Trương Tử Hề cùng Chu Tư Y về nhà, an vị ở sô pha đợi Trương Tử Mộng đến, hai người đều không có nói chuyện, chỉ im lặng chờ. Nhưng đã qua ba mươi phút, Trương Tử Mộng vẫn chưa xuất hiện. Trước khi nhìn thấy Trương Tử Mộng, Trương Tử Hề không bình tĩnh được, cô nhìn đồng hồ, mặt càng nhăn hơn.

Thủy chung không yên lòng, Trương Tử Hề vẫn là quyết định gọi Trương Tử Mộng, nhưng khi cô vừa cầm điện thoại lên, lại vừa vặn nghe thấy bên ngoài có một tiếng phanh xe. Cô không chút suy nghĩ liền buông di động xuống, chạy tới cửa, hình ảnh trong camera gắn trên vách tường đúng là xe Aston Martin đỏ của Trương Tử Mộng.

Bật công tắc, Trương Tử Hề mở cửa vội vàng đi ra ngoài. Chu Tư Y yên lặng nhìn Trương Tử Hề hành động, đi theo cô, trong lòng khẳng định, tuy rằng Hề rất ít khi đề cập muội muội, nhưng kỳ thật trong lòng chị ấy rất là quan tâm đi.

Trương Tử Mộng xuống xe, giống như bình thường, trạm định ở đó, nhìn Trương Tử Hề cùng Chu Tư Y mỉm cười: "Chị, Tư Y."

Trương Tử Hề nhìn Trương Tử Mộng, nhíu nhíu mày, Trương Tử Mộng căn bản chính là giả vờ, mỏi mệt trên mặt làm sao đều che giấu không được, sắc mặt còn trắng bệch. Cô bất động thanh sắc gật gật đầu, sau đó nắm tay Chu Tư Y, đi vào phòng, đưa lưng về phía Trương Tử Mộng nói:"Vào đi."

Nắm tay Chu Tư Y đã trở thành thói quen của Trương Tử Hề, không cần cố ý, cô cũng không quên làm vậy, động tác cực kỳ tự nhiên, không chút gượng gạo. Trương Tử Mộng nhìn Trương Tử Hề và Chu Tư Y nắm tay thì ngây người một hồi, không biết suy nghĩ cái gì, cuối cùng vẫn là lắc lắc đầu, đi theo.

Trương Tử Hề và Chu Tư Y tự nhiên an vị cùng nhau, hơn nữa dựa vào rất gần, Trương Tử Mộng ngồi ở đối diện, quan sát xung quanh, một lát sau mỉm cười ca ngợi:"Phòng ở thật không tồi...... Tuy rằng không to bằng nhà mình, nhưng cảm giác giống 'nhà' hơn."

Chu Tư Y nghe nói như thế, biết lời này chủ yếu là nói với Trương Tử Hề, nàng chỉ im lặng ngồi, không có đáp lời, nhưng trong lòng lại âm thầm gật đầu đồng ý lời Trương Tử Mộng nói, đối với nàng, nơi này xác thực rất giống "nhà".

Trương Tử Hề mỉm cười, lại không biết đáp lại thế nào, có thể nghe ra, Trương Tử Mộng ở căn nhà kia cũng không khoái hoạt, hơn nữa nàng cũng nói qua, nàng chán ghét căn nhà kia. Suy nghĩ một chút Trương Tử Hề mới nói:"Nếu em thích, hãy chuyển tới đây sống chung với chúng tôi, tôi sẽ giúp em nói với cha."

Lời này khiến Trương Tử Mộng sửng sốt, sau đó không biết vì sao trong lòng đột nhiên cảm thấy một trận toan sáp, hiện tại nàng thật sự là không thích hợp về nhà, hôm nay ở bên ngoài ngây người cả ngày, cảm thấy mình giống như tiểu hài tử vô gia cư, mặc dù có nhà cũng không dám trở về, thật sự là không biết làm sao, do dự hồi lâu mới gọi điện thoại cho Trương Tử Hề.

Tuy rằng Trương Tử Mộng rất thích nơi này, nhưng dù sao nó vẫn không phải là nhà của nàng, nơi này chỉ thuộc về Trương Tử Hề và Chu Tư Y, nàng gật đầu, ngượng ngùng nói:"Vậy...... Được rồi, cám ơn chị. Bất quá...... Sẽ không quấy rầy hai người đi?" Câu sau, Trương Tử Mộng là nhìn Chu Tư Y nói, nàng ở đây xác thực y như ngoại nhân.

Lời này làm cho Chu Tư Y có điểm co quắp, không biết nên trả lời thế nào, mọi thứ ở đây đều thuộc về Trương Tử Hề, nàng cũng vậy, nàng cảm thấy mình còn chưa có tư cách làm chủ nhân, hoan nghênh Trương Tử Mộng. Lúc này nàng đột nhiên có cảm giác da mặt dày, không có trả giá đại giới, lại chỉ dựa vào việc Trương Tử Hề yêu mình, còn bởi vì mình tham luyến nơi này, ở trong này hưởng thụ cuộc sống thoải mái cùng ấm áp.

Trương Tử Hề nhìn Chu Tư Y một cái, lập tức nhìn ra nàng đang suy nghĩ cái gì, giữ chặt tay nàng đặt ở trên đùi, dùng sức nắm vài cái, sau đó mới nói với Trương Tử Mộng:"Sẽ không, nơi này có rất nhiều phòng. Em lại là muội muội của tôi, không có gì quấy rầy cả."

Trương Tử Mộng cảm động gật đầu, đột nhiên cảm thấy sự cố gắng từ nhỏ đến lớn là đáng giá, lại không biết tiếp theo phải nói cái gì, nhất thời im lặng xuống. Một khắc an tĩnh lại, sự bức bối mà Trương Tử Mộng xem nhẹ cả ngày nay lập tức bừng lên, không thoải mái, đầy người không thoải mái, vẻ mặt cũng có chút mất tự nhiên: "Chị, em muốn tắm rửa."

"À." Trương Tử Hề gật gật đầu, chỉ vào phòng tắm phía sau nói với Trương Tử Mộng:"Phòng tắm ở đó."

Trương Tử Mộng gật gật đầu, cũng không có động tác, khó xử nói:"Nhưng mà...... Em không có mang theo quần áo."

Trương Tử Hềtự trách mình sơ ý, nghĩ đến Trương Tử Mộng hẳn là một ngày đều không có quay về nhà, làm sao có khả năng chuẩn bị y phục, suy nghĩ một chút, nói với Chu Tư Y:"Y nhi, em đi lấy quần áo cho Tử Mộng đi."

"Vâng." Chu Tư Y thật nhu thuận gật gật đầu, đứng dậy đi lên lầu hai. Trương Tử Mộng nhìn bóng dáng Chu Tư Y, có chút đăm chiêu, Trương Tử Hề cũng chú ý tới điểm này, cũng không nói gì. Tuy rằng cô đã sớm tiếp nhận Trương Tử Mộng, nhưng cảm tình của hai người không giống như những cặp chị em bình thường khác, rất nhiều điều đều không thể tự nhiên nói ra miệng, cho nên liền im lặng.

Chu Tư Y cầm áo ngủ cùng nội y chỉnh tề đi xuống, đến trước mặt Trương Tử Mộng đưa bằng hai tay, kêu một tiếng:"Mộng tỷ."

Trương Tử Mộng mỉm cười tiếp nhận, phát hiện toàn là đồ mới, tiếp theo liền nghe thấy Trương Tử Hề nói:"Đều là đồ mới, hơn nữa đã được giặt qua, Y nhi hẳn là lấy đồ của tôi, hợp với em."

Trương Tử Mộng giống Trương Tử Hề, không chỉ là vẻ ngoài, ngay cả dáng người đều không sai biệt lắm, nói hai người không phải thân tỷ muội cũng sẽ không có ai tin.

Trương Tử Hề nhìn Trương Tử Mộng cầm quần áo đi đến phòng tắm, gương mặt trầm xuống, Trương Tử Mộng cố tình che giấu, nhưng cô vẫn có thể thấy được tư thế của nàng có một tia mất tự nhiên, Tô Lâm buổi sáng đã nói qua, Trương Tử Mộng bị thương. Trương Tử Hề nhíu mày, lại không biết nói gì, cô không rõ Trương Tử Mộng có thể nói sự kiện kia với mình hay không, cho nên cũng không chủ động hỏi han, cô vẫn là chờ Trương Tử Mộng tự mình nói ra. Nhưng mà, cô lại lo cho vết thương của Trương Tử Mộng, không biết em ấy bị thương có nghiêm trọng không, nếu xử lý chậm trễ, cô sợ sẽ bị viêm mất, nhưng là nên nhắc nhở Trương Tử Mộng thế nào đây?

Về phần căn nhà kia, Trương Tử Hề âm thầm lên kế hoạch đã lâu, hiện tại mình đã gần ba mươi tuổi cộng thêm chuyện của Trương Tử Mộng, đều đi nhanh hơn kế hoạch mất rồi, tuy rằng bây giờ Trương Nghiêm Đình còn chưa đề cập qua hôn sự, nhưng cô biết, nếu mình còn bị Trương gia khống chế, thì không thể thoát khỏi.

Trừ bỏ Chu Tư Y, ai cô cũng không cần, ai cô cũng không thèm, Chu Tư Y là người cô để ý nhất, cũng là người duy nhất mà cô để ý, bởi vì lúc nào cũng đem tâm đặt ở trên người Chu Tư Y, ánh mắt Chu Tư Y ảm đạm ban nãy cô đương nhiên phát hiện ra, hơn nữa cũng biết là vì cái gì. Cô kéo Chu Tư Y qua, ôm vào lòng, từ phía sau tới gần tai nàng nhẹ giọng nói:"Y nhi, em hãy mau trưởng thành đi, tôi cần sự giúp đỡ của em, có một số việc, không phải em thì không thể làm được."

Ánh mắt Chu Tư Y nguyên bản đang ảm đạm, nghe cô nói thế liền sáng lên, nàng đưa lưng về phía cô gật gật đầu, thanh âm tự tin kiên định nói:"Vâng, Hề, em sẽ cố gắng."

Trương Tử Hề đạt tới mục đích, lộ ra mỉm cười, ôm Chu Tư Y càng chặt hơn. Trương Tử Hề nói lời này kỳ thật không chỉ là vì an ủi Chu Tư Y, trong kế hoạch của cô, xác thực có đất diễn của Chu Tư Y, hơn nữa còn là ở thời khắc mấu chốt nhất, nắm giữ thành bại. Trương Tử Hề từ khi lên kế hoạch, vẫn dụng tâm dạy Chu Tư Y, vị trí của em ấy không ai có thể thay thế, bởi vì trừ bỏ em ấy, cô không thể tín nhiệm một ai khác.

Trương Tử Mộng đi ra phòng tắm, nhìn đến chính là tình cảnh hai người ôm nhau, nàng tựa vào cửa im lặng nhìn, hai người đang ôm nhau kia đã có được tình yêu sâu đậm, dùng ánh mắt đều có thể nhìn ra, nguyên lai hai nữ nhân thật sự có thể yêu nhau, giờ phút này nàng thật hâm mộ Trương Tử Hề và Chu Tư Y, vậy nếu mình và Tô Lâm...... Nghĩ đến đây, Trương Tử Mộng ngừng lại, nàng ngay lập tức phủ định ý tưởng buồn cười mà cũng có phần điên rồ đó, trong lòng phán định: Không có khả năng!

Không nghĩ hai người kia vì mình xuất hiện mà xấu hổ, nàng giả vờ như không có việc gì đi qua, hỏi Trương Tử Hề:"Chị, có gì để ăn không? Em có chút đói bụng."

Trương Tử Mộng đâu chỉ là có chút đói bụng, nàng cả ngày không có ăn cái gì, hiện tại tắm rửa xong, cảm giác đói khát lập tức bùng lên.

Hai người nghe Trương Tử Mộng hỏi mới ý thức được sự tồn tại của nàng, Trương Tử Hề tỉnh bơ, nhưng Chu Tư Y lại đỏ mặt. Trương Tử Hề nhíu mày suy nghĩ một chút, trong nhà có thức ăn sẵn, nhưng đều là đồ ăn vặt, nghĩ đến Trương Tử Mộng một ngày không ăn gì, điều này không tốt. Hiện tại kêu quản gia Miracle tới, tựa hồ có điểm quá muộn, hơn nữa Miracle chạy tới cũng là cần thời gian.

Lại nghe Chu Tư Y nói:"Hề, Mộng tỷ, để em đi nấu cho." Nói xong, cũng không chờ Trương Tử Hề cùng Trương Tử Mộng hai tỷ muội nói chuyện, liền đứng lên đi đến phòng bếp, nàng biết nếu mình dừng lại, Trương Tử Hề nhất định sẽ cản trở, trước kia nàng muốn nấu nướng, Trương Tử Hề luôn không đồng ý.

Trương Tử Hề nhìn Chu Tư Y đi cực nhanh thì sửng sốt, sau đó bất đắc dĩ lắc đầu, cười cười nói:"Tử Mộng, em có lộc ăn đấy, ngay cả tôi cũng chưa từng nếm qua thức ăn do Y nhi nấu đâu."

Trương Tử Mộng nghe xong cũng ngỡ ngàng, sau đó nhịn không được cười thầm, Trương Tử Hề nói lời này đúng là kỳ quái, rõ ràng chị ấy cũng chưa nếm qua thức ăn Chu Tư Y nấu, lại còn nói mình có lộc ăn, giống như món mà Chu Tư Y sắp nấu là có một không hai trên đời vậy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện