Nghe Chu Tư Y hỏi, dưới ánh mắt lạnh băng của Chu Tư Y, Mộ Dung Phỉ tiếp tục làm mặt than, Tàng Huyền Thanh như trước ung dung mỉm cười nói:"Thừa nhận? Biết Trương Tử Hề là ai rồi?"

Hai ngườitrước mắt nhất định là đã điều tra rành mạch mình cùng Trương Tử Hề, hơn nữa còn cực kỳ xác định mối quan hệ đó, Chu Tư Y cảm thấy tiếp tục phủ nhận cũngkhông có lợi, thay đổi phương thứcứng đối, thật kiên quyết đáp:"Các người không nói rõ mục đích đến đây, tôi sẽ không cho các người nhìn thấy chị ấy."

Tàng Huyền Thanh nghe được lời này của Chu Tư Y, tựa như nghe đến chuyện cười, "khanh khách" cười ra tiếng, xứng thượng dung mạo cực mỹ cùng son môiđỏ tươi chói mắt, vô cùng xinh đẹp, cô nở nụ cười:"Nếu ta cố ý muốn gặp cô ấy, em cho là lấy lực lượng của em có thể ngăn cản chúng ta? Ta cũng không có ác ý, chỉ là muốn hợp tác với cô ấy mà thôi."

Nghe Tàng Huyền Thanh nói, ánh mắt Chu Tư Y ảm đạm xuống, trong nháy mắt, nàng cũng không tin Tàng Huyền Thanh, nếu thật sự thành tâm hợp tác, cần gì dùng đến thủ đoạn không quang minh, sau lưng điều tra mình cùng Trương Tử Hề, chẳng những không trực tiếp đi tìm Trương Tử Hề, ngược lại là tìm mình trước, sau đó muốn thông qua mình dẫn Trương Tử Hề lại đây?

Chu Tư Y biểu tình vẫn lãnh đạm, lại kiên định vô cùng, tuy rằng không đáp, nhưng lại đối Tàng Huyền Thanh lắc đầu phủ định.

Tàng Huyền Thanh biết Chu Tư Y suy nghĩ cái gì, nói:"Ta không tự mình đi tìm cô ấy, đạo lý kỳ thật rất đơn giản, mục tiêu của cô ấy quá lớn, giống như em và cô ấy có rất nhiều chuyện không muốn bị người khác biết, ta cùng cô ấy hợp tác cũng không thể để cho bọn họ biết."

Chu Tư Y nghe Tàng Huyền Thanh nói, trong lòng lại cả kinh, đối với mình và Trương Tử Hề, tựa hồ các nàng không chỉ biết những gì Mộ Dung Phỉ vừa nói, kế hoạch của Trương Tử Hề... Theo như Chu Tư Y, trước khi Trương Tử Hề nói với mình, chỉ có chị ấy biết, mà hiện tại cũng chỉ có mình, Trương Tử Hề, Trương Tử Mộng, Tô Lâm là biết thôi.

Nếu Tàng Huyền Thanh thật sự biết kế hoạch của Trương Tử Hề, Chu Tư Y không nghĩ ra tin tức bị lộ thế nào, càng không biết các nàng làm sao mà biết được. Nhưng lời Tàng Huyền Thanh nói kỳ thật cũng không minh xác, ngược lại là mơ hồ không rõ, Chu Tư Y tự nhiên sẽ không ngốc đi phản bác hoặc là hỏi cái gì, miễn cho không cẩn thận lâm vào bẫy rập.

Mặc kệ Tàng Huyền Thanh nói thật hay giả, Chu Tư Y vẫn không muốn kêu Trương Tử Hềđến, dám sử dụng ám chiêu, Chu Tư Y thật sự là không thể tín nhiệm các nàng, huống chi Chu Tư Y không có khả năng lấy sự an toàn của Trương Tử Hề ra để phản hiểm, vì thế nàng kiên quyết cự tuyệt:"Hai vị ngượng ngùng, Tư Y thật sự không giúp các người được, mời các người hãy rời đi."

Chu Tư Y phát lệnh đuổi khách, cũng không cho Tàng Huyền Thanh cùng Mộ Dung Phỉ mặt mũi, nhưng Tàng Huyền Thanh không có tức giận, cô vẫn duy trì nụ cười ung dung, lắc lắc đầu nói:"Không có khả năng, hôm nay ta phải nhìn thấy Trương Tử Hề."

Tàng Huyền Thanh và Mộ Dung Phỉ lúc này ởtrong mắt Chu Tư Y, quả thật giống như phường du côn vô lại, không cho ưu việt liền không đi, Chu Tư Y vừa rồi còn bảo trì khách khí, còn dùng chữ "mời", nhưng thái độ của Tàng Huyền Thanh lại hoàn toàn chọc giận nàng, nàng quyết định không chừa chút thể diện nào cho bọn họ, cảnh cáo nói:"Mời các người lập tức rời đi, bằng không tôi sẽ kêu bảo an mời các người ra ngoài."

"Bảo an?" Tàng Huyền Thanh có điểm châm chọc cười cười nói:"Haha, em cho là em có bao nhiêu bảo an hả cô bé? Em có biết hay không, hai chiếc xe hơi của ta có thể chứa bao nhiêu người?"

Tàng Huyền Thanh uy hiếp trắng trợn, ánh mắt Chu Tư Y cực lãnh nhìn chằm chằm cô, nhưng không có xúc động lỗ mãng, bởi vì luôn chi trì chủ nghĩa hiện thực Chu Tư Y biết, tuy rằng không ai có thểvượt qua pháp luật, nhưng lại có một số người thật sự có thể làm được. Chu Tư Y không phản kháng cũng không phối hợp, hy vọng đối phương biết khó mà lui.

Nhưng Tàng Huyền Thanh không nghĩ lãng phí thời gian, cô lại hỏi Chu Tư Y:"Thật sự không muốn giúp chúng ta?"

Không cần tưởng, Chu Tư Y khẳng định là lắc đầu cự tuyệt. Tàng Huyền Thanh gợi lên khoé miệng một chút, sau đó có điểm bất đắc dĩ thở dài nói:"Haizzz...... Vậy được rồi, ta phải dùng thủ đoạn cường ngạnh thôi."

Lời này làm cho Chu Tư Y cả kinh, các nàng thật sự dám ở nơi này đối mình dùng sức mạnh? Nhưng mà về biểu tình, Chu Tư Y lại không yếu thế cúi đầu, nói cái gì cũng không nói, trầm mặc cùng Tàng Huyền Thanh tiến hành đối kháng.

Tàng Huyền Thanh nói xong, thanh âm đột nhiên trở nên cực kỳ ôn nhu khinh gọi một câu:"Mộ Dung Phỉ."

Theo như lời của Tàng Huyền Thanh, Chu Tư Y lập tức đem ánh mắt chuyển hướng về phía Mộ Dung Phỉ, muốn nhìn nàng hành động ra sao, nguyên bản Chu Tư Y là nghĩ Mộ Dung Phỉ sẽ gọi điện thoại, không nghĩ tới, Mộ Dung Phỉ nghe Tàng Huyền Thanh nói xong, sắc mặt không chút biến hóa, tay lại đột nhiên vươn, tốc độ cực nhanh khuynh thân, Chu Tư Y còn chưa kịp phản ứng, nàng đã lấy đi di động của Chu Tư Y đặt trên mặt bàn.

Chu Tư Y thầm nghĩ nguy rồi, nàng vừa gọi cho Trương Tử Hề, thế nhưng đã quên thu hồi, nay vừa vặn cấp Tàng Huyền Thanh cùng Mộ Dung Phỉ chỗ trống, Chu Tư Y vừa định đứng dậy đoạtvề, không nghĩ tới, Mộ Dung Phỉ cũng không phải ngồi không, bàn tay nguyên bản rỗng tuếch bỗng chốc xuất hiện một cây đao, đao tiêmhàn quanglãnh liệt trực tiếp chĩa thẳng vào ngực Chu Tư Y, khiến Chu Tư Y lập tức dừng động tác, không dám lỗ mãng đi đoạt lại điện thoại.

Tàng Huyền Thanh tiếp nhận di động từ tay Mộ Dung Phỉ, mỉm cười nhìn Chu Tư Y nói:"Tư Y tiểu thư, trăm ngàn lần đừng lộn xộn, bằng không Mộ Dung Phỉđáng yêu nhà ta sẽđộng thủ thật đó nha. Hơn nữa ta đối các người không có ác ý, ngược lại là thật tâm thật lòng muốn hợp tác a. Điều này không chỉđối các người không có lỗ hổng, sẽ có rất nhiều ưu việt cũng nói không chừng, dù sao địch nhân của các người quá mức cường đại, nếu có chúng ta giúp đỡ, có lẽ phần thắng sẽ lớn hơn nhiều. Chẳng lẽ em không lo lắng một chút sao?"

Tàng Huyền Thanh đối Chu Tư Y có thể nói là "hiểu chi lấy tình, động chi lấylý*", cô vừa nói, vừa lướt điện thoại tìm số của Trương Tử Hề, chờ cô nói hết lời, liền đặt di động phóng tới bên tai.

*dùng tình dùng lý để đả động người khác

Chu Tư Y nghe Tàng Huyền Thanh nói, biểu tình không có một chút dấu hiệu buông lỏng, ngược lại lạnh hơn vài phần, trong đó còn mang theo hận ý mà vừa rồi không có. Lúc này Chu Tư Y tưởng ngăn cản đã không còn kịp, bởi vì nàng nghe Tàng Huyền Thanh đối di động "khanh khách" cười khẽ, sau đó nói:"Trương Tử Hề sao? Ta cũng không phải là Y nhi đáng yêunhà ngươi a......"

Trương Tử Hề hôm nay cũng tương tự Chu Tư Y, luôn không thể tĩnh tâm công tác,tình cờ, đúng lúc cô muốn gọi cho Chu Tư Y, nói với nàng không cần đi làm, cùng nhau về nhà, Chu Tư Y liền gọi lại đây, hơn nữa ý tưởng vừa lúc cùng mình không mưu mà hợp.

Lái xe về nhà, Trương Tử Hề phát hiện Chu Tư Y chưa về, trong lòng cũng không nghĩ nhiều, công ty của Chu Tư Y xa nhà hơn, nếu Chu Tư Y tới trước, cô mới lo lắng, bởi vì chỉ có một nguyên nhân, thì phải là Chu Tư Y tăng tốc.

Trương Tử Hề ngồi ở sô pha, im lặng chờ Chu Tư Y về nhà, nhưng đợi đã hai mươi phút, Chu Tư Y vẫn là không có trở về, Trương Tử Hề bắt đầu lo lắng, nguyên bản muốn gọi cho Chu Tư Y xác định một chút nàng hiện tại thế nào, lại lo lắng nàng đang lái xe, sợ mình làm cho Chu Tư Y phân tâm, vì thế lại lo lắng chờ thêm mười phút, vẫn không thấy một chút tung tích của Chu Tư Y, Trương Tử Hề bất an, di động cầm lấy lại buông, buông lại cầm lấy, lật qua lật lại, ngay cả chính cô cũng không biết rốt cuộc là bao nhiêu lần.

Ngay tại lúc Trương Tử Hề nhịn không được lo lắng, lại thật sự không dám lỗ mãng gọi cho Chu Tư Y, đành phải chuẩn bị lái xe đến Tư Tích tìm, di động lại đột nhiên vang lên, Trương Tử Hề cuống quít lấy ra, là Chu Tư Y điện thoại, vì thế bất an cùng lo lắng trong lòng cuối cùng rơi xuống, cô lập tức bắt máy:"Y nhi, em ở đâu? Như thế nào còn chưa về nhà?"

Nhưng Trương Tử Hề lại nghe được một thanh âm, căn bản không phải của Chu Tư Y, mà là một giọng nữ xa lạ:"Trương Tử Hề sao? Ta cũng không phải là Y nhi đáng yêunhà ngươi a......"

Khoả tâm Trương Tử Hề vừa mới thả xuống lại lập tức nhảy lên, trên mặt thoáng chốc nghiêm túc, ánh mắt phản xạ có điều kiện mị lên, hai tròng mắt một mảnh băng hàn:"Ngươi rốt cuộc là ai?"

"Ta là ai không sao cả, ngươi là Trương Tử Hề thì tốt rồi, ta nghĩ gặp ngươi, ngay tại văn phòng tổng tài Tư Tích."

Trương Tử Hề nghe đối phương nói là văn phòngtổng tài Tư Tích, trong lòng mới an tâm một chút, dù sao ở nơi đó, đã nói lên Chu Tư Y không có bịthương tổn, nhưng bị cưỡng chế cũng là nhất định, bằng không Chu Tư Y cũng sẽ không có khả năng đưa di động cho người khác, vì thế Trương Tử Hề một chút cũng không do dự hồi đáp:"Có thể, ta hiện tại lập tức đi qua."

Bởi vì không biết đối phương là loại người nào, cũng không biết đối phương là ai, Trương Tử Hề cũng không giống như phim điện ảnh hay tiểu thuyết miêu tả, hung tợn đe doạ đối phương không cần thương tổn Chu Tư Y, bằng không liền khiến đối phương sống không bằng chết, làm như vậy chỉ biết chọc giận đối phương, có lẽ còn có thể tạo thành kết quảđáng sợ, huống chi mục đích của đối phương rõ ràng là mình, nói năng lung tung rất có khả năng sẽ bị phản tác dụng, còn không bằng chạy nhanh tới nơi đó, mới là chính xác nhất.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện