Hoa Phong Tuyết ??? Chân bản địa bảo của Trần Vân đế.

Không thể tin ta lại có thể gặp được nó ở đây .

- Đợi đã , thanh kiếm đó từ bên trong túi của Vũ Thiên công tử bay tới là của ngươi sao ? - Nó vốn là khí binh vô chủ ở nơi tối tăm rất lâu ta tìm được nó nhưng nó có lí trí rất mạnh ta thì thuận tay dụng được đa số vũ khí nhưng sức mạnh của ta lại không hợp với nó nên không dùng chứng kiến bản lĩnh của a huynh nó chọn huynh làm chủ nhân hãy dùng máu của mình nhận nó đi .

- Thứ này quá quý giá ta không thể nhận được .

- Ầy , dù huynh đưa lại cho ta cũng vô ích chi bằng huynh sử dụng nó đi biết đâu lại có được địa vị rất lớn sau này thì sao ?

- Vậy ta đành nhận vậy .

Lãng Gia Quân cắn ngón tay nhỏ một giọt máu lên trên lưỡi kiếm lưỡi kiếm liền rung chuyển theo bản năng một hồi rồi ngừng lại .

- Từ nay về sau ngươi chính ta ta cũng chính là ngươi người kiếm một thể cùng ta tung hoành khắp tiểu thế giới .

- Ghen tị quá không ngờ Quân huynh lại có được bảo vật tuyệt thế đó ta cũng muốn có .

- Hai người bớt mơ mộng đi.

Khí binh vô chủ là vũ khí chỉ chọn chủ nhân không có cái chuyện mình được chọn đâu với lại ta cũng chỉ có đem theo vài thứ thôi muốn sở hữu một thứ bắt buộc phải đạt được ý muốn của nó nó mới chap nhận bay tới chỗ một trong hai người chọn làm chủ nhân.

Như thanh kiếm của muội muội ta Tiêu Du chi kiếm lấy sự tự do làm gốc sự tự do mong muốn mãnh liệt đó đã vô tình khiến cho Tiêu Du chi kiếm đã chọn làm chủ nhân mặc dù thân phận trước đây của muội ấy là nha hoàn .

- Vậy thanh kiếm đó là của sự điềm tĩnh quyết đoán sao ?

- Đúng vậy.

Mà hai huynh đệ hai người tính khí bất thường quá có lẽ mấy thứ đó không ưa nổi .

- Hự !

- Có nhất thiết đả thương ta bằng câu nói đó không ?

- Tùy thôi .

- Nhìn chung quy lại Lãng Gia Quân là bậc nam tử rất được lòng nhiều người và cũng rất nhiều người mến mộ quả thực không ít người cũng sinh lòng đố kỵ .

- Cái này này là ước không được muốn đạp đổ đây mà không cần phải lo đâu con trai của ngài sớm sẽ có không ít mĩ nữ tuyệt thế tìm tới tận cửa cho xem .

- Hả ???

Lãnh lão ngơ ngác một lúc rồi cười mỉm đầy vui sướng rồi ra lệnh cho tất cả mọi người lui về hết ở phía sau rồi để bản thân mình dùng tuyệt học của mình tiễn Thụ đế một đoạn .

- Hahahahahaha !!! Tất cả các ngươi lui hết ra cho ta.

Bản thân Thụ đế sinh mệnh cực kì mạnh mẽ lão phu phải luyện hóa nó bằng chính sức mạnh này của ta đây cũng là cái giá phải trả khi dám tấn công Lãnh gia ta .

- Lãnh lão , người muốn luyện hóa nó ??? Thật sự có ổn không ?

- Lão phu già nhưng còn gân lắm không có yếu đuối đến mức dựa hơi đám tiểu bối các ngươi đâu nhanh mở nó ra đích thân lão phu ra tay.


À mà các ngươi cũng tránh ra hết đi tuyệt học này của ta có phạm vi ảnh hưởng cực lớn phòng ngừa bất chắc mở kết giới bảo vệ bản thân đi .

- Được .

- Hấp !

- Bịch !

- Bộp !

- Lãng huynh , huynh nhanh qua đây đi .

- Ta biết rồi .

- Soạt !

- Bộp !

- Vù..........!

- Thu .

- Ầm Ầm Ầm Ầm Ầm !

- Uỳnh !

- Bụp !

- Rắc rắc rắc rắc !!!

- Để ta xem xem ngươi có thể chất chịu được hỏa công vậy Băng Cực chịu nổi không ?

- !!!!????

- Vù...........!

- Lùi hết lại tiếp đi lên phía trên cao nơi này không thể đứng quá gần .

- Hấp Hấp Hấp Hấp Hấp !!!

- CHOANG !

- Luyện hóa cho lão phu .

- Vù...........!

Vì phải hứng chịu cực băng quá lạnh Thụ đế không thể phản kháng lại được cùng lúc 2 sức mạnh đối lập nhau nên chấp nhận để Lãnh lão luyện hóa thành Đan .

- Bộp !

- Thiên tiểu tử , Thụ đế Đan này cho ngươi .

- Viu !

- Bộp !

- Mạng con trai ta đáng giá hơn nhiều coi như thứ đó là thù lao cho ngươi còn mấy đứa còn lại ta sẽ đưa cho thứ khác.

- Thụ đế Đan có thể củng cố căn cơ cực kì tốt món quà này Thiên huynh đừng từ chối .

- Vậy thì đa tạ Lãnh lão rồi thời gian tới có dịp nhất định sẽ đến chơi 1 chuyến .

- Được.


Lão phu đợi ngươi.

Ta kì vọng biểu hiện của ngươi vào tháng sau rất nhiều đấy .

- Đa tạ !

Trở về thành Tiểu Trấn ,

- Xem như xong việc ở đây rồi mọi người , hẹn gặp lại .

- Ừm.

( đồng thanh )

- Ca ca , huynh đi lâu như vậy có chuyện lớn gì sao ?

- Nói cho bọn ta biết nữa với ! ( đồng thanh )

- Rảnh rỗi quá à mà chạy hết tới đây vậy ?

Thiên Vũ nhíu mày nói .

- Đâu có đánh với mấy tên ngu ngốc hết chuyện làm kia kìa bọn chúng có nói muốn cá cược đánh một trận với huynh đấy .

- Đánh không lại hẹn tái đấu hả ?

- Đúng vậy .

- Vậy cứ đánh đi còn nói ta chuyện này làm gì .

- Nhưng liên quan đến muội muội của huynh đấy bọn chúng.............

- Làm sao ??? Muội muội ta đánh chúng còn đi lại được ta đánh thành phế nhân cả đám thì không hay đâu phiền phức lắm.

Vậy các ngươi muốn ta đánh cho thành phế nhân à ?

- À...........!không..........!không cần thiết lắm !

- Vậy thì tốt ngươi lĩnh ngộ thêm đêm nay nữa thì ngày mai ngươi thừa sức đánh đám đó không chạy nhảy nổi nữa đâu .

- Thật sao ????

- Tin hay không tùy ngươi nhanh chóng trở về tu luyện đi ta cũng đi ăn chút gì cái đã mải giải quyết chuyện đó đói quá .

- Ta mời huynh một bữa thế nào ???

- Bộp !

- Lo cái thân ngươi trước đi ngày mai còn nhiều việc ta cần giải quyết nữa không rảnh rỗi đâu .

- Nhiều việc ?????

- Ta cũng không biết đừng có nhìn ta kiểu đó .

- Vậy ngươi biết không ?

- Lắc đầu .

- Huynh ấy chắc ngày mai cùng Lãng huynh có hẹn với nhau cũng không chừng .

- Ầy , cũng may ta quen biết Thiên huynh sớm chưa được bao lâu huynh ấy lại có tiếng nói với các niên hoàng thiên tài ở tiểu thế giới rồi .

Thư phòng Thiên Vũ ,

- Lý Cuồng Si , ra đây đi.

- Vụt !

- Chủ nhân cho gọi ta ?

- Bụp !

- Đừng nói gì hết bắt đầu tu luyện đi.

- Vâng !

- Vù........!

- Thụ đế Đan , đi đi.

Thiên Vũ bóp nát Thụ đế Đan rồi hóa linh khí viên Đan đó tiến vào bên trong cơ thể Lý Cuồng Si trong phút chốc độc thể trong người dần dần biến mất hoàn toàn.

- Quả nhiên có khả năng tái sinh cực kì mạnh mẽ căn cơ bị tổn thương nhiều năm hoàn toàn khôi phục hoàn toàn xem như xong nửa bước đầu tiên có người trong niên hoàng thiên tài về dưới chướng vẫn còn thời gian tìm mục tiêu tiếp theo thôi để xem xem ai là người tiếp theo đây ?

- Ầm !

- Ta..........!đột phá rồi ! Độc thể cũng không còn nửa cuối cùng cũng không bị nó dày vò nữa.

- Soạt !

- Đa tạ chủ nhân ban cho thuộc hạ chuyện này.

- Lời Vũ Thiên ta nói ra tuyệt không nuốt lời bây giờ ngươi có thể tung hoành được rồi đấy sáng sớm ngày mai vận động gân cốt với đám đó đi.

- Vâng !

- Vụt !

- Hi vọng đám ngu xuẩn các ngươi chịu được 3 quyền của hắn.

Thực lực giờ khôi phục hoàn toàn có lẽ cũng nên tạo chút không khí náo nhiệt dần lên được rồi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện