Sau khi thăm viếng Đinh Vi Dân xong, Hàn Đông lại đến chào hỏi Triệu Nhạc. Giờ đã là 5 giờ chiều rồi.
Hàn huyên với Triệu Nhạc một lúc, hai người bèn đi về nhà Triệu Nhạc.
Quan hệ giữa Hàn Đông và Triệu Nhạc vẫn rất tốt. Trước kia, khi ở tỉnh Tây Xuyên, Hàn Đông cũng hơn một lần đến ăn ké ở nhà Triệu Nhạc. Sau này Triệu Nhạc đến Trung ương, Hàn Đông cũng thường xuyên ghé nhà chơi.
Nên biết rằng, thân trong quan trường, có thể ghé nhà lẫn nhau như vậy không phải chuyện bình thường. Phải có quan hệ tương đối tốt mới có thể tiến đến bước này.
Triệu Nhạc cũng rất hiểu rõ Hàn Đông. Từng bước trưởng thành của Hàn Đông, y gần như thấy rõ toàn bộ. Y nhận thấy, Hàn Đông từ sớm đã có đầy đủ tố chất của người cầm quyền. Trải qua mấy năm chinh chiến không ngừng, Hàn Đông chắc chắn là đã trưởng thành thật sự rồi, có đầy đủ tư cách và tố chất của bậc bề trên.
Là một trong những vị quan to của phe họ Hàn, Triệu Nhạc thăng tiến là có liên hệ cực kỳ chặt chẽ với Hàn Đông. Lúc trước y đến tỉnh Tây Xuyên cũng chủ yếu là để hộ tống Hàn Đông. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
Năm nay Triệu Nhạc đã 66 tuổi, nhất định còn phải tiến thêm một bước nữa, tiếp nhận vị trí của Hoa Lập Dân. Trong vòng năm năm tới, y phải hộ giá Hàn Đông thành công lên đến đỉnh.
Cơm nước xong, trong thư phòng của Triệu Nhạc, Hàn Đông nói chuyện với Triệu Nhạc khoảng hơn một giờ mới cáo từ.
Buổi tối, Hàn Đông ở lại trong biệt thự của ông Nội, nói chuyện phiếm với ông Nội hắn.
Nhưng sức khỏe của ông Nội không tốt, buổi tối phải nghỉ ngơi sớm, mới gần 8 giờ rưỡi thì ông Nội đã phải đi nghỉ.
Đến lúc ông Nội ngủ chưa được bao lâu thì Hàn Đông nhận được điện thoại của Hàn Mạn Lương. Người này chắc là áng chừng thời gian, biết là ông Nội đã đi nghỉ, nên mới gọi điện thoại cho Hàn Đông đi.
Ở CLB Quên Sầu, ngoài Hàn Mạn Lương, còn có đám người Hầu Khôn, Hầu Tiểu Anh và Tiêu Bối Bối tụ tập từ sớm.
Ngoài ra còn có Tần Phương, Bạch Vũ Giai ở đó nữa.
Bọn họ biết Hàn Đông phải quay về, nên muốn tụ tập với Hàn Đông càng sớm càng tốt.
Hàn Đông với bọn họ vốn là ngang hàng, nhưng lại phát triển tốt nhất, thậm chí địa vị đã vượt hơn bọn họ rất nhiều. Nhưng dù thế nào đi nữa, tất cả mọi người đều là anh chị em.
Hàn Đông bình thường cũng luôn không làm mất mặt Hàn Mạn Lương. Hắn cũng biết trên thực tế, Hàn Mạn Lương đại diện cho đám người này.
Những người này đều là người thân, đều là bạn tốt, hơn nữa Hàn Đông nhận thấy đám người Hàn Mạn Lương cũng không chịu thua kém, ít nhất cũng làm việc có giờ giấc, chừng mực, không như nhiều kẻ ăn chơi trác táng khác, chuyện gì cũng có thể làm ra được.
Đối với đám người Hàn Mạn Lương, yêu cầu của Hàn Đông cực kỳ thấp, chỉ cần có thể an phận làm người, làm việc bình thường là đủ rồi. Nhưng theo góc độ con người mà nói, Hàn Đông yêu cầu như thế đã là rất cao rồi. Dù sao có bối cảnh lớn đến thế mà không thể ngang ngược càn quấy, khiến người ta có cảm giác uất ức. Phần lớn đám con ông cháu cha xấu xa đều nghĩ như vậy.
Nhưng cũng chính vì vậy mà lực ảnh hưởng của đám người Hàn Mạn Lương cao hơn đám công tử bột ngang ngược càn quấy kia rất nhiều, trọng lượng lời nói cũng nặng hơn, càng được đề cao hơn.
Cho nên mới nói, rất nhiều chuyện bổ sung cho nhau mà thành đấy.
Hàn Đông đến, bỏ hết lo âu đi, chỉ còn lại khuôn mặt ấm áp tươi cười.
Dựa vào thân phận và địa vị hiện nay của Hàn Đông, cho dù không đến được, thì mọi người cũng không có nửa câu oán trách. Nhưng đã trễ thế này, Hàn Đông vẫn đến đúng hẹn, khiến mọi người trong lòng đều rất vui, thậm chí còn cảm động nữa.
- Anh Đông! Tiêu Bối Bối nở nụ cười tuyệt đẹp, vui vẻ ngồi bên cạnh Hàn Đông.
Còn ông xã Tiêu Bối Bối thì ngồi bên cạnh, vẻ mặt tươi cười hòa nhã, chào hỏi Hàn Đông.
Chồng Tiêu Bối Bối tên là Giang Vệ Bách, là phó giáo sư đại học Bắc Kinh, chủ yếu là nghiên cứu về kinh tế học.
Hàn Đông và Giang Vệ Bách cũng đã tán gẫu với nhau vài lần, hắn cảm thấy Giang Vệ Bách rất có học thức, nếu không, anh ta cũng không thể trở thành phó giáo sư Đại học Bắc Kinh.
Tuy nhiên, nhìn Giang Vệ Bách, dường như không có ý tham gia chính trị, hơn nữa Tiêu Bối Bối cũng không có yêu cầu gì với anh ta. Cuộc sống của hai người trôi qua thật sự rất yên tĩnh.
Giấc mộng trước kia của Tiêu Bối Bối là trở thành một nhà ngoại giao. Nhưng sau khi ở nước ngoài được vài năm, cô về nước, dạy học ở trường Đại học Bắc Kinh, bây giờ cô là giảng viên học viện quan hệ quốc tế ở Đại học Bắc Kinh.
Hàn Đông cũng biết tình cảm giữa Tiêu Bối Bối và Giang Vệ Bách rất tốt, lại nghĩ đến cô nàng khờ dại xinh đẹp ngày trước. Giờ cô có cuộc sống hạnh phúc, trong lòng Hàn Đông cũng rất vui.
Hầu Khôn giờ giữ chức Phó Vụ trưởng ở bộ Công an, cấp bậc là giám đốc sở. Sau mấy năm lăn lộn, y cũng đã trầm ổn rất nhiều. Vợ y, Hoàng Tiểu Anh thì được điều về công tác ở Viện Kiểm soát thành phố Yến Kinh, giờ cũng đã là cán bộ cấp Cục trưởng.
Những người này, chỉ có Hàn Mạn Lương chưa kết hôn, nhưng anh ta cũng đã có một bạn gái ổn định, hơn nữa, năm ngoái cũng đã có được đứa con trai. Sai lầm của anh chàng này, khiến bác của Hàn Đông là Hàn Kiến Quốc rất tức giận, nhưng vẫn không có cách nào với anh ta.
Mấy anh chị em ngồi một chỗ nói trời nói đất, rất sôi nổi.
Bạch Vũ Giai ngồi bên cạnh Hàn Đông, vẫn điềm tĩnh như cũ. Quan hệ giữa cô và Hàn Đông cũng không còn là bí mật gì với mọi người. Mọi người cũng đã chấp nhận sự xuất hiện của cô. Mỗi khi Hàn Đông quay về, mọi người tụ tập thì luôn gọi cô đến.
Những năm gần đây, Bạch Vũ Giai không oán không hờn luôn theo sát Hàn Đông, không có bất cứ yêu cầu gì, nhưng chỉ là không mang thai. Đối với cô, đây có lẽ là chuyện đáng tiếc nhất.
Dù sao, ngoại trừ cô, thân phận của Kiều San San cũng giống như vậy, nhưng Kiều San San và Hàn Đông cũng đã có một bé gái rất đáng yêu.
Còn nói đến Tần Phương, thì dường như không thể so sánh với cô và Kiều San San, không có em bé cũng là chuyện bình thường.
- Anh Đông, thời gian trước, Mã Bình Nguyên vì liên quan đến vụ án buôn lậu, nên đã bị bắt rồi.
Hầu Khôn thản nhiên nói.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Bất kể là ai, vi phạm pháp luật thì nên bị xử phạt.
Hiện tại tất nhiên Hàn Đông đã không còn để bụng với Mã Bình Nguyên nữa.
Kỳ thật, cho dù là Tô Xán đại diện cho Mã Bình Nguyên thì cũng không thể trở thành đối thủ của Hàn Đông được.
Tô gia mấy năm nay sớm đã suy sụp, sớm đã không còn là một đại gia tộc mạnh mẽ như trước kia nữa.
Còn lá cờ của Tô gia là Tô Trọng Vi, lập tức sẽ phải lui xuống thôi.
Đương nhiên, trước khi đến lúc Tô Trọng Vi lui xuống, vẫn còn cố gắng giẫy giụa, đẩy Tô Xán lên một phen, khiến lần này Tô Xán cũng có bước tiến, giờ đã làm Bí thư Tỉnh ủy Giang Bắc. Tô Xán được chọn làm Ủy viên Cục Chính trị, còn chuyện hướng tiếp theo sẽ đi đâu thì vẫn còn là ẩn số.
Tô Gia lúc này chỉ còn có Tô Xán là tiến vào trung tâm quyền lực thôi, hoàn toàn không thể so sánh nổi với Hàn gia.
Những năm gần đây, tuy Hàn Đông và Đinh Vi Dân không làm việc với nhau, nhưng liên hệ giữa hai người cũng không gián đoạn. Vào tết Âm lịch, Hàn Đông bình thường cũng ăn với Đinh Vi Dân một bữa cơm, giao lưu một chút.
- Mấy năm nay, tôi cũng luôn chú ý đến tình hình tỉnh Vân Điền. Đồng chí Triệu Hòa Dân quả thật làm rất tốt. Tuy trông có vẻ bình thường nhưng lại làm được rất nhiều công tác khó khăn. Tôi cảm thấy để anh ta đến thành phố Minh Châu là thích hợp.
Đinh Vi Dân nói sang sảng. Ông ta cũng đã từng giữ chức Bí thư Tỉnh ủy Vân Điền, tất nhiên cũng rất quen thuộc và chú ý đến tình hình tỉnh Vân Điền, cho nên cũng khá hiểu rõ Triệu Hòa Dân, vì thế, không chút do dự đã đồng với đề nghị của Hàn Đông.
Hàn huyên với Triệu Nhạc một lúc, hai người bèn đi về nhà Triệu Nhạc.
Quan hệ giữa Hàn Đông và Triệu Nhạc vẫn rất tốt. Trước kia, khi ở tỉnh Tây Xuyên, Hàn Đông cũng hơn một lần đến ăn ké ở nhà Triệu Nhạc. Sau này Triệu Nhạc đến Trung ương, Hàn Đông cũng thường xuyên ghé nhà chơi.
Nên biết rằng, thân trong quan trường, có thể ghé nhà lẫn nhau như vậy không phải chuyện bình thường. Phải có quan hệ tương đối tốt mới có thể tiến đến bước này.
Triệu Nhạc cũng rất hiểu rõ Hàn Đông. Từng bước trưởng thành của Hàn Đông, y gần như thấy rõ toàn bộ. Y nhận thấy, Hàn Đông từ sớm đã có đầy đủ tố chất của người cầm quyền. Trải qua mấy năm chinh chiến không ngừng, Hàn Đông chắc chắn là đã trưởng thành thật sự rồi, có đầy đủ tư cách và tố chất của bậc bề trên.
Là một trong những vị quan to của phe họ Hàn, Triệu Nhạc thăng tiến là có liên hệ cực kỳ chặt chẽ với Hàn Đông. Lúc trước y đến tỉnh Tây Xuyên cũng chủ yếu là để hộ tống Hàn Đông. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
Năm nay Triệu Nhạc đã 66 tuổi, nhất định còn phải tiến thêm một bước nữa, tiếp nhận vị trí của Hoa Lập Dân. Trong vòng năm năm tới, y phải hộ giá Hàn Đông thành công lên đến đỉnh.
Cơm nước xong, trong thư phòng của Triệu Nhạc, Hàn Đông nói chuyện với Triệu Nhạc khoảng hơn một giờ mới cáo từ.
Buổi tối, Hàn Đông ở lại trong biệt thự của ông Nội, nói chuyện phiếm với ông Nội hắn.
Nhưng sức khỏe của ông Nội không tốt, buổi tối phải nghỉ ngơi sớm, mới gần 8 giờ rưỡi thì ông Nội đã phải đi nghỉ.
Đến lúc ông Nội ngủ chưa được bao lâu thì Hàn Đông nhận được điện thoại của Hàn Mạn Lương. Người này chắc là áng chừng thời gian, biết là ông Nội đã đi nghỉ, nên mới gọi điện thoại cho Hàn Đông đi.
Ở CLB Quên Sầu, ngoài Hàn Mạn Lương, còn có đám người Hầu Khôn, Hầu Tiểu Anh và Tiêu Bối Bối tụ tập từ sớm.
Ngoài ra còn có Tần Phương, Bạch Vũ Giai ở đó nữa.
Bọn họ biết Hàn Đông phải quay về, nên muốn tụ tập với Hàn Đông càng sớm càng tốt.
Hàn Đông với bọn họ vốn là ngang hàng, nhưng lại phát triển tốt nhất, thậm chí địa vị đã vượt hơn bọn họ rất nhiều. Nhưng dù thế nào đi nữa, tất cả mọi người đều là anh chị em.
Hàn Đông bình thường cũng luôn không làm mất mặt Hàn Mạn Lương. Hắn cũng biết trên thực tế, Hàn Mạn Lương đại diện cho đám người này.
Những người này đều là người thân, đều là bạn tốt, hơn nữa Hàn Đông nhận thấy đám người Hàn Mạn Lương cũng không chịu thua kém, ít nhất cũng làm việc có giờ giấc, chừng mực, không như nhiều kẻ ăn chơi trác táng khác, chuyện gì cũng có thể làm ra được.
Đối với đám người Hàn Mạn Lương, yêu cầu của Hàn Đông cực kỳ thấp, chỉ cần có thể an phận làm người, làm việc bình thường là đủ rồi. Nhưng theo góc độ con người mà nói, Hàn Đông yêu cầu như thế đã là rất cao rồi. Dù sao có bối cảnh lớn đến thế mà không thể ngang ngược càn quấy, khiến người ta có cảm giác uất ức. Phần lớn đám con ông cháu cha xấu xa đều nghĩ như vậy.
Nhưng cũng chính vì vậy mà lực ảnh hưởng của đám người Hàn Mạn Lương cao hơn đám công tử bột ngang ngược càn quấy kia rất nhiều, trọng lượng lời nói cũng nặng hơn, càng được đề cao hơn.
Cho nên mới nói, rất nhiều chuyện bổ sung cho nhau mà thành đấy.
Hàn Đông đến, bỏ hết lo âu đi, chỉ còn lại khuôn mặt ấm áp tươi cười.
Dựa vào thân phận và địa vị hiện nay của Hàn Đông, cho dù không đến được, thì mọi người cũng không có nửa câu oán trách. Nhưng đã trễ thế này, Hàn Đông vẫn đến đúng hẹn, khiến mọi người trong lòng đều rất vui, thậm chí còn cảm động nữa.
- Anh Đông! Tiêu Bối Bối nở nụ cười tuyệt đẹp, vui vẻ ngồi bên cạnh Hàn Đông.
Còn ông xã Tiêu Bối Bối thì ngồi bên cạnh, vẻ mặt tươi cười hòa nhã, chào hỏi Hàn Đông.
Chồng Tiêu Bối Bối tên là Giang Vệ Bách, là phó giáo sư đại học Bắc Kinh, chủ yếu là nghiên cứu về kinh tế học.
Hàn Đông và Giang Vệ Bách cũng đã tán gẫu với nhau vài lần, hắn cảm thấy Giang Vệ Bách rất có học thức, nếu không, anh ta cũng không thể trở thành phó giáo sư Đại học Bắc Kinh.
Tuy nhiên, nhìn Giang Vệ Bách, dường như không có ý tham gia chính trị, hơn nữa Tiêu Bối Bối cũng không có yêu cầu gì với anh ta. Cuộc sống của hai người trôi qua thật sự rất yên tĩnh.
Giấc mộng trước kia của Tiêu Bối Bối là trở thành một nhà ngoại giao. Nhưng sau khi ở nước ngoài được vài năm, cô về nước, dạy học ở trường Đại học Bắc Kinh, bây giờ cô là giảng viên học viện quan hệ quốc tế ở Đại học Bắc Kinh.
Hàn Đông cũng biết tình cảm giữa Tiêu Bối Bối và Giang Vệ Bách rất tốt, lại nghĩ đến cô nàng khờ dại xinh đẹp ngày trước. Giờ cô có cuộc sống hạnh phúc, trong lòng Hàn Đông cũng rất vui.
Hầu Khôn giờ giữ chức Phó Vụ trưởng ở bộ Công an, cấp bậc là giám đốc sở. Sau mấy năm lăn lộn, y cũng đã trầm ổn rất nhiều. Vợ y, Hoàng Tiểu Anh thì được điều về công tác ở Viện Kiểm soát thành phố Yến Kinh, giờ cũng đã là cán bộ cấp Cục trưởng.
Những người này, chỉ có Hàn Mạn Lương chưa kết hôn, nhưng anh ta cũng đã có một bạn gái ổn định, hơn nữa, năm ngoái cũng đã có được đứa con trai. Sai lầm của anh chàng này, khiến bác của Hàn Đông là Hàn Kiến Quốc rất tức giận, nhưng vẫn không có cách nào với anh ta.
Mấy anh chị em ngồi một chỗ nói trời nói đất, rất sôi nổi.
Bạch Vũ Giai ngồi bên cạnh Hàn Đông, vẫn điềm tĩnh như cũ. Quan hệ giữa cô và Hàn Đông cũng không còn là bí mật gì với mọi người. Mọi người cũng đã chấp nhận sự xuất hiện của cô. Mỗi khi Hàn Đông quay về, mọi người tụ tập thì luôn gọi cô đến.
Những năm gần đây, Bạch Vũ Giai không oán không hờn luôn theo sát Hàn Đông, không có bất cứ yêu cầu gì, nhưng chỉ là không mang thai. Đối với cô, đây có lẽ là chuyện đáng tiếc nhất.
Dù sao, ngoại trừ cô, thân phận của Kiều San San cũng giống như vậy, nhưng Kiều San San và Hàn Đông cũng đã có một bé gái rất đáng yêu.
Còn nói đến Tần Phương, thì dường như không thể so sánh với cô và Kiều San San, không có em bé cũng là chuyện bình thường.
- Anh Đông, thời gian trước, Mã Bình Nguyên vì liên quan đến vụ án buôn lậu, nên đã bị bắt rồi.
Hầu Khôn thản nhiên nói.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Bất kể là ai, vi phạm pháp luật thì nên bị xử phạt.
Hiện tại tất nhiên Hàn Đông đã không còn để bụng với Mã Bình Nguyên nữa.
Kỳ thật, cho dù là Tô Xán đại diện cho Mã Bình Nguyên thì cũng không thể trở thành đối thủ của Hàn Đông được.
Tô gia mấy năm nay sớm đã suy sụp, sớm đã không còn là một đại gia tộc mạnh mẽ như trước kia nữa.
Còn lá cờ của Tô gia là Tô Trọng Vi, lập tức sẽ phải lui xuống thôi.
Đương nhiên, trước khi đến lúc Tô Trọng Vi lui xuống, vẫn còn cố gắng giẫy giụa, đẩy Tô Xán lên một phen, khiến lần này Tô Xán cũng có bước tiến, giờ đã làm Bí thư Tỉnh ủy Giang Bắc. Tô Xán được chọn làm Ủy viên Cục Chính trị, còn chuyện hướng tiếp theo sẽ đi đâu thì vẫn còn là ẩn số.
Tô Gia lúc này chỉ còn có Tô Xán là tiến vào trung tâm quyền lực thôi, hoàn toàn không thể so sánh nổi với Hàn gia.
Những năm gần đây, tuy Hàn Đông và Đinh Vi Dân không làm việc với nhau, nhưng liên hệ giữa hai người cũng không gián đoạn. Vào tết Âm lịch, Hàn Đông bình thường cũng ăn với Đinh Vi Dân một bữa cơm, giao lưu một chút.
- Mấy năm nay, tôi cũng luôn chú ý đến tình hình tỉnh Vân Điền. Đồng chí Triệu Hòa Dân quả thật làm rất tốt. Tuy trông có vẻ bình thường nhưng lại làm được rất nhiều công tác khó khăn. Tôi cảm thấy để anh ta đến thành phố Minh Châu là thích hợp.
Đinh Vi Dân nói sang sảng. Ông ta cũng đã từng giữ chức Bí thư Tỉnh ủy Vân Điền, tất nhiên cũng rất quen thuộc và chú ý đến tình hình tỉnh Vân Điền, cho nên cũng khá hiểu rõ Triệu Hòa Dân, vì thế, không chút do dự đã đồng với đề nghị của Hàn Đông.
Danh sách chương