- Không sai, ngươi quả thật rất bình tĩnh, số người có thể giữ nguyên sự bình tĩnh trước ánh mắt của ta không nhiều. - Trong giọng nói Âu Hạc mang theo ý tán dương, nhưng sát khí trong mắt lại để lộ ra mà không hề giấu giếm.
- Có chuyện gì? - Hàn Phong Tuyết nhíu mày, hắn rất ghét ngữ khí kiểu bề trên như này.
- Chuyện gì ư? Ba năm trước ngươi giết con trai ta, cách đây một tháng lại giết cháu ta, ngươi còn hỏi ta chuyện gì? Ngươi cũng thật biết nói chuyện đấy. - Kẻ lên tiếng là một trung niên toàn thân mặc 1 bộ y phục màu vàng đứng bên cạnh Âu Hạc, Âu Lương - trưởng tử của Âu Hạc, lúc này trong mắt hắn nổi lên những tia máu nhỏ như chứng thực cho cơn giận đang nổi lên trong lòng của hắn, hắn hận nỗi không thể ngay lập tức nuốt sống Hàn Phong Tuyết.
Hàn Phong Tuyết hơi giật mình, không ngờ chuyện 3 năm trước làm kín đáo như vậy mà vẫn bị phát hiện.
- Đó là bởi vì hai người bọn chúng nói lời không nên nói, đều đáng chết như nhau. Ai làm người đó chịu, người các người tìm chính là ta, không liên quan tới người khác. - Nếu đã bị phát hiện, Hàn Phong Tuyết dứt khoát thừa nhận, hiện giờ cậu chỉ lo cho an nguy của Viên Mộng Dao.
- Hừ, lúc này mà ngươi còn muốn lo lắng cho tiểu nương tử bên cạnh ngươi, hôm nay toàn bộ các người đều phải chết - Âu Lương không phải loại người lương thiện, dám giết con hắn thì phải trả lại gấp trăm, gấp vạn lần.
Nghe dứt lời Âu Lương, sắc mặt của Hàn Phong Tuyết trở nên lạnh lẽo, Phong Tuyết tuy chẳng phải người lương thiện gì, nhưng cậu là người làm việc có nguyên tắc. Vì thế lần trước hắn chỉ giết Khang Hoằng, mà bỏ qua Khang Nam tước.
- Nếu đã như vậy thì cũng đừng trách ta - Nghĩ tới đây Phong Tuyết liền sử dụng kỹ năng THIỂM THƯỚC. Với tu vi Ký tông của Hàn Phong Tuyết hiện giờ thì có thể sử dụng Thiểm thước 3 lần trong ngày, khoảng cách tăng thêm 5m.
Chỉ thấy ánh sáng chớp lóe lên, Hàn Phong Tuyết đã tới trước mặt Âu Lương, hỏa quyền không chút đình trệ, trực tiếp đánh về phía Âu Lương.
Âu Lương hoảng sợ, muốn né tránh nhưng lại phát hiện bản thân không thể cử động, mồ hôi lạnh bất giác tuôn ra như tắm, hắn chưa từng cận kề với cái chết đến như vậy. Việc hắn duy nhất muốn làm lúc này đó là giết sạch toàn bộ những kẻ tình báo về thông tin của Hàn Phong Tuyết. Căn cứ theo tin tức bọn chúng cung cấp thì Hàn Phong Tuyết có kỹ năng Thiểm thước, nhưng khoảng cách không quá 4m, lần này bọn chúng đã rất cẩn thận, đứng cách Hàn Phong Tuyết tận 6m mà vẫn dính đòn, hỏa nguyên tố cuồn cuộn ép tới khiến hắn thở không nổi.
Khi nhiều người đều nghĩ rằng Âu Lương xong rồi thì một màn kỳ dị xảy ra, chỉ thấy thân thể Âu Lương nhanh chóng rút về sau, còn Hàn Phong Tuyết lại phát hiện bản thân mình bị một bàn tay vô hình tóm lại, toàn bộ không khí xung quanh đều toàn lực ép chặt, ngăn không cho cậu xông tới, Âu Lương tin rằng nếu chỉ đơn thuần là một Kỹ sư, không có tu vi Võ sỹ mà nói thì muốn tiến thêm một chút cũng là khó khăn vô cùng. Mắt thấy Âu Lương cách mình ngày càng xa, Hàn Phong Tuyết cũng bỏ ý muốn truy đuổi.
Mắt nhìn 4 phía xung quanh, Phong Tuyết phát hiện đứng bên cạnh Âu Hạc là một trung niên vận bố y, lúc này toàn thân hắn phát ra một tầng quang mang trắng đục, đến đôi mắt hắn cũng có màu trắng.
- Kỹ vương Kim hệ - Hàn Phong Tuyết ngạc nhiên thốt lên, nếu đổi lại là lúc bình thường, trong số tất cả những người xung quanh, trung niên này tuyệt đối là kẻ tầm thường nhất, còn lúc này sau khi phóng thích kim nguyên tố thì hắn lập tức trở thành tiêu điểm của mọi người.
Hàn Phong Tuyết thầm than, Kỹ vương cường giả quả nhiên không phải là người mà Kỹ tông có thể đối địch, tuy cậu đã là 9 sao Kỹ tông, nhưng trước mặt Kỹ vương cường giả lại chẳng khác nào một tiểu hài tử, hoàn toàn không có lực hoàn thủ. Kỹ tông cường giả chỉ có thể khống chế đơn giản ngũ hành nguyên tố trong không khí, còn Kỹ vương cường giả lại có thể vận dụng lượng lớn nguyên tố bản thuộc tính trong không khí, thậm chí sử dụng chúng để phát ra kỹ năng có uy lực cực đại.
- Xem ra hôm nay lại phải chiến một trận tưng bừng rồi, chỉ có điều lại liên lụy tới Mộng Dao” - Cậu không ngờ rằng đích thân Âu Bá tước lại tới, lại càng không nghĩ rằng Âu Hạc vì một thanh niên 17 tuổi mà điều động toàn bộ lực lượng của phủ Công tước, thậm chí đến Kỹ vương cường giả cũng xuất động, hóa ra bọn người này rất coi trọng năng lực của cậu. Nếu chỉ vì cái chết của Khang Hoằng thì đương nhiên sẽ không xuất hiện cục diện như vậy, chỉ tiếc là sự việc 3 năm trước bị phơi bày, tôn tử bị giết, Âu Hạc sao có thể không giận dữ. Nếu không bóp chết Hàn Phong Tuyết thì trong giới quyền quý của Đế đô, một đại Công tước như hắn sao còn ngóc đầu lên nổi.
Hàn Phong Tuyết lùi về cạnh Viên Mộng Dao, nở nụ cười hối lỗi với nàng:
- Xin lỗi
Lúc này sắc mặt Viên Mộng Dao trắng bệch, nói không ra lời.
Hàn Phong Tuyết từ trong Huyền Nguyệt Giới triệu huán ra Tiểu Điêu, truyền âm nói:
- Tiểu Điêu, bảo vệ tốt Mộng Dao, đợi chút nữa khi ta phát động công kích, người lập tức rời đi tìm Lão Sư. - Tiểu Điêu nay đã tiến hóa tới Ma thú cấp 4, thân thể to hơn trước rất nhiều
Tiểu Điêu thông qua liên hệ linh hồn với Hàn Phong Tuyết đã hiểu rõ tình huống trước mặt, nó cũng biết, với khoảng cách gần như vậy, muốn mang theo Hàn Phong Tuyết bỏ trốn từ tay của Kỹ vương cường giả chẳng khác nào người si nói mộng, chỉ có thể miễn cưỡng đồng ý.
Hàn Phong tuyết quay người nói với Viên Mộng Dao: “Mộng Dao, nàng leo lên Tiểu Điêu đi, nó sẽ mang nàng rời khỏi đây”. Nói xong liền đặt Mộng Dao lên lưng tiểu điêu.
- Âu đại Công tước, không ngờ ta đây lại có phước tới vậy, lại phiền đến Công tước đại nhân xuất động đội hình mạnh nhường này. - Hàn Phong Tuyết nhìn Âu Hạc cười lạnh.
- Nếu không muốn phải chết quá thảm, vậy hãy bó tay chịu trói đi, ngươi không có bất cứ cơ hội nào đâu.
- Bó tay chịu trói? Để ngươi từ từ giày vò sao, thì ra chỉ số thông minh của Âu đại công tước cũng chả ra gì cả? - Hắc hắc, nếu ngươi đã muốn chết sớm, vậy ta sẽ thành toàn cho người. - Nói xong Âu Hạc quay người nói với trung niên mặc bố y: - Tiên sinh, phiền ngài rồi.
Bố y trung niên gật gật đầu, đi tới trước mặt Hàn Phong Tuyết, trong mắt không che dấu vẻ tán thưởng, nhàn nhạt nói:
- 17 tuổi, cửu tinh Kỹ tông, chẹp chẹp, tiền đồ thật vô lượng, chỉ tiếc, ngươi đã làm việc không nên làm.
- Việc nào gọi là việc không nên làm, chỉ cần trong lòng ta cho là đúng, thì đó là điều nên làm. Làm người phải giữ vững lương tâm, không hổ thẹn với thiên địa. Ngược lại, các hạ đường đường là một Kỹ vương cường giả, lại cam tâm làm chó săn cho người khác làm chuyện xấu, không thấy sỉ nhục tôn nghiêm của cường giả sao?
- Hay cho một câu giữ vững lương tâm, không thẹn với thiên địa, chả trách tuổi còn trẻ như vậy mà đã có thành tựu bậc này, tâm trí quả nhiên cũng phi phàm. Liên quan đến việc của ta, tự ta khắc hiểu, không cần ngươi dạy, ngươi là vãn bối, xuất thủ đối phó ngươi cũng là ta đã hạ thấp thân phận rồi, ra tay trước đi. - Ngữ khí của Bố y trung niên không hỷ không nộ, dường như đối với mọi thứ đều lãnh đạm như vậy.
- Vậy vãn bối không khách khí. - Lần này Hàn Phong Tuyết không hề ẩn giấu lực nguyên tố, hỏa nguyên tố hùng hậu từ kinh mạch toàn thân hướng ra ngoài, Viên Mộng Dao ở bên cạnh bị lửa đốt, không chịu được thét lên. Phong Tuyết đạp chân mạnh lên mặt đất, thân ảnh như ngôi sao băng vọt qua bầu trời, di chuyển với tốc độ kinh hồn, Hàn Phong Tuyết đã tới trước mặt Bố y trung niên.
“Yah.....................hhhhhh” - cũng chính lúc này Tiểu Điêu vọt thẳng lên trời.
Một mảnh chưởng ảnh hỏa hồng sắc bao trùm lấy Bố y trung niên, không có một chút âm thanh, đây chính là Hàn Phong Tuyết đã đem lực của hỏa nguyên tố dung hợp với Võ kỹ - VÔ ÂM CHƯỞNG.
- Đây là cái gì vậy - Bố y trung niên lần đầu tiên nhìn thấy, hắn kinh hãi phát hiện ra thân thể đang phải chịu sức ép của nguyên tố không dưới sức ép mà mình đã thi triển với Hàn Phong Tuyết.
- Lẽ nào hắn giấu thực lực, nhưng một Kỹ vương mới có 17 tuổi thì cũng thật không thể tưởng tượng được. - Nhưng ngay lập tức hắn bác bỏ suy đoán này, dù rằng Hỏa nguyên tố trên người Hàn Phong Tuyết vô cùng nồng nặc, nhưng tuyệt đối chưa đạt tới cấp bậc Kỹ vương, nhưng tại sao áp lực quanh người hắn lại lớn đến như vậy, cho dù nghĩ đến nát óc hắn cũng chẳng thể nào đoán ra được.
Bởi vì hắn đang phải đối mặt với một Toàn hệ Kỹ sư, 5 loại nguyên tố trong không khí đồng thời đè nén, áp lực sinh ra lẽ nào lại không lớn? Đây cũng là lần đầu tiên Hàn Phong Tuyết đem 5 nguyên tố nén lại thi triển ra toàn bộ.
Trên trời, Tiểu Điêu cũng đang gặp rắc rối khi bị tới 03 con tứ cấp Ma ưng vây chặn.
"CHI NHA" - một tiếng thét dài vạch phá thương khung, bộ lông thất thải của Tiểu Điêu phát ra ánh sáng chói mắt, triển khai song cánh, chỉ thấy bên cạnh đôi cánh của Tiểu Điêu sắc bén như đao kiếm.
Cấp tốc hướng về một trong ba con Ma ưng bay tới, lợi trảo của Ma ưng chụp tới Tiểu Điêu. “Soạt” tiếng lưỡi đao đâm qua thân thể truyền tới, chỉ thấy vùng bụng của Ma ưng đã bị đôi cánh của Tiểu Điêu rạch nát, máu rơi ra như mưa, đồng thời, thân thể nó cũng vô lực mà rơi xuống.
Làm hết những việc này, Tiêu Điêu kêu lên một tiếng dài ,bay về phương xa, hai con Ma ưng chứng kiến thảm cảnhcủa đồng bạn, liền đánh mất dũng khí để đuổi theo.
- Có chuyện gì? - Hàn Phong Tuyết nhíu mày, hắn rất ghét ngữ khí kiểu bề trên như này.
- Chuyện gì ư? Ba năm trước ngươi giết con trai ta, cách đây một tháng lại giết cháu ta, ngươi còn hỏi ta chuyện gì? Ngươi cũng thật biết nói chuyện đấy. - Kẻ lên tiếng là một trung niên toàn thân mặc 1 bộ y phục màu vàng đứng bên cạnh Âu Hạc, Âu Lương - trưởng tử của Âu Hạc, lúc này trong mắt hắn nổi lên những tia máu nhỏ như chứng thực cho cơn giận đang nổi lên trong lòng của hắn, hắn hận nỗi không thể ngay lập tức nuốt sống Hàn Phong Tuyết.
Hàn Phong Tuyết hơi giật mình, không ngờ chuyện 3 năm trước làm kín đáo như vậy mà vẫn bị phát hiện.
- Đó là bởi vì hai người bọn chúng nói lời không nên nói, đều đáng chết như nhau. Ai làm người đó chịu, người các người tìm chính là ta, không liên quan tới người khác. - Nếu đã bị phát hiện, Hàn Phong Tuyết dứt khoát thừa nhận, hiện giờ cậu chỉ lo cho an nguy của Viên Mộng Dao.
- Hừ, lúc này mà ngươi còn muốn lo lắng cho tiểu nương tử bên cạnh ngươi, hôm nay toàn bộ các người đều phải chết - Âu Lương không phải loại người lương thiện, dám giết con hắn thì phải trả lại gấp trăm, gấp vạn lần.
Nghe dứt lời Âu Lương, sắc mặt của Hàn Phong Tuyết trở nên lạnh lẽo, Phong Tuyết tuy chẳng phải người lương thiện gì, nhưng cậu là người làm việc có nguyên tắc. Vì thế lần trước hắn chỉ giết Khang Hoằng, mà bỏ qua Khang Nam tước.
- Nếu đã như vậy thì cũng đừng trách ta - Nghĩ tới đây Phong Tuyết liền sử dụng kỹ năng THIỂM THƯỚC. Với tu vi Ký tông của Hàn Phong Tuyết hiện giờ thì có thể sử dụng Thiểm thước 3 lần trong ngày, khoảng cách tăng thêm 5m.
Chỉ thấy ánh sáng chớp lóe lên, Hàn Phong Tuyết đã tới trước mặt Âu Lương, hỏa quyền không chút đình trệ, trực tiếp đánh về phía Âu Lương.
Âu Lương hoảng sợ, muốn né tránh nhưng lại phát hiện bản thân không thể cử động, mồ hôi lạnh bất giác tuôn ra như tắm, hắn chưa từng cận kề với cái chết đến như vậy. Việc hắn duy nhất muốn làm lúc này đó là giết sạch toàn bộ những kẻ tình báo về thông tin của Hàn Phong Tuyết. Căn cứ theo tin tức bọn chúng cung cấp thì Hàn Phong Tuyết có kỹ năng Thiểm thước, nhưng khoảng cách không quá 4m, lần này bọn chúng đã rất cẩn thận, đứng cách Hàn Phong Tuyết tận 6m mà vẫn dính đòn, hỏa nguyên tố cuồn cuộn ép tới khiến hắn thở không nổi.
Khi nhiều người đều nghĩ rằng Âu Lương xong rồi thì một màn kỳ dị xảy ra, chỉ thấy thân thể Âu Lương nhanh chóng rút về sau, còn Hàn Phong Tuyết lại phát hiện bản thân mình bị một bàn tay vô hình tóm lại, toàn bộ không khí xung quanh đều toàn lực ép chặt, ngăn không cho cậu xông tới, Âu Lương tin rằng nếu chỉ đơn thuần là một Kỹ sư, không có tu vi Võ sỹ mà nói thì muốn tiến thêm một chút cũng là khó khăn vô cùng. Mắt thấy Âu Lương cách mình ngày càng xa, Hàn Phong Tuyết cũng bỏ ý muốn truy đuổi.
Mắt nhìn 4 phía xung quanh, Phong Tuyết phát hiện đứng bên cạnh Âu Hạc là một trung niên vận bố y, lúc này toàn thân hắn phát ra một tầng quang mang trắng đục, đến đôi mắt hắn cũng có màu trắng.
- Kỹ vương Kim hệ - Hàn Phong Tuyết ngạc nhiên thốt lên, nếu đổi lại là lúc bình thường, trong số tất cả những người xung quanh, trung niên này tuyệt đối là kẻ tầm thường nhất, còn lúc này sau khi phóng thích kim nguyên tố thì hắn lập tức trở thành tiêu điểm của mọi người.
Hàn Phong Tuyết thầm than, Kỹ vương cường giả quả nhiên không phải là người mà Kỹ tông có thể đối địch, tuy cậu đã là 9 sao Kỹ tông, nhưng trước mặt Kỹ vương cường giả lại chẳng khác nào một tiểu hài tử, hoàn toàn không có lực hoàn thủ. Kỹ tông cường giả chỉ có thể khống chế đơn giản ngũ hành nguyên tố trong không khí, còn Kỹ vương cường giả lại có thể vận dụng lượng lớn nguyên tố bản thuộc tính trong không khí, thậm chí sử dụng chúng để phát ra kỹ năng có uy lực cực đại.
- Xem ra hôm nay lại phải chiến một trận tưng bừng rồi, chỉ có điều lại liên lụy tới Mộng Dao” - Cậu không ngờ rằng đích thân Âu Bá tước lại tới, lại càng không nghĩ rằng Âu Hạc vì một thanh niên 17 tuổi mà điều động toàn bộ lực lượng của phủ Công tước, thậm chí đến Kỹ vương cường giả cũng xuất động, hóa ra bọn người này rất coi trọng năng lực của cậu. Nếu chỉ vì cái chết của Khang Hoằng thì đương nhiên sẽ không xuất hiện cục diện như vậy, chỉ tiếc là sự việc 3 năm trước bị phơi bày, tôn tử bị giết, Âu Hạc sao có thể không giận dữ. Nếu không bóp chết Hàn Phong Tuyết thì trong giới quyền quý của Đế đô, một đại Công tước như hắn sao còn ngóc đầu lên nổi.
Hàn Phong Tuyết lùi về cạnh Viên Mộng Dao, nở nụ cười hối lỗi với nàng:
- Xin lỗi
Lúc này sắc mặt Viên Mộng Dao trắng bệch, nói không ra lời.
Hàn Phong Tuyết từ trong Huyền Nguyệt Giới triệu huán ra Tiểu Điêu, truyền âm nói:
- Tiểu Điêu, bảo vệ tốt Mộng Dao, đợi chút nữa khi ta phát động công kích, người lập tức rời đi tìm Lão Sư. - Tiểu Điêu nay đã tiến hóa tới Ma thú cấp 4, thân thể to hơn trước rất nhiều
Tiểu Điêu thông qua liên hệ linh hồn với Hàn Phong Tuyết đã hiểu rõ tình huống trước mặt, nó cũng biết, với khoảng cách gần như vậy, muốn mang theo Hàn Phong Tuyết bỏ trốn từ tay của Kỹ vương cường giả chẳng khác nào người si nói mộng, chỉ có thể miễn cưỡng đồng ý.
Hàn Phong tuyết quay người nói với Viên Mộng Dao: “Mộng Dao, nàng leo lên Tiểu Điêu đi, nó sẽ mang nàng rời khỏi đây”. Nói xong liền đặt Mộng Dao lên lưng tiểu điêu.
- Âu đại Công tước, không ngờ ta đây lại có phước tới vậy, lại phiền đến Công tước đại nhân xuất động đội hình mạnh nhường này. - Hàn Phong Tuyết nhìn Âu Hạc cười lạnh.
- Nếu không muốn phải chết quá thảm, vậy hãy bó tay chịu trói đi, ngươi không có bất cứ cơ hội nào đâu.
- Bó tay chịu trói? Để ngươi từ từ giày vò sao, thì ra chỉ số thông minh của Âu đại công tước cũng chả ra gì cả? - Hắc hắc, nếu ngươi đã muốn chết sớm, vậy ta sẽ thành toàn cho người. - Nói xong Âu Hạc quay người nói với trung niên mặc bố y: - Tiên sinh, phiền ngài rồi.
Bố y trung niên gật gật đầu, đi tới trước mặt Hàn Phong Tuyết, trong mắt không che dấu vẻ tán thưởng, nhàn nhạt nói:
- 17 tuổi, cửu tinh Kỹ tông, chẹp chẹp, tiền đồ thật vô lượng, chỉ tiếc, ngươi đã làm việc không nên làm.
- Việc nào gọi là việc không nên làm, chỉ cần trong lòng ta cho là đúng, thì đó là điều nên làm. Làm người phải giữ vững lương tâm, không hổ thẹn với thiên địa. Ngược lại, các hạ đường đường là một Kỹ vương cường giả, lại cam tâm làm chó săn cho người khác làm chuyện xấu, không thấy sỉ nhục tôn nghiêm của cường giả sao?
- Hay cho một câu giữ vững lương tâm, không thẹn với thiên địa, chả trách tuổi còn trẻ như vậy mà đã có thành tựu bậc này, tâm trí quả nhiên cũng phi phàm. Liên quan đến việc của ta, tự ta khắc hiểu, không cần ngươi dạy, ngươi là vãn bối, xuất thủ đối phó ngươi cũng là ta đã hạ thấp thân phận rồi, ra tay trước đi. - Ngữ khí của Bố y trung niên không hỷ không nộ, dường như đối với mọi thứ đều lãnh đạm như vậy.
- Vậy vãn bối không khách khí. - Lần này Hàn Phong Tuyết không hề ẩn giấu lực nguyên tố, hỏa nguyên tố hùng hậu từ kinh mạch toàn thân hướng ra ngoài, Viên Mộng Dao ở bên cạnh bị lửa đốt, không chịu được thét lên. Phong Tuyết đạp chân mạnh lên mặt đất, thân ảnh như ngôi sao băng vọt qua bầu trời, di chuyển với tốc độ kinh hồn, Hàn Phong Tuyết đã tới trước mặt Bố y trung niên.
“Yah.....................hhhhhh” - cũng chính lúc này Tiểu Điêu vọt thẳng lên trời.
Một mảnh chưởng ảnh hỏa hồng sắc bao trùm lấy Bố y trung niên, không có một chút âm thanh, đây chính là Hàn Phong Tuyết đã đem lực của hỏa nguyên tố dung hợp với Võ kỹ - VÔ ÂM CHƯỞNG.
- Đây là cái gì vậy - Bố y trung niên lần đầu tiên nhìn thấy, hắn kinh hãi phát hiện ra thân thể đang phải chịu sức ép của nguyên tố không dưới sức ép mà mình đã thi triển với Hàn Phong Tuyết.
- Lẽ nào hắn giấu thực lực, nhưng một Kỹ vương mới có 17 tuổi thì cũng thật không thể tưởng tượng được. - Nhưng ngay lập tức hắn bác bỏ suy đoán này, dù rằng Hỏa nguyên tố trên người Hàn Phong Tuyết vô cùng nồng nặc, nhưng tuyệt đối chưa đạt tới cấp bậc Kỹ vương, nhưng tại sao áp lực quanh người hắn lại lớn đến như vậy, cho dù nghĩ đến nát óc hắn cũng chẳng thể nào đoán ra được.
Bởi vì hắn đang phải đối mặt với một Toàn hệ Kỹ sư, 5 loại nguyên tố trong không khí đồng thời đè nén, áp lực sinh ra lẽ nào lại không lớn? Đây cũng là lần đầu tiên Hàn Phong Tuyết đem 5 nguyên tố nén lại thi triển ra toàn bộ.
Trên trời, Tiểu Điêu cũng đang gặp rắc rối khi bị tới 03 con tứ cấp Ma ưng vây chặn.
"CHI NHA" - một tiếng thét dài vạch phá thương khung, bộ lông thất thải của Tiểu Điêu phát ra ánh sáng chói mắt, triển khai song cánh, chỉ thấy bên cạnh đôi cánh của Tiểu Điêu sắc bén như đao kiếm.
Cấp tốc hướng về một trong ba con Ma ưng bay tới, lợi trảo của Ma ưng chụp tới Tiểu Điêu. “Soạt” tiếng lưỡi đao đâm qua thân thể truyền tới, chỉ thấy vùng bụng của Ma ưng đã bị đôi cánh của Tiểu Điêu rạch nát, máu rơi ra như mưa, đồng thời, thân thể nó cũng vô lực mà rơi xuống.
Làm hết những việc này, Tiêu Điêu kêu lên một tiếng dài ,bay về phương xa, hai con Ma ưng chứng kiến thảm cảnhcủa đồng bạn, liền đánh mất dũng khí để đuổi theo.
Danh sách chương