Sau khi khai mở bản mạng nguyên phủ, Ngải Huy phát hiện kinh nghiệm trước đây của mình không đủ dùng như mình nghĩ, nguyên lực vận chuyển khác biệt rất lớn so với trước đây. Bất luận chiêu thức gì đều do rất nhiều chi tiết cấu thành, nếu một chi tiết không làm tốt liền có thể khiến uy lực của chiêu thức suy giảm đi rất nhiều. Làm thế nào phát lực, làm thế nào vận chuyển nguyên lực, khi nào phải nhanh, khi nào phải chậm, rất nhiều chi tiết quyết định uy lực một chiêu rốt cuộc mạnh cỡ nào.

Ngải Huy là một người kiên định, điều này là tài phú mà hắn thu được từ những gì đã trải qua.

Thứ quá thâm ảo, hắn không nghĩ tới, cũng không cảm giác mình thích hợp với thứ như vậy. Mày mò Huyền Kim tháp rất thành công, nhưng mà hắn không bởi vậy mà đắc ý dào dạt. Đổng phu tử nói rất triệt để, tại hoang dã mình cũng suy nghĩ thật lâu, hậu tích bạc phát*, mới có những lĩnh ngộ đó.

*Tích tiểu thành đại

Hắn biết rõ trình độ của mình, cũng biết mình không phải là kỳ tài ngút trời gì gì, rất nhiều thứ đều là tự mày mò.

Cảm Ứng tràng phát triển nguyên lực một nghìn năm, nhiều thiên tài và tiền bối chả lợi hại hơn mình sao? Hắn có thể làm là kiên trì, khổ luyện, học tốt những gì các phu tử dạy.

Cái gì gọi là học tốt? Chính là mỗi một thứ mà phu tử dạy cần tìm hiểu cho rõ ràng. Đó là vì sao nhanh? vì sao chậm? Phân tích nát rồi, nghĩ rõ rồi, làm cho được rồi, mới là học tốt. [Bản thân dịch giả đọc câu này cũng thấy xấu cái mặt]

Bản mạng nguyên phủ khai mở, sẽ không còn thanh kiếm lơ lửng trên đỉnh đầu hắn nữa, hắn có thời gian bốn năm chậm rãi đi học mà không cần phải gấp gáp. Chỉ cần mình tập trung, đầu óc minh mẫn học bốn năm hẳn có thể trở thành một vị nguyên tu chính thức?

Hắn không chắc chắn lắm, nhưng đó là mục tiêu hắn nỗ lực.

Đại khái là đã thấy sinh tử nhiều rồi, Ngải Huy rất minh bạch.

Đã thấy được sinh mệnh yếu đuối, rất khó khiến người ta có quá nhiều ý nghĩ xa vời và nỗi lòng hư vô phiêu miểu.

Khóa tu luyện cơ sở, phu tử thao thao trên bục giảng giải, Ngải Huy nghe cực kỳ tỉ mỉ. Lớp học chỉ đầy nửa lớp, nữa khác trống không, đa số học viên đến từ cựu thổ. Khóa học này rất cơ sở, rất ít học viên bản địa Ngũ Hành Thiên chưa học.

Ở Tùng Gian viện, các khóa học đều tự do, cơ sở của mỗi người đều không giống nhau, cần tiếp thu chỉ đạo cũng không giống nhau. Thiên tài giống như Đoan Mộc Hoàng Hôn vứt học viên khác ở phía sau, chương trình học bình thường không có bất cứ ý nghĩa gì với gã. Tùng Gian viện đã cân nhắc tình huống này nên chuyên cắt cử phu tử xuất sắc nhất chỉ điểm gã tu luyện, mà thời gian khác còn có Anh Hoa phong xã có thể trợ giúp gã.

Ngải Huy chưa từng cảm thấy mình là thiên tài, đương nhiên, hắn cũng chưa từng cảm thấy Đoan Mộc Hoàng Hôn là thiên tài —— tên thiếu niên ấu trĩ vô lương khiến người ta phỉ nhổ kia!

Ngải Huy tham lam mà hấp thu tất cả những gì phu tử truyền thụ.

Những gì Phu tử họ Vương giảng đều là thứ rất cơ sở, sau khi khai mở bản mạng nguyên phủ, tu luyện phải chú ý cái gì, có những chiêu thức nào có thể học, có thể học được những phu tử nào vân vân.

tất cả Ngũ Hành Thiên đều gắn liền với nguyên lực, Ngải Huy đã không chỉ một lần nghe phu tử nói muốn thành lập hệ thống ngũ hành nguyên lực hoàn thiện hơn nữa, chỉ có hoàn thiện hệ thống mới có thể kéo dài trăm vạn năm như thế giới tu chân.

Trong lời nói của Phu tử biểu lộ sự tôn sùng với thế giới tu chân, Ngải Huy phi thường bất ngờ, nhưng mà nghe một hồi cũng dần dần hiểu được. Ngũ Hành Thiên là đứng ở trong phế tích của thế giới tu chân mà phát triển lên, theo một ý nghĩa nào đó mà nói, hai cái là nhất mạch truyền thừa. So với lịch sử huy hoàng lâu dài của thế giới tu chân, Ngũ Hành Thiên mới chỉ có một nghìn năm nên còn chưa được tính là trẻ con.

Khi phu tử nói về việc phổ cập tu luyện nguyên lực đến cựu thổ, Ngải Huy càng thể hội trực tiếp.

Trước lúc tiến vào hoang dã, hắn luôn luôn sinh hoạt tại cựu thổ. So với Ngũ Hành Thiên, cựu thổ tựa như một cái thế giới khác. thế giới tu chân đã từng là trung tâm, hiện tại lại lạc hậu như địa phương miền núi. Tiết tấu sinh hoạt ở cựu thổ rất chậm, rất ổn định, dưới sự bảo hộ của Ngũ Hành Thiên, nơi đó không có hoang thú hay man tộc.

Cựu thổ không phải một nơi quá chú trọng tới tu luyện. Ở nơi đó, độ dày nguyên lực rất thấp, không có hoang thú và khuyết thiếu tài liệu tu luyện, lại không có phu tử chỉ đạo, bầu không khí tu luyện rất nhạt. Mấy năm nay còn đỡ, rất nhiều nguyên tu xuất thân cựu thổ, tuổi tác lớn một chút sẽ trở lại cố hương, gây dựng đạo trường dạy bảo người địa phương tu luyện nguyên lực.

Ở phía trên, Phu tử thao thao bất tuyệt, thỉnh thoảng đả kích một chính sách nào đó của Ngũ Hành Thiên.

Ngải Huy phát hiện, các phu tử ở Cảm Ứng tràng tựa hồ đều thiên lệch về một thứ nào đó, tựa như Đổng phu tử thì thích giảng lịch sử Ngũ Hành Thiên, Vương phu tử trước mắt thích giảng về tương lai. Chắc hẳn là có liên quan tới địa vị cao cả của Cảm Ứng tràng, vô luận là thế gia đại tộc, hay là mười ba bộ, đều rất khó ảnh hưởng đến Cảm Ứng tràng.

Ngải Huy không những không cảm thấy không thú vị, trái lại nghe hứng thú dạt dào. Lịch sử cũng tốt, tương lai cũng được, đều là chuyện trước đây hắn không biết, nghe một chút mở rộng tầm mắt.

"Nếu một người vừa mới khai mở bản mạng nguyên phủ, ta không kiến nghị mọi người trực tiếp tu luyện chiêu thức. Vì sao? Bởi vì chút chiêu thức này rất dễ cố định lý giải của mọi người về nguyên lực. Rất nhiều lý giải về nguyên lực của chúng ta còn nông cạn lắm. Rất nhiều người sẽ nói, không biết a, năm phủ tám cung của chúng ta không phải rất hoàn thiện rất quen thuộc rồi sao? Đúng vậy, so với hệ thống nguyên lực trước đây, hệ thống năm phủ tám cung hiện tại xác thực rất thành thục và hoàn thiện. Mọi người cần phải biết, nguyên lực phát triển đến hiện tại mới một nghìn năm, nhìn thế giới tu chân đi, hệ thống tu chân là mênh mông, khổng lồ cỡ nào, là tinh tế cỡ nào. Năm phủ tám cung của chúng ta đơn giản và thô thiển cỡ nào. Cho nên, hiện tại mọi người hẳn là quen thuộc với nguyên lực của mình, lý giải nó, giống như là lý giải đồng bạn của ngươi vậy."

Nhưng hiển nhiên, đối với luận điệu này các học viên không có chút hứng thú nào.

Phong cách học tập tại Cảm Ứng tràng rất tự do, nhất là các phu tử rất ít bị ước thúc, mỗi một vị phu tử chỉ cần hoàn thành công tác của mình là trường học sẽ không can thiệp bất cứ chuyện cá nhân gì.

Bầu không khí sinh động tự do làm cho Cảm Ứng tràng trở thành nơi có nhiều lưu phái lẫn học thuyết nhất khắp toàn bộ Ngũ Hành Thiên. Có câu nói Cảm Ứng tràng có bao nhiêu phu tử thì có bấy nhiêu lưu phái và học thuyết.

Các học viên từ lâu đã quá quen thuộc với những “Hàng riêng” của mỗi một vị phu tử hơn nữa tương đối miễn dịch, không phải học thuyết của mỗi một phu tử đều có người cảm thấy hứng thú.

Các phu tử hiển nhiên cũng đã quen với phản ứng này rồi.

Đối với sơ học giả mà nói, những chiêu thức hoa lệ đẹp mắt kia có sức hấp dẫn không gì sánh bằng, ở trong mắt bọn họ, đó mới là tiêu chí cho sự cường đại. Chính các phu tử cũng tới đây từ thời niên thiếu, rất quen thuộc tâm lý như vậy.

"Được rồi được rồi, ta biết rõ các ngươi muốn biết cái gì. Không quản chiêu thức đơn giản cỡ nào, mọi người phải chú ý thuộc tính của mình, không nên luyện chơi. Chiêu thức có đơn giản cỡ nào đi nữa mọi người cần dành nhiều thời gian suy nghĩ."

Phu tử nhìn thấy các học viên đã không còn kiên trì chờ đợi liền tuyên bố tan học.

Ông ta có chút bất đắc dĩ, học thuyết của mình hình như bắt đầu từ lúc sinh ra đã không có ai cảm thấy hứng thú.

Tuy rằng học thuyết như vậy tại Cảm Ứng tràng có rất nhiều rất nhiều, nhưng mà vẫn khiến nội tâm ông ta tràn đầy thương cảm.

Các học viên vội vã rời đi, chuẩn bị đi học tập chiêu thức cho riêng mình.

Phu tử chuẩn bị thu dọn rời đi, bỗng nhiên một giọng nói vang lên.

"Phu tử, có thể nói kỹ hơn một chút không? Làm thế nào mới có thể lý giải nguyên lực của mình rõ hơn?"
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện