Edit: Cà ri
Sau khi cùng Tô An Ninh thương lượng tốt thời gian phỏng vấn và địa điểm xong, Tả Lập nhớ tới chuyện Tô An Ninh đã từng nhờ hắn giúp giúp đỡ liền nói: "An Ninh, quên nói với em, chuyện em nhờ anh tìm trường học giúp An Tân đã không sai biệt lắm, bây giờ chỉ cần An Tân tới trường học thí nghiệm, thời gian thì... hình như cùng một ngày phỏng vấn của em..."
Nói xong, Tả lập lại có chút khó sử nói tiếp.
"Anh Tả, anh giúp em đưa An Tân đến trường học đi, còn chính em tự mình đi là được rồi." Tô An Ninh nghe nói xong lập tức nói, Tô An Tân lần này nhập học mới là chuyện quan trọng nhất.
"Cô tự đi đâu?" Tần Vũ đi tới, nghe được lời Tô An Ninh nói thì lắm miệng hỏi một câu.
"Kinh Khải có một bộ phim điện ảnh mời tôi đi phỏng vấn." Tô An Ninh không có giấu diếm, trực tiếp nói với Tần Vũ.
"Tới Kinh Khải phỏng vấn? Làm sao có thế..." Nói được một nửa, Tần Vũ đột nhiên nhớ tới chuyện Tô An Ninh giúp Thiệu gia, cái này có lẽ là Thiệu gia báo đáp đi.
Nhưng mà, tại sao Thiệu gia báo đáp lại là điện ảnh chứ? Tần Vũ nhịn không được nghiêm túc mà đánh giá Tô An Ninh một phen, từ trước tới giờ, Tô An Ninh đều toàn tâm toàn ý muốn nổi tiếng, không phải đây chính là điều kiện mà Tô An Ninh muốn Thiệu gia đưa cho cô đi?
Đúng là phí phạm của trời!
Giờ trong đầu Tần Vũ chỉ còn lại một ý nghĩ này.
Nhưng mà, rất nhanh, Tần Vũ đã bình thường trở lại, có lẽ, Tô An Ninh muốn cũng chỉ là danh khí mà thôi.
Trong lòng Tần Vũ loáng thoáng có suy đoán, danh khí chắc là đối với Tô An Ninh có liên hệ cần thiết, nếu không lấy bản sự của Tô An Ninh thì cần gì phải vào giới giải trí lăn lộn chứ.
"Vậy thì chúc An Ninh cô thuận lợi." Sau khi Tần Vũ hoàn hồn, lập tức sửa lại lời nói.
Tô An Ninh nhẹ nhàn ừ một tiếng, đối diện với ánh mắt hiểu rõ của Tần Vũ, cũng không nói thêm gì nữa.
Mầ Tả Lập đứng bên cạnh nhìn bộ dáng bình tĩnh hòa nhã của hai người, nhớ tới nội dung hai nữ diễn viên vừa bàn tán, trong lòng hơi thay Tô An Ninh cảm thấy vui vẻ, quan hệ với Tần Vũ tốt hơn chút, được Tần Vũ chỉ điểm và giúp đỡi một chút, đối với Tô An Ninh mà nói chỉ có lợi.
Mấy ngày tiếp theo Tô An Ninh đều không có bắt đầu nhẹ nhàng quay chụp 《 Tam Giới 》, mỗi ngày đều ở đoàn phim - nhà - Cung Thiếu Niên - Phố Đoán mệnh - Công ty một đường hoạt động, vốn Tả lập cho rằng hành trình này Tô An Ninh sẽ ăn không tiêu, lại không nghĩ tới hắn mệt mỏi, còn Tô An Ninh thì vẫn là một bộ dáng tinh thần tràn đầy, cuối cùng, Tả Lập chỉ có thể tự mình bùi ngùi một phen, thể lực của hắn còn không sánh bằng một cô gái.
Thời gian bay nhanh trôi qua, rất nhanh đã tới ngày 20 tháng 8, ngày này chính là ngày mà công ty Kinh Khải tổ chức thử vai bộ phim điện ảnh 《 Cảnh Giới 》.
Vốn đầu tư bộ phim này rất lớn, lại có minh tinh hạng nhất gia nhập diễn vai chính cho nên bộ điện ảnh này vừa ra tới đã nhanh chóng được các minh tinh trong giới chú ý, vốn mọi người cho rằng nhân vật trong bộ điện ảnh này sẽ tiêu hóa nội bộ, nhưng lại không nghĩ tới cuối cùng đột nhiên lại hướng bên ngoài mời thử vai, ngày hôm nay nghệ sĩ nhận được lời mời đều dùng hết sức chuẩn bị và bày ra trạng thái tốt nhất của mình.
Tô An Ninh cũng làm một thành viên trong đó yên tĩnh ngồi trong góc, thường xuyên nhận đến ánh mắt đánh giá của người khác.
Nhưng mà những ánh mắt này thật không có bao nhiêu ác ý, bởi vì bọn họ đều biết Kinh Khải và Phong Thần luôn không hợp nhau, tuy rằng không biết vì sao Tô An Ninh lại tới, nhưng đối phương nhất định sẽ không trúng tuyển, bọn họ cũng không cần tốn thời gian đặt vào trên cái này.
Rất nhanh, đã đến giờ, bên trong vẫn là từng người từng người bước vào.
Tô An Ninh ở bên ngoài chờ, trong đầu chỉ nghĩ tới miêu tả của nữ 2 trong kịch bản này, nữ 2 là cảnh sát, hơn nữa bản tính chính trực nữ cảnh, nhưng trong tính cách lại mang theo chút mền mại...
Rất nhanh, sau khi đã đến giờ, bên trong mời từng người từng người bước vào.
"Cô là Tô An Ninh đi?"Một giọng nói dễ nghe vang lên bên tai Tô An Ninh, cô nhìn lại, lại thấy được một gương mặt quen thuộc.
Thiệu Thi Nhã! Người mà Cận Sầm muốn cô nhớ kỹ hơn nữa còn phải vượt qua!
Củng cố lại tâm tình, cô vẫn nhẹ nhàng trả lời một câu: "Ừ."
"Tôi là Thiệu Thi Nhã, hôm nay cũng tới thử vai." Thiệu Thi Nhã vươn tay ra với Tô An Ninh,
Nhìn cái tay nhỏ nhắn trước mặt, Tô An Ninh nhàn nhạt nói một câu: "Xin chào." Hoàn toàn không có ý muốn cùng Thiệu Thi Nhã bắt tay.
Thấy hành động của Tô An Ninh, đôi mắt Thiệu Thi Nhã không nhịn được tối sầm lại, sau đó đè thấp giọng nói bên tai Tô An Ninh: "Thực ra, lần này tôi tới thử vai cũng chỉ là đi lướt qua mà thôi, nhân vật này đã được dự định trước rồi!"
Nghe được lời Thiệu Thi Nhã nói, đầu tiên trong đáy mắt Tô An Ninh là ngoài ý muốn, sau đó chỉ nhàn nhạt nói một tiếng: "Là sao?" Cô có thể nói cho cô ta, người được dự định trước nhân vật lần này đang ở trước mặt cô ta được không?
Thấy phản ứng của Tô An Ninh, Thiệu Thi Nhã cũng có chút phản ứng không kịp, Tô An Ninh thế nào mà một chút cũng không thèm để ý đây? Chẳng lẽ cô ta nghĩ rằng mình cũng là người qua đường cho nên không thèm để ý, giống như là vậy, người của Phong Thần đến thật sự đúng chỉ là đi lướt qua mà thôi, khó trách Tô An Ninh có chút thờ ơ.
"Cũng không có gì, dù sao ở giới giải trí, loại chuyển này cũng phải làm quen thôi, không phải lần trước rõ ràng không có chuyện gì, cũng bị người ta bôi đen, nếu không phải sau này xử lý ổn thoả, thì sẽ rất phiền toái." Thiệu Thi Nhã nghĩ ngợi, lại tiếp tục nói.
Nghe Thiệu Thi Nhã nhắc tới chuyện lần trước, đôi mắt Tô An Ninh lóe lóe.
Ngay sau đó. Thiệu Thi Nhã lại tiếp tục nói: "Tuy rằng hai chúng ta ở hai công ty đối đầu, nhưng tôi cảm thấy kỹ thuật diễn của cô rất tốt, có để ý nếu cùng tôi kết bạn không?"
Đối diện với Tô An Ninh trước mặt, người đã từng cướp đi nhân vật của cô ta, lại đem cô ta liên lụy vào rùm beng, Thiệu Thi Nhã cảm thấy rất phức tạp, tuy ràng cô ta có thể cảm thấy Tô An Ninh là một kình địch, lại có chút đụng chạm tới cô ta, nhưng trên thực tế, lợi ích của hai người cũng không xung đột rõ ràng, cô ta là muốn cùng với Tô An Ninh kết hợp.
Ở giới giải trí có một số người hợp thành một nhóm hoặc khuê mật, có được sự chú ý cũng so với đơn độc một người thì hơn rất nhiều.
Nếu không phải cô ta nghĩ rằng Tô An Ninh rất mạnh, muốn vì chính mình tăng thêm một ít trợ lực, cô ta cũng không làm ra lựa chọn như vậy.
Nhưng thái độ lãnh đạm của Tô An Ninh lúc này là như thế nào? Nhất thời, nụ cười trên mặt Thiệu Thi Nhã có chút cứng ngắc.
Lúc này, cửa phòng thử vai mở ra, nhân viên công tác hô tên của Tô An Ninh.
Tô An Ninh nhàn nhạt nhìn Thiệu Thi Nhã nói một câu cô phải đi vào rồi đứng dậy đi về phía cửa phòng.
Nhìn bóng lưng của Tô An Ninh, trong lòng Thiệu Thi Nhã buồn bực, xem như cô đã nhìn ra, Tô An Ninh không muốn!
Cô ta cũng không nghĩ tới, thật vất vả muốn cùng một người mạnh liên thủ, thế mà sao người ta lại không đồng ý?
Có lẽ lúc này Thiệu Thi Nhã còn không biết, cái người mà cô ta luôn tâm tâm niệm niệm "đi cửa sau" đó chính là Tô An Ninh, chờ sau khi có kết quả, cô ta còn có thể muốn cùng người mạnh như Tô An Ninh liên thủ sao?
Trong phòng thử vai.
Tô An Ninh vừa vào cửa, mấy ánh mắt liền xoát một cái dừng trên người Tô An Ninh, trong đó có một ánh mắt đặc biệt nóng lòng.
Tô An Ninh không dấu vết liếc mắt nhìn người kia một cái, sau đó đối với mấy người ban giám khảo trước mắt nói: "Chào các vị giám khảo, tôi là Tô An Ninh."
Nghe được lời Tô An Ninh nói, một người giám khảo ngồi ở giữa dẫn đầu lên tiếng hỏi, "Cô muốn đóng thử màn nào?"
Ngoài người được dự tính trước ra, bọn họ còn có mấy vai diễn nhỏ, coi như để cho những người hôm nay tới thử vai lựa chọn đi!
"Tôi muốn đóng màn bắt trộm kia." Tô An Ninh nói thẳng.
Màn bắt trộm? Lời Tô An Ninh làm mấy vị ban giám khảo ở đây đều nhìn qua, một màn này còn chưa có người nào chọn đóng thử, bởi vì, một màn diễn này không chỉ cần kỹ thuật diễn mà còn cần cả thân thủ, nếu làm không tốt, rất dễ dàng biến thành chẳng ra gì cả, tuy rằng diễn tốt có thể lọt vào mắt đạo diễn, nhưng một khi không tốt thì một chút cơ hội đều không có.
"Bắt đầu đi!" Vẫn là người giám khảo mở miệng đầu tiền nói thẳng.
Tô An Ninh gật đầu, ấp ử một hồi, đem cảm xúc của mình chậm rãi dung nhập vào lối suy nghĩ của nữ cảnh sát trong đầu.
Sau khi chuẩn bị tốt đâu vào đó, thân thể Tô An Ninh bắt đầu động.
"Đừng chạy!" Một tiếng rống, lập tức chạy về phía trước, làm như đang túm lấy quần áo một người.
Một hai ba bốn!
Chỉ bốn động tác đơn giản, người kia đã bị Tô An Ninh ấn xuống đất.
Lúc này, tầm mắt Tô An Ninh chuyển về một bên, trong ánh mắt hiện lên một chút thương hại, theo thời gian trôi qua, lại để lộ một chút giãy dụa, cuối cùng dường như là nghĩ tới cái gì, bắt đầu trở nên kiên định.
Người nhà của người này tuy đáng thương, nhưng phạm sai lầm chính là phạm sai lầm, hắn nên cần phải chịu pháp luật trừng phạt.
Không lại tiếp tục nhìn nữa, Tô An Ninh từ bên hông lấy ra "Còng tay", trực tiếp còng vào tay người nọ, khi đứng dậy cũng đem người từ trên mặt đất túm lên, kiên định nói một câu, "Đi, cùng tôi đến cục cảnh sát."
Làm xong tất cả, Tô An Ninh nhìn về phía ban giám khảo nói: "Tôi diễn xong rồi."
"Ừ, tốt, cô đi ra ngoài trước đi! Ở bên ngoài đợi một lát, chờ tất cả mọi người thử vai xong sẽ tuyên bố kết quả." Vẫn là người giám khảo nói chuyện lúc trước kia lên tiếng nói, trong ánh mắt hơi có chút dao động, mấy động tác vừa rồi kia, quả thật là tuyệt vời!
Tô An Ninh gật đầu sau đó đi ra ngoài.
"Trương đạo, ông cảm thấy Tô An Ninh này thế nào?" Một vị giám khảo hỏi người giám khảo ngồi ở giữa, người giám khảo ngồi ở giữa này đúng là đạo diễn của bộ phịm điện ảnh này, Trương Sơn.
"Tôi cảm thấy không sai, có thể suy xét làm người được chọn lần này." Trương Sơn gật đầu, vừa nãy Tô An Ninh bất kể là động tác, thần sắc, hay ánh mắt... Đều thật sự phù hợp với giả thiết của nhân vật này, càng làm ông kinh ngạc hơn chính là một tay bắt người của Tô An Ninh, nữ tinh bình thường không có thân thủ này, trong bộ phim điện này có không ít động tác, Tô An Ninh làm nữ hai, động tác trong bộ phim cũng rất nhiều.
Có điều, ông cũng biết Tô An Ninh này là nghệ nhân của Phong Thần, nên nhìn về phía một người ban giám khảo khác, "Tiêu tổng, cậu cảm thấy thế nào?"
Nghe nói như thế, Tiêu Bách hôm nay cố ý đến làm ban giám phỏng vấn gật đầu nói, "Trước có thể xếp vào danh sách nghệ nhân được lựa chọn, đến lúc đó lại dựa vào biểu hiện của bọn họ rồi tiến hành lựa chọn đi!"
Trương Sơn nghe nói như thế gật gật đầu, đem hồ sơ của Tô An Ninh để vào trồng hồ sơ sơ bộ trúng cử một bên.
Tiêu Bách thấy Trương Sơn cố ý đem hồ sơ của Tô An Ninh để xuống vị trí cuối cùng, đôi mắt không khỏi lóe lóe, vốn hắn còn muốn cố ý vì Tô An Ninh đặc biệt bố trí nhiều hơn một vòng lựa chọn, nhưng mà không nghĩ tới biểu hiện của Tô An Ninh lại tốt như vậy, vậy mà lại hấp dẫn đạo diễn của bộ điện ảnh này.
Tô An Ninh này, quả nhiên là một hạt giống tốt, lại được phía trên dặn dò nâng một tay, tiền đồ vô lượng, nhưng mà vì sao cô lại không phải là người Kinh Khải chứ? Trái cây mình tỉ mỉ chăm chút lại lớn lên trên cây nhà người khác, lại cảm giác này quả thật là không tốt.
Tiêu Bách ở trong lòng lắc đầu, trong lòng tiếc nuối.
"Xin chào các vị giám khảo, tôi là Thiệu Thi Nhã!"
Thanh âm vang lên bên tai Tiêu Bách, Tiêu Bách ngẩng đầu, thấy được Thiệu Thi Nhã người mới vừa xuất đạo không lâu của công ty nhà mình, lực chú ý chậm rãi bị kéo trở về, sắc mặt hơi dãn ra, đây là trái cây nhà mình!
"Cô muốn chọn màn nào?" Cũng vẫn là Trương Sơn bắt đầu hỏi Thiệu Thi Nhã.
Thiệu Thi Nhã đối với Trương Sơn tươi cười nói, "Trương đạo, tôi chọn màn bắt trộm."
Bắt trộm?
Vẻ mặt ban giám khảo ở đây hơi động, mới rồi là Tô An Ninh, bây giờ lại là Thiệu Thi Nhã đều chọn một màn này, có Tô An Ninh châu ngọc ở phía trước, vậy lần này Thiệu Thi Nhã sẽ càng sâu hơn một bậc hãy sẽ kém hơn một bậc đây?
"Cô bắt đầu đi!" Trương Sơn gật đầu nói.
Thiệu Thi Nhã gật đầu, tạm dừng một lát bắt đầu biểu diễn.
"Đừng chạy!" Thiệu Thi Nhã nhìn đằng trước, nhanh chóng chạy đuổi theo.
Không lâu, vài động tác, giống như đã đem người bắt được rồi.
Lúc này, làm như nghe được cái gì, nhìn mắt nhìn sang chỗ khác, ánh mắt mặc dù có đồng tình, những vẫn kiên định nói: "Đi, cùng tôi đi cục cảnh sát!"
Biểu diễn đến chỗ này, Thiệu Thi Nhã đứng thẳng người, đối với mấy vị giám khảo nói: "Tôi đã diễn xong rồi!"
Trương Sơn nhìn biểu hiện của Thiệu Thi Nhã, trên mặt rất là bình tĩnh, cảm xúc của mấy vị giám khảo bên cạnh cũng không có thay đổi lớn.
Nhìn thấy vậy, Thiệu Thi Nhã không khỏi rũ mí mắt, cô ta biểu diễn một màn này không tốt sao? Cô ta vì một màn này mà chuyên môn đi học một ít võ thuật, muốn ở trong mắt Trương Sơn lưu lại ấn tượng khắc sâu, cho dù lúc này đây không thể biểu diễn nữ 2, nhưng chỉ cần có thể ở trong lòng Trương Sơn để lại ấn tượng khắc sâu, sau này Trương Sơn có kịch bản mới cũng sẽ suy xét tới cô ta.
"Tốt lắm, cô đi ra ngoài trước đi! Đợi sau khi tử vai kết thúc sẽ trực tiếp tuyên bố kết quả." Cùng một đáp án từ trong miệng Trương Sơn mà ra.
Thiệu Thi Nhã nói một tiếng cảm ơn sau đó rời khỏi phòng.
Sau khi Thiệu Thi Nhã ra ngoài, Tiêu Bách nhìn về phía Trương Sơn: "Thế nào?" Hắn cảm thấy kỹ thuật diễn của Thiệu Thi Nhã cũng sai, nhưng cảm giác chỉnh thể mà nói, so với Tô An Ninh mà nói vẫn kém một chút, đặc biệt nhất chính là mặt động tác, còn về mặt tình cảm thì không phân cao thấp.
Nhưng theo góc độ công chính mà nói, nhân vật này là của Tô An Ninh.
Trương Sơn nghe được lời chủ động hỏi của Tiêu Bách, cũng trực tiếp mở miệng nói, "Tô An Ninh tốt hơn một chút."
Trương Sơn nói như vậy, hoàn toàn là vì ông quá vừa lòng với Tô An Ninh.
Thân là một người đạo diễn, ông đương nhiên hi vọng nhân vật của mình có thể tốt nhất, có Tô An Ninh tồn tại, tuy rằng cảm thấy Thiệu Thi Nha cũng rất không sai, nhưng ông vẫn là muốn chọn Tô An Ninh.
Tiêu Bách vừa nghe, tuy rằng chính là hợp ý hắn, nhưng thấy Trương Sơn lựa chọn Tô An Ninh thì trong lòng vẫn có một loại không thoải mái a! Này có khác gì đang nói người mới của Kinh Khải bọn họ so với người mới của Phong Thần a?
"Trương đạo, tôi cảm thấy Thiệu Thi Nhã này cũng không sai, nước phù sa không chảy ruộng ngoài, lựa chọn người trong nhà cũng rất tốt, dù sao Kinh Khải chúng ta với Phong Thần cũng có ân oán." Lúc này, một vị giám khảo thần sắc khó lường nhìn Tiêu Bách, tự cho rằng Tiêu Bách là muốn tuyển chọn Thiệu Thi Nhã, nhưng không muốn quét mặt mũi của Trương Sơn cho nên không muốn mở miệng, vì thế liền có ý tốt mở miệng nói.
"Chỉ là nhân vật nữ 2." Trương Sơn nghĩ ngợi, nhưng vẫn không muốn lui nhường.
Lúc này, Tiêu Bách đã hoàn hồn, nghe được lời Trương Sơn nói, lập tức nói: "Phim là do Trương đạo ông quay chụp, tôi tôn trọng ý kiến của ông, vậy tuyển chọn Tô An Ninh đi!"
Lời Tiêu Bách vừa nói làm Trương Sơn thở dài nhẹ nhõm một hơi, còn hai người giám khảo khác thì lại kinh ngạc nhìn chằm chằm Tiêu Bách một hồi, bình thường người cùng Phong Thần đấu tranh lợi hại nhất không phải là Tiêu Bách sao? Thế mà hắn lại đồng ý để cho Tô An Ninh chiếm lấy nhân vật này sao?
Chẳng lẽ là kỹ thuật diễn của Tô An Ninh thật sự quá tốt, cũng đả động vị Tiêu tổng này sao?
Tạm thời cũng chỉ có thể nghĩ như vậy thôi.
Lúc này, bên ngoài phòng thử vai.
Sau khi Thiệu Thi Nhã ra khỏi phòng, trong lòng có cảm giác cực kỳ kỳ quái.
Chuyện này từ khi bắt đầu đã vượt quá dự đoán của cô ta, một màn liên quan tới bắt trộm kia, hẳn là không có mấy người thử vai sẽ chọn thử, cho dù là người kia có núi dựa, nếu cũng phải đến thử vai, kỹ thuật diễn nhất định sẽ không tốt như cô ta, nhưng vì sao Trương Sơn đối với kỹ thuật diễn của cô ta một chút cũng không dao động chứ?
Thiệu Thi Nhã nhẹ nhàng thở ra một hơi rồi lại ngồi lại vào vị trí ban đầu.
Liếc mắt nhìn về phía Tô An Ninh bên cạnh mình, Thiệu Thi Nhã lơ đãng thử hỏi: "An Ninh, cô đóng thử màn nào?"
Tô An Ninh nhìn thoáng qua Thiệu Thi Nhã, thản nhiên nói: "Bắt trộm!"
"Cô... làm sao cô lại có thể chọn một màn này?" Trong lòng Thiệu Thi Nhã không nhịn được nhảy dựng, Tô An Ninh là người vào trước rồi đóng trước cô ta, nếu Tô An Ninh đóng so với cô ta còn tốt hơn, vậy thì phản ứng của nhóm người Trương Sơn thì có thể hiểu rồi!
"Thân thủ của tôi không tồi, một màn này đối với tôi rất ưu thế, cô cũng chọn màn này sao?" Tô An Ninh nhìn thoáng qua Thiệu Thi Nhã, một màn này thực sự là có thể biểu hiện tốt chính mình, lúc trước Thiệu Thi Nhã nói mình cũng chỉ đi ngang qua sân khấu, sao lại còn chọn một màn này chứ?
Sâu trong đôi mắt hiện lên một tia suy nghĩ, tâm tư Thiệu Thi Nhã này rất nặng, cũng khó trách Cận Sầm lại đem cô ta trở thành đối thủ của cô ở giới giải trí.
Có điều, tâm tư như vậy ở trước mắt cô, cũng không đáng giá nhắc tới.
"Đúng, tôi cũng chọn một màn này." Thiệu Thi Nhã gật đầu, nhếch môi hỏi lại Tô An Ninh, "Chỉ là một màn này thì lại có ích gì, dù sao nhân vật này đã định rồi, tôi chỉ là muốn biểu hiện tốt một chút, để cho Trương đạo đối với tôi để lại ấn thượng sâu mà thôi, lúc cô chọn đóng màn này, không phải cũng giống vậy sao?"
"Tôi đúng thật là cũng muốn biểu hiện chính mình." Tô An Ninh gật đầu thừa nhận, cho dù đi cửa sau được nhân vật này, cô cũng muốn để người ta thấy cô có đủ thực lực để lấy được nhân vật này.
"Chúng ta là đồng bệnh tương liên." Thiệu Thi Nhã bất đắc dĩ giận dữ nói.
Nghe vậy, Tô An Ninh nhẹ nhàng cười, là cùng bệnh, nhưng thương không phải cô!
Thiệu Thi Nhã nhìn Tô An Ninh, có chút không hiểu tại sao Tô An Ninh lại có phản ứng này.
Đúng lúc này, mấy vị ban giám khảo từ bên trong đi ra.
Tầm mắt của các diễn viên đến thử phim đều xoát một cái nhìn về phía bọn họ, trong ánh mắt của mỗi người đều mang theo một chút thấp thỏm và bất an, người được chọn sẽ là ai chứ?
Ánh mắt của Trương Sơn dừng trên người Tô An Ninh, nói thẳng, "Người được chọn là nữ 2 của《Cảnh Giới 》là Tô An Ninh của Phong Thần."
Nói xong, Trương Sơn đi đến trước mặt Tô An Ninh nói, "Kỹ thuật diễn rất tốt, tiếp tục nỗ lực."
Nói rồi, Trương Sơn và mấy người giám khảo mới cùng nhau rời khỏi.
Chờ bóng lưng mấy người Trương Sơn biến mất, giữa sân có không ít tầm mắt dừng trên người Tô An Ninh, bắt đầu nghị luận.
Dù sao,Tô An Ninh lấy thân phận là nghệ nhân của giải trí Phong Thần mà lại cầm đi nhân vật quan trọng của Kinh Khải, thật sự đủ làm người ta ghé mắt.
Thiệu Thi Nhã bên cạnh nhìn Tô An Ninh, trong mắt tràn đầy vẻ không thể tin, làm sao có thể là Tô An Ninh?
Có phải cô ta sớm đã biết rồi không?
Nhớ tới mình vừa mới ở trước mặt Tô An Ninh biểu hiện một màn gấp gáp muốn kết giao, Thiệu Thi Nhã nhất thời cảm thấy vô cùng mất mặt, ánh mắt trở nên vô cùng tức giận, nhìn dáng vẻ lạnh nhạt lúc này của Tô An Ninh, cô ta cảm thấy giờ mình ở trong mắt Tô An Ninh rất là buồn cười đi?
Tô An Ninh đương nhiên cũng cảm giác được ánh mắt bất mãn của Thiệu Thi Nhã. Cô đè thấp giọng, chậm rãi nói, "Bây giờ, cô còn muốn cùng tôi kết bạn sao?"
Những lời này của Tô An Ninh, Thiệu Thi Nhã nghe vào trong tai giống như là khiêu khích, ánh mắt khẽ biến, "Cô có ý gì?"
"Không có ý gì, tôi chỉ cảm thấy, tôi cướp đi nhân vật của cô, lấy lòng dạ của cô chỉ sợ khó mà tiếp nhận tôi, cho nên, về sau những lời kết bạn kiểu này, vẫn không cần dễ dàng nói ra nữa!" Nói xong, Tô An Ninh liền xoay người đi, để lại cho Thiệu Thi Nhã một bóng lưng tiêu sái.
Tô... An... Ninh!
Tô An Ninh cái tên này, lần đầu tiên Thiệu Thi Nhã chỉ cảm thấy chán ghét một người như vậy.
Từ công ty Kinh Khải đi ra, Tô An Ninh liền gọi điện thoại cho Tả Lập.
Rất nhanh, điện thoại đã chuyển được.
"An Ninh, thử vai thế nào?" Tả Lập lập tức mở miệng hỏi, khi cùng Tô An Tân thí nghiệm, trong lòng hắn luôn nghĩ tới phỏng vấn của Tô An Ninh đấy!
"Xác định là em rồi!" Tô An Ninh trả lời.
"Thế thì anh yên tâm rồi." Tả Lập kích động nói, nữ 2 nhân vật quan trọng của Kinh Khải a! Thế mà thật sự bị Tô An Ninh chiếm được!
Hoàn hồn, không nghe được động tĩnh trong điện thoại, Tả Lập nghi ngờ mở miệng, "An Ninh, sao em không hỏi đến kết quả thí nghiệm của An Tân chứ?"
"Em giúp nó tính qua rồi, nó sẽ qua." Tô An Ninh lạnh nhạt tự nhiên nói, buổi sáng cô còn sử dụng năng lực ngôn linh đấy.
"Thảo nào." Tả Lập khẽ gật đầu, sao đó lại vui vẻ tiếp tục nói, "Tuy rằng em biết kết quả rồi, nhừn anh vẫn muốn nói cho em một tiếng, quá trình thí nghiệm lần này thật sự rất mạo hiểm, những môn khác của An Tân còn tốt, những tiếng Anh có chút kém, lúc bọn anh nghĩ rằng sẽ bị loại bỏ, nhưng lại có một người nước ngoài hỏi An Tân có sở trường đặc biệt gì hay không, An Tân lập tức biểu diễn một đoạn võ thuật, người nước ngoài liền trực tiếp gật đầu đồng ý, đối phương chính là Phó hiện trưởng, An Tân cũng giống em, vận khí tốt a..."
Nghe lời Tả Lập nói xong, Tô An Ninh nhịn không được nhíu mày, tuy rằng cô sử năng lực Ngôn linh giúp Tô An Tân thông qua thí nghiệm, nhưng mà còn không hoàn toàn biết được Ngôn linh sẽ giúp Tô An Tân thông qua thế nào.
Ngẫm lại cuối cùng năng lực Ngôn linh biến mục nát thành thần kì, Tô An Ninh Ngôn linh sư này mỗi lần cũng không rõ ràng.
Có điều, từ trước đến nay cô không chú trọng quá trình, cô chỉ coi trọng kết quả.
Sau khi nói xong một tràng, có thế này Tả Lập mới chuyển sang chuyện khác, "An Ninh em ở đâu? Bây giờ anh tới đón em!"
"Không cần, anh cứ đưa An Tân về trước đi, đợi lát nữa em sẽ tự mình trở về." Tô An Ninh từ chối lời đề nghị của Tả Lập, trường học cách bọn họ gần, chỉ cách hai con đường, nhưng nếu đến Kinh Khải bên này phải vòng nhiều hơn mấy vòng, còn không bằng tự mình trở về.
"Vậy cũng được, dù sao cũng không phải quá xa." Tả Lập cũng cảm thấy không có gì, cũng gật đầu đồng ý.
Sau khi cúp điện thoại, Tô An Ninh cất điện thoại, liền chuẩn bị trước đi sang đường rồi đón taxi về nhà.
Đứng ở ngã tư, chờ đèn chuyển thành xanh, Tô An Ninh cất bước đi về phía trước, bởi vì vào buổi trưa, nên có ít người đi lại trên đường.
Ngay khi đoàn người đi được nửa đường thì bất ngờ có một tiếng "nguy hiểm" truyền đến, Tô An Ninh nhìn thấy một chiếc ô tô đâm về phía họ.
Những người đi bộ đột nhiên tản ra, sợ rằng mình sẽ trở thành vong hồn dưới chiếc xe.
Tô An Ninh cũng nhanh chóng tránh ra mấy bước.
"Mau tránh ra, mau tránh ra..." Nghe thấy âm thanh, Tô An Ninh quay đầu, chỉ thấy nửa đường còn có một đứa bé choai choai ngơ ngác ngồi trên mặt đất không thể nhúc nhích.
Chiếc xe cách đứa bé càng ngày càng gần.
Tô An Ninh nhìn, ngay sau đó, thân thể nhanh chóng động, chạy tới trước mặt đứa nhỏ này, túm lấy cổ áo đứa bé.
Lúc này, chiếc xe vừa vặn chạy tới trước mặt bọn họ, cơ thể Tô An Ninh lập tức lấy đà nhảy lên, sau đó bế đứa bé ở trên mui ô tô lộn hai vòng, rồi bình yên dừng trên mặt đất.
Chiếc xe đâm về phía trước và đâm vào vành đai xanh.
Nhìn chiếc xe ngừng lại, Tô An Ninh và đứa bé lại bình an vô sự, người chung quanh đều hít một hơi, sau đó nhiệt liệt vỗ tay, thân thủ của cô gái này cũng quá tốt rồi!
"Em không sao chứ!" Tô An Ninh hỏi đứa bé trai đang ngơ ngác trong ngực mình hỏi.
"Không có việc gì ạ, cảm ơn chị ạ." Đứa bé trai hoàn hồn, nhanh chóng cúi đầu cảm ơn Tô An Ninh.
"Ừ." Nhẹ nhàng ừ một tiếng.
"Cô ấy nhìn rất quen mắt a!" Trong đám người, đột nhiên có người nhìn chằm chằm Tô An Ninh nói.
"Tôi cũng cảm thấy nhìn quen mắt, là ai đây?"
"Hình như là Tô An Ninh a..."
"Phải không? Là Tô An Ninh Tô đại sư??"
"Là thật!"
"..."
Lần này, thật là có không ít người đi đến nhìn xem kết quả.
Mà Tô An Ninh thính lực tốt nghe thấy có người nhận ra mình, cũng không hề nói thêm cái gì, ngay sau đó, cô trực tiếp chạy về một hướng khác, một thoáng đã không thấy tăm hơi.
...
Lúc này, trong nhà Tô An Ninh.
Để Tô An Tân tự mình xem TV, Tả Lập lấy điện thoại ra bắt đầu tìm kiếm tin tức thử vai lần này.
Quả nhiên, vừa vào Weibo chính thức của Kinh Khải, bên trên đã công bố danh sách diễn viên tham diễn 《Cảnh Giới 》, tên của Tô An Ninh thình lình xuất hiện trên đó.
Đặc biêt là tên cô xuất hiện sau nghệ nhân của Phong Thần, nhìn khiến cho lòng người vui mừng a!
Lại nhìn bình luận bên dưới, tần suất ba chữ Tô An Ninh được nhắc tới cũng không ít hơn so với diễn viên chính Phong Hạo và Chu Vũ.
Dù sao ở trong nhiều nghệ nhâ của Kinh Khải như vậy lại xuất hiện một nghệ nhân của Phong Thần, cũng đủ bắt mắt!
"Tô An Ninh này là nghệ nhân của Phong Thần thế mà lại tham diễn điện ảnh đại chế tác của Kinh Khải có nguyên nhân gì sao?"
"Tô đại sư uy vũ."
"..."
"Nghe nói Trương Sơn đạo diễn còn ở hiện trường cố ý khen kỹ thuật diễn của Tô An Ninh rất tốt, xem ra Tô An Ninh dùng kỹ thuật diễn chinh phục Trương Sơn đạo diễn."
"..."
Nhìn vậy, Tả Lập cảm giác có chút không thích hợp.
Thế nào mà những người này giống như đều đang khen Tô An Ninh chứ? Còn có, nếu lúc đó Trương đạo thật sự ken Tô An Ninh, cũng chỉ có những nghệ sĩ đó và người của Kinh Khải biết, những nghệ sĩ đó sẽ nói cho người khác biết Trương Sơn khen Tô An Ninh sao? Đương nhiên sẽ không, vậy chính là do Kinh Khải tự mình làm.
Ngoài ra còn có một dấu hiệu đặc biệt cho thấy Tô An Ninh là nghệ nhân Phong Thần để làm nổi bật Tô An Ninh.
Nhìn qua thế nào cũng như đang tạo thế cho Tô An Ninh chứ?
Là ảo giác của hắn sao?
Trong lòng mang theo điểm nghi hoặc này, Tả Lập vẫn thoát khỏi Weibo chính thức của Kinh Khải.
Đúng lúc này, tin tức từ một Weiboo đột nhiên nhảy ra.
Nhìn vào chủ đề, hai mắt của Tả Lập trừng lớn.
# Nghệ sĩ Tô An Ninh của Phong Thân đầu đường anh dũng cứu người, thân thủ phi phàm 【 kèm video 】#
Sau khi cùng Tô An Ninh thương lượng tốt thời gian phỏng vấn và địa điểm xong, Tả Lập nhớ tới chuyện Tô An Ninh đã từng nhờ hắn giúp giúp đỡ liền nói: "An Ninh, quên nói với em, chuyện em nhờ anh tìm trường học giúp An Tân đã không sai biệt lắm, bây giờ chỉ cần An Tân tới trường học thí nghiệm, thời gian thì... hình như cùng một ngày phỏng vấn của em..."
Nói xong, Tả lập lại có chút khó sử nói tiếp.
"Anh Tả, anh giúp em đưa An Tân đến trường học đi, còn chính em tự mình đi là được rồi." Tô An Ninh nghe nói xong lập tức nói, Tô An Tân lần này nhập học mới là chuyện quan trọng nhất.
"Cô tự đi đâu?" Tần Vũ đi tới, nghe được lời Tô An Ninh nói thì lắm miệng hỏi một câu.
"Kinh Khải có một bộ phim điện ảnh mời tôi đi phỏng vấn." Tô An Ninh không có giấu diếm, trực tiếp nói với Tần Vũ.
"Tới Kinh Khải phỏng vấn? Làm sao có thế..." Nói được một nửa, Tần Vũ đột nhiên nhớ tới chuyện Tô An Ninh giúp Thiệu gia, cái này có lẽ là Thiệu gia báo đáp đi.
Nhưng mà, tại sao Thiệu gia báo đáp lại là điện ảnh chứ? Tần Vũ nhịn không được nghiêm túc mà đánh giá Tô An Ninh một phen, từ trước tới giờ, Tô An Ninh đều toàn tâm toàn ý muốn nổi tiếng, không phải đây chính là điều kiện mà Tô An Ninh muốn Thiệu gia đưa cho cô đi?
Đúng là phí phạm của trời!
Giờ trong đầu Tần Vũ chỉ còn lại một ý nghĩ này.
Nhưng mà, rất nhanh, Tần Vũ đã bình thường trở lại, có lẽ, Tô An Ninh muốn cũng chỉ là danh khí mà thôi.
Trong lòng Tần Vũ loáng thoáng có suy đoán, danh khí chắc là đối với Tô An Ninh có liên hệ cần thiết, nếu không lấy bản sự của Tô An Ninh thì cần gì phải vào giới giải trí lăn lộn chứ.
"Vậy thì chúc An Ninh cô thuận lợi." Sau khi Tần Vũ hoàn hồn, lập tức sửa lại lời nói.
Tô An Ninh nhẹ nhàn ừ một tiếng, đối diện với ánh mắt hiểu rõ của Tần Vũ, cũng không nói thêm gì nữa.
Mầ Tả Lập đứng bên cạnh nhìn bộ dáng bình tĩnh hòa nhã của hai người, nhớ tới nội dung hai nữ diễn viên vừa bàn tán, trong lòng hơi thay Tô An Ninh cảm thấy vui vẻ, quan hệ với Tần Vũ tốt hơn chút, được Tần Vũ chỉ điểm và giúp đỡi một chút, đối với Tô An Ninh mà nói chỉ có lợi.
Mấy ngày tiếp theo Tô An Ninh đều không có bắt đầu nhẹ nhàng quay chụp 《 Tam Giới 》, mỗi ngày đều ở đoàn phim - nhà - Cung Thiếu Niên - Phố Đoán mệnh - Công ty một đường hoạt động, vốn Tả lập cho rằng hành trình này Tô An Ninh sẽ ăn không tiêu, lại không nghĩ tới hắn mệt mỏi, còn Tô An Ninh thì vẫn là một bộ dáng tinh thần tràn đầy, cuối cùng, Tả Lập chỉ có thể tự mình bùi ngùi một phen, thể lực của hắn còn không sánh bằng một cô gái.
Thời gian bay nhanh trôi qua, rất nhanh đã tới ngày 20 tháng 8, ngày này chính là ngày mà công ty Kinh Khải tổ chức thử vai bộ phim điện ảnh 《 Cảnh Giới 》.
Vốn đầu tư bộ phim này rất lớn, lại có minh tinh hạng nhất gia nhập diễn vai chính cho nên bộ điện ảnh này vừa ra tới đã nhanh chóng được các minh tinh trong giới chú ý, vốn mọi người cho rằng nhân vật trong bộ điện ảnh này sẽ tiêu hóa nội bộ, nhưng lại không nghĩ tới cuối cùng đột nhiên lại hướng bên ngoài mời thử vai, ngày hôm nay nghệ sĩ nhận được lời mời đều dùng hết sức chuẩn bị và bày ra trạng thái tốt nhất của mình.
Tô An Ninh cũng làm một thành viên trong đó yên tĩnh ngồi trong góc, thường xuyên nhận đến ánh mắt đánh giá của người khác.
Nhưng mà những ánh mắt này thật không có bao nhiêu ác ý, bởi vì bọn họ đều biết Kinh Khải và Phong Thần luôn không hợp nhau, tuy rằng không biết vì sao Tô An Ninh lại tới, nhưng đối phương nhất định sẽ không trúng tuyển, bọn họ cũng không cần tốn thời gian đặt vào trên cái này.
Rất nhanh, đã đến giờ, bên trong vẫn là từng người từng người bước vào.
Tô An Ninh ở bên ngoài chờ, trong đầu chỉ nghĩ tới miêu tả của nữ 2 trong kịch bản này, nữ 2 là cảnh sát, hơn nữa bản tính chính trực nữ cảnh, nhưng trong tính cách lại mang theo chút mền mại...
Rất nhanh, sau khi đã đến giờ, bên trong mời từng người từng người bước vào.
"Cô là Tô An Ninh đi?"Một giọng nói dễ nghe vang lên bên tai Tô An Ninh, cô nhìn lại, lại thấy được một gương mặt quen thuộc.
Thiệu Thi Nhã! Người mà Cận Sầm muốn cô nhớ kỹ hơn nữa còn phải vượt qua!
Củng cố lại tâm tình, cô vẫn nhẹ nhàng trả lời một câu: "Ừ."
"Tôi là Thiệu Thi Nhã, hôm nay cũng tới thử vai." Thiệu Thi Nhã vươn tay ra với Tô An Ninh,
Nhìn cái tay nhỏ nhắn trước mặt, Tô An Ninh nhàn nhạt nói một câu: "Xin chào." Hoàn toàn không có ý muốn cùng Thiệu Thi Nhã bắt tay.
Thấy hành động của Tô An Ninh, đôi mắt Thiệu Thi Nhã không nhịn được tối sầm lại, sau đó đè thấp giọng nói bên tai Tô An Ninh: "Thực ra, lần này tôi tới thử vai cũng chỉ là đi lướt qua mà thôi, nhân vật này đã được dự định trước rồi!"
Nghe được lời Thiệu Thi Nhã nói, đầu tiên trong đáy mắt Tô An Ninh là ngoài ý muốn, sau đó chỉ nhàn nhạt nói một tiếng: "Là sao?" Cô có thể nói cho cô ta, người được dự định trước nhân vật lần này đang ở trước mặt cô ta được không?
Thấy phản ứng của Tô An Ninh, Thiệu Thi Nhã cũng có chút phản ứng không kịp, Tô An Ninh thế nào mà một chút cũng không thèm để ý đây? Chẳng lẽ cô ta nghĩ rằng mình cũng là người qua đường cho nên không thèm để ý, giống như là vậy, người của Phong Thần đến thật sự đúng chỉ là đi lướt qua mà thôi, khó trách Tô An Ninh có chút thờ ơ.
"Cũng không có gì, dù sao ở giới giải trí, loại chuyển này cũng phải làm quen thôi, không phải lần trước rõ ràng không có chuyện gì, cũng bị người ta bôi đen, nếu không phải sau này xử lý ổn thoả, thì sẽ rất phiền toái." Thiệu Thi Nhã nghĩ ngợi, lại tiếp tục nói.
Nghe Thiệu Thi Nhã nhắc tới chuyện lần trước, đôi mắt Tô An Ninh lóe lóe.
Ngay sau đó. Thiệu Thi Nhã lại tiếp tục nói: "Tuy rằng hai chúng ta ở hai công ty đối đầu, nhưng tôi cảm thấy kỹ thuật diễn của cô rất tốt, có để ý nếu cùng tôi kết bạn không?"
Đối diện với Tô An Ninh trước mặt, người đã từng cướp đi nhân vật của cô ta, lại đem cô ta liên lụy vào rùm beng, Thiệu Thi Nhã cảm thấy rất phức tạp, tuy ràng cô ta có thể cảm thấy Tô An Ninh là một kình địch, lại có chút đụng chạm tới cô ta, nhưng trên thực tế, lợi ích của hai người cũng không xung đột rõ ràng, cô ta là muốn cùng với Tô An Ninh kết hợp.
Ở giới giải trí có một số người hợp thành một nhóm hoặc khuê mật, có được sự chú ý cũng so với đơn độc một người thì hơn rất nhiều.
Nếu không phải cô ta nghĩ rằng Tô An Ninh rất mạnh, muốn vì chính mình tăng thêm một ít trợ lực, cô ta cũng không làm ra lựa chọn như vậy.
Nhưng thái độ lãnh đạm của Tô An Ninh lúc này là như thế nào? Nhất thời, nụ cười trên mặt Thiệu Thi Nhã có chút cứng ngắc.
Lúc này, cửa phòng thử vai mở ra, nhân viên công tác hô tên của Tô An Ninh.
Tô An Ninh nhàn nhạt nhìn Thiệu Thi Nhã nói một câu cô phải đi vào rồi đứng dậy đi về phía cửa phòng.
Nhìn bóng lưng của Tô An Ninh, trong lòng Thiệu Thi Nhã buồn bực, xem như cô đã nhìn ra, Tô An Ninh không muốn!
Cô ta cũng không nghĩ tới, thật vất vả muốn cùng một người mạnh liên thủ, thế mà sao người ta lại không đồng ý?
Có lẽ lúc này Thiệu Thi Nhã còn không biết, cái người mà cô ta luôn tâm tâm niệm niệm "đi cửa sau" đó chính là Tô An Ninh, chờ sau khi có kết quả, cô ta còn có thể muốn cùng người mạnh như Tô An Ninh liên thủ sao?
Trong phòng thử vai.
Tô An Ninh vừa vào cửa, mấy ánh mắt liền xoát một cái dừng trên người Tô An Ninh, trong đó có một ánh mắt đặc biệt nóng lòng.
Tô An Ninh không dấu vết liếc mắt nhìn người kia một cái, sau đó đối với mấy người ban giám khảo trước mắt nói: "Chào các vị giám khảo, tôi là Tô An Ninh."
Nghe được lời Tô An Ninh nói, một người giám khảo ngồi ở giữa dẫn đầu lên tiếng hỏi, "Cô muốn đóng thử màn nào?"
Ngoài người được dự tính trước ra, bọn họ còn có mấy vai diễn nhỏ, coi như để cho những người hôm nay tới thử vai lựa chọn đi!
"Tôi muốn đóng màn bắt trộm kia." Tô An Ninh nói thẳng.
Màn bắt trộm? Lời Tô An Ninh làm mấy vị ban giám khảo ở đây đều nhìn qua, một màn này còn chưa có người nào chọn đóng thử, bởi vì, một màn diễn này không chỉ cần kỹ thuật diễn mà còn cần cả thân thủ, nếu làm không tốt, rất dễ dàng biến thành chẳng ra gì cả, tuy rằng diễn tốt có thể lọt vào mắt đạo diễn, nhưng một khi không tốt thì một chút cơ hội đều không có.
"Bắt đầu đi!" Vẫn là người giám khảo mở miệng đầu tiền nói thẳng.
Tô An Ninh gật đầu, ấp ử một hồi, đem cảm xúc của mình chậm rãi dung nhập vào lối suy nghĩ của nữ cảnh sát trong đầu.
Sau khi chuẩn bị tốt đâu vào đó, thân thể Tô An Ninh bắt đầu động.
"Đừng chạy!" Một tiếng rống, lập tức chạy về phía trước, làm như đang túm lấy quần áo một người.
Một hai ba bốn!
Chỉ bốn động tác đơn giản, người kia đã bị Tô An Ninh ấn xuống đất.
Lúc này, tầm mắt Tô An Ninh chuyển về một bên, trong ánh mắt hiện lên một chút thương hại, theo thời gian trôi qua, lại để lộ một chút giãy dụa, cuối cùng dường như là nghĩ tới cái gì, bắt đầu trở nên kiên định.
Người nhà của người này tuy đáng thương, nhưng phạm sai lầm chính là phạm sai lầm, hắn nên cần phải chịu pháp luật trừng phạt.
Không lại tiếp tục nhìn nữa, Tô An Ninh từ bên hông lấy ra "Còng tay", trực tiếp còng vào tay người nọ, khi đứng dậy cũng đem người từ trên mặt đất túm lên, kiên định nói một câu, "Đi, cùng tôi đến cục cảnh sát."
Làm xong tất cả, Tô An Ninh nhìn về phía ban giám khảo nói: "Tôi diễn xong rồi."
"Ừ, tốt, cô đi ra ngoài trước đi! Ở bên ngoài đợi một lát, chờ tất cả mọi người thử vai xong sẽ tuyên bố kết quả." Vẫn là người giám khảo nói chuyện lúc trước kia lên tiếng nói, trong ánh mắt hơi có chút dao động, mấy động tác vừa rồi kia, quả thật là tuyệt vời!
Tô An Ninh gật đầu sau đó đi ra ngoài.
"Trương đạo, ông cảm thấy Tô An Ninh này thế nào?" Một vị giám khảo hỏi người giám khảo ngồi ở giữa, người giám khảo ngồi ở giữa này đúng là đạo diễn của bộ phịm điện ảnh này, Trương Sơn.
"Tôi cảm thấy không sai, có thể suy xét làm người được chọn lần này." Trương Sơn gật đầu, vừa nãy Tô An Ninh bất kể là động tác, thần sắc, hay ánh mắt... Đều thật sự phù hợp với giả thiết của nhân vật này, càng làm ông kinh ngạc hơn chính là một tay bắt người của Tô An Ninh, nữ tinh bình thường không có thân thủ này, trong bộ phim điện này có không ít động tác, Tô An Ninh làm nữ hai, động tác trong bộ phim cũng rất nhiều.
Có điều, ông cũng biết Tô An Ninh này là nghệ nhân của Phong Thần, nên nhìn về phía một người ban giám khảo khác, "Tiêu tổng, cậu cảm thấy thế nào?"
Nghe nói như thế, Tiêu Bách hôm nay cố ý đến làm ban giám phỏng vấn gật đầu nói, "Trước có thể xếp vào danh sách nghệ nhân được lựa chọn, đến lúc đó lại dựa vào biểu hiện của bọn họ rồi tiến hành lựa chọn đi!"
Trương Sơn nghe nói như thế gật gật đầu, đem hồ sơ của Tô An Ninh để vào trồng hồ sơ sơ bộ trúng cử một bên.
Tiêu Bách thấy Trương Sơn cố ý đem hồ sơ của Tô An Ninh để xuống vị trí cuối cùng, đôi mắt không khỏi lóe lóe, vốn hắn còn muốn cố ý vì Tô An Ninh đặc biệt bố trí nhiều hơn một vòng lựa chọn, nhưng mà không nghĩ tới biểu hiện của Tô An Ninh lại tốt như vậy, vậy mà lại hấp dẫn đạo diễn của bộ điện ảnh này.
Tô An Ninh này, quả nhiên là một hạt giống tốt, lại được phía trên dặn dò nâng một tay, tiền đồ vô lượng, nhưng mà vì sao cô lại không phải là người Kinh Khải chứ? Trái cây mình tỉ mỉ chăm chút lại lớn lên trên cây nhà người khác, lại cảm giác này quả thật là không tốt.
Tiêu Bách ở trong lòng lắc đầu, trong lòng tiếc nuối.
"Xin chào các vị giám khảo, tôi là Thiệu Thi Nhã!"
Thanh âm vang lên bên tai Tiêu Bách, Tiêu Bách ngẩng đầu, thấy được Thiệu Thi Nhã người mới vừa xuất đạo không lâu của công ty nhà mình, lực chú ý chậm rãi bị kéo trở về, sắc mặt hơi dãn ra, đây là trái cây nhà mình!
"Cô muốn chọn màn nào?" Cũng vẫn là Trương Sơn bắt đầu hỏi Thiệu Thi Nhã.
Thiệu Thi Nhã đối với Trương Sơn tươi cười nói, "Trương đạo, tôi chọn màn bắt trộm."
Bắt trộm?
Vẻ mặt ban giám khảo ở đây hơi động, mới rồi là Tô An Ninh, bây giờ lại là Thiệu Thi Nhã đều chọn một màn này, có Tô An Ninh châu ngọc ở phía trước, vậy lần này Thiệu Thi Nhã sẽ càng sâu hơn một bậc hãy sẽ kém hơn một bậc đây?
"Cô bắt đầu đi!" Trương Sơn gật đầu nói.
Thiệu Thi Nhã gật đầu, tạm dừng một lát bắt đầu biểu diễn.
"Đừng chạy!" Thiệu Thi Nhã nhìn đằng trước, nhanh chóng chạy đuổi theo.
Không lâu, vài động tác, giống như đã đem người bắt được rồi.
Lúc này, làm như nghe được cái gì, nhìn mắt nhìn sang chỗ khác, ánh mắt mặc dù có đồng tình, những vẫn kiên định nói: "Đi, cùng tôi đi cục cảnh sát!"
Biểu diễn đến chỗ này, Thiệu Thi Nhã đứng thẳng người, đối với mấy vị giám khảo nói: "Tôi đã diễn xong rồi!"
Trương Sơn nhìn biểu hiện của Thiệu Thi Nhã, trên mặt rất là bình tĩnh, cảm xúc của mấy vị giám khảo bên cạnh cũng không có thay đổi lớn.
Nhìn thấy vậy, Thiệu Thi Nhã không khỏi rũ mí mắt, cô ta biểu diễn một màn này không tốt sao? Cô ta vì một màn này mà chuyên môn đi học một ít võ thuật, muốn ở trong mắt Trương Sơn lưu lại ấn tượng khắc sâu, cho dù lúc này đây không thể biểu diễn nữ 2, nhưng chỉ cần có thể ở trong lòng Trương Sơn để lại ấn tượng khắc sâu, sau này Trương Sơn có kịch bản mới cũng sẽ suy xét tới cô ta.
"Tốt lắm, cô đi ra ngoài trước đi! Đợi sau khi tử vai kết thúc sẽ trực tiếp tuyên bố kết quả." Cùng một đáp án từ trong miệng Trương Sơn mà ra.
Thiệu Thi Nhã nói một tiếng cảm ơn sau đó rời khỏi phòng.
Sau khi Thiệu Thi Nhã ra ngoài, Tiêu Bách nhìn về phía Trương Sơn: "Thế nào?" Hắn cảm thấy kỹ thuật diễn của Thiệu Thi Nhã cũng sai, nhưng cảm giác chỉnh thể mà nói, so với Tô An Ninh mà nói vẫn kém một chút, đặc biệt nhất chính là mặt động tác, còn về mặt tình cảm thì không phân cao thấp.
Nhưng theo góc độ công chính mà nói, nhân vật này là của Tô An Ninh.
Trương Sơn nghe được lời chủ động hỏi của Tiêu Bách, cũng trực tiếp mở miệng nói, "Tô An Ninh tốt hơn một chút."
Trương Sơn nói như vậy, hoàn toàn là vì ông quá vừa lòng với Tô An Ninh.
Thân là một người đạo diễn, ông đương nhiên hi vọng nhân vật của mình có thể tốt nhất, có Tô An Ninh tồn tại, tuy rằng cảm thấy Thiệu Thi Nha cũng rất không sai, nhưng ông vẫn là muốn chọn Tô An Ninh.
Tiêu Bách vừa nghe, tuy rằng chính là hợp ý hắn, nhưng thấy Trương Sơn lựa chọn Tô An Ninh thì trong lòng vẫn có một loại không thoải mái a! Này có khác gì đang nói người mới của Kinh Khải bọn họ so với người mới của Phong Thần a?
"Trương đạo, tôi cảm thấy Thiệu Thi Nhã này cũng không sai, nước phù sa không chảy ruộng ngoài, lựa chọn người trong nhà cũng rất tốt, dù sao Kinh Khải chúng ta với Phong Thần cũng có ân oán." Lúc này, một vị giám khảo thần sắc khó lường nhìn Tiêu Bách, tự cho rằng Tiêu Bách là muốn tuyển chọn Thiệu Thi Nhã, nhưng không muốn quét mặt mũi của Trương Sơn cho nên không muốn mở miệng, vì thế liền có ý tốt mở miệng nói.
"Chỉ là nhân vật nữ 2." Trương Sơn nghĩ ngợi, nhưng vẫn không muốn lui nhường.
Lúc này, Tiêu Bách đã hoàn hồn, nghe được lời Trương Sơn nói, lập tức nói: "Phim là do Trương đạo ông quay chụp, tôi tôn trọng ý kiến của ông, vậy tuyển chọn Tô An Ninh đi!"
Lời Tiêu Bách vừa nói làm Trương Sơn thở dài nhẹ nhõm một hơi, còn hai người giám khảo khác thì lại kinh ngạc nhìn chằm chằm Tiêu Bách một hồi, bình thường người cùng Phong Thần đấu tranh lợi hại nhất không phải là Tiêu Bách sao? Thế mà hắn lại đồng ý để cho Tô An Ninh chiếm lấy nhân vật này sao?
Chẳng lẽ là kỹ thuật diễn của Tô An Ninh thật sự quá tốt, cũng đả động vị Tiêu tổng này sao?
Tạm thời cũng chỉ có thể nghĩ như vậy thôi.
Lúc này, bên ngoài phòng thử vai.
Sau khi Thiệu Thi Nhã ra khỏi phòng, trong lòng có cảm giác cực kỳ kỳ quái.
Chuyện này từ khi bắt đầu đã vượt quá dự đoán của cô ta, một màn liên quan tới bắt trộm kia, hẳn là không có mấy người thử vai sẽ chọn thử, cho dù là người kia có núi dựa, nếu cũng phải đến thử vai, kỹ thuật diễn nhất định sẽ không tốt như cô ta, nhưng vì sao Trương Sơn đối với kỹ thuật diễn của cô ta một chút cũng không dao động chứ?
Thiệu Thi Nhã nhẹ nhàng thở ra một hơi rồi lại ngồi lại vào vị trí ban đầu.
Liếc mắt nhìn về phía Tô An Ninh bên cạnh mình, Thiệu Thi Nhã lơ đãng thử hỏi: "An Ninh, cô đóng thử màn nào?"
Tô An Ninh nhìn thoáng qua Thiệu Thi Nhã, thản nhiên nói: "Bắt trộm!"
"Cô... làm sao cô lại có thể chọn một màn này?" Trong lòng Thiệu Thi Nhã không nhịn được nhảy dựng, Tô An Ninh là người vào trước rồi đóng trước cô ta, nếu Tô An Ninh đóng so với cô ta còn tốt hơn, vậy thì phản ứng của nhóm người Trương Sơn thì có thể hiểu rồi!
"Thân thủ của tôi không tồi, một màn này đối với tôi rất ưu thế, cô cũng chọn màn này sao?" Tô An Ninh nhìn thoáng qua Thiệu Thi Nhã, một màn này thực sự là có thể biểu hiện tốt chính mình, lúc trước Thiệu Thi Nhã nói mình cũng chỉ đi ngang qua sân khấu, sao lại còn chọn một màn này chứ?
Sâu trong đôi mắt hiện lên một tia suy nghĩ, tâm tư Thiệu Thi Nhã này rất nặng, cũng khó trách Cận Sầm lại đem cô ta trở thành đối thủ của cô ở giới giải trí.
Có điều, tâm tư như vậy ở trước mắt cô, cũng không đáng giá nhắc tới.
"Đúng, tôi cũng chọn một màn này." Thiệu Thi Nhã gật đầu, nhếch môi hỏi lại Tô An Ninh, "Chỉ là một màn này thì lại có ích gì, dù sao nhân vật này đã định rồi, tôi chỉ là muốn biểu hiện tốt một chút, để cho Trương đạo đối với tôi để lại ấn thượng sâu mà thôi, lúc cô chọn đóng màn này, không phải cũng giống vậy sao?"
"Tôi đúng thật là cũng muốn biểu hiện chính mình." Tô An Ninh gật đầu thừa nhận, cho dù đi cửa sau được nhân vật này, cô cũng muốn để người ta thấy cô có đủ thực lực để lấy được nhân vật này.
"Chúng ta là đồng bệnh tương liên." Thiệu Thi Nhã bất đắc dĩ giận dữ nói.
Nghe vậy, Tô An Ninh nhẹ nhàng cười, là cùng bệnh, nhưng thương không phải cô!
Thiệu Thi Nhã nhìn Tô An Ninh, có chút không hiểu tại sao Tô An Ninh lại có phản ứng này.
Đúng lúc này, mấy vị ban giám khảo từ bên trong đi ra.
Tầm mắt của các diễn viên đến thử phim đều xoát một cái nhìn về phía bọn họ, trong ánh mắt của mỗi người đều mang theo một chút thấp thỏm và bất an, người được chọn sẽ là ai chứ?
Ánh mắt của Trương Sơn dừng trên người Tô An Ninh, nói thẳng, "Người được chọn là nữ 2 của《Cảnh Giới 》là Tô An Ninh của Phong Thần."
Nói xong, Trương Sơn đi đến trước mặt Tô An Ninh nói, "Kỹ thuật diễn rất tốt, tiếp tục nỗ lực."
Nói rồi, Trương Sơn và mấy người giám khảo mới cùng nhau rời khỏi.
Chờ bóng lưng mấy người Trương Sơn biến mất, giữa sân có không ít tầm mắt dừng trên người Tô An Ninh, bắt đầu nghị luận.
Dù sao,Tô An Ninh lấy thân phận là nghệ nhân của giải trí Phong Thần mà lại cầm đi nhân vật quan trọng của Kinh Khải, thật sự đủ làm người ta ghé mắt.
Thiệu Thi Nhã bên cạnh nhìn Tô An Ninh, trong mắt tràn đầy vẻ không thể tin, làm sao có thể là Tô An Ninh?
Có phải cô ta sớm đã biết rồi không?
Nhớ tới mình vừa mới ở trước mặt Tô An Ninh biểu hiện một màn gấp gáp muốn kết giao, Thiệu Thi Nhã nhất thời cảm thấy vô cùng mất mặt, ánh mắt trở nên vô cùng tức giận, nhìn dáng vẻ lạnh nhạt lúc này của Tô An Ninh, cô ta cảm thấy giờ mình ở trong mắt Tô An Ninh rất là buồn cười đi?
Tô An Ninh đương nhiên cũng cảm giác được ánh mắt bất mãn của Thiệu Thi Nhã. Cô đè thấp giọng, chậm rãi nói, "Bây giờ, cô còn muốn cùng tôi kết bạn sao?"
Những lời này của Tô An Ninh, Thiệu Thi Nhã nghe vào trong tai giống như là khiêu khích, ánh mắt khẽ biến, "Cô có ý gì?"
"Không có ý gì, tôi chỉ cảm thấy, tôi cướp đi nhân vật của cô, lấy lòng dạ của cô chỉ sợ khó mà tiếp nhận tôi, cho nên, về sau những lời kết bạn kiểu này, vẫn không cần dễ dàng nói ra nữa!" Nói xong, Tô An Ninh liền xoay người đi, để lại cho Thiệu Thi Nhã một bóng lưng tiêu sái.
Tô... An... Ninh!
Tô An Ninh cái tên này, lần đầu tiên Thiệu Thi Nhã chỉ cảm thấy chán ghét một người như vậy.
Từ công ty Kinh Khải đi ra, Tô An Ninh liền gọi điện thoại cho Tả Lập.
Rất nhanh, điện thoại đã chuyển được.
"An Ninh, thử vai thế nào?" Tả Lập lập tức mở miệng hỏi, khi cùng Tô An Tân thí nghiệm, trong lòng hắn luôn nghĩ tới phỏng vấn của Tô An Ninh đấy!
"Xác định là em rồi!" Tô An Ninh trả lời.
"Thế thì anh yên tâm rồi." Tả Lập kích động nói, nữ 2 nhân vật quan trọng của Kinh Khải a! Thế mà thật sự bị Tô An Ninh chiếm được!
Hoàn hồn, không nghe được động tĩnh trong điện thoại, Tả Lập nghi ngờ mở miệng, "An Ninh, sao em không hỏi đến kết quả thí nghiệm của An Tân chứ?"
"Em giúp nó tính qua rồi, nó sẽ qua." Tô An Ninh lạnh nhạt tự nhiên nói, buổi sáng cô còn sử dụng năng lực ngôn linh đấy.
"Thảo nào." Tả Lập khẽ gật đầu, sao đó lại vui vẻ tiếp tục nói, "Tuy rằng em biết kết quả rồi, nhừn anh vẫn muốn nói cho em một tiếng, quá trình thí nghiệm lần này thật sự rất mạo hiểm, những môn khác của An Tân còn tốt, những tiếng Anh có chút kém, lúc bọn anh nghĩ rằng sẽ bị loại bỏ, nhưng lại có một người nước ngoài hỏi An Tân có sở trường đặc biệt gì hay không, An Tân lập tức biểu diễn một đoạn võ thuật, người nước ngoài liền trực tiếp gật đầu đồng ý, đối phương chính là Phó hiện trưởng, An Tân cũng giống em, vận khí tốt a..."
Nghe lời Tả Lập nói xong, Tô An Ninh nhịn không được nhíu mày, tuy rằng cô sử năng lực Ngôn linh giúp Tô An Tân thông qua thí nghiệm, nhưng mà còn không hoàn toàn biết được Ngôn linh sẽ giúp Tô An Tân thông qua thế nào.
Ngẫm lại cuối cùng năng lực Ngôn linh biến mục nát thành thần kì, Tô An Ninh Ngôn linh sư này mỗi lần cũng không rõ ràng.
Có điều, từ trước đến nay cô không chú trọng quá trình, cô chỉ coi trọng kết quả.
Sau khi nói xong một tràng, có thế này Tả Lập mới chuyển sang chuyện khác, "An Ninh em ở đâu? Bây giờ anh tới đón em!"
"Không cần, anh cứ đưa An Tân về trước đi, đợi lát nữa em sẽ tự mình trở về." Tô An Ninh từ chối lời đề nghị của Tả Lập, trường học cách bọn họ gần, chỉ cách hai con đường, nhưng nếu đến Kinh Khải bên này phải vòng nhiều hơn mấy vòng, còn không bằng tự mình trở về.
"Vậy cũng được, dù sao cũng không phải quá xa." Tả Lập cũng cảm thấy không có gì, cũng gật đầu đồng ý.
Sau khi cúp điện thoại, Tô An Ninh cất điện thoại, liền chuẩn bị trước đi sang đường rồi đón taxi về nhà.
Đứng ở ngã tư, chờ đèn chuyển thành xanh, Tô An Ninh cất bước đi về phía trước, bởi vì vào buổi trưa, nên có ít người đi lại trên đường.
Ngay khi đoàn người đi được nửa đường thì bất ngờ có một tiếng "nguy hiểm" truyền đến, Tô An Ninh nhìn thấy một chiếc ô tô đâm về phía họ.
Những người đi bộ đột nhiên tản ra, sợ rằng mình sẽ trở thành vong hồn dưới chiếc xe.
Tô An Ninh cũng nhanh chóng tránh ra mấy bước.
"Mau tránh ra, mau tránh ra..." Nghe thấy âm thanh, Tô An Ninh quay đầu, chỉ thấy nửa đường còn có một đứa bé choai choai ngơ ngác ngồi trên mặt đất không thể nhúc nhích.
Chiếc xe cách đứa bé càng ngày càng gần.
Tô An Ninh nhìn, ngay sau đó, thân thể nhanh chóng động, chạy tới trước mặt đứa nhỏ này, túm lấy cổ áo đứa bé.
Lúc này, chiếc xe vừa vặn chạy tới trước mặt bọn họ, cơ thể Tô An Ninh lập tức lấy đà nhảy lên, sau đó bế đứa bé ở trên mui ô tô lộn hai vòng, rồi bình yên dừng trên mặt đất.
Chiếc xe đâm về phía trước và đâm vào vành đai xanh.
Nhìn chiếc xe ngừng lại, Tô An Ninh và đứa bé lại bình an vô sự, người chung quanh đều hít một hơi, sau đó nhiệt liệt vỗ tay, thân thủ của cô gái này cũng quá tốt rồi!
"Em không sao chứ!" Tô An Ninh hỏi đứa bé trai đang ngơ ngác trong ngực mình hỏi.
"Không có việc gì ạ, cảm ơn chị ạ." Đứa bé trai hoàn hồn, nhanh chóng cúi đầu cảm ơn Tô An Ninh.
"Ừ." Nhẹ nhàng ừ một tiếng.
"Cô ấy nhìn rất quen mắt a!" Trong đám người, đột nhiên có người nhìn chằm chằm Tô An Ninh nói.
"Tôi cũng cảm thấy nhìn quen mắt, là ai đây?"
"Hình như là Tô An Ninh a..."
"Phải không? Là Tô An Ninh Tô đại sư??"
"Là thật!"
"..."
Lần này, thật là có không ít người đi đến nhìn xem kết quả.
Mà Tô An Ninh thính lực tốt nghe thấy có người nhận ra mình, cũng không hề nói thêm cái gì, ngay sau đó, cô trực tiếp chạy về một hướng khác, một thoáng đã không thấy tăm hơi.
...
Lúc này, trong nhà Tô An Ninh.
Để Tô An Tân tự mình xem TV, Tả Lập lấy điện thoại ra bắt đầu tìm kiếm tin tức thử vai lần này.
Quả nhiên, vừa vào Weibo chính thức của Kinh Khải, bên trên đã công bố danh sách diễn viên tham diễn 《Cảnh Giới 》, tên của Tô An Ninh thình lình xuất hiện trên đó.
Đặc biêt là tên cô xuất hiện sau nghệ nhân của Phong Thần, nhìn khiến cho lòng người vui mừng a!
Lại nhìn bình luận bên dưới, tần suất ba chữ Tô An Ninh được nhắc tới cũng không ít hơn so với diễn viên chính Phong Hạo và Chu Vũ.
Dù sao ở trong nhiều nghệ nhâ của Kinh Khải như vậy lại xuất hiện một nghệ nhân của Phong Thần, cũng đủ bắt mắt!
"Tô An Ninh này là nghệ nhân của Phong Thần thế mà lại tham diễn điện ảnh đại chế tác của Kinh Khải có nguyên nhân gì sao?"
"Tô đại sư uy vũ."
"..."
"Nghe nói Trương Sơn đạo diễn còn ở hiện trường cố ý khen kỹ thuật diễn của Tô An Ninh rất tốt, xem ra Tô An Ninh dùng kỹ thuật diễn chinh phục Trương Sơn đạo diễn."
"..."
Nhìn vậy, Tả Lập cảm giác có chút không thích hợp.
Thế nào mà những người này giống như đều đang khen Tô An Ninh chứ? Còn có, nếu lúc đó Trương đạo thật sự ken Tô An Ninh, cũng chỉ có những nghệ sĩ đó và người của Kinh Khải biết, những nghệ sĩ đó sẽ nói cho người khác biết Trương Sơn khen Tô An Ninh sao? Đương nhiên sẽ không, vậy chính là do Kinh Khải tự mình làm.
Ngoài ra còn có một dấu hiệu đặc biệt cho thấy Tô An Ninh là nghệ nhân Phong Thần để làm nổi bật Tô An Ninh.
Nhìn qua thế nào cũng như đang tạo thế cho Tô An Ninh chứ?
Là ảo giác của hắn sao?
Trong lòng mang theo điểm nghi hoặc này, Tả Lập vẫn thoát khỏi Weibo chính thức của Kinh Khải.
Đúng lúc này, tin tức từ một Weiboo đột nhiên nhảy ra.
Nhìn vào chủ đề, hai mắt của Tả Lập trừng lớn.
# Nghệ sĩ Tô An Ninh của Phong Thân đầu đường anh dũng cứu người, thân thủ phi phàm 【 kèm video 】#
Danh sách chương