Kế tiếp, Trương Tử Hề và Chu Tư Y ai cũng không có nhắc lại chuyện này, thật giống như chưa từng xảy ra. Hai người ăn xong cơm chiều, Chu Tư Y mới đột nhiên hỏi:"Là ngày mai sao? Khi nào?"

Hai người cũng đủ ăn ý, Chu Tư Y không hề dự triệu, vô tình hỏi ra, Trương Tử Hề trong nháy mắt kịp phản ứng, nhưng vẫn là sửng sốt một chút, cẩn thận quan sát biểu tình của Chu Tư Y mới trả lời:"Ừ, đúng vậy, chuyến bay 10h sáng mai."

"À......" Chu Tư Y chỉ đơn giản "à" một tiếng tỏ vẻ đã biết, không có câu dưới, nàng nghe Trương Tử Hề nói, nắm được hai tin tức, là "chuyến bay" cùng "10h", nếu Trương Tử Hề không muốn nói nhiều, nàng cũng sẽ không hỏi, hai tin tức này đối với nàng là đủ rồi. Cho dù hai người lại thân lại mật, ngẫu nhiên vẫn là có bí mật đi...... Nàng tưởng.

Chu Tư Y yên lặng đứng dậy, sau đó đi đến tủ quần áo. Trương Tử Hề nhìn Chu Tư Y muốn làm cái gì, cho nên không có hỏi. Giống hệt lần trước, một lát sau cô mới đi qua, sau đó ỷ ở cửa, im lặng nhìn Chu Tư Y giúp mình thu thập hành lý, không ngăn cản cũng không hỗ trợ, cô thích cảm giác này, thời điểm chuẩn bị đi xa, có người yên lặng giúp bạn thu thập hành lý, cảm giác này thật sự rất hạnh phúc.

Ngày hôm sau, Trương Tử Mộng lái xe đưa hai người xuất môn,trước tiên đưa Chu Tư Y đến học viện tài chính Thế Khải, xuống xe, Chu Tư Y nói:"Chị nhớ chăm sóc bản thân."

Trương Tử Hề trả lời:"Ừ, tôi rất nhanh sẽ trở lại, chỉ có hai ngày."

Hai người tựa như tiểu vợ chồng đã sớm qua thời kỳ tân hôn, tiến nhập giai đoạn bình thản, lại tựa như lão phu lão thê đã cùng nhau sinh hoạt qua vài thập niên, chỉ cần một câu đơn giản, đều có thể cảm nhận đối phương rõ ràng quan tâm. Không có kích tình như lúc ban đầu, nhưng khắp nơi lại tràn đầy hạnh phúc.

Khoé miệng Trương Tử Hề không tự giác cong lên, sau đó nhìn Trương Tử Mộng nói:"Tử Mộng, giúp tôi chiếu cố......"

"Haha, chị, em sẽ." Trương Tử Mộng cười khẽ, Trương Tử Mộng còn chưa nói xong thì nàng đã biết cô muốn nói cái gì.

Trương Tử Hề gật gật đầu, cũng khẽ cười nói:"Ừ, em cũng giữ gìn sức khoẻ."

"Chị, em sẽ."

Trương Tử Hề không thèm nhắc lại, vẫn duy trì mỉm cười, hai người cùng cô rất ăn ý, khiến cô cảm thấy, bọn họ chính là...... Người một nhà.

Trương Tử Hề không ở, Chu Tư Y tổng cảm thấy một người đứng trong văn phòng không được tự nhiên, nàng ngay cả là viên công chính thức của Vu thị cũng không tính, lại một mình đứng trong văn phòng tổng giám đốc, điều này khiến nàng không tự tin.

Cầm bút ký bản đi ra văn phòng, nhìn Trương Tử Mộng đang cúi đầu xử lý văn kiện, nhẹ nhàng kêu một tiếng:"Mộng tỷ."

Trương Tử Mộng ngẩng đầu, thấy Chu Tư Y, nghi hoặc hỏi:"Hả?Tư Y, sao em đi ra đây?"

Chu Tư Y có cảm giác tính cách của Trương Tử Mộng hẳn là gần giống Trương Tử Hề, muốn thuyết phục nàng, nhất định phải nói ra lý do hợp lý, suy nghĩ một chút, nói:"Mộng tỷ, em nghĩ em nên ngồi ở đây thì tốt hơn, hơn nữa...... Có chuyện gì thỉnh giáo chị cũng có vẻ thuận tiện."

Trương Tử Mộng nhìn Chu Tư Y một chút, cảm thấy Chu Tư Y nói cũng đúng, mình cũng có thể mượn cơ hội này, cùng Chu Tư Y đánh hảo quan hệ, vì thế gật gật đầu nói:"Ừ, vậy được rồi, em chờ một chút."

Trương Tử Mộng nói xong liền đứng lên, sau đó đi về phía Chu Tư Y. Chu Tư Y lăng lăng nhìn, trừ bỏ Trương Tử Hề, không còn ai khác có thể làm cho nàng hoàn toàn buông xuống phòng bị, nhưng nàng vẫn là nhịn xuống dục vọng muốn lui ra phía sau, tay cũng không tự giác xiết chặt bút ký bản. Chờ Trương Tử Mộng lướt qua nàng, mở ra cửa sau, Chu Tư Y mới thả lỏng thân thể. Sau đó nhìn Trương Tử Mộng đẩy ghế của Trương Tử Hề ra, đặt bên cạnh chỗ nàng ngồi, mới nói với Chu Tư Y:"Tư Y, em ngồi ở đây đi."

"A?" Chu Tư Y sửng sốt, nhìn hai chiếc ghế có điểm khó xử, hai người dùng chung bàn công tác, tựa hồ rất thân mật, mà quan hệ giữa nàng và Trương Tử Mộng còn chưa tới mức đó. Nhưng nàng lại nghĩ, đây là muội muội Trương Tử Hề, nàng cùng Trương Tử Mộng hẳn là...... Hẳn là......

Ý tưởng của Chu Tư Y bị chặn lại tại đây, sau đó mặt càng nhăn càng chặt rối rắm lên, hẳn là quan hệ gì? Sau đó suy nghĩ hồi lâu, Chu Tư Y trong đầu bính ra hai chữ "cô tẩu", tiếp theo liền không khống chế được, mặt đỏ lên, nàng thế nhưng tính...... Chị dâu của Trương Tử Mộng, cái này......

Trong ba người Trương Tử Hề, Chu Tư Y, Trương Tử Mộng, Chu Tư Y là người thứ hai phát hiện xưng hô không thích hợp, nhưng nàng cũng giống như Trương Tử Mộng, nghĩ không ra, trong lúc nhất thời lâm vào hoang mang.

Trương Tử Mộng nhìn Chu Tư Y không nói lời nào, cũng không có động tác gì, hỏi:"Tư Y, làm sao vậy?"

Chu Tư Y phục hồi tinh thần lại, nhìn đến Trương Tử Mộng, trong óc lại nhảy ra hai chữ "cô tẩu", điều này làm cho ánh mắt nàng nhìn Trương Tử Mộng có điểm trốn tránh, lại cố trang trấn định nói:"À, không có gì."

Lại liếc hai chiếc ghế kia một cái, do dự một chút vẫn là đi qua, được rồi, vậy làm cho nàng mượn cơ hội này, bồi dưỡng một chút tình cảm "cô tẩu" đi.

Kỳ thật Chu Tư Y cũng không có được an bài công tác cụ thể, việc nàng làm mỗi ngày đều do Trương Tử Hề an bài, hiện tại Trương Tử Hề không ở, nàng cũng không biết mình nên làm cái gì, nhưng ngồi không thì lại cảm thấy không tốt, vì thế nàng liền mở ra bút ký bản, tính ôn tập một chút kiến thức Trương Tử Hề đã dạy nàng gần đây.

Trương Tử Mộng đọc văn kiện trên màn hình máy tính, cũng không có phòng bị Chu Tư Y, chờ xem xong văn kiện, thông qua hòm thư phê chỉ thị vài câu rồi gửi đi, Trương Tử Mộng nhịn không được nghiêng đầu nhìn Chu Tư Y một cái, hỏi:"Tư Y, em cùng chị tôi là như thế nào nhận thức?"

Những lời này thoáng chốc làm cho Chu Tư Y cảm thấy quẫn bách, vấn đề này là nàng vẫn cố gắng bỏ qua, nhưng lại thật sâu trát dưới đáy lòng, nàng không dám ngẩng đầu lên đối mặt Trương Tử Mộng, nếu có thể...... Nàng có thể không trả lời vấn đề này sao? Nhưng người này là muội muội duy nhất của Trương Tử Hề, giấy chung quy là gói không được lửa, qua đã lâu, chờ Trương Tử Mộng nghĩ đến Chu Tư Y không có nghe thấy câu hỏi, tưởng lặp lại một lần, nàng mới ngẩng đầu lên, rất là quẫn bách nói:"Hề...... Bao dưỡng em."

"Hả?" Trương Tử Mộng nhíu mày một chút, nàng không xác định có phải mình nghe lầm không, vì thế nàng lại hỏi:"Em vừa nói cái gì cơ?"

Vốn nói một lần cũng đã đủ,khó chịu tưởng lập tức chết đi, Chu Tư Y lại càng thêm quẫn bách, đều đã nói ra, che giấu cũng vô dụng, vì thế nàng lặp lại:"Hề, chị ấy bao dưỡng em."

Chu Tư Y nói xong, đầu có điểm trống rỗng nhìn Trương Tử Mộng, cảm giác kia tựa như một phạm nhân đang chờ quyết định của thẩm phán.

Trương Tử Mộng hy vọng mình là nghe lầm, nhưng nàng lại nghe một câu giống nhau đến hai lần, nàng cau mày, nhìn Chu Tư Y.

Chu Tư Y bị săm soi, có điểm sợ hãi. Kỳ thật nàng cho tới bây giờ cũng không để ý người khác đối đãi mình thế nào, không cần người khác phán xét quan hệ giữa mình và Trương Tử Hề, lần đó vườn trường truyền ra tin nàng bị bao dưỡng, nàng đều bỏ ngoài tai, nhưng người trước mắt bất đồng, người nọ là muội muội Trương Tử Hề, thật giống như một tử tù muốn truy cầu cơ hội được sống cuối cùng, Chu Tư Y nhỏ giọng bổ sung nói:"Em là cô nhi."

Nhưng mà sau khi nói ra lời này, Chu Tư Y lại càng thêm sợ hãi, ngay cả mình đều không thể kể ra lý do bị bao dưỡng, thì làm sao có thể thuyết phục Trương Tử Mộng, nàng cảm thấy ấn tượng mình cho Trương Tử Mộng hẳn là càng ngày càng kém. Quả nhiên, nàng xem thấy Trương Tử Mộng lắc lắc đầu, nàng thật sự tuyệt vọng, tuyệt vọng muốn khóc......

Nguyên nhân thật sự khiến Trương Tử Mộng lắc đầu không phải bởi vì phủ định Chu Tư Y, nàng chỉ là biểu đạt thứ mình muốn nghe không phải lý do này mà thôi.

"Bao dưỡng", hai chữ này làm cho Trương Tử Mộng phi thường kinh ngạc, nàng tuyệt đối không thể tưởng được Trương Tử Hề cũng sẽ làm ra chuyện như vậy, càng làm cho nàng nghi hoặc là, chẳng lẽ tình cảm giữa Trương Tử Hề và Chu Tư Y mà nàng nhìn thấy lúc trước đều là giả sao? Chẳng lẽ hết thảy đều là hai người liên thủ diễn xuất?

Sắc mặt Trương Tử Mộng trở nên nghiêm túc, lại hỏi Chu Tư Y:"Vậy...... Em yêu chị tôi không?"

"Yêu", chữ này ở Chu Tư Y xem ra, thật sự quá mức ngại ngùng, cho dù đối mặt Trương Tử Hề, nàng đều không có chủ động nói ra, nếu có nói thì cơ bản đều là bị Trương Tử Hề " áp bức", nhưng mà lúc này cũng không phải lúc thẹn thùng rụt rè, nàng chưa bao giờ kiên định đến vậy:"Yêu!"

Trương Tử Mộng nhìn thấy sự kiên định trong ánh mắt Chu Tư Y, cùng lời nói khẳng định vừa rồi, tâm liền buông lỏng, nàng xem ra, bao dưỡng cái gì đều không sao cả, chỉ cần là yêu thật lòng, vậy là đủ rồi. Sắc mặt dịu đi rất nhiều, Trương Tử Mộng lại hỏi:"Em sẽ theo chị tôi cả đời sao?"

Cả đời cùng Hề cùng một chỗ, nàng đương nhiên nguyện ý, nàng luôn luôn kỳ vọng, cố gắng, nàng cảm thấy trên thế giới này, hẳn là không còn ai giống như Trương Tử Hề có thể yêu mình như vậy, cũng không còn ai có thể làm cho mình để ý đến thế, nàng đương nhiên muốn, nhưng là...... Hết thảy thật sự có thể do mình quyết định sao? Nàng không có mười phần tin tưởng, đành phải hồi đáp:"Nếu Hề...... Nguyện ý, em sẽ."

Trương Tử Mộng nghe nói như thế, không khỏi sâu kín nhìn Chu Tư Y, mặt ngoài thoạt nhìn là Trương Tử Hề yêu nhiều lắm, yêu sâu đậm, lại không nghĩ rằng Chu Tư Y cũng không có cảm giác an toàn, yêu bị động, yêu...... Hèn mọn. Trương Tử Mộng không tự chủ được cầm một bàn tay của Chu Tư Y,nói:"Kỳ thật tình yêu cho tới bây giờ đều là chuyện của hai người, những người khác...... Mặc kệ là ai đều không có tư cách nhúng tay."

Chu Tư Y nghe Trương Tử Mộng nói, tâm rốt cuộc thả xuống dưới, thành khẩn nói:"Mộng tỷ, cám ơn chị."


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện