Mẹ cô suy nghĩ một lát rồi nói: “Hỏa Nha Cẩu, tính nó hơi cáu kỉnh đấy?”

Ngự Thú Sư chọn thú sủng cần xem thuộc tính, thiên phú, tiềm lực. Mà Ngự Thú Sư mới thức tỉnh, cần xem tính tình của thú sủng như thế nào, mới là điều quan trọng nhất.

Tiểu Bàn Cưu, Bạch Sa Hồ, Đoản Vĩ Xà, Sa Bát Thử, Thâm Mao Quy, là những lựa chọn hàng đầu cho Ngự Thú Sư mới thức tỉnh là do tính tình của bọn chúng.

Căn Cứ Thú Sủng bồi dưỡng ra thú sủng có loại này loại kia, không phải con nào cũng ngoan ngoãn.

Ngự Thú Sư mới thức tỉnh, khế ước đầu tiên chọn loại có tính tình khó chịu, ngang ngược, thì đừng nói đến chuyện chỉ huy nó chiến đấu, ngay cả huấn luyện cũng không xong.

Năm ngoái ở thành phố Nam một học sinh vừa thi lên cấp 3, khế ước một con Chích Viêm Tước, chưa được hai ngày, Chích Viêm Tước bất chấp chuyện bị phản phệ vẫn muốn hủy bỏ khế ước.

Não bộ của học sinh đó bị tổn thương nghiêm trọng, nửa năm sau mới đi học lại được, kiến thức chênh lệch rất lớn so với bạn đồng trang lứa.

Sau khi được phỏng vấn, học sinh kia vì muốn chụp ảnh đăng lên WeChat khoe bạn bè nên đã ký khế ước với Chích Viêm Tước.

Chỉ vài phút sau tin tức này đã lên Hot Search trên Weibo.

Thú sủng hệ Hỏa, rất tùy hứng, rất hung bạo ngang ngược, Hỏa Nha Cẩu cũng không ngoại lệ.

Nhưng Kiều Tang không thấy như vậy, trong cả ngàn con Hỏa Nha Cẩu, chắc chắn phải có một con ngoan ngoan chứ, tính tình không giống đa số. Nếu cả một chủng tộc tính tình đều như nhau, thì thôi bỏ qua vậy.

“Mẹ đã nói con có thiên phú về mặt ngự thú, con nghĩ Hỏa Nha Cẩu rất hợp với con.” Kiều Tang nói.

Hỏa Nha Cẩu là thú sủng hệ Hỏa, lực công kích mạnh, sau này nó tiến hóa lên trung cấp, cô khảo nghiệm thăng cấp ngự thú sư cấp E, chắc chắn thành công.

Mặc dù Hỏa Nha Cẩu không đắt tiền như Bubble Bell hệ siêu năng lực, nhưng giá tiền của nó cao hơn nhiều so với mấy thú sủng bình thường khác.

Như con Tiểu Bàn Cưu là lựa chọn thích hợp cho Ngự Thú Sư mới thức tỉnh, giá trên dưới 3 vạn đồng liên minh, nhưng Hỏa Nha Cẩu, phải hơn 10 vạn.

Kiều Tang hiểu rõ hoàn cảnh nhà mình, số tiền này chắc chắc có thể chi ra được.

“Vậy được, sáng mai mẹ dẫn con đến Căn Cứ Thú Sủng.” Mẹ cô đồng ý, sau đó bà không nói thêm gì nữa.

Sáng sớm ngày hôm sau, Kiều Tang bị mẹ đánh thức.

Cô bị mẹ thúc giục, rửa mặt, ăn sáng, thay quần áo chỉ trong 10 phút đồng hồ, sau khi chuẩn bị xong thì đã là 7 giờ 6 phút.

Kiều Tang cứ cụp mắt, buồn ngủ rũ rượi mãi đến khi cô được đưa bay lên không trung.

Căn cứ Thú sủng Hàng Châu không nằm trong nội thành, mà nằm ở ngoại thành, cách trung tâm thành phố 40km.



Bàn Gia Cưu chở cô và mẹ đến Căn cứ Thú sủng Hàng Châu, đã là 8 giờ 31 phút.

Vừa đúng lúc Căn cứ mở cửa buôn bán.

Vì còn sớm, cả Căn cứ Thú sủng Hàng Châu chỉ có hai người bọn họ tới mua. Mặc dù không hẹn trước nhưng bọn cô không cần phải xếp hàng.

Tiếp đãi cô là một nữ nhân viên hơn 30 tuổi.

“Xin chào, có cần tôi giúp gì không?” Cô ấy đi đến, cười chuyên nghiệp hỏi.

“Chúng tôi muốn mua Hỏa Nha Cẩu.” Mẹ cô nói thẳng ý định đến đây.

“Được, mời đi theo tôi.” Nhân viên công tác dẫn đường.

Cô ấy rất chuyên nghiệp, trên đường đi giới thiệu về Hỏa Nha Cẩu trong căn cứ để cho bầu không khí tự nhiên hơn.

“Trong Căn cứ có 27 con Hỏa Nha Cẩu, phát triển rất tốt, thậm chí có 2 con sắp tiến hóa, 25 con còn lại, thì có 19 con đã học được cách phun lửa.

“Có 7 con đã phun được hỏa cầu, chúng nó cao lớn hơn mấy con khác vài cm, còn có 5 con…”

Trong lúc giới thiệu, bọn họ đã đi đến chỗ nuôi Hỏa Nha Cẩu.

Không đợi Kiều Tang đến gần.

“Bụp.” Tiếng nổ bỗng nhiên vang lên, cách chỗ cô đứng 5m một ngọn lửa bắn tới.

Kiều Tang giật mình. Cô nhìn về phía ngọn lửa.

Hai con Hỏa Nha Cẩu cao lớn hơn so với mấy con khác, toàn thân bao trùm trong biển lửa, đang nhe răng gầm gừ.

Răng nhọn bao trùm trong lửa, 2 cái răng nanh này là răng di truyền của Hỏa Nha Cẩu, kỹ năng Răng Lửa.

Nhân viên công tác bình tĩnh, giải thích nói: “Đây là 2 con Hỏa Nha Cẩu sắp tiến hóa, vì để chứng minh bản thân mạnh nhất, nên suốt ngày đánh nhau, nhưng mà lại ngang tài ngang sức, không con nào thắng cả.”

Trong lúc bọn họ nói chuyện, lại một ngọn lửa rơi xuống cách chỗ Kiều Tang đứng 4m.

Kiều Tang hết hồn.

Nhân viên chỉ vào bụi cây gần đó: “Ngọn lửa đó là do nó phun ra, khá tốt.”

Kiều Tang nhìn qua, chỉ thấy con Hỏa Nha Cẩu kia đang đứng đối diện một con khác, bầu không khí rất căng thẳng.

Quả nhiên, vài giây sau bọn chúng lao vào cắn nhau.



Nhân viên giải thích: “Hai con đó là tình địch của nhau, vì tranh giành trái tim của một con Hỏa Nha Cẩu cái, nhưng chẳng có kết quả gì, vì con cái kia, đã thích một con khác.”

Kiều Tang: “...”

Cô suy tư một lát, hỏi: “Con Hỏa Nha Cẩu giống cái kia đâu.”

Con cái chắc chắn hiền hơn con đực.

Nhân viên cười nói: “Hồi nãy con Hỏa Nha Cẩu đứng kế bên cổ vũ, là con cái đó á.”

Kiều Tang sửng sốt, cô quay lại lần nữa, quả nhiên bên cạnh bụi cây, có một con Hỏa Nha Cẩu lông của nó mềm mượt, sạch sẽ hơn mấy con còn lại.

“Gâu gâu.”

Nhân viên công tác phiên dịch nói: “Nó kêu hai con kia đánh mạnh lên, mặc dù nó không thích hai con chó kia, nhưng rất thích nhìn bọn nó đánh nhau.” Kiều Tang không còn gì để nói.

Lúc này Kiều Tang không biết làm sao, thì nhân viên thấy mẹ cô không nói gì, nên hỏi: “Cô có vừa ý con nào hay không, để cháu mang một con lại gần cho cô xem.”

Bà lắc đầu: “Tôi đi với con gái, nó muốn lập khế ước với một con Hỏa Nha Cẩu.”

Nhân viên công tác bừng tỉnh đại ngộ: “Khó trách, con gái của cô tự chủ thức tỉnh đúng không?”

Bà vui vẻ hỏi: “Sao cô biết vậy?”

Nhân viên công tác giải thích nói: “Hôm nay là thứ Sáu, con gái cô còn mặc đồng phục học sinh cấp 2, chắc là đang học lớp 9. Bây giờ còn chưa tới thời gian thức tỉnh hàng năm của Liên Minh, nếu không tự chủ thức tỉnh, sao có thể đến Căn cứ khế ước thú sủng chứ. Với lại bây giờ đang là giờ học, không dễ xin nghỉ.” Đây là cô ấy đoán mò.

Cô ấy đoán như vậy, bởi vì 3 ngày trước cũng có một nữ sinh đến đây, cũng là tự chủ thức tỉnh, ba mẹ mang cô bé đến chọn thú sủng, cô cũng đón tiếp. Trường cấp 2 Văn Thành, không biết sao lại có tận hai học sinh thức tỉnh. Về nhà phải nói với ba mẹ chồng, mua một căn phòng nhà bên đó, cho con cô học, giờ nó lên lớp 4 rồi.

Mẹ Kiều Tang sượng người.

Kiều Tang bình tĩnh lại, yếu ớt hỏi: “Mẹ ơi, hôm nay mẹ có gọi điện thoại cho giáo viên chủ nhiệm để xin nghỉ cho con không?”

Mẹ cô cười: “Ha ha, sao mẹ quên được chứ?”

“Hôm qua còn… nhưng hôm nay?” Kiều Tang hỏi.

“Hôm nay mẹ xin cho con nghỉ hai ngày.” Mẹ cô lớn giọng nói.

Kiều Tang nói: “Vậy là tốt rồi.” Cô âm thầm thở dài.

Không biết mẹ có phát hiện hay không, lúc bà nói dối, giọng điệu sẽ lớn hơn bình thường.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện