Hàn Đông hơi sửng sốt, không ngờ Cổ Thần Dương lại đột nhiên muốn nói chuyện với mình, chắc chắn là có chuyện gì quan trọng, mà bây giờ thế cục thế này, chuyện quan trọng nhất đương nhiên là sắp xếp về mặt nhân sự rồi.
Chỉ có điều không biết Cổ Thần Dương rốt cục muốn động đến ai hoặc sắp xếp người nào. Chắc hẳn anh ta chịu áp lực không nhỏ, vì vậy mới tìm mình để trợ lực.
- Đồng chí Hàn Đông...
Trong điện thoại truyền đến giọng của Cổ Thần Dương có chút mỏi mệt. Khoảng thời gian này thân là người cầm lái Trung Hoa như Cổ Thần Dương, áp lực phải đối mặt là rất lớn. Một mặt anh ta phải duy trì sự quá độ vững vàng của Trung Hoa, mặt khác lại hy vọng một số suy nghĩ của mình có thể được thực hiện. Anh ta sắp lui về, để bảo đảm quan niệm của mình có thể tiếp tục được quán triệt thì phải sắp xếp người mình tin tưởng được ở vị trí thích hợp, nếu không đến lúc đó rất khó nói.
Mà hiện tại anh ta hiển nhiên phải chịu áp lực rất lớn, dù sao có rất nhiều người nhìn vào, bọn họ cũng muốn thực hiện ý đồ của mình, vì vậy không tránh khỏi được việc sẽ đấu sức với Cổ Thần Dương, những người này mặc dù lui về không ít thời gian rồi, bình thường nhìn có vẻ không để ý đến thế sự nhưng vào thời điểm mấu chốt, toàn bộ sẽ đứng ra, trong đó đám người do Long Chính Bang làm đại diện là sôi nổi nhất, ảnh hưởng cũng lớn nhất.
Để ứng phó với áp lực từ mọi mặt, Cổ Thần Dương có thể nói là tâm lao lực quá độ, may mà quan hệ giữa anh ta và Hàn hệ duy trì khá tốt, thời điểm mấu chốt có thể tìm Hàn Đông trợ lực, đa số suy nghĩ đều thực hiện được.
Nhưng càng đến gần tháng 10 thì đám người bọn Long Chính Bang hoạt động càng thường xuyên. Để thực hiện ý đồ, bọn họ càng bỏ ra nhiều sức lực hơn, điều này khiến Cổ Thần Dương có chút căm tức, bởi vậy nhẫn tâm, anh ta thay đổi một số chủ ý, vì vậy cần sự giúp đỡ của nhà họ Hàn.
Hơn nữa Cổ Thần Dương muốn thực hiện suy nghĩ của mình, đối với sắp xếp của Hàn Đông cũng có chút thay đổi, điều này đương nhiên phải được sự đồng ý của Hàn Đông mới được, dù sao sức ảnh hưởng đối với cấp cao Trung Hoa của Hàn Đông càng ngày càng lớn, Cổ Thần Dương cũng phải trưng cầu sự đồng ý của Hàn Đông, sau đó mới có thể thực hiện các sắp xếp khác một cách thuận lợi hơn.
- Chào Bí thư Cổ.
Hàn Đông không kiêu ngạo không siểm nịnh nói. Hàn Đông ngày hôm nay sớm đã cánh mỏng lực lớn, cho dù là ai cũng có thể thản nhiên đối mặt.
Cổ Thần Dương nói:
- Đồng chí Hàn Đông, tôi nghĩ một chút, thấy vẫn có một vài suy nghĩ đối với cách sắp xếp của anh. Mặc dù thành phố Minh Châu là một vũ đài không tồi nhưng dù sao cũng chỉ là một khu vực, không thể đưa mắt nhìn khắp cả nước. Kinh nghiệm ở cấp cơ sở của Hàn Đông anh vô cùng phong phú, hơn nữa còn là kết hợp khu vực Đông Tây, thời gian là nhân vật số 1 của khu vực cùng khá dài, vì vậy suy nghĩ của tôi là anh đến Trung ương đảm nhiệm chức Trưởng ban tổ chức, nhìn khắp cả nước, cũng chọn ra nhân tài thích hợp hơn cho Đảng và nhà nước. Điều này đối với bản thân anh, đối với Đảng và nhà nước là đều có lợi nhất.
Hàn Đông có chút kinh ngạc, không ngờ Cổ Thần Dương đột nhiên có đề nghị này, theo sắp xếp trước đây, vốn dĩ Hàn Đông còn phải làm mấy năm ở thành phố Minh Châu, sau đó mới đến Trung ương.
Nhưng bây giờ lý do gì khiến Cổ Thần Dương đột nhiên thay đổi chủ ý chứ.
Trưởng ban tổ chức so với Bí thư thành phố Minh Châu, đương nhiên là vị trí Trưởng ban tổ chức quan trọng hơn, dù sao Trưởng ban tổ chức quản lý nhiều quan to quan nhỏ trên khắp cả nước, hơn nữa đối với bố cục sau này của Hàn Đông cũng vô cùng quan trọng.
Trước đây, Triệu Nhạc của Hàn hệ cũng ra nhậm chức Trưởng ban tổ chức, nhưng vào tháng 10, Triệu Nhạc chắc chắn sẽ vào Đảng ủy, bởi vậy chức Trưởng ban tổ chức cần ứng cử viên mới.
Thời gian Hàn Đông đến thành phố Minh Châu mới có vài tháng, theo suy nghĩ của Hàn Đông, vẫn còn rất nhiều thứ phải thực thi ở thành phố Minh Châu, điều này cũng cực kỳ có lợi cho sự phát triển của thành phố Minh Châu, bởi vậy Hàn Đông không hề muốn nhanh như vậy liền rời thành phố Minh Châu. Nhưng bây giờ đề nghị của Cổ Thần Dương khiến Hàn Đông không thể không coi trọng. Dù sao nếu Cổ Thần Dương đã chính thức đề nghị thì chứng minh Cổ Thần Dương cũng phải chịu áp lực rất lớn, bắt buộc mình phải đi nhận chức này.
Mặc dù lực lượng của Hàn hệ vô cùng mạnh nhưng cũng không mạnh đến mức chỉ dựa vào thế lực của một hệ để đối kháng với tất cả những lực lượng khác, mà bên Cổ Thần Dương cũng là đồng minh mà Hàn hệ cần nhất. Có sự ủng hộ của bên Cổ Thần Dương thì áp lực của Hàn hệ sẽ nhỏ hơn rất nhiều, ít nhất có thể đảm bảo Hàn Đông thuận lợi lên chức.
Hơi chút suy tư, Hàn Đông liền nghĩ thông. Nếu đã như vậy thì mình không thể hoàn toàn kiên trì theo suy nghĩ của mình, dù sao lúc này đại cục vẫn là quan trọng nhất, hơn nữa Cổ Thần Dương nói chuyện này với mình là chứng minh anh ta cũng có lý do, nắm chắc sẽ có thể thuyết phục các thành viên khác trong Hàn hệ.
Nếu như vậy, Hàn Đông chỉ cần tiếp nhận sắp xếp này.
Hơn nữa đảm nhiệm chức Trưởng ban tổ chức, đúng như Cổ Thần Dương nói, cực kỳ có lợi đối với Hàn Đông. Trên vị trí này, Hàn Đông có thể tiến hành điều phối, sắp xếp các cán bộ của Hàn hệ một cách dễ dàng hơn, có thể bố trí tốt hơn cho sự phát triển hơn nữa của mình sau này.
- Được, tôi đến Ban tổ chức.
Hàn Đông nói ngắn gọn, nếu đã nghĩ thông rồi thì không cần thiết nói nhiều lời vô nghĩa.
- Tốt, vậy thì sắp xếp của thành phố Minh Châu, anh có kiến nghị gì thì suy nghĩ kỹ một chút, ngày mai liên lạc với tôi.
Cổ Thần Dương dường như thở phào nhẹ nhõm một hơi nói.
Hàn Đông lại sửng sốt, nghe ý của Cổ Thần Dương dường như còn chuẩn bị đem chức Bí thư Thành ủy Thành phố Minh Châu cho Hàn hệ sắp xếp, xem ra lần này Cổ Thần Dương chịu áp lực không nhỏ.
- Được, Bí thư Cổ.
Hàn Đông nói.
Sau đó Cổ Thần Dương liền cúp điện thoại.
Thời gian hai người nói chuyện rất ngắn, thời gian không đến hai phút nhưng đã đạt được hiệp định vô cùng quan trọng, hiệp định này sẽ gây ảnh hưởng rất lớn đến thế cục chính trị của Trung Hoa.
Đặt điện thoại xuống, trong đầu Hàn Đông cẩn thận suy nghĩ sự việc, sau đó liền bấm gọi cho bố là Hàn Chính, nói một hồi về chuyện vừa nãy, nói:
- Chức Bí thư Thành ủy thành phố Minh Châu, bố có kiến nghị gì không?
Hàn Chính cười ha hả một lát, nói:
- Bố đã là người lui về rồi, cũng chẳng có kiến nghị gì tốt, bố thấy con cứ suy nghĩ đi, ánh mắt có thể nhìn xa một chút mà.
Dựa theo tuổi tác của Hàn Chính thì thực ra ông ta còn có thể làm một nhiệm kì, dù sao ông ta năm nay mới 66 tuổi, cũng chưa đến tuổi về hưu.
Lần này sở dĩ Hàn Chính lui về cũng chủ yếu là vì nhường đường cho Hàn Đông, dù sao tiền đồ của Hàn Đông gần như đã được định rồi, đã trở thành một lá cờ trên diễn đàn chính trị Trung Hoa, mà lúc này nếu cha con bọn họ vẫn tiếp tục hoạt động sôi nổi trên diễn đàn chính trị Trung Hoa thì dễ gây ra chê trách, cũng không có lợi cho Hàn Đông.
Chỉ có điều không biết Cổ Thần Dương rốt cục muốn động đến ai hoặc sắp xếp người nào. Chắc hẳn anh ta chịu áp lực không nhỏ, vì vậy mới tìm mình để trợ lực.
- Đồng chí Hàn Đông...
Trong điện thoại truyền đến giọng của Cổ Thần Dương có chút mỏi mệt. Khoảng thời gian này thân là người cầm lái Trung Hoa như Cổ Thần Dương, áp lực phải đối mặt là rất lớn. Một mặt anh ta phải duy trì sự quá độ vững vàng của Trung Hoa, mặt khác lại hy vọng một số suy nghĩ của mình có thể được thực hiện. Anh ta sắp lui về, để bảo đảm quan niệm của mình có thể tiếp tục được quán triệt thì phải sắp xếp người mình tin tưởng được ở vị trí thích hợp, nếu không đến lúc đó rất khó nói.
Mà hiện tại anh ta hiển nhiên phải chịu áp lực rất lớn, dù sao có rất nhiều người nhìn vào, bọn họ cũng muốn thực hiện ý đồ của mình, vì vậy không tránh khỏi được việc sẽ đấu sức với Cổ Thần Dương, những người này mặc dù lui về không ít thời gian rồi, bình thường nhìn có vẻ không để ý đến thế sự nhưng vào thời điểm mấu chốt, toàn bộ sẽ đứng ra, trong đó đám người do Long Chính Bang làm đại diện là sôi nổi nhất, ảnh hưởng cũng lớn nhất.
Để ứng phó với áp lực từ mọi mặt, Cổ Thần Dương có thể nói là tâm lao lực quá độ, may mà quan hệ giữa anh ta và Hàn hệ duy trì khá tốt, thời điểm mấu chốt có thể tìm Hàn Đông trợ lực, đa số suy nghĩ đều thực hiện được.
Nhưng càng đến gần tháng 10 thì đám người bọn Long Chính Bang hoạt động càng thường xuyên. Để thực hiện ý đồ, bọn họ càng bỏ ra nhiều sức lực hơn, điều này khiến Cổ Thần Dương có chút căm tức, bởi vậy nhẫn tâm, anh ta thay đổi một số chủ ý, vì vậy cần sự giúp đỡ của nhà họ Hàn.
Hơn nữa Cổ Thần Dương muốn thực hiện suy nghĩ của mình, đối với sắp xếp của Hàn Đông cũng có chút thay đổi, điều này đương nhiên phải được sự đồng ý của Hàn Đông mới được, dù sao sức ảnh hưởng đối với cấp cao Trung Hoa của Hàn Đông càng ngày càng lớn, Cổ Thần Dương cũng phải trưng cầu sự đồng ý của Hàn Đông, sau đó mới có thể thực hiện các sắp xếp khác một cách thuận lợi hơn.
- Chào Bí thư Cổ.
Hàn Đông không kiêu ngạo không siểm nịnh nói. Hàn Đông ngày hôm nay sớm đã cánh mỏng lực lớn, cho dù là ai cũng có thể thản nhiên đối mặt.
Cổ Thần Dương nói:
- Đồng chí Hàn Đông, tôi nghĩ một chút, thấy vẫn có một vài suy nghĩ đối với cách sắp xếp của anh. Mặc dù thành phố Minh Châu là một vũ đài không tồi nhưng dù sao cũng chỉ là một khu vực, không thể đưa mắt nhìn khắp cả nước. Kinh nghiệm ở cấp cơ sở của Hàn Đông anh vô cùng phong phú, hơn nữa còn là kết hợp khu vực Đông Tây, thời gian là nhân vật số 1 của khu vực cùng khá dài, vì vậy suy nghĩ của tôi là anh đến Trung ương đảm nhiệm chức Trưởng ban tổ chức, nhìn khắp cả nước, cũng chọn ra nhân tài thích hợp hơn cho Đảng và nhà nước. Điều này đối với bản thân anh, đối với Đảng và nhà nước là đều có lợi nhất.
Hàn Đông có chút kinh ngạc, không ngờ Cổ Thần Dương đột nhiên có đề nghị này, theo sắp xếp trước đây, vốn dĩ Hàn Đông còn phải làm mấy năm ở thành phố Minh Châu, sau đó mới đến Trung ương.
Nhưng bây giờ lý do gì khiến Cổ Thần Dương đột nhiên thay đổi chủ ý chứ.
Trưởng ban tổ chức so với Bí thư thành phố Minh Châu, đương nhiên là vị trí Trưởng ban tổ chức quan trọng hơn, dù sao Trưởng ban tổ chức quản lý nhiều quan to quan nhỏ trên khắp cả nước, hơn nữa đối với bố cục sau này của Hàn Đông cũng vô cùng quan trọng.
Trước đây, Triệu Nhạc của Hàn hệ cũng ra nhậm chức Trưởng ban tổ chức, nhưng vào tháng 10, Triệu Nhạc chắc chắn sẽ vào Đảng ủy, bởi vậy chức Trưởng ban tổ chức cần ứng cử viên mới.
Thời gian Hàn Đông đến thành phố Minh Châu mới có vài tháng, theo suy nghĩ của Hàn Đông, vẫn còn rất nhiều thứ phải thực thi ở thành phố Minh Châu, điều này cũng cực kỳ có lợi cho sự phát triển của thành phố Minh Châu, bởi vậy Hàn Đông không hề muốn nhanh như vậy liền rời thành phố Minh Châu. Nhưng bây giờ đề nghị của Cổ Thần Dương khiến Hàn Đông không thể không coi trọng. Dù sao nếu Cổ Thần Dương đã chính thức đề nghị thì chứng minh Cổ Thần Dương cũng phải chịu áp lực rất lớn, bắt buộc mình phải đi nhận chức này.
Mặc dù lực lượng của Hàn hệ vô cùng mạnh nhưng cũng không mạnh đến mức chỉ dựa vào thế lực của một hệ để đối kháng với tất cả những lực lượng khác, mà bên Cổ Thần Dương cũng là đồng minh mà Hàn hệ cần nhất. Có sự ủng hộ của bên Cổ Thần Dương thì áp lực của Hàn hệ sẽ nhỏ hơn rất nhiều, ít nhất có thể đảm bảo Hàn Đông thuận lợi lên chức.
Hơi chút suy tư, Hàn Đông liền nghĩ thông. Nếu đã như vậy thì mình không thể hoàn toàn kiên trì theo suy nghĩ của mình, dù sao lúc này đại cục vẫn là quan trọng nhất, hơn nữa Cổ Thần Dương nói chuyện này với mình là chứng minh anh ta cũng có lý do, nắm chắc sẽ có thể thuyết phục các thành viên khác trong Hàn hệ.
Nếu như vậy, Hàn Đông chỉ cần tiếp nhận sắp xếp này.
Hơn nữa đảm nhiệm chức Trưởng ban tổ chức, đúng như Cổ Thần Dương nói, cực kỳ có lợi đối với Hàn Đông. Trên vị trí này, Hàn Đông có thể tiến hành điều phối, sắp xếp các cán bộ của Hàn hệ một cách dễ dàng hơn, có thể bố trí tốt hơn cho sự phát triển hơn nữa của mình sau này.
- Được, tôi đến Ban tổ chức.
Hàn Đông nói ngắn gọn, nếu đã nghĩ thông rồi thì không cần thiết nói nhiều lời vô nghĩa.
- Tốt, vậy thì sắp xếp của thành phố Minh Châu, anh có kiến nghị gì thì suy nghĩ kỹ một chút, ngày mai liên lạc với tôi.
Cổ Thần Dương dường như thở phào nhẹ nhõm một hơi nói.
Hàn Đông lại sửng sốt, nghe ý của Cổ Thần Dương dường như còn chuẩn bị đem chức Bí thư Thành ủy Thành phố Minh Châu cho Hàn hệ sắp xếp, xem ra lần này Cổ Thần Dương chịu áp lực không nhỏ.
- Được, Bí thư Cổ.
Hàn Đông nói.
Sau đó Cổ Thần Dương liền cúp điện thoại.
Thời gian hai người nói chuyện rất ngắn, thời gian không đến hai phút nhưng đã đạt được hiệp định vô cùng quan trọng, hiệp định này sẽ gây ảnh hưởng rất lớn đến thế cục chính trị của Trung Hoa.
Đặt điện thoại xuống, trong đầu Hàn Đông cẩn thận suy nghĩ sự việc, sau đó liền bấm gọi cho bố là Hàn Chính, nói một hồi về chuyện vừa nãy, nói:
- Chức Bí thư Thành ủy thành phố Minh Châu, bố có kiến nghị gì không?
Hàn Chính cười ha hả một lát, nói:
- Bố đã là người lui về rồi, cũng chẳng có kiến nghị gì tốt, bố thấy con cứ suy nghĩ đi, ánh mắt có thể nhìn xa một chút mà.
Dựa theo tuổi tác của Hàn Chính thì thực ra ông ta còn có thể làm một nhiệm kì, dù sao ông ta năm nay mới 66 tuổi, cũng chưa đến tuổi về hưu.
Lần này sở dĩ Hàn Chính lui về cũng chủ yếu là vì nhường đường cho Hàn Đông, dù sao tiền đồ của Hàn Đông gần như đã được định rồi, đã trở thành một lá cờ trên diễn đàn chính trị Trung Hoa, mà lúc này nếu cha con bọn họ vẫn tiếp tục hoạt động sôi nổi trên diễn đàn chính trị Trung Hoa thì dễ gây ra chê trách, cũng không có lợi cho Hàn Đông.
Danh sách chương