Khuôn mặt Điềm nhi đầy vẻ hâm mộ: "Wow, Phù Nguyệt, nói như vậy, ngươi bây giờ cũng có võ công? Ha, thật tốt. Như vậy ngươi có thể cùng Vân thị thiếp các nàng chống lại......"
Long Phù Nguyệt hơi khẽ cau mày, lạnh nhạt nói: "Ta việc gì phải cùng với các nàng ta đấu đá? Các nàng ta là thị thiếp, ta cũng chỉ là thị nữ mà thôi. Các nàng ấy chỉ cần không chọc ta, như vậy ta cũng không thèm để ý tới các nàng."
Điềm nhi sửng sốt, có chút hiểu lầm ý tứ của Long Phù Nguyệt, quýnh lên an ủi nàng: "Đừng lo, ta coi Vương gia đối với ngươi rất có ý, bằng không sẽ không cho ngươi làm thị nữ bên người, về sau ngươi nhất định sẽ có cơ hội. Yên tâm đi."
Long Phù Nguyệt nở nụ cười khổ, biết chuyện này cùng này tư tưởng của tiểu nha đầu này khác nhau, nên đơn giản cũng không giải thích.
Điềm nhi lại giữ cánh tay nàng: "Phù Nguyệt, ngươi đã trở về, ta cũng sẽ không bao giờ tách ra với ngươi, ngươi hãy nói với đại nương để cho ta tới hầu hạ ngươi đi?"
Long Phù Nguyệt gõ đầu của nàng: " Chúng ta là tỷ muội, nói cái gì hầu hạ với không hầu hạ? Bất quá ta hiện tại cũng là thị nữ, chỉ sợ không có quyền yêu cầu ngươi làm nha hoàn."
Điềm nhi nở nụ cười: "Phù Nguyệt, ngươi không có ở đây nên không hiểu, ở trong Vương phủ của Vương gia, “thị nữ bên người” địa vị rất cao, hẳn là cũng có nha hoàn để giúp đỡ. Được! Phù Nguyệt, ngươi hãy nói với Vương đại nương đòi ta đi, tỷ muội chúng ta có thể ở cùng nhau thật tốt a, có phải hay không?"
Long Phù Nguyệt không có biện pháp, chỉ đành đáp ứng sẽ thử xem.
Không nghĩ tới Vương đại nương luôn luôn khắc nghiệt cư nhiên dễ dàng đáp ứng nàng, không chỉ như thế, còn đem tiểu viện hai năm trước nàng ở giao lại quyền cho nàng.
Phượng Thiên Vũ vừa về tới Vương Phủ, sau khi đem Long Phù Nguyệt giao cho Vương đại nương, liền vội vàng đi xử lý chính sự. Ước chừng ba ngày chưa trở về Vương Phủ. Long Phù Nguyệt bây giờ là “thị nữ bên người” Vương gia, mặc dù là Vương gia không ở nhà, không cần nàng hầu hạ, nhưng cũng không có ai dám phân phối cho nàng những nhiệm vụ khác, trong ba ngày này, nàng ở nơi này đi dạo ngắm cảnh, cũng là một loại tiêu dao nhàn nhã.
Bởi vì Phượng Thiên Vũ ở trên đường cùng nàng hứa hẹn. Trong ba năm này nàng chỉ cần nàng không chạy trốn, ba năm sau hắn liền buông tha nàng. Nếu nàng vi phạm quy tắc trò chơi, nếu chạy trốn, như vậy thực xin lỗi, hiệp ước không bao giờ có ý nghĩa nữa, nàng sẽ làm thị nữ cả đời! Cân nhắc kỹ càng, Long Phù Nguyệt đương nhiên sẽ không chạy trốn. Phượng Thiên Vũ đương nhiên cũng yên tâm, không hề canh chừng nàng.
Long Phù Nguyệt hơi khẽ cau mày, lạnh nhạt nói: "Ta việc gì phải cùng với các nàng ta đấu đá? Các nàng ta là thị thiếp, ta cũng chỉ là thị nữ mà thôi. Các nàng ấy chỉ cần không chọc ta, như vậy ta cũng không thèm để ý tới các nàng."
Điềm nhi sửng sốt, có chút hiểu lầm ý tứ của Long Phù Nguyệt, quýnh lên an ủi nàng: "Đừng lo, ta coi Vương gia đối với ngươi rất có ý, bằng không sẽ không cho ngươi làm thị nữ bên người, về sau ngươi nhất định sẽ có cơ hội. Yên tâm đi."
Long Phù Nguyệt nở nụ cười khổ, biết chuyện này cùng này tư tưởng của tiểu nha đầu này khác nhau, nên đơn giản cũng không giải thích.
Điềm nhi lại giữ cánh tay nàng: "Phù Nguyệt, ngươi đã trở về, ta cũng sẽ không bao giờ tách ra với ngươi, ngươi hãy nói với đại nương để cho ta tới hầu hạ ngươi đi?"
Long Phù Nguyệt gõ đầu của nàng: " Chúng ta là tỷ muội, nói cái gì hầu hạ với không hầu hạ? Bất quá ta hiện tại cũng là thị nữ, chỉ sợ không có quyền yêu cầu ngươi làm nha hoàn."
Điềm nhi nở nụ cười: "Phù Nguyệt, ngươi không có ở đây nên không hiểu, ở trong Vương phủ của Vương gia, “thị nữ bên người” địa vị rất cao, hẳn là cũng có nha hoàn để giúp đỡ. Được! Phù Nguyệt, ngươi hãy nói với Vương đại nương đòi ta đi, tỷ muội chúng ta có thể ở cùng nhau thật tốt a, có phải hay không?"
Long Phù Nguyệt không có biện pháp, chỉ đành đáp ứng sẽ thử xem.
Không nghĩ tới Vương đại nương luôn luôn khắc nghiệt cư nhiên dễ dàng đáp ứng nàng, không chỉ như thế, còn đem tiểu viện hai năm trước nàng ở giao lại quyền cho nàng.
Phượng Thiên Vũ vừa về tới Vương Phủ, sau khi đem Long Phù Nguyệt giao cho Vương đại nương, liền vội vàng đi xử lý chính sự. Ước chừng ba ngày chưa trở về Vương Phủ. Long Phù Nguyệt bây giờ là “thị nữ bên người” Vương gia, mặc dù là Vương gia không ở nhà, không cần nàng hầu hạ, nhưng cũng không có ai dám phân phối cho nàng những nhiệm vụ khác, trong ba ngày này, nàng ở nơi này đi dạo ngắm cảnh, cũng là một loại tiêu dao nhàn nhã.
Bởi vì Phượng Thiên Vũ ở trên đường cùng nàng hứa hẹn. Trong ba năm này nàng chỉ cần nàng không chạy trốn, ba năm sau hắn liền buông tha nàng. Nếu nàng vi phạm quy tắc trò chơi, nếu chạy trốn, như vậy thực xin lỗi, hiệp ước không bao giờ có ý nghĩa nữa, nàng sẽ làm thị nữ cả đời! Cân nhắc kỹ càng, Long Phù Nguyệt đương nhiên sẽ không chạy trốn. Phượng Thiên Vũ đương nhiên cũng yên tâm, không hề canh chừng nàng.
Danh sách chương