiếp nhảy lùi về phía sau. Huyền Dương cũng điên cưồng rút lui.

Tuy nhiên... hai người họ vẫn hơi chậm một chút...

Lúc này, trong vết nứt huyết quang càng ngày càng mãnh liệt, một mùi máu tanh bắt đầu tràn ngập không khí.

Ngay khi huyết quang trong vết nứt mạnh tới cực điểm, toàn bộ không gian dường như bị một thế lực vô hình bóp méo. Bóng tối xung quanh hoàn toàn bị xua tan, thay vào đó là một màu đỏ thẫm như máu. Một áp lực mạnh mẽ phun ra từ vết nứt như muốn nghiền nát mọi thứ xung quanh.

Khi Thiên Ma Giáng Lâm Quyết được kích hoạt, một tiếng gầm trầm đục và đáng sợ vang lên, như thể đó là tiếng gầm của thần ma thượng cổ. Trong làn huyết quang, vô số khuôn mặt méo mó hiện ra, đau đớn, hung dữ và tuyệt vọng, khiến người ta dựng tóc gáy.

Một cột sáng đen khổng lồ từ trong vết nứt chậm rãi bay lên, bắn thẳng lên trời, nhuộm bầu trời thành màu đỏ sẫm. Xung quanh cột sáng màu đen, ánh điện lóe lên và kêu lách tách, mỗi tia điện đều ẩn chứa sức mạnh khủng bố vô tận.

Nhiều người trong Đại hội vẫn đang nghĩ cách trốn thoát.

Nhưng tốc độ phản ứng của họ rõ ràng không nhanh bằng Hội trưởng và Huyền Dương. Họ nhanh chóng bị ngọn núi rung chuyển dữ dội đánh ngã xuống đất, sau đó từng người một lăn vào khe nứt.

Ngay sau đó, những tiếng kêu thảm thiết vang lên từ các khe nứt.

"Hội trưởng, cứu tôi... cứu tôi!"

"Huyền Dương đại nhân, chuyện gì đang xảy ra vậy? Cứu tôi với?"

"Tôi không muốn chết..."

Những tiếng la hét vẫn tiếp tục.

Tuy nhiên, lúc này cả hai người kia cũng đã bị choáng ngợp.

Tốc độ phản ứng của họ tuy rất nhanh nhưng vẫn rơi vào bẫy của người mặc. áo choàng.

Bịch! Huyền Dương đang chạy trốn dường như đã va phải thứ gì đó, ngã xuống khỏi không trung và nặng nề đáp xuống đất.

Hội trưởng Đại hội nhìn chăm chằm về phía trước và bất ngờ dùng lòng bàn tay đánh về phía đó.

Bùm!

Dường như có một bức tường trong suốt trong khoảng không trước mặt. Sau khi Hội trưởng xuất chiêu cũng chẳng gây ra hiệu ứng gì.

"Xem ra muốn rời đi cũng không phải dễ dàng".


Nói xong, Hội trưởng nghiêng đầu hô: "Huyền Dương, tới đây!" "Hội trưởng, ngài có mệnh lệnh gì?" Huyền Dương vội vàng chạy tới.

Nhưng giây tiếp theo, Hội trưởng đột nhiên giơ tay, đâm vào trái tim Huyền Dương.

Huyền Dương run rẩy, mở to mắt nhìn Hội trưởng.

"Hội trưởng, ngài.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện