- Tôi biết rồi.
Trương Cát Học không nói gì nhiều liền ngắt điện thoại.
Điều này làm Lý Hi Tường có chút buồn bực lại có chút khó chịu.
Nhưng y cũng biết bây giờ tâm trạng Trương Cát Học chắc chắn không thoải mái, dù sao thì vốn dĩ Trương Cát Học muốn thông qua chuyện này để làm khó Hàn Đông, ai biết kế hoạch của gã chưa bắt đầu thực thi thì hành động của Hàn Đông đã cho hết tất cả những gì gã chuẩn bị về nguyên hình. Bây giờ Hàn Đông đã để ý đến video này, vậy thì Trương Cát Học nghĩ thế nào cũng không thể bảo vệ cho Tôn Cương. Tôn Cương là một trong những nhân vật quan trọng của bên Trương Cát Học, bây giờ bị Hàn Đông chém ngã ngựa, cũng là đả kích rất lớn đối với uy tín của Trương Cát Học.
Vì vậy cho dù thái độ của Trương Cát Học có chút làm trong lòng Lý Hi Tường không vui nhưng rất nhanh Lý Hi Tường liền nghĩ thông. Bây giờ Trương Cát Học đã biết Hàn Đông quan tâm đến video này, vậy thì tiếp sau đây phải xem Trương Cát Học làm thế nào, còn về Lý Hi Tường, bây giờ y cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi. Tuổi tác của Lý Hi Tường cũng tương đối rồi, cũng chỉ làm khoảng 2, 3 tháng là lui về tuyến 2, vì vậy từ sâu trong tim, thực ra y không muốn tham gia quá nhiều vào chuyện tranh đấu này.
Mặc dù nói Lý Hi Tường đứng về phía Trương Cát Học nhưng tâm tính hiện tại của y lại có thể nhiều chuyện không bằng ít chuyện, mọi người có thể sống với nhau yên ổn, có thể hóa giải mâu thuẫn một cách hòa bình, cùng nhau làm tốt công việc, không xảy ra vấn đề là tốt nhất.
Lúc này điều y nghĩ nhiều nhất là lui về toàn thân, đương nhiên sẽ không có chí tiến thủ gì rồi. Con cháu của y cũng không theo chính trị, đồng thời bọn chúng cũng coi như là tự mình không chịu thua kém, cũng không cần y phải lo lắng quá nhiều. Chính vì như vậy nên Lý Hi Tường hoàn toàn không có ý chí tranh đấu gì cả.
- Chuyện này Hàn Đông có lý, vì vậy cho dù Trương Cát Học muốn bảo vệ Tôn Cương, gây chướng ngại cho Hàn Đông thì cũng chỉ là chuyện ôm rơm nặng bụng, ngược lại còn có thể gây phản cảm lớn ở phía thành phố, phỏng chừng Trương Cát Học cũng sẽ cứ thế mà nhịn thôi, đợi tìm cơ hội khác phản kích.
Lý Hi Tường trong lòng âm thầm suy nghĩ:
- Xem ra lần đến này của Hàn Đông giống như một con cá lớn bơi vào ao cá, đã gây ra rất nhiều sóng lớn, chỉ le là sau này tranh đấu sẽ càng ngày càng nhiều.
Thờ dài một hơi, Lý Hi Tường liền gọi đện thoại hỏi Phó trưởng ban xem chuyện này xử lý ra sao, nói cho đối phương biết Hàn Đông đã đích thân quan tâm đến chuyện này, cái nên báo cáo thì vẫn phải báo cáo theo sự thật, đồng thời trên mạng cũng đã có video tương ứng lưu truyền rồi. Nếu không báo cáo thì đến lúc đó ban Tuyên giáo của Thành ủy sẽ lâm vào bị động.
Chuyên mục giao thông buổi tối hôm đó đã vạch trần hành vi xấu xa của Chủ tịch quận quận Bảo Kim Tôn Cương, bài đưa tin chỉ ra, gần đây Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố đang ra sức chỉnh đốn công tác an toàn giao thông thành phố, đồng thời đặc biệt nhấn mạnh cán bộ Đảng viên các cấp phải có tác dụng làm gương đi đầu. Tôn Cương là một cán bộ Đảng viên, không những không đi đầu tuân thủ quy tắc giao thông, mà còn đánh đập tàn nhẫn cảnh sát nhân dân đang trực, ảnh hưởng hình tượng...
Thấy chuyên mục này trên mặt Hàn Đông lộ ra nụ cười. Xem ra phía Trương Cát Học cũng không phải thành lũy không thể phá nổi, chỉ cần mình gây thêm chút áp lực, Lý Hi Tường liền xử lý sự việc theo hướng suy nghĩ của mình, nếu đã như vậy thì sự việc dễ xử lý hơn nhiều.
Trên thực tế, Hàn Đông không sợ người khác đối đầu với mình, nhưng Hàn Đông vẫn hy vọng có thể cố hết sức dùng phương thức hòa bình để giải quyết, đến đẳng cấp như Hàn Đông, nghệ thuật tranh đấu lịch sự hơn nhiều, nhưng loại tình hình này giống như một hồ nước, có khả năng trên bề mặt nhìn có vẻ rất phẳng lặng yên tĩnh nhưng phía dưới lại có sóng âm thầm chuyển động.
Buổi chiều ngày hôm sau, Hàn Đông liền vội vàng mở hội nghị Ủy viên thường vụ thành ủy. Mục đích của hội nghị lần này là tiến hành xử lý Tôn Cương.
Trước đó, Hàn Đông đã bảo thư ký Chu Tiên Uy tìm hiểu kỹ càng về chuyện phát sinh tối hôm trước, hơn nữa còn phục chế cả đoạn video mà đài truyền hình thâu lại.
Sau khi hội nghị bắt đầu, Hàn Đông lúc đầu cũng không nói gì nhiều, chỉ bảo Chu Tiên Uy mở đoạn video tối hôm qua lên.
Trong phòng hội nghị, nhiều màn hình truyền thông đang bật video tối hôm qua, cái miệng xấu xí của Tôn Cương lại một lần nữa hiển thị trước mặt mọi người.
Trên thực tế, những người đang ngồi đây, tối hôm qua hoặc sáng nay đã xem qua đoạn video này rồi.
Đường đường là Chủ tịch quận lại bị đài truyền hình vạch trần, đây là lần phá lệ đầu tiên, dù sao thì y cũng là cán bộ cấp Giám đốc sở, cho dù có vấn đề gì cũng sẽ không vạch trần trên đài truyền hình trước.
Mặt khác, biểu hiện của Tôn Cương quả thật quá kiêu ngạo, kiêu ngạo đến mức những người cùng làm quan cũng thấy căm tức.
Chủ tịch thành phố Trương Cát Học không phải lần đầu tiên xem video này, xem lại lần nữa video này, sự tức giận trong lòng gã liền tăng thêm vài phần, thật là hận rèn sắt không thành thép. Cái tên Tôn Cương này cũng quá vô dụng, đường đường là một Chủ tịch quận cấp Giám đốc sở mà sao lại giống như cán bộ thôn không được xếp hạng vậy. Mặt khác Trương Cát Học cũng vô cùng bất mãn với Hàn Đông, cho dù Hàn Đông muốn chỉnh đốn an toàn giao thông, muốn tăng cường uy tín, nhưng Tôn Cương đường đường là một Chủ tịch quận của quận Bảo Kim, dùng phương thức này để xử lý y, loại thủ đoạn này quá ác liệt, sau này Tôn Cương làm sao sống được, xem ra lần này Hàn Đông chuẩn bị một phát đánh chết Tôn Cương luôn.
“Hừ, làm như vậy chỉ làm mọi người bất mãn, đến lúc đó mọi người đều không nghe lời hắn, xem hắn làm thế nào!”
Trương Cát Học tức giận nghĩ. Theo lý mà nói Hàn Đông đắc tội với quan viên các quận huyện, đối với gã mà nói là chuyện tốt, gã nên vui vẻ mới phải, nhưng hiện tại Trương Cát Học không vui vẻ chút nào, bởi vì người bị chỉnh là cán bộ cấp dưới của gã. Cái tên Tôn Cương này vốn dĩ là một người có tác phong khá ngang ngược, cũng kiên định đứng về phe Trương Cát Học, bây giờ bị Hàn Đông xử lý, đúng là tổn thất lớn đối với Trương Cát Học.
- Các đồng chí, đoạn video này mọi người đều xem xong rồi chứ.
Thanh âm thản nhiên của Hàn Đông vang lên trong phòng họp:
- Người này mọi người đều có ấn tượng nhỉ, Chủ tịch quận quận Bảo Kim, cán bộ cấp Giám đốc sở chính là làm gương như thế này sao? Mọi người nhìn mặt mũi y xem, quả thực còn không bằng lưu manh ác bá, quả thực là phần tử cặn bã! Người như thế này sao có thể leo lên vị trí như thế này chứ? Các đồng chí, chúng ta phải nghĩ lại cẩn thận, đối với chuyện bổ nhiệm và miễn nhiệm cán bộ, bắt buộc phải thận trọng, mỗi một cán bộ đều có liên quan đến hình tượng của Đảng chúng ta. Nếu cán bộ như Tôn Cương thì chỉ bôi đen hình tượng rực rỡ của Đảng chúng ta thôi...
Vẻ mặt Trương Cát Học từ sự phẫn nộ dần dần trở nên nghiêm túc, gã âm thầm nghĩ:
“Hàn Đông đột nhiên thảo luận về vấn đề này, hắn muốn làm gì?”
Trương Cát Học không nói gì nhiều liền ngắt điện thoại.
Điều này làm Lý Hi Tường có chút buồn bực lại có chút khó chịu.
Nhưng y cũng biết bây giờ tâm trạng Trương Cát Học chắc chắn không thoải mái, dù sao thì vốn dĩ Trương Cát Học muốn thông qua chuyện này để làm khó Hàn Đông, ai biết kế hoạch của gã chưa bắt đầu thực thi thì hành động của Hàn Đông đã cho hết tất cả những gì gã chuẩn bị về nguyên hình. Bây giờ Hàn Đông đã để ý đến video này, vậy thì Trương Cát Học nghĩ thế nào cũng không thể bảo vệ cho Tôn Cương. Tôn Cương là một trong những nhân vật quan trọng của bên Trương Cát Học, bây giờ bị Hàn Đông chém ngã ngựa, cũng là đả kích rất lớn đối với uy tín của Trương Cát Học.
Vì vậy cho dù thái độ của Trương Cát Học có chút làm trong lòng Lý Hi Tường không vui nhưng rất nhanh Lý Hi Tường liền nghĩ thông. Bây giờ Trương Cát Học đã biết Hàn Đông quan tâm đến video này, vậy thì tiếp sau đây phải xem Trương Cát Học làm thế nào, còn về Lý Hi Tường, bây giờ y cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi. Tuổi tác của Lý Hi Tường cũng tương đối rồi, cũng chỉ làm khoảng 2, 3 tháng là lui về tuyến 2, vì vậy từ sâu trong tim, thực ra y không muốn tham gia quá nhiều vào chuyện tranh đấu này.
Mặc dù nói Lý Hi Tường đứng về phía Trương Cát Học nhưng tâm tính hiện tại của y lại có thể nhiều chuyện không bằng ít chuyện, mọi người có thể sống với nhau yên ổn, có thể hóa giải mâu thuẫn một cách hòa bình, cùng nhau làm tốt công việc, không xảy ra vấn đề là tốt nhất.
Lúc này điều y nghĩ nhiều nhất là lui về toàn thân, đương nhiên sẽ không có chí tiến thủ gì rồi. Con cháu của y cũng không theo chính trị, đồng thời bọn chúng cũng coi như là tự mình không chịu thua kém, cũng không cần y phải lo lắng quá nhiều. Chính vì như vậy nên Lý Hi Tường hoàn toàn không có ý chí tranh đấu gì cả.
- Chuyện này Hàn Đông có lý, vì vậy cho dù Trương Cát Học muốn bảo vệ Tôn Cương, gây chướng ngại cho Hàn Đông thì cũng chỉ là chuyện ôm rơm nặng bụng, ngược lại còn có thể gây phản cảm lớn ở phía thành phố, phỏng chừng Trương Cát Học cũng sẽ cứ thế mà nhịn thôi, đợi tìm cơ hội khác phản kích.
Lý Hi Tường trong lòng âm thầm suy nghĩ:
- Xem ra lần đến này của Hàn Đông giống như một con cá lớn bơi vào ao cá, đã gây ra rất nhiều sóng lớn, chỉ le là sau này tranh đấu sẽ càng ngày càng nhiều.
Thờ dài một hơi, Lý Hi Tường liền gọi đện thoại hỏi Phó trưởng ban xem chuyện này xử lý ra sao, nói cho đối phương biết Hàn Đông đã đích thân quan tâm đến chuyện này, cái nên báo cáo thì vẫn phải báo cáo theo sự thật, đồng thời trên mạng cũng đã có video tương ứng lưu truyền rồi. Nếu không báo cáo thì đến lúc đó ban Tuyên giáo của Thành ủy sẽ lâm vào bị động.
Chuyên mục giao thông buổi tối hôm đó đã vạch trần hành vi xấu xa của Chủ tịch quận quận Bảo Kim Tôn Cương, bài đưa tin chỉ ra, gần đây Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố đang ra sức chỉnh đốn công tác an toàn giao thông thành phố, đồng thời đặc biệt nhấn mạnh cán bộ Đảng viên các cấp phải có tác dụng làm gương đi đầu. Tôn Cương là một cán bộ Đảng viên, không những không đi đầu tuân thủ quy tắc giao thông, mà còn đánh đập tàn nhẫn cảnh sát nhân dân đang trực, ảnh hưởng hình tượng...
Thấy chuyên mục này trên mặt Hàn Đông lộ ra nụ cười. Xem ra phía Trương Cát Học cũng không phải thành lũy không thể phá nổi, chỉ cần mình gây thêm chút áp lực, Lý Hi Tường liền xử lý sự việc theo hướng suy nghĩ của mình, nếu đã như vậy thì sự việc dễ xử lý hơn nhiều.
Trên thực tế, Hàn Đông không sợ người khác đối đầu với mình, nhưng Hàn Đông vẫn hy vọng có thể cố hết sức dùng phương thức hòa bình để giải quyết, đến đẳng cấp như Hàn Đông, nghệ thuật tranh đấu lịch sự hơn nhiều, nhưng loại tình hình này giống như một hồ nước, có khả năng trên bề mặt nhìn có vẻ rất phẳng lặng yên tĩnh nhưng phía dưới lại có sóng âm thầm chuyển động.
Buổi chiều ngày hôm sau, Hàn Đông liền vội vàng mở hội nghị Ủy viên thường vụ thành ủy. Mục đích của hội nghị lần này là tiến hành xử lý Tôn Cương.
Trước đó, Hàn Đông đã bảo thư ký Chu Tiên Uy tìm hiểu kỹ càng về chuyện phát sinh tối hôm trước, hơn nữa còn phục chế cả đoạn video mà đài truyền hình thâu lại.
Sau khi hội nghị bắt đầu, Hàn Đông lúc đầu cũng không nói gì nhiều, chỉ bảo Chu Tiên Uy mở đoạn video tối hôm qua lên.
Trong phòng hội nghị, nhiều màn hình truyền thông đang bật video tối hôm qua, cái miệng xấu xí của Tôn Cương lại một lần nữa hiển thị trước mặt mọi người.
Trên thực tế, những người đang ngồi đây, tối hôm qua hoặc sáng nay đã xem qua đoạn video này rồi.
Đường đường là Chủ tịch quận lại bị đài truyền hình vạch trần, đây là lần phá lệ đầu tiên, dù sao thì y cũng là cán bộ cấp Giám đốc sở, cho dù có vấn đề gì cũng sẽ không vạch trần trên đài truyền hình trước.
Mặt khác, biểu hiện của Tôn Cương quả thật quá kiêu ngạo, kiêu ngạo đến mức những người cùng làm quan cũng thấy căm tức.
Chủ tịch thành phố Trương Cát Học không phải lần đầu tiên xem video này, xem lại lần nữa video này, sự tức giận trong lòng gã liền tăng thêm vài phần, thật là hận rèn sắt không thành thép. Cái tên Tôn Cương này cũng quá vô dụng, đường đường là một Chủ tịch quận cấp Giám đốc sở mà sao lại giống như cán bộ thôn không được xếp hạng vậy. Mặt khác Trương Cát Học cũng vô cùng bất mãn với Hàn Đông, cho dù Hàn Đông muốn chỉnh đốn an toàn giao thông, muốn tăng cường uy tín, nhưng Tôn Cương đường đường là một Chủ tịch quận của quận Bảo Kim, dùng phương thức này để xử lý y, loại thủ đoạn này quá ác liệt, sau này Tôn Cương làm sao sống được, xem ra lần này Hàn Đông chuẩn bị một phát đánh chết Tôn Cương luôn.
“Hừ, làm như vậy chỉ làm mọi người bất mãn, đến lúc đó mọi người đều không nghe lời hắn, xem hắn làm thế nào!”
Trương Cát Học tức giận nghĩ. Theo lý mà nói Hàn Đông đắc tội với quan viên các quận huyện, đối với gã mà nói là chuyện tốt, gã nên vui vẻ mới phải, nhưng hiện tại Trương Cát Học không vui vẻ chút nào, bởi vì người bị chỉnh là cán bộ cấp dưới của gã. Cái tên Tôn Cương này vốn dĩ là một người có tác phong khá ngang ngược, cũng kiên định đứng về phe Trương Cát Học, bây giờ bị Hàn Đông xử lý, đúng là tổn thất lớn đối với Trương Cát Học.
- Các đồng chí, đoạn video này mọi người đều xem xong rồi chứ.
Thanh âm thản nhiên của Hàn Đông vang lên trong phòng họp:
- Người này mọi người đều có ấn tượng nhỉ, Chủ tịch quận quận Bảo Kim, cán bộ cấp Giám đốc sở chính là làm gương như thế này sao? Mọi người nhìn mặt mũi y xem, quả thực còn không bằng lưu manh ác bá, quả thực là phần tử cặn bã! Người như thế này sao có thể leo lên vị trí như thế này chứ? Các đồng chí, chúng ta phải nghĩ lại cẩn thận, đối với chuyện bổ nhiệm và miễn nhiệm cán bộ, bắt buộc phải thận trọng, mỗi một cán bộ đều có liên quan đến hình tượng của Đảng chúng ta. Nếu cán bộ như Tôn Cương thì chỉ bôi đen hình tượng rực rỡ của Đảng chúng ta thôi...
Vẻ mặt Trương Cát Học từ sự phẫn nộ dần dần trở nên nghiêm túc, gã âm thầm nghĩ:
“Hàn Đông đột nhiên thảo luận về vấn đề này, hắn muốn làm gì?”
Danh sách chương