Lưu Tổ Thông là tổng tài Lưu thị, một công ty đầu tư điền sản, rất nhiều người đều đồn đãi kẻ chống lưng cho hắn chính là hắc bang lớn nhất H thị –Thanh Liên Hội. Không có lửa làm sao có khói, cảnh sát cũng đã sớm hoài nghi Lưu Tổ Thông và Thanh Liên Hội âm mưu rửa tiền, nhưng tìm hoài không thấy chứng cứ xác thực, bởi vì Thanh Liên Hội và Lưu Tổ Thông đều rất giảo hoạt.

Sở Thu, tổ trưởng tổ trọng án, luôn để ý Thanh Liên Hội cùng Lưu Tổ Thông, một tháng trước, hắn phát hiện có người điều tra Lưu Tổ Thông, vì thế hắn cẩn thận truy tìm, muốn nhìn một chút là ai điều tra Lưu Tổ Thông, lại phát hiện người đó rất kinh nghiệm, căn bản không thể truy được.

Một tuần sau, phòng hồ sơ ở Tây Khu mạc danh kỳ diệu bốc cháy, tất cả hồ sơ đều bị thiêu hết, Sở Thu nhớ rõ, nơi này còn giữ tệp hồ sơ năm đó Lưu Tổ Thông lái xe đâm chết một đôi vợ chồng. Sở Thu mẫn cảm nhận thấy được, chuyện này có khả năng liên quan đến việc Lưu Tổ Thông bị người thần bí kia điều tra, liền đem ánh mắt đặt ở trên người đôi vợ chồng đó, trải qua điều tra, phát hiện bọn họ còn có một đứa con gái, Chu Tư Y.

Lúc đầu Sở Thu cũng không có ôm nhiều hy vọng Chu Tư Y có liên quan đến việc Lưu Tổ Thông bị điều tra, bởi vì khi hắn điều ra Chu Tư Y, phát hiện sau khi cha mẹ nàng mất, căn bản không có đầu nhập vào gia đình khác, mà là dựa vào di sản cha mẹ lưu lại, sống một mình đến hiện tại, lực lượng đối lập thật sự rất cách xa.

Nhưng Sở Thu cũng không có dễ dàng buông tha manh mối này, cầm ảnh chụp của Chu Tư Y hồi trung học, biết Chu Tư Y đang học ở học viện tài chính Thế Khải, khi hắn nhìn thấy Chu Tư Y ngồi trên một chiếc xe Ferrari phiên bản giới hạn chỉ có một số ít phú hào ở H thị mới mua được, Sở Thu liền cảm giác việc này cùng Chu Tư Y thoát không được quan hệ. Hắn nhớ kỹ biển số xe, trải qua một phen cố gắng mới tra được chủ sở hữu là đại thiên kim của tập đoàn Trương thị, Trương Tử Hề. Tuy rằng rất nghi hoặc, nhưng Sở Thu cũng không có đi điều tra Chu Tư Y làm thế nào quen biết Trương Tử Hề, bởi vì điều này cũng không phải điều mà hắn quan tâm. Hắn suy đoán, Chu Tư Y khẳng định là nhớ kỹ Lưu Tổ Thông hại chết cha mẹ mình, cho nên mới mượn tay Trương Tử Hề đi trả thù.

Trong lúc đó, Sở Thu lại phát hiện, phía trước phía sau thế nhưng có tứ phương đều điều tra Chu Tư Y, hắn mãnh liệt cảm giác được, trong đó một cái nhất định là Lưu Tổ Thông, cho nên hắn sử dụng quyền lợi và thủ đoạn, làm giả hồ sơ của Chu Tư Y, khai báo nàng tốt nghiệp trung học liền bay ra F quốc, nhằm bảo vệ Chu Tư Y.

Làm xong chuyện này, Sở Thu cảm thấy mình nên cảnh báo Chu Tư Y một chút, bởi vì Lưu Tổ Thông rất tâm ngoan thủ lạt, cho nên hôm nay hắn tìm tới Chu Tư Y để nói chuyện.

Chu Tư Y mãn đầu óc đều nghĩ Trương Tử Hề, đột nhiên bị một thanh âm làm cho hoảng sợ, trái tim đều co rút, theo bản năng đi nhanh hai bước cách thanh âm này xa một chút, mới xoay người lại nhíu mày cảnh giác nhìn người đàn ông khoảng năm mươi tuổi kia, lạnh lùng hỏi:"Ông là ai?"

Nam nhân kia gặp Chu Tư Y trả lời như vậy, hắn xác định nàng là Chu Tư Y, kỳ thật mấy ngày trước hắn đã biết nàng là Chu Tư Y, hắn có thể cảm giác được Chu Tư Y cảnh giác cùng bài xích, đứng cách nàng năm bước, từ trong áo lấy ra một tờ giấy chứng nhận, nói với Chu Tư Y:"Tổ trưởng tổ trọng án H thị, Sở Thu."

Chu Tư Y cũng không có nhìn xem thẻ căn cước của Sở Thu, mà là rất cẩn thận quan sát vẻ mặt của hắn, thấy hắn biểu tình thản nhiên, mới bán tín bán nghi đi lên hai bước, cách từng bước cẩn thận nhìn giấy chứng nhận, còn đối lập ảnh chụp và diện mạo của nam nhân, hồi lâu mới xác nhận giấy chứng nhận tựa hồ không phải giả, nàng nhíu mày nghi hoặc, lãnh đạm hỏi Sở Thu:"Tìm tôi có chuyện gì?"

Sở Thu thật sâu nhìn Chu Tư Y một hồi, mới nghiêm túc mở miệng nói:"Bây giờ cháu không nên trêu chọc Lưu Tổ Thông, tuy rằng hiện tại cháu cùng đại thiên kim Trương gia cảm tình tốt lắm, nhưng cháu vẫn chưa đấu lại hắn đâu."

Lưu Tổ Thông? Chu Tư Y nhíu mày một chút, trong ấn tượng của nàng hình như biết người này, nhưng nhất thời lại nghĩ không ra, nàng có dự cảm mãnh liệt, tổ trưởng tổ trọng án tìm mình nói chuyện, hẳn là có liên quan đến tai nạn của cha mẹ năm đó, trong lòng mong đợi, tuy rằng vội vàng, nhưng ngoài mặt vẫn duy trì trấn định, nghi hoặc hỏi:"Lưu Tổ Thông? Là ai?"

Chu Tư Y hỏi như vậy, ngược lại làm cho Sở Thu kinh ngạc, hắn đã xem xét qua tư liệu về Chu Tư Y, biết nàng hiện tại đang theo học chuyên ngành M, cho dù không có thâm cừu đại hận với Lưu Tổ Thông, cũng không có khả năng không biết tổng tài Lưu thị Lưu Tổ Thông. Trong lòng hắn suy đoán Chu Tư Y là đang giả ngu, còn ôm tâm lý may mắn nghĩ mình tránh né cảnh sát, dựa vào lực lượng của bản thân đối phó Lưu Tổ Thông.

Sở Thu nhìn Chu Tư Y, khẽ lắc đầu, trong lòng thở dài, tuổi Chu Tư Y còn quá nhỏ, kinh nghiệm ngoài xã hội còn chưa đủ chừng, rất ngốc rất thiên chân, mình hẳn là nên phân tích lợi và hại cho nàng nghe, vì thế hắn sắc mặt nghiêm túc nói với Chu Tư Y:"Chú biết trong lòng cháu còn ghi hận Lưu Tổ Thông hại chết cha mẹ cháu, lại bởi vì dùng thủ đoạn ti bỉ, mới không bị pháp luật trừng phạt...... Nhưng mà, cháu cũng không ngẫm lại, hắn là con người thế nào, hắn hiện tại là tổng tài Lưu thị, có thân phận có địa vị, còn được hắc bang lớn nhất H thị là Thanh Liên Hội chống lưng cho, bản nhân lại giảo hoạt gian trá, tâm ngoan thủ lạt, ngay cả cảnh sát đều bắt không được nhược điểm của hắn, cháu cho rằng cháu có thể đối phó hắn sao? Cho dù bây giờ cháu qua lại với thiên kim Trương gia Trương Tử Hề, nhưng chẳng lẽ cháu không biết con trai độc nhất của Trương gia sắp cùng con gái của Lưu Tổ Thông đính hôn sao? Hơn nữa...... Cháu có biết hay không, mấy ngày trước, phòng hồ sơ nắm giữ vụ án của cha mẹ cháu mạc danh kỳ diệu bị thiêu hủy?"

Sở Thu tự tin với suy đoán trong lòng, cho nên vẫn tự cố nói xong, lại không chú ý tới biểu tình của Chu Tư Y, đầu tiên là kinh ngạc, sau đó là phẫn hận, tiếp theo là mê hoặc.

Chu Tư Y nghe Sở Thu nói, nhất thời không biết phản ứng ra sao, nàng rốt cuộc nhớ ra Lưu Tổ Thông là ai, sinh viên chuyên ngành M ở trường thời khắc đều chú ý đến tin tức cùng biến hóa trên thương trường, cho nên nàng biết Lưu Tổ Thông là tổng tài Lưu thị, chỉ vì Sở Thu đột nhiên nhắc tới nên nàng mới không kịp phản ứng mà thôi. Sau đó lại nghe Sở Thu nói, nguyên lai Lưu Tổ Thông chính là người hại chết cha mẹ mình, lúc này nàng mới nhớ tới sau khi cha mẹ gặp chuyện không may, nàng đến nhà xác lãnh thi thể của cha mẹ, xa xa phiêu liếc mắt một cái, lại sâu thâm khắc vào trong lòng, bộ dạng Lưu Tổ Thông ngay lúc đó.

Khi đó Chu Tư Y căn bản không thể biết được, tên của người gây ra họa, xã hội chính là như vậy, lúc ấy nàng còn quá yếu ớt, đột nhiên gặp được tin dữ, căn bản không biết phản ứng thế nào. Thời điểm nàng phản ứng, cảnh sát đã kết án từ lâu, phán định là chuyện ngoài ý muốn, chỉ là do sự cố giao thông, mà nàng lại không thể tra ra tư liệu của kẻ gây hoạ từ phía cảnh sát. Hơn nữa, Lưu Tổ Thông tuy rằng thật nổi danh, nhưng vẫn rất xảo quyệt, mặc kệ là trên internet hay là báo chí đều rất khó nhìn thấy ảnh chụp của hắn.

Lúc này trong lòng Chu Tư Y rất phức tạp, phức tạp đến ngay cả chính nàng đều phân không rõ hiện tại là tâm tình gì, hoàn toàn lọt vào trạng thái đần độn, là vui sướng vì rốt cuộc biết cừu nhân hại chết cha mẹ là ai? Là oán hận Lưu Tổ Thông? Là nhà Trương Tử Hề sắp cùng Lưu Tổ Thông kết thành thông gia, mê man không biết làm sao? Cũng hay là, toàn bộ đều có đủ cả?

Khi Sở Thu rời đi, chỉ nói một câu tự giải quyết cho tốt, mà Chu Tư Y vẫn đứng ở tại chỗ ngây người thật lâu, vẫn không nhúc nhích, trên mặt một chút biểu tình đều không có, giống như một pho tượng, cũng không phát giác những ánh mắt kỳ quái của người qua đường, cuối cùng, nàng cũng không biết mình đứng ở tại chỗ bao lâu, lúc cất bước chỉ cảm thấy hai đùi đều tê liệt. Nhưng hướng nàng đi cũng không phải đường về ký túc xá, mà là cổng trường.

Cước bộ phù phiếm giống như mất đi linh hồn, đần độn dựa vào tiềm thức, đi ra cửa, ngoắc một chiếc xe taxi rồi ngồi xuống, hai phút sau xe taxi khởi động, chạy ra ngoài.

Xe taxi chở Chu Tư Y, đi tới chợ đêm Đông Hoa bên cạnh nội thành, nhà Chu Tư Y từng ở nơi này, đã thật lâu nàng không có trở về, nàng đã từng thề trước bài vị của cha mẹ, nếu mình chưa báo được thù, tuyệt đối sẽ không trở lại, nhưng mà...... Lúc này nàng lại quay về, trái với lời hứa hẹn, đơn giản là vì lòng nàng đã quá xa vời, xa vời đến nỗi tìm không thấy một phương hướng nào.

Nếu không biết Lưu Tổ Thông là kẻ thù mà mình luôn luôn đau khổ tìm kiếm, Chu Tư Y nhất định sẽ tiếp tục kiên định, nếu không biết nhà Trương Tử Hề cùng Lưu Tổ Thông sắp kết thông gia, nàng cũng sẽ tiếp tục kiên định...... Nhưng, nếu chính là nếu, mà thế giới này cũng không tồn tại chữ"nếu", hết thảy đều là chân thật như vậy, máu chảy đầm đìa.

Mãi cho đến khi đứng trước cửa nhà quen thuộc mà cũng xa lạ, Chu Tư Y mới hoảng hốt mình thế nhưng đã về tới nơi này, nàng sửng sốt thật lâu, mới nhớ tới là như thế nào trở lại nơi này, tựa hồ là xuống xe taxi, quên trả tiền, sau đó tài xế nhắc nhở, lại đem toàn bộ tiền đều giao cho hắn. Hoàn hảo đại thúc đó là người tốt, ngay cả tiền cũng chưa thu, lại hảo tâm nhắc nhở mình nên cẩn thận một chút.

Chìa khóa nàng vẫn cẩn thận bảo tồn, nàng vẫn kiên định tin tưởng có một ngày nhất định nàng có thể trở về nơi này, lại không nghĩ rằng lần này trở về, cũng chưa có hoàn thành hứa hẹn. Từ ba lô, xuất ra một xâu chìa khóa, nắm ở trong tay, lại run lên.

Nàng không dám đem chìa khóa cắm vào ổ, áy náy tràn ngập toàn thân nàng, hô hấp dần dần dồn dập lên, lại cảm thấy dù thế nào cũng không có đủ dưỡng khí, nhanh chóng bắt lấy chìa khoá trong tay, như thế nào đều khắc chế không được run run......

Nàng cảm thấy khí lực trên người dần bị rút đi, rốt cuộc không thể duy trì kiên cường đứng thẳng, chậm rãi ngồi xuống, hai tay gắt gao ôm đầu, lại cảm giác trong lòng cũng bị trừu không, rốt cuộc không thể chiếm một chút ký thác cùng dựa vào nào. Hiện nay, người duy nhất trên thế giới có thể cấp nàng cẩn thận quan ái cùng dựa vào, nàng lại chỉ có thể ngạnh sinh sinh nhịn xuống dục vọng mãnh liệt gọi điện thoại cho chị ấy. Nàng cảm thấy mình là cô độc như thế, bất lực như thế......

Chu Tư Y cũng không biết qua bao lâu, chỉ biết là sắc trời đã đen, thoáng như một tấm màn che đi tất cả quang minh, chỉ còn lại có hắc ám cùng áp lực, nàng cuối cùng xuất ra chìa khóa, mở cửa, miệng vô ý thức nỉ non, xin lỗi cha mẹ, Y nhi thật sự hảo vất vả......

Chu Tư Y tiến vào phòng ở, liền đóng cửa lại, mà đèn trong phòng vẫn không có sáng lên, ba mươi phút qua đi, Chu Tư Y rốt cuộc đi ra, miệng vô ý thức lặp lại: Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?......

Có đôi khi tổng cảm thấy ăn ý với lão thiên gia, thời điểm bi thương đều nổi lên mưa to, Chu Tư Y khóa cửa, liền ly khai phòng ở, tiến nhập trong mưa, tựa như một chút cũng không biết lúc này đang mưa, trên mặt không chút biểu tình, miệng không có dừng lại, vẫn vô ý thức nỉ non: Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?......

Chu Tư Y trở lại ký túc xá, đã là 10h tối, nàng toàn thân ướt đẫm mở cửa ra, lại phát hiện đám người Thái Trác Nghiên đều hiện hữu, trên mặt mang theo thần sắc lo lắng rõ ràng, nhìn đến Chu Tư Y ướt đẫm đứng ở cửa, bọn họ đều chạy tới, vây quanh Chu Tư Y, quan tâm hỏi:"Tư Y, làm sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì sao?"

Chu Tư Y sửng sốt thật lâu, trên mặt mới lộ ra nụ cười khổ bất đắc dĩ, ngay cả người duy nhất có thể cho mình thứ mình muốn, nàng còn không thể nói, thì làm sao có thể khai khẩu với ba người này cơ chứ? Nhắm mắt lại lắc lắc đầu, thanh âm rất trầm thấp nói:"Không có việc gì, dầm mưa mà thôi."

Sau đó không đợi ba người phản ứng, liền tự cố đi vào, trên mặt một mảnh bình tĩnh, nhìn không ra sơ hở gì, xuất ra áo ngủ đi vào phòng tắm đóng cửa lại. Nàng biết ba vị bằng hữu thật quan tâm mình, lại chỉ có thể trong lòng xin lỗi các nàng, bởi vì sự quan tâm của các nàng không phải thứ nàng muốn, nàng chỉ muốn người kia quan tâm, nhưng lại không có cách nào đi tác quyền...



Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện