Sau khi đi thăm biệt thự Quyền Quân Lâm xong, cô bé vẫn đang chạy lên chạy xuống, Lâm Thiển Hạ thật sự không có biện pháp giữ cô lại, đột nhiên cô bé đang chạy tung tăng thì bị vấp dưới chân một cái, lập tức ngã ở trên sàn nhà.
Lâm Thiển Hạ đang ngồi trên ghế sa lon còn không kịp phản ứng lại, thì Quyền Quân Lâm đã đi lên phía trước trước, ôm cô nhóc này lên.
Lâm Thiển Hạ cũng rất quan tâm con gái, nhưng ngã trên mặt đất bằng, mà cũng là chuyện xảy ra ở trong nhà nên ngã cũng không đau lắm đâu.
Cô bé tủi thân, miệng nhỏ chẹp một cái rồi oa oa khóc lớn lên.
Quyền Quân Lâm dỗ cô: “Nhan Nhan không khóc nào, đau ở đâu, nói cho ba biết đi!”
Bàn tay lớn của cô bé bụm lấy đầu gối, vừa rồi con bé ngã như vậy cũng làm đầu gối có chút đau.
“Bảo con đừng chạy loạn, con lại không nghe lời, té là đúng rồi.”Lâm Thiển Hạ một bên có chút bất đắc dĩ nên cho cô nhớ lâu một chút.
Nhưng cô bé giống như lập tức hờn dỗi, quay đầu ôm lấy cổ của Quyền Quân Lâm, khuôn mặt nhỏ nhắn tựa ở trên vai của anh, hình như hờn dỗi thật rồi.
“Nhìn xem đầu gối nhỏ của Nhan Nhan có sao không nào?”Quyền Quân Lâm ôm cô vào trong ngực mình, ngồi lên ghế sô pha, xốc một chân quần nhỏ của cô lên, quả nhiên vì ngã mà đỏ ửng lên.
“Hay tôi đưa con đi về ngủ trưa, bình thường lúc này cũng là lúc con bé nên ngủ trưa rồi.”Lâm Thiển Hạ lên tiếng nói.
Nói xong, Lâm Thiển Hạ cúi người xuống muốn ôm bé lên, nhưng mà cô bé lập tực ôm chặt lấy Quyền Quân Lâm, tay của Lâm Thiển Hạ bị cô vùng ra, lập tức cô không khống chế được cân bằng của cơ thể trong lòng liền hoảng hốt.
Mắt Lâm Thiển Hạ có chút mở lớn, khuôn mặt hiện lên bối rối, cô đột nhiên chỉ cách người đàn ông nửa lòng bàn tay.
Cô nuốt một ngụm nước bọt, cảm thấy xấu hổ vô cùng, mà hô hấp của Quyền Quân Lâm cũng có chút gấp rút rồi nhìn khuôn mặt đột nhiên đến gần này, hương thơm ngọt ngào thuộc về cô vội vàng chạy tới, thật khiến tim anh nhảy loạn.
Cô bé lại hoàn toàn không biết hai người lớn này đang xảy ra chuyện gì, cô đang rất buồn bực nên không lên tiếng ôm lấy cổ của Quyền Quân Lâm.
Sau khi Lâm Thiển Hạ đứng vững, khuôn mặt vẫn có chút hồng, cô có chút tức giận nói con gái của mình: “Nhan Nhan, chúng ta trở về đi ngủ được không?”
“Con không đi, con muốn ngủ ở nhà ngủ với ba.” Cô bé lại không muốn đi mà ở đây mà.
Khuôn mặt của Lâm Thiển Hạ vẫn ửng hồng, nghe được câu nói này thì càng thêm vài phần nóng nảy, đứa nhỏ này thật đúng là làm cô tức chết mà.
Rõ ràng ở nhà thì rất nghe lời, nhưng khi người đàn ông này ở bên cạnh thì khác gì một công chúa nũng nịu tùy hứng đâu chứ? “Tôi sẽ cùng đưa con bé về với cô.” Quyền Quân Lâm cũng không muốn để cô lại khó xử, vì Lâm Thiển Hạ giống như thật sự bị con bé làm tức giận.
“Này có được không, lại để anh đi một chuyến nữa.” Lâm Thiển Hạ không dám phiền anh.
“Không có việc gì, tôi thích tản bộ mà.” Quyền Quân Lâm rất thích ý.
Lúc này Lâm thiển Hạ cũng không còn cách nào nữa, con gái lúc này giống như kẹo cao su dính chặt trên người của anh, có muốn kéo ra cũng không được.
Hai người mang theo đứa bé đi dọc theo đường nhỏ của khu biệt thự trở lại nhà của Lâm Thiển Hạ, trên đường tự nhiên sẽ gặp vài người quen biết, họ nhìn cả nhà ba người đều cười cười đầy tâm tư.
Ánh mắt kia lại đem họ trở thành một nhà ba người rồi.
Lâm Thiển Hạ có chút không biết nói gì nhưng cũng không thể chủ động giải thích được, lúc này một bác gái hàng xóm chào hỏi Lâm Thiển Hạ nhiệt tình lập tức nhìn về phía họ nói: “Ồ, gia đình ba người đi tản bộ à! Vợ chồng son còn lúc ân ái thật ngọt ngào đó.”
Khuôn mặt Lâm Thiển Hạ ửng lên một vòng hồng nhạt, cô muốn giải thích thì đúng lúc cô bé tự hào ôm lấy cổ của Quyền Quân Lâm, nói: “Đây là ba của cháu.”
Người bác gái kia lập tức vui cười nói: “Khó trách vì sao Nhan Nhan lại lớn lên xinh đẹp như thế, thì ra do ba là một đại soái ca á! Từ cái nhìn này, con gái hai người lớn lên sẽ giống y như vậy đấy.”
“Dì Kiều à, dì đi mua thức ăn à!” Lâm Thiển Hạ vội chào hỏi bà.
“Đúng rồi, đi ra ngoài siêu thị dạo chơi chút.” Bác gái kia mới nghĩ là đi mua đồ ở tạp hóa, nên mỉm cười rời đi.
Sau khi vị bác gái này rời đi, Lâm Thiển Hạ mới tự mỉm cười, nói với Quyền Quân Lâm: “Anh đừng giận, họ chắc đã hiểu lầm rồi.”
“Tôi không giận, lại để bọn họ nói đi! Như vậy, họ cũng biết được ba thật sự của Nhan Nhan rồi.” Quyền Quân Lâm cười nói, anh có thể cảm nhận được Nhan Nhan vừa rồi giới thiệu anh với người kia, có một phần cảm giác kiêu ngạo.
Anh nguyện ý để con bé kiêu ngạo như vậy.
Vẫn là Lâm Thiển Hạ gặp khó rồi, cô cắn môi mọng đỏ của mình nói: “Thế nhưng tổng giám đốc như vậy sẽ để người khác hiểu lầm cũng không tốt đâu.”
Ánh mắt Quyền Quân Lâm lập tức thâm thúy thêm vài phần, dừng lại ở người cô nói: “Thiển Hạ, cô có nghĩ muốn tìm cho Nhan Nhan có một người ba thật sự không?”
Lâm Thiển Hạ khẽ giật mình, bị anh nói với ánh mắt nghiêm túc nhìn chằm chằm như thế, cô có chút xấu hổ và thẹn thùng, Lâm Thiển Hạ cắn môi mọng đỏ nói: “Tôi sẽ suy nghĩ.”
Quyền Quân Lâm nhìn bộ dáng xấu hổ của cô, tim co rút lại rất mạnh, cũng không suy nghĩ nhiều, hỏi thẳng: “Vậy em cân nhắc một chút, anh thì như thế nào?”
Hô hấp của Lâm Thiển Hạ cứng lại, ngẩng đầu, ngơ ngác nhìn anh, người đàn ông này vừa nói cái gì vậy?
Anh ta muốn làm ba của con gái cô sao? Điều này sao có thể? Anh là người đẹp trai lại giàu có như vậy, như thế nào anh lại yêu một người phụ nữ như cô được chứ?
“Chỉ cần em suy nghĩ kĩ, anh không ép buộc em, anh thật sự nguyện ý cùng em cùng nhau chăm sóc cho Nhan Nhan.” Quyền Quân Lâm khẩn trương nói thêm câu nữa, anh không muốn cho cô bất cứ cái áp lực nào, anh cũng sợ sẽ dọa cô chạy mất.
“Anh Quyền, cảm ơn anh đã thích em và Nhan Nhan nhưng chuyện này, em … Em còn không có nghĩ tới.”Lâm Thiển Hạ nắm bàn tay lại, chuyện này thật sự quá đột ngột, cô nhất thời không tiếp nhận được.
“Em từ từ mà suy nghĩ, anh chỉ muốn cho em một gợi ý, nếu như em thật sự suy nghĩ kĩ thì … cân nhắc đến anh một chút!” Quyền Quân Lâm trầm thấp nói.
Hai đại nhân vật vừa đi vừa nói chuyện, lại không phát hiện cô bé bên người đã yên tĩnh lại.
Chờ đến khi đến cửa thang máy, Lâm Thiển Hạ mới lập tức bật cười: “Con bé ngủ rồi.”
Quyền Quân Lâm mới phát hiện thì ra con bé này tựa vào ngực anh mà ngủ, miệng nhỏ còn chảy ra nước miếng nữa này!
“Chờ một chút, em tìm khăn tay.” Lâm Thiển Hạ lập tức cảm thấy hoảng loạn, con gái làm sao lại làm dơ quần áo của anh rồi, hơn nữa áo sơ mi của anh nhìn qua cũng rất là quý giá đấy.
“Không có việc gì.” Quyền Quân Lâm cười rộ lên, chỉ cảm thấy cô bé trong ngực mình vô cùng đáng yêu.
Mà lúc này cô bé đang ngủ giống như không quá thoải mái, nên lại cọ cọ vào trong ngực của anh, nước miếng cũng tự nhiên mà dính lên áo sơ mi của anh.
Tay cầm khăn giấy của Lâm Thiển Hạ cứng đờ, chuyện này thật sự xấu hổ.
“Thật xin lỗi, để em bế con bé đi!” Lâm Thiển Hạ vội nói xin lỗi, rồi thò tay ra muốn ôm lấy con bé.
Cô bé cũng lập tức với tới ngực của mẹ mình, bàn tay nhỏ bé của con bé lập tức ôm lấy eo nhỏ rồi chìm sâu vào giấc ngủ.
“Ngày mai gặp lại.” Quyền Quân Lâm nhìn cô nói.
“Ừm, ngày mai gặp lại.” Lâm Thiển Hạ mím môi cười cười, Quyền Quân Lâm còn thật phong độ giúp cô bấm nút thang máy, rồi đợi cho đến khi cô vào thang máy anh mới rời đi.
Lâm Thiển Hạ đã đứng trong thang máy, nghĩ một người đàn ông tốt như vậy, làm sao lại thích người như cô được chứ?
Lâm Thiển Hạ đang ngồi trên ghế sa lon còn không kịp phản ứng lại, thì Quyền Quân Lâm đã đi lên phía trước trước, ôm cô nhóc này lên.
Lâm Thiển Hạ cũng rất quan tâm con gái, nhưng ngã trên mặt đất bằng, mà cũng là chuyện xảy ra ở trong nhà nên ngã cũng không đau lắm đâu.
Cô bé tủi thân, miệng nhỏ chẹp một cái rồi oa oa khóc lớn lên.
Quyền Quân Lâm dỗ cô: “Nhan Nhan không khóc nào, đau ở đâu, nói cho ba biết đi!”
Bàn tay lớn của cô bé bụm lấy đầu gối, vừa rồi con bé ngã như vậy cũng làm đầu gối có chút đau.
“Bảo con đừng chạy loạn, con lại không nghe lời, té là đúng rồi.”Lâm Thiển Hạ một bên có chút bất đắc dĩ nên cho cô nhớ lâu một chút.
Nhưng cô bé giống như lập tức hờn dỗi, quay đầu ôm lấy cổ của Quyền Quân Lâm, khuôn mặt nhỏ nhắn tựa ở trên vai của anh, hình như hờn dỗi thật rồi.
“Nhìn xem đầu gối nhỏ của Nhan Nhan có sao không nào?”Quyền Quân Lâm ôm cô vào trong ngực mình, ngồi lên ghế sô pha, xốc một chân quần nhỏ của cô lên, quả nhiên vì ngã mà đỏ ửng lên.
“Hay tôi đưa con đi về ngủ trưa, bình thường lúc này cũng là lúc con bé nên ngủ trưa rồi.”Lâm Thiển Hạ lên tiếng nói.
Nói xong, Lâm Thiển Hạ cúi người xuống muốn ôm bé lên, nhưng mà cô bé lập tực ôm chặt lấy Quyền Quân Lâm, tay của Lâm Thiển Hạ bị cô vùng ra, lập tức cô không khống chế được cân bằng của cơ thể trong lòng liền hoảng hốt.
Mắt Lâm Thiển Hạ có chút mở lớn, khuôn mặt hiện lên bối rối, cô đột nhiên chỉ cách người đàn ông nửa lòng bàn tay.
Cô nuốt một ngụm nước bọt, cảm thấy xấu hổ vô cùng, mà hô hấp của Quyền Quân Lâm cũng có chút gấp rút rồi nhìn khuôn mặt đột nhiên đến gần này, hương thơm ngọt ngào thuộc về cô vội vàng chạy tới, thật khiến tim anh nhảy loạn.
Cô bé lại hoàn toàn không biết hai người lớn này đang xảy ra chuyện gì, cô đang rất buồn bực nên không lên tiếng ôm lấy cổ của Quyền Quân Lâm.
Sau khi Lâm Thiển Hạ đứng vững, khuôn mặt vẫn có chút hồng, cô có chút tức giận nói con gái của mình: “Nhan Nhan, chúng ta trở về đi ngủ được không?”
“Con không đi, con muốn ngủ ở nhà ngủ với ba.” Cô bé lại không muốn đi mà ở đây mà.
Khuôn mặt của Lâm Thiển Hạ vẫn ửng hồng, nghe được câu nói này thì càng thêm vài phần nóng nảy, đứa nhỏ này thật đúng là làm cô tức chết mà.
Rõ ràng ở nhà thì rất nghe lời, nhưng khi người đàn ông này ở bên cạnh thì khác gì một công chúa nũng nịu tùy hứng đâu chứ? “Tôi sẽ cùng đưa con bé về với cô.” Quyền Quân Lâm cũng không muốn để cô lại khó xử, vì Lâm Thiển Hạ giống như thật sự bị con bé làm tức giận.
“Này có được không, lại để anh đi một chuyến nữa.” Lâm Thiển Hạ không dám phiền anh.
“Không có việc gì, tôi thích tản bộ mà.” Quyền Quân Lâm rất thích ý.
Lúc này Lâm thiển Hạ cũng không còn cách nào nữa, con gái lúc này giống như kẹo cao su dính chặt trên người của anh, có muốn kéo ra cũng không được.
Hai người mang theo đứa bé đi dọc theo đường nhỏ của khu biệt thự trở lại nhà của Lâm Thiển Hạ, trên đường tự nhiên sẽ gặp vài người quen biết, họ nhìn cả nhà ba người đều cười cười đầy tâm tư.
Ánh mắt kia lại đem họ trở thành một nhà ba người rồi.
Lâm Thiển Hạ có chút không biết nói gì nhưng cũng không thể chủ động giải thích được, lúc này một bác gái hàng xóm chào hỏi Lâm Thiển Hạ nhiệt tình lập tức nhìn về phía họ nói: “Ồ, gia đình ba người đi tản bộ à! Vợ chồng son còn lúc ân ái thật ngọt ngào đó.”
Khuôn mặt Lâm Thiển Hạ ửng lên một vòng hồng nhạt, cô muốn giải thích thì đúng lúc cô bé tự hào ôm lấy cổ của Quyền Quân Lâm, nói: “Đây là ba của cháu.”
Người bác gái kia lập tức vui cười nói: “Khó trách vì sao Nhan Nhan lại lớn lên xinh đẹp như thế, thì ra do ba là một đại soái ca á! Từ cái nhìn này, con gái hai người lớn lên sẽ giống y như vậy đấy.”
“Dì Kiều à, dì đi mua thức ăn à!” Lâm Thiển Hạ vội chào hỏi bà.
“Đúng rồi, đi ra ngoài siêu thị dạo chơi chút.” Bác gái kia mới nghĩ là đi mua đồ ở tạp hóa, nên mỉm cười rời đi.
Sau khi vị bác gái này rời đi, Lâm Thiển Hạ mới tự mỉm cười, nói với Quyền Quân Lâm: “Anh đừng giận, họ chắc đã hiểu lầm rồi.”
“Tôi không giận, lại để bọn họ nói đi! Như vậy, họ cũng biết được ba thật sự của Nhan Nhan rồi.” Quyền Quân Lâm cười nói, anh có thể cảm nhận được Nhan Nhan vừa rồi giới thiệu anh với người kia, có một phần cảm giác kiêu ngạo.
Anh nguyện ý để con bé kiêu ngạo như vậy.
Vẫn là Lâm Thiển Hạ gặp khó rồi, cô cắn môi mọng đỏ của mình nói: “Thế nhưng tổng giám đốc như vậy sẽ để người khác hiểu lầm cũng không tốt đâu.”
Ánh mắt Quyền Quân Lâm lập tức thâm thúy thêm vài phần, dừng lại ở người cô nói: “Thiển Hạ, cô có nghĩ muốn tìm cho Nhan Nhan có một người ba thật sự không?”
Lâm Thiển Hạ khẽ giật mình, bị anh nói với ánh mắt nghiêm túc nhìn chằm chằm như thế, cô có chút xấu hổ và thẹn thùng, Lâm Thiển Hạ cắn môi mọng đỏ nói: “Tôi sẽ suy nghĩ.”
Quyền Quân Lâm nhìn bộ dáng xấu hổ của cô, tim co rút lại rất mạnh, cũng không suy nghĩ nhiều, hỏi thẳng: “Vậy em cân nhắc một chút, anh thì như thế nào?”
Hô hấp của Lâm Thiển Hạ cứng lại, ngẩng đầu, ngơ ngác nhìn anh, người đàn ông này vừa nói cái gì vậy?
Anh ta muốn làm ba của con gái cô sao? Điều này sao có thể? Anh là người đẹp trai lại giàu có như vậy, như thế nào anh lại yêu một người phụ nữ như cô được chứ?
“Chỉ cần em suy nghĩ kĩ, anh không ép buộc em, anh thật sự nguyện ý cùng em cùng nhau chăm sóc cho Nhan Nhan.” Quyền Quân Lâm khẩn trương nói thêm câu nữa, anh không muốn cho cô bất cứ cái áp lực nào, anh cũng sợ sẽ dọa cô chạy mất.
“Anh Quyền, cảm ơn anh đã thích em và Nhan Nhan nhưng chuyện này, em … Em còn không có nghĩ tới.”Lâm Thiển Hạ nắm bàn tay lại, chuyện này thật sự quá đột ngột, cô nhất thời không tiếp nhận được.
“Em từ từ mà suy nghĩ, anh chỉ muốn cho em một gợi ý, nếu như em thật sự suy nghĩ kĩ thì … cân nhắc đến anh một chút!” Quyền Quân Lâm trầm thấp nói.
Hai đại nhân vật vừa đi vừa nói chuyện, lại không phát hiện cô bé bên người đã yên tĩnh lại.
Chờ đến khi đến cửa thang máy, Lâm Thiển Hạ mới lập tức bật cười: “Con bé ngủ rồi.”
Quyền Quân Lâm mới phát hiện thì ra con bé này tựa vào ngực anh mà ngủ, miệng nhỏ còn chảy ra nước miếng nữa này!
“Chờ một chút, em tìm khăn tay.” Lâm Thiển Hạ lập tức cảm thấy hoảng loạn, con gái làm sao lại làm dơ quần áo của anh rồi, hơn nữa áo sơ mi của anh nhìn qua cũng rất là quý giá đấy.
“Không có việc gì.” Quyền Quân Lâm cười rộ lên, chỉ cảm thấy cô bé trong ngực mình vô cùng đáng yêu.
Mà lúc này cô bé đang ngủ giống như không quá thoải mái, nên lại cọ cọ vào trong ngực của anh, nước miếng cũng tự nhiên mà dính lên áo sơ mi của anh.
Tay cầm khăn giấy của Lâm Thiển Hạ cứng đờ, chuyện này thật sự xấu hổ.
“Thật xin lỗi, để em bế con bé đi!” Lâm Thiển Hạ vội nói xin lỗi, rồi thò tay ra muốn ôm lấy con bé.
Cô bé cũng lập tức với tới ngực của mẹ mình, bàn tay nhỏ bé của con bé lập tức ôm lấy eo nhỏ rồi chìm sâu vào giấc ngủ.
“Ngày mai gặp lại.” Quyền Quân Lâm nhìn cô nói.
“Ừm, ngày mai gặp lại.” Lâm Thiển Hạ mím môi cười cười, Quyền Quân Lâm còn thật phong độ giúp cô bấm nút thang máy, rồi đợi cho đến khi cô vào thang máy anh mới rời đi.
Lâm Thiển Hạ đã đứng trong thang máy, nghĩ một người đàn ông tốt như vậy, làm sao lại thích người như cô được chứ?
Danh sách chương