Bởi vì lời đồn động đất nên hai ngày sau Hạ Cửu Gia vẫn ngủ cùng Thẩm Hi.
Mỗi ngày bên dưới chăn, Thẩm Hi luôn lén kéo quần ngủ Hạ Cửu Gia đến đùi, thậm chí càng táo tợn hơn là kéo áo ngủ đối phương lên hơn ngực, sau đó ôm chặt người ta vào lòng mình, ‘tiến công’ từ trên xuống dưới.
Ừm, mềm, mịn, nảy.
Thiếu niên vĩnh viễn sạch sẽ. Con người ấy à, tuổi tác càng lớn càng ưa thanh tẩy vệ sinh, nhưng vẫn không có sự sạch sẽ như thuở thiếu niên.
Tháng 5 đã là cuối xuân đầu hạ, các bạn học trong ký túc xá sẽ không trùm chăn kín mít từ đầu đến chân, Hạ Cửu Gia cũng thế. Bắp chân và bàn chân cậu lộ ra ngoài chăn, cánh tay và bàn tay cũng vươn ra ngoài, yên tĩnh đè lên chăn. Nhưng không ai hay biết, bên trong chăn, cậu đã bị lột gần như sạch sẽ, làn da trần nhẹ nhàng ma sát vỏ chăn và drap giường. Ba cậu là hướng dẫn viên du lịch tuyến quốc tế nên thỉnh thoảng sẽ mua đồ tơ lụa cho cậu dùng, rất mềm mại, thoải mái.
Thẩm Hi rất thích vừa bóp vừa niết vừa xoa vừa sờ phần ngực cậu, rồi sẽ vuốt ve từ bụng đến chỗ bộ phận mấu chốt kia, lại vòng ra sau xoa bóp mông, rồi mới quay lại phía trước ‘làm một hồi’.
Hạ Cửu Gia ngoan ngoãn nhắm mắt không nói gì, mấy ngón tay mảnh khảnh bám chặt vào gối kiều mạch, lỗ tai ấn sát lên gối, trong đêm yên tĩnh còn có thể nghe thấy tiếng kiều mạch lạo xạo.
Cậu cảm thấy quả thật mình có bệnh. Thế mà lại không thể thoát khỏi sự kích thích Thẩm Hi mang lại. Còn có một chút nghiện.
Ngày hôm sau, sau khi ‘làm một hồi’, Hạ Cửu Gia xoay người lại đối mặt với Thẩm Hi, vươn đầu lưỡi, ở trong bóng tối hôn đối phương. Cậu kìm nén hơi thở và cảm xúc của mình, chìm đắm trong việc quấn quýt ma sát với người yêu. Đầu lưỡi như tê dại, lại có chút đau, còn tâm lý thì không ngừng rung động.
Thẩm Hi ôm chặt eo bạn trai, đưa tay nâng eo Hạ Cửu Gia nhấc lên, đem người đang trần trụi kia đặt trên người mình, đồng thời thân thể dùng sức siết chặt, như muốn tan vào máu thịt nhau. Thẩm Hi rất cẩn thận để miệng không phát ra tiếng động. Khoảng hai phút sau, Thẩm Hi mở năm ngón tay, lòng bàn tay dán sát vào sống lưng Hạ Cửu Gia, vuốt lên trên, nhẹ nhàng chạm vào đốt sống cổ hơi gồ lên của đối phương, rồi lại lùi về, cứ thế lặp đi lặp lại vài lần. Hạ Cửu Gia quanh năm chú tâm học tập nên cột sống cổ hơi thẳng, không phải hình chữ C ngược tiêu chuẩn, nên đốt cổ kia gồ lên càng rõ, Thẩm Hi sờ rất thích tay.
Hạ Cửu Gia mơ mơ màng màng, chẳng hay biết Thẩm Hi kéo tuột quần xuống, lại tới một lần cọ xát không có gì ngăn trở – mặc dù lần cọ xát có ngăn trở cũng chỉ một lần duy nhất hồi sinh nhật 18 tuổi. Hạ Cửu Gia bị kích thích đến cả người đều run rẩy, lại vô cùng lo lắng sợ bạn cùng phòng Thẩm Hi phát hiện, dù có nghe tiếng ngáy liên tiếp vang lên trong phòng cũng vẫn hoài nghi là bọn họ ngủ thật hay đang giả vờ. Thật ra ký túc xá trường R rất rộng, tất cả đều là dạng giường tầng trên, Thẩm Hi chỉ cần treo vài món quần áo lên lan can bảo hộ là có thể che chắn được, bạn nằm đối diện hẳn không nhìn thấy họ hôn môi, huống chi trời bên ngoài tối đen, không có chút ánh sáng.
Chẳng biết qua bao lâu, Thẩm Hi vươn tay lấy khăn giấy nơi đầu giường, nhẹ nhàng lau hết vết bẩn, lại giúp Hạ Cửu Gia kéo quần ngủ lên, kéo áo ngủ xuống, sau đó nói: “Ngủ đi.”
“…”
“Không có gì đâu.”
“….”
Này mà bảo ‘không có gì’ à. Nếu cho ba mẹ hai bên, cô hiệu trưởng, thầy phó hiệu trưởng, thầy chủ nhiệm khối và giáo viên chủ nhiệm lớp biết, chắc chắn sẽ có người ngất xỉu ngay tại chỗ.
Thẩm Hi xoay người, mở văn bản ‘Bienthai’ trong điện thoại lên cập nhật:
[Địa phương tay đã tiến công: bàn tay, thắt lưng, ngực (bên hông), bắp đùi, mông, xx (phía trước), ngực (phía trước), bụng, lưng, cổ.
Địa phương miệng đã công lược: trán, ấn đường, mũi, nhân trung, môi châu, cằm, xương quai hàm, toàn môi, đầu lưỡi, mu bàn tay.]
Sau đó cậu quay qua lại, ôm Nhóc Thịt Đông tiến vào mộng đẹp.
Sáng sớm hôm thứ ba, Hạ Cửu Gia vừa chạy bộ buổi sáng vừa luyện đọc tiếng Anh, không hề bất ngờ khi lại thấy ‘Hồng tinh nhĩ khắc’ ngồi trong phòng bảo vệ. Thầy vẫn ngồi xem video, nhưng hôm nay đã đổi thành ‘Cẩm nang chạy xe đạp điện an toàn’, ‘Ba điều cần biết khi chạy xe đạp điện’…. Nhà ‘Hồng tinh nhĩ khắc’ không xa trường học nên mỗi ngày đều chạy xe đạp điện đến trường, mấy cọng tóc ít ỏi bay bay theo gió.
Hạ Cửu Gia đã phỏng đoán được tình hình nghỉ ngơi và làm việc mấy ngày nay của ‘Hồng tinh nhĩ khắc’ – buổi sáng chợp mắt một lát, 6g40 đi làm, buổi tối về nhà sớm, ước chừng ngủ được năm sáu tiếng đến 12h đêm lại đến trường học.
‘Hồng tinh nhĩ khắc’ nhiều năm kiên trì đi làm lúc 6g40, thầy sẽ đứng ở cửa trường R, chắp tay sau lưng, tuy rằng đã năm mươi nhưng dáng đứng vẫn thẳng tắp, yêu cầu tất cả học sinh đều phải nói “Chào thầy” sau khi bước vào cửa. Thầy sẽ đáp lại “Chào em!!!’ “Chào buổi sáng!!!” “Ừm!!!”, giọng thầy sang sảng như tiếng chuông, gây chấn động màng nhĩ. Ai cũng phải nói, thầy còn bảo chiêu này giúp học sinh “tinh thần rạng rỡ, thái độ đúng mực ngay khi bước vào cổng trường buổi sáng”. Đối với loại ‘vui tươi’ gượng ép này, vô số học sinh đã thầm than thở thật là có bệnh. Nhưng mà cẩn thận ngẫm lại, từ 6g40 đến 7g10, vẫn luôn đáp lại liên tục ‘Chào em! Chào buổi sáng’ là một chuyện vô cùng tốn sức, tính ra một giây phải nói một câu. Huống chi ‘Hồng tinh nhĩ khắc’ làm chuyện này không phải là một hai ngày hay một hai năm mà là mười năm, hai mươi năm.
Bởi thế, những người không dậy sớm như Hạ Cửu Gia sẽ không biết đối phương vẫn luôn ở lại trường canh gác. Trong những ngày có tin đồn sẽ xảy ra ‘động đất’, thay vì về nhà ở cùng vợ con thì thầy ở trường canh gác, sẵn sàng đánh thức các học sinh trường R bất cứ lúc nào.
“…” Hạ Cửu Gia nhìn thấy tấm lòng của ‘Hồng tinh nhĩ khắc’, bèn lấy điện thoại ra chụp vài tấm ảnh. Tuy nhìn không rõ lắm, nhưng xem thoáng qua cái đầu trọc sáng bóng là biết đấy là ai.
…………
Ban ngày vẫn đi học như bình thường.
Có một nữ sinh xinh đẹp đứng ngăn ở cửa lớp 12-6, tỏ tình với Thẩm Hi: “Tớ nghĩ đi nghĩ lại, vẫn quyết định lấy hết dũng khí tới đây thổ lộ… Nghe nói sẽ có động đất, lỡ như có gì không hay xảy ra sẽ không còn cơ hội để nói ra tâm ý… yêu đơn phương mà không nói sẽ trở thành nuối tiếc của cả cuộc đời.”
Thẩm Hi hỏi: “Vậy cậu muốn tỏ tình thế nào?”
“Hả”, bạn gái kia có hơi ngỡ ngàng, hỏi lại, “Vậy thì, cậu có thể quen tớ không?”
“Không thể”, Thẩm Hi đáp, “Tớ có người mình thích rồi.”
Nữ sinh bị dẫn dắt hỏi tiếp: “Là ai vậy?”
Thẩm Hi đáp: “Hạ Cửu Gia.”
“…” Nữ sinh nghĩ trả lời thế là đùa mình rồi, nhưng lại không biết đây đúng là sự thật.
Thẩm Hi cũng không nói tiếp, bước nhanh vào lớp 12-6.
Một lúc sau, di động của nhiều bạn học trong lớp nhận được tin nhắn thông báo ‘động đất’ chỉ là lời đồn.
Có người báo cáo lên Cục Địa Chấn Trung Ương, Cục liền cử người đi điều tra, cuối cùng xác minh ‘đàn rắn’ là kết quả của một cuộc phóng sinh. Căn cứ màu sắc, hoa văn rắn đến phán đoán thì hầu hết đều là ‘rắn vùng khác’, ‘rắn phía nam’ ngồi xe đường dài đến Đông Bắc, lại có dấu vết do người ấp ra. Đây là loại rắn không có độc và thường là nguyên liệu nấu ăn. Cuối cùng chuyên gia kết luận, hành vi phóng sinh động vật vô trách nhiệm tương đương với hành vi sát sinh, bởi vì nếu thả động vật ở hoàn cảnh không quen thuộc sẽ khiến chúng không thể sinh tồn, lại ảnh hưởng đến sinh thái địa phương, khiến nhiều động thực vật chết hơn, còn đe dọa đến cư dân vùng đó. Chuyên gia nhắc nhở mọi người nếu muốn phóng sinh động vật thì phải liên hệ đến những cơ quan có thẩm quyền.
Ngoài ra Cục Địa Chấn cho biết các thành phố xung quanh đã nhiều lần xảy ra các trận động đất nhỏ trong 20 năm qua, nguyên nhân chưa rõ, hiện tại các chỉ số khác như mực nước ngầm vân vân đều không có dấu hiệu bất thường. Cục cũng phân tích rằng cấu trúc bên trong của dãy đứt gãy ××× tương đối rời rạc và không có điều kiện tích tụ năng lượng để gây ra một trận động đất lớn, hơn nữa, tính chất vỏ đất địa phương đồng nhất nên không dễ giải phóng năng lượng, hiện tượng phổ biến chỉ là khuyếch trướng đến các khu vực lân cận gây nên động đất nhỏ. Trong lịch sử tỉnh LL, tỉ lệ xảy ra động đất lớn chưa tới 50%, hiện giờ khả năng như tin đồn nói là rất nhỏ, không cần hoảng sợ…
Hạ Cửu Gia: “……”
Thực sự chỉ là một tin đồn.
‘Hồng tinh nhĩ khắc’ gác đêm vô ích.
Mình cũng bị sờ soạng vô ích.
Thẩm Hi khi nhìn thấy tin tức này liền mở to mắt, không tin được rằng việc ngủ chung phải đột ngột chấm dứt từ hôm nay.
An Chúng Tiền Hậu nhìn thấy bèn cười bò: “Thẩm ca à, hôm nay mới phát hiện mày mắt to thật nha!”
Thẩm Hi thuận miệng đối đáp: “Bởi vì tao vẫn là một thiếu niên tràn ngập sự tò mò với vũ trụ này.”
Hạ Cửu Gia: “….” Lại cảm thấy mình yêu phải một tên ngốc nghếch. Còn khó tin hơn nữa là tên ngốc nghếch kia nhiều khả năng sẽ là chuyên gia hàng không vũ trụ trong tương lai.
Các bạn học trong lớp đều tỏ vẻ vẫn giữ nguyên thiết bị báo động trong phòng – không sợ gì chỉ sợ vạn nhất, phải luôn luôn có sự chuẩn bị kĩ càng.
———
Ban đêm, vài tấm ảnh được lan truyền rộng rãi khắp trường R.
Đó là mấy trương chụp chân dung ‘Hồng tinh nhĩ khắc’. Bức ảnh gốc có độ nét cao, không photoshop, khắc họa sinh động và chân thực ngoại hình của người được chụp.
Nhưng theo sự chia sẻ rộng rãi, nhiều lớp hiệu ứng đã được thêm vào, ánh sáng được chỉnh tông êm dịu, mơ màng, chỗ đầu hói còn được thêm một vòng ánh sáng khoa trương, bốn cạnh còn có khung trang trí là hình trái tim, toàn bức ảnh mang cảm giác thật thiếu nữ phấn hồng.
Chờ đến lúc ảnh truyền qua hai mươi mấy lớp, ảnh chụp đã được chỉnh sửa lên tầng cao mới. ‘Hồng tinh nhĩ khắc’ trong ảnh da trắng mặt nhọn như hotboy mạng.
Cùng với ảnh chụp, trên diễn đàn trường còn lan truyền những lời nhắn:
[Ba ngày có tin đồn động đất, Hồng tinh nhĩ khắc liên tục gác ba đêm.]
[Cả đêm không ngủ trong phòng bảo vệ, chỉ cầm ipad xem video dưỡng sinh *icon rơi lệ*]
Tất cả học sinh từ lớp 10 đến lớp 12 đều vô cùng khiếp sợ mà nhắn lại:
[Trời ơi Hồng tinh nhĩ khắc…]
[Không tin được…]
[Đây lại là người mà tôi ghét vô cùng…]
[Đột nhiên cảm thấy không ghét được…]
Ảnh chụp là do Thẩm Hi truyền ra. Chuyện này có liên quan đến lần cậu hứa hẹn sẽ giúp ‘Hồng tinh nhĩ khắc’ xóa bỏ biệt danh này. Chính là cái đêm thi giữa kỳ một hồi năm lớp 10, Thẩm Hi trèo tường mua cơm cho Hạ Cửu Gia, không may bị Hồng tinh nhĩ khắc bắt được, khi nghe được lý do là ‘giúp bạn học mua bữa khuya’, Hồng tinh nhĩ khắc đột nhiên la to ‘mới lớp 10 mà đã yêu đương!’ làm Thẩm Hi vô cùng vui vẻ, ngay tại chỗ hứa hẹn ‘nhất định em sẽ giúp thầy xóa bỏ biệt danh!’
Vì thế đợi cho sức ảnh hưởng của ảnh chụp lan tỏa rộng khắp, Thẩm Hi bèn nhắn vào nhóm chat của lớp:
[Tao cũng phải chảy xuống mấy giọt nước mắt vì quá cảm động, sau này tụi mình đừng gọi ‘Hồng tinh nhĩ khắc’ nữa…]
Nhiều người hỏi lại: [Vậy gọi là gì?]
Thẩm Hi vừa định đưa ra đề nghị thì Hạ Cửu Gia qua đây nói chuyện. Chờ hai người nói xong, Thẩm Hi vào nhóm chat lớp liếc nhìn thì phát hiện một biệt danh mới đã ngang trời xuất thế:
“Thầy giáo Hồng tinh nhĩ khắc.”
Mỗi ngày bên dưới chăn, Thẩm Hi luôn lén kéo quần ngủ Hạ Cửu Gia đến đùi, thậm chí càng táo tợn hơn là kéo áo ngủ đối phương lên hơn ngực, sau đó ôm chặt người ta vào lòng mình, ‘tiến công’ từ trên xuống dưới.
Ừm, mềm, mịn, nảy.
Thiếu niên vĩnh viễn sạch sẽ. Con người ấy à, tuổi tác càng lớn càng ưa thanh tẩy vệ sinh, nhưng vẫn không có sự sạch sẽ như thuở thiếu niên.
Tháng 5 đã là cuối xuân đầu hạ, các bạn học trong ký túc xá sẽ không trùm chăn kín mít từ đầu đến chân, Hạ Cửu Gia cũng thế. Bắp chân và bàn chân cậu lộ ra ngoài chăn, cánh tay và bàn tay cũng vươn ra ngoài, yên tĩnh đè lên chăn. Nhưng không ai hay biết, bên trong chăn, cậu đã bị lột gần như sạch sẽ, làn da trần nhẹ nhàng ma sát vỏ chăn và drap giường. Ba cậu là hướng dẫn viên du lịch tuyến quốc tế nên thỉnh thoảng sẽ mua đồ tơ lụa cho cậu dùng, rất mềm mại, thoải mái.
Thẩm Hi rất thích vừa bóp vừa niết vừa xoa vừa sờ phần ngực cậu, rồi sẽ vuốt ve từ bụng đến chỗ bộ phận mấu chốt kia, lại vòng ra sau xoa bóp mông, rồi mới quay lại phía trước ‘làm một hồi’.
Hạ Cửu Gia ngoan ngoãn nhắm mắt không nói gì, mấy ngón tay mảnh khảnh bám chặt vào gối kiều mạch, lỗ tai ấn sát lên gối, trong đêm yên tĩnh còn có thể nghe thấy tiếng kiều mạch lạo xạo.
Cậu cảm thấy quả thật mình có bệnh. Thế mà lại không thể thoát khỏi sự kích thích Thẩm Hi mang lại. Còn có một chút nghiện.
Ngày hôm sau, sau khi ‘làm một hồi’, Hạ Cửu Gia xoay người lại đối mặt với Thẩm Hi, vươn đầu lưỡi, ở trong bóng tối hôn đối phương. Cậu kìm nén hơi thở và cảm xúc của mình, chìm đắm trong việc quấn quýt ma sát với người yêu. Đầu lưỡi như tê dại, lại có chút đau, còn tâm lý thì không ngừng rung động.
Thẩm Hi ôm chặt eo bạn trai, đưa tay nâng eo Hạ Cửu Gia nhấc lên, đem người đang trần trụi kia đặt trên người mình, đồng thời thân thể dùng sức siết chặt, như muốn tan vào máu thịt nhau. Thẩm Hi rất cẩn thận để miệng không phát ra tiếng động. Khoảng hai phút sau, Thẩm Hi mở năm ngón tay, lòng bàn tay dán sát vào sống lưng Hạ Cửu Gia, vuốt lên trên, nhẹ nhàng chạm vào đốt sống cổ hơi gồ lên của đối phương, rồi lại lùi về, cứ thế lặp đi lặp lại vài lần. Hạ Cửu Gia quanh năm chú tâm học tập nên cột sống cổ hơi thẳng, không phải hình chữ C ngược tiêu chuẩn, nên đốt cổ kia gồ lên càng rõ, Thẩm Hi sờ rất thích tay.
Hạ Cửu Gia mơ mơ màng màng, chẳng hay biết Thẩm Hi kéo tuột quần xuống, lại tới một lần cọ xát không có gì ngăn trở – mặc dù lần cọ xát có ngăn trở cũng chỉ một lần duy nhất hồi sinh nhật 18 tuổi. Hạ Cửu Gia bị kích thích đến cả người đều run rẩy, lại vô cùng lo lắng sợ bạn cùng phòng Thẩm Hi phát hiện, dù có nghe tiếng ngáy liên tiếp vang lên trong phòng cũng vẫn hoài nghi là bọn họ ngủ thật hay đang giả vờ. Thật ra ký túc xá trường R rất rộng, tất cả đều là dạng giường tầng trên, Thẩm Hi chỉ cần treo vài món quần áo lên lan can bảo hộ là có thể che chắn được, bạn nằm đối diện hẳn không nhìn thấy họ hôn môi, huống chi trời bên ngoài tối đen, không có chút ánh sáng.
Chẳng biết qua bao lâu, Thẩm Hi vươn tay lấy khăn giấy nơi đầu giường, nhẹ nhàng lau hết vết bẩn, lại giúp Hạ Cửu Gia kéo quần ngủ lên, kéo áo ngủ xuống, sau đó nói: “Ngủ đi.”
“…”
“Không có gì đâu.”
“….”
Này mà bảo ‘không có gì’ à. Nếu cho ba mẹ hai bên, cô hiệu trưởng, thầy phó hiệu trưởng, thầy chủ nhiệm khối và giáo viên chủ nhiệm lớp biết, chắc chắn sẽ có người ngất xỉu ngay tại chỗ.
Thẩm Hi xoay người, mở văn bản ‘Bienthai’ trong điện thoại lên cập nhật:
[Địa phương tay đã tiến công: bàn tay, thắt lưng, ngực (bên hông), bắp đùi, mông, xx (phía trước), ngực (phía trước), bụng, lưng, cổ.
Địa phương miệng đã công lược: trán, ấn đường, mũi, nhân trung, môi châu, cằm, xương quai hàm, toàn môi, đầu lưỡi, mu bàn tay.]
Sau đó cậu quay qua lại, ôm Nhóc Thịt Đông tiến vào mộng đẹp.
Sáng sớm hôm thứ ba, Hạ Cửu Gia vừa chạy bộ buổi sáng vừa luyện đọc tiếng Anh, không hề bất ngờ khi lại thấy ‘Hồng tinh nhĩ khắc’ ngồi trong phòng bảo vệ. Thầy vẫn ngồi xem video, nhưng hôm nay đã đổi thành ‘Cẩm nang chạy xe đạp điện an toàn’, ‘Ba điều cần biết khi chạy xe đạp điện’…. Nhà ‘Hồng tinh nhĩ khắc’ không xa trường học nên mỗi ngày đều chạy xe đạp điện đến trường, mấy cọng tóc ít ỏi bay bay theo gió.
Hạ Cửu Gia đã phỏng đoán được tình hình nghỉ ngơi và làm việc mấy ngày nay của ‘Hồng tinh nhĩ khắc’ – buổi sáng chợp mắt một lát, 6g40 đi làm, buổi tối về nhà sớm, ước chừng ngủ được năm sáu tiếng đến 12h đêm lại đến trường học.
‘Hồng tinh nhĩ khắc’ nhiều năm kiên trì đi làm lúc 6g40, thầy sẽ đứng ở cửa trường R, chắp tay sau lưng, tuy rằng đã năm mươi nhưng dáng đứng vẫn thẳng tắp, yêu cầu tất cả học sinh đều phải nói “Chào thầy” sau khi bước vào cửa. Thầy sẽ đáp lại “Chào em!!!’ “Chào buổi sáng!!!” “Ừm!!!”, giọng thầy sang sảng như tiếng chuông, gây chấn động màng nhĩ. Ai cũng phải nói, thầy còn bảo chiêu này giúp học sinh “tinh thần rạng rỡ, thái độ đúng mực ngay khi bước vào cổng trường buổi sáng”. Đối với loại ‘vui tươi’ gượng ép này, vô số học sinh đã thầm than thở thật là có bệnh. Nhưng mà cẩn thận ngẫm lại, từ 6g40 đến 7g10, vẫn luôn đáp lại liên tục ‘Chào em! Chào buổi sáng’ là một chuyện vô cùng tốn sức, tính ra một giây phải nói một câu. Huống chi ‘Hồng tinh nhĩ khắc’ làm chuyện này không phải là một hai ngày hay một hai năm mà là mười năm, hai mươi năm.
Bởi thế, những người không dậy sớm như Hạ Cửu Gia sẽ không biết đối phương vẫn luôn ở lại trường canh gác. Trong những ngày có tin đồn sẽ xảy ra ‘động đất’, thay vì về nhà ở cùng vợ con thì thầy ở trường canh gác, sẵn sàng đánh thức các học sinh trường R bất cứ lúc nào.
“…” Hạ Cửu Gia nhìn thấy tấm lòng của ‘Hồng tinh nhĩ khắc’, bèn lấy điện thoại ra chụp vài tấm ảnh. Tuy nhìn không rõ lắm, nhưng xem thoáng qua cái đầu trọc sáng bóng là biết đấy là ai.
…………
Ban ngày vẫn đi học như bình thường.
Có một nữ sinh xinh đẹp đứng ngăn ở cửa lớp 12-6, tỏ tình với Thẩm Hi: “Tớ nghĩ đi nghĩ lại, vẫn quyết định lấy hết dũng khí tới đây thổ lộ… Nghe nói sẽ có động đất, lỡ như có gì không hay xảy ra sẽ không còn cơ hội để nói ra tâm ý… yêu đơn phương mà không nói sẽ trở thành nuối tiếc của cả cuộc đời.”
Thẩm Hi hỏi: “Vậy cậu muốn tỏ tình thế nào?”
“Hả”, bạn gái kia có hơi ngỡ ngàng, hỏi lại, “Vậy thì, cậu có thể quen tớ không?”
“Không thể”, Thẩm Hi đáp, “Tớ có người mình thích rồi.”
Nữ sinh bị dẫn dắt hỏi tiếp: “Là ai vậy?”
Thẩm Hi đáp: “Hạ Cửu Gia.”
“…” Nữ sinh nghĩ trả lời thế là đùa mình rồi, nhưng lại không biết đây đúng là sự thật.
Thẩm Hi cũng không nói tiếp, bước nhanh vào lớp 12-6.
Một lúc sau, di động của nhiều bạn học trong lớp nhận được tin nhắn thông báo ‘động đất’ chỉ là lời đồn.
Có người báo cáo lên Cục Địa Chấn Trung Ương, Cục liền cử người đi điều tra, cuối cùng xác minh ‘đàn rắn’ là kết quả của một cuộc phóng sinh. Căn cứ màu sắc, hoa văn rắn đến phán đoán thì hầu hết đều là ‘rắn vùng khác’, ‘rắn phía nam’ ngồi xe đường dài đến Đông Bắc, lại có dấu vết do người ấp ra. Đây là loại rắn không có độc và thường là nguyên liệu nấu ăn. Cuối cùng chuyên gia kết luận, hành vi phóng sinh động vật vô trách nhiệm tương đương với hành vi sát sinh, bởi vì nếu thả động vật ở hoàn cảnh không quen thuộc sẽ khiến chúng không thể sinh tồn, lại ảnh hưởng đến sinh thái địa phương, khiến nhiều động thực vật chết hơn, còn đe dọa đến cư dân vùng đó. Chuyên gia nhắc nhở mọi người nếu muốn phóng sinh động vật thì phải liên hệ đến những cơ quan có thẩm quyền.
Ngoài ra Cục Địa Chấn cho biết các thành phố xung quanh đã nhiều lần xảy ra các trận động đất nhỏ trong 20 năm qua, nguyên nhân chưa rõ, hiện tại các chỉ số khác như mực nước ngầm vân vân đều không có dấu hiệu bất thường. Cục cũng phân tích rằng cấu trúc bên trong của dãy đứt gãy ××× tương đối rời rạc và không có điều kiện tích tụ năng lượng để gây ra một trận động đất lớn, hơn nữa, tính chất vỏ đất địa phương đồng nhất nên không dễ giải phóng năng lượng, hiện tượng phổ biến chỉ là khuyếch trướng đến các khu vực lân cận gây nên động đất nhỏ. Trong lịch sử tỉnh LL, tỉ lệ xảy ra động đất lớn chưa tới 50%, hiện giờ khả năng như tin đồn nói là rất nhỏ, không cần hoảng sợ…
Hạ Cửu Gia: “……”
Thực sự chỉ là một tin đồn.
‘Hồng tinh nhĩ khắc’ gác đêm vô ích.
Mình cũng bị sờ soạng vô ích.
Thẩm Hi khi nhìn thấy tin tức này liền mở to mắt, không tin được rằng việc ngủ chung phải đột ngột chấm dứt từ hôm nay.
An Chúng Tiền Hậu nhìn thấy bèn cười bò: “Thẩm ca à, hôm nay mới phát hiện mày mắt to thật nha!”
Thẩm Hi thuận miệng đối đáp: “Bởi vì tao vẫn là một thiếu niên tràn ngập sự tò mò với vũ trụ này.”
Hạ Cửu Gia: “….” Lại cảm thấy mình yêu phải một tên ngốc nghếch. Còn khó tin hơn nữa là tên ngốc nghếch kia nhiều khả năng sẽ là chuyên gia hàng không vũ trụ trong tương lai.
Các bạn học trong lớp đều tỏ vẻ vẫn giữ nguyên thiết bị báo động trong phòng – không sợ gì chỉ sợ vạn nhất, phải luôn luôn có sự chuẩn bị kĩ càng.
———
Ban đêm, vài tấm ảnh được lan truyền rộng rãi khắp trường R.
Đó là mấy trương chụp chân dung ‘Hồng tinh nhĩ khắc’. Bức ảnh gốc có độ nét cao, không photoshop, khắc họa sinh động và chân thực ngoại hình của người được chụp.
Nhưng theo sự chia sẻ rộng rãi, nhiều lớp hiệu ứng đã được thêm vào, ánh sáng được chỉnh tông êm dịu, mơ màng, chỗ đầu hói còn được thêm một vòng ánh sáng khoa trương, bốn cạnh còn có khung trang trí là hình trái tim, toàn bức ảnh mang cảm giác thật thiếu nữ phấn hồng.
Chờ đến lúc ảnh truyền qua hai mươi mấy lớp, ảnh chụp đã được chỉnh sửa lên tầng cao mới. ‘Hồng tinh nhĩ khắc’ trong ảnh da trắng mặt nhọn như hotboy mạng.
Cùng với ảnh chụp, trên diễn đàn trường còn lan truyền những lời nhắn:
[Ba ngày có tin đồn động đất, Hồng tinh nhĩ khắc liên tục gác ba đêm.]
[Cả đêm không ngủ trong phòng bảo vệ, chỉ cầm ipad xem video dưỡng sinh *icon rơi lệ*]
Tất cả học sinh từ lớp 10 đến lớp 12 đều vô cùng khiếp sợ mà nhắn lại:
[Trời ơi Hồng tinh nhĩ khắc…]
[Không tin được…]
[Đây lại là người mà tôi ghét vô cùng…]
[Đột nhiên cảm thấy không ghét được…]
Ảnh chụp là do Thẩm Hi truyền ra. Chuyện này có liên quan đến lần cậu hứa hẹn sẽ giúp ‘Hồng tinh nhĩ khắc’ xóa bỏ biệt danh này. Chính là cái đêm thi giữa kỳ một hồi năm lớp 10, Thẩm Hi trèo tường mua cơm cho Hạ Cửu Gia, không may bị Hồng tinh nhĩ khắc bắt được, khi nghe được lý do là ‘giúp bạn học mua bữa khuya’, Hồng tinh nhĩ khắc đột nhiên la to ‘mới lớp 10 mà đã yêu đương!’ làm Thẩm Hi vô cùng vui vẻ, ngay tại chỗ hứa hẹn ‘nhất định em sẽ giúp thầy xóa bỏ biệt danh!’
Vì thế đợi cho sức ảnh hưởng của ảnh chụp lan tỏa rộng khắp, Thẩm Hi bèn nhắn vào nhóm chat của lớp:
[Tao cũng phải chảy xuống mấy giọt nước mắt vì quá cảm động, sau này tụi mình đừng gọi ‘Hồng tinh nhĩ khắc’ nữa…]
Nhiều người hỏi lại: [Vậy gọi là gì?]
Thẩm Hi vừa định đưa ra đề nghị thì Hạ Cửu Gia qua đây nói chuyện. Chờ hai người nói xong, Thẩm Hi vào nhóm chat lớp liếc nhìn thì phát hiện một biệt danh mới đã ngang trời xuất thế:
“Thầy giáo Hồng tinh nhĩ khắc.”
Danh sách chương