Mỗi ngày Cung Tứ và Khê Lưu dành phân nửa thời gian ở sân huấn luyện cùng người khác tiến hành huấn luyện  chiến đấu, một nửa thời gian còn lại thì thuê tổ hợp người năng lực tiến hành mô phỏng đối chiến. Ban đầu Khê Lưu chủ yếu thuê Khởi Lệ cùng với tiểu thư Kha Lôi Á và Đạt Nam, thế nhưng ở dưới sự đề cử của bọn họ sau đó lần lượt thuê những người năng lực khác, có tuyển thủ đấu trường nổi tiếng, cũng có người hiện nay còn chưa đánh ra danh tiếng.

Đương nhiên, mỗi ngày còn có một giờ cố định để lại cho việc học của trường, thầy Đức Lâm giúp bọn họ xin nghỉ có thể không lên lớp, nhưng mà bài tập không thể bỏ.

Cứ như vậy, mỗi ngày của Cung Tứ và Khê Lưu có thể nói là tương đối phong phú.

Khả năng cận chiến của Khê Lưu tiến bộ rất nhanh, đại khái có một loại người trời sinh thông minh, khả năng lĩnh ngộ cũng như phản ứng rất cao, bẩm sinh đã có khả năng từ một suy ra ba, ngay cả năng lực học tập thể lực cũng cao so với những người khác.

Ban đầu Khê Lưu còn là một con gà yếu toàn thân không thẳng được người dậy, nhưng mà theo mỗi ngày huấn luyện duy trì liên tục, dần dần hắn có thể tránh người khác công kích, tiện đà có thể công kích người khác.

Thân thể còn yếu một chút so với những người khác, thế nhưng Khê Lưu biết dùng chiến thuật, mỗi khi cùng người khác đánh xong một trận, đối thủ đều cảm thấy giữa lúc đối chiến dường như hắn đã đoạt được một điều gì đó, "Tiểu tử giảo hoạt "← giờ đây mọi người trên sânhuấn luyện đều gọi Khê Lưu như vậy.

Đương nhiên, so với Cung Tứ vẫn kém hơn rất nhiều.

Giờ đây ở sân huấn luyện nơi này, thực lực Cung Tứ đã đứng ở trên cao, trên cơ bản vững vàng đứng vị trí số ba, thỉnh thoảng còn có thể đánh thắng người thứ hai. Về phần người đứng đầu... Xếp đầu là huấn luyện viên, rất lợi hại, cậu hoàn toàn đánh không lại.

Trừ cái đó ra, buổi tối hằng ngày hai người bọn họ còn "Mài đao ". Năng lượng Khê Lưu tích tụ được tích lũy tháng ngày là phi thường khổng lồ, trước Cung Tứ hóa khí hút số lớn năng lượng, sau đó lần trước "đúc lưỡi" lại dùng thêm một lượng lớn năng lượng, nhưng đối với tổng sản lượng năng lượng khổng lồ của Khê Lưu mà nói, những thứ này chỉ là chín trâu mất một sợi lông.

Mỗi lần năng lượng bị "hút khô ", không bao lâu năng lượng mới liền sẽ từ từ đổ đầy thân thể Khê Lưu lần nữa, năng lượng cường đại từ bẩm sinh, lại trải qua bảy mươi năm tích lũy từng tháng từng ngày, những năng lượng này chậm rãi ở bên trong, bên ngoài cơ thể hắn chiếm giữ thành một mãnh thú đáng sợ, hơn nữa chúng trời sinh lại có hủ thực tính, thân thể Khê Lưu chính là như vậy chậm rãi bị đánh ngã.

Nhưng mà thân thể hắn vô pháp thừa nhận năng lượng như vậy, mà Cung Tứ lại có thể!

Giống như là một cái động không đáy, mỗi lần Cung Tứ đều như là bị đổ đầy, nhưng mà ngày thứ hai lại có thể cắn nuốt nhiều năng lượng như trước, mà năng lượng Khê Lưu còn có tính hủ thực cường đại, bình thường chỉ là một chút xíu cũng khiến đại bộ phận "Khí" khó có thể thừa nhận, tới lượt Cung Tứ chẳng những không có bị ăn mòn, quả thực một chút ảnh hưởng cũng không có, nếu như cứng rắn nói tác dụng phụ nào khác, Cung Tứ cảm giác mình hình như còn khỏe mạnh hơn so với trước đây.

" Trước kia mặc dù tớ có kỹ xảo, thế nhưng sức mạnh cũng không có lớn như vậy, cũng không có đánh được như vậy, hơn nữa tốc độ khôi phục cũng nhanh hơn nhiều." Cung Tứ tổng kết nói.

Tuy rằng từ nhỏ cậu đã luyện tập chiến đấu, thế nhưng ở sân huấn luyện này người lại là tiến tới lôi đài, đáng ra cậu không thể lợi hại ở chỗ này như vậy.

Đồng dạng năng lượng cơ hồ kéo Khê Lưu sụp đổ, lại làm cho Cung Tứ trở nên càng cường tráng hơn, không thể không nói —

Đại khái chúng ta trời sinh đã muốn ở chung với nhau ← trong lòng càng Khê Lưu cảm thấy : Khi đó mình lựa chọn Cung Tứ chẳng những là tâm lựa chọn, càng là thân thể lựa chọn đi!

Thời khắc mấu chốt, quả nhiên làm người phải tin tưởng giác quan thứ sáu của chính mình — by Khê Lưu.

Phát hiện năng lượng của mình đối với Cung Tứ hoàn toàn không có ảnh hưởng bất lợi gì, Khê Lưu đơn giản thả lòng bơm vào, mới mấy ngày ngắn ngủi mà thôi, không chỉ Cung Tứ cảm giác rắn chắc so với trước đây rất nhiều, ngay cả chính hắn cũng cảm giác mình cường tráng trước nay chưa từng có!

Khê Lưu dường như có điểm mê luyến cảm giác cứng đối cứng trên đấu trường!

Dưới tình huống thân thể càng ngày càng linh hoạt, khi đối chiến với người năng lực vào buổi tối, trình độ Khê Lưu cũng đang nhanh chóng đề cao. Có nhiều lần, dưới tình huống giao thủ có chút nguy hiểm, hắn luôn cảm giác mình dường như sắp bắt được cái gì đó, nhưng mà không đợi hắn nắm được, cái loại cảm giác này đã biến mất.

Sau khi tình huống như vậy xảy ra ba lần, Khê Lưu cùng người năng lực được thuê ký kết ước mới: Hủy bỏ ước định ban đầu là "Cấm trọng thương cố chủ", ngược lại ký kết ước định mới "Trọng thương cố chủ miễn trách nhiệm".



Sau khi ký kết ước định mới này, Khê Lưu lại tiến hành hai trận đối chiến kịch liệt, sau đó ở lần thứ hai đối chiến, hắn rốt cục bắt được loại cảm giác này!

Cầm trong tay Cung Tứ, nhìn hai lưỡi kéo màu đen như vực sâu ở trên không trung cắt ra gì đó, hắn cong lên khóe miệng, lộ ra một chút mỉm cười.

***

"Bọn tớ có kỹ năng tất sát . "Cung Tứ tuyên bố.

" Khà khà, cậu cho là chỉ các cậu có sao? Chúng tớ cũng có." Mã Long nhìn cậu đắc ý cười cười.

Sau đó, hai người đồng thời nhìn về phía Ni Lộc.

" Tớ, chúng tớ cũng coi như có đi..." Ni Lộc yếu ớt nói.

"Hừ! Có chính là có, không có chính là không có, cái gì gọi là coi là có chứ?" Mã Long hiển nhiên rất bất mãn Ni Lộc trả lời như vậy, quay đầu nhìn về phía Tinh Vẫn, hắn hỏi Tinh Vẫn: " Có nắm chắc không?"

Tầm mắt từ trong sách y học trong tay chuyển hướng, Tinh Vẫn khẽ gật đầu một cái.

" Kỹ năng tất sát của các cậu là gì?" Mã Long hai mắt lấp lánh.

" Bí mật." Đôi môi nhẹ phun ra hai chữ, Tinh Vẫn tiếp tục cúi đầu đọc sách.

" Hừ! Bí mật thì bí mật." Lỗ mũi thở mạnh, đầu tiên Mã Long  hừ một tiếng, rất nhanh lần thứ hai hăng tiết gà: "Thế nhưng cứ như vậy tớ an tâm, chúng ta trở về thì hạ chiến thư! Đánh bọn chúng!"

" Ha ha, không phải là hạ chiến thư, là xin thách đấu." Thầy Đức Lâm cười lớn sửa đúng, ông nói: "Thế nhưng không cần các trò hạ chiến thư... Ách, trình giấy xin phép, từ ba ngày trước đối phương đã đệ trình rồi, thầy thấy các trò còn đang cố gắng huấn luyện, nên không cùng các trò nói chuyện này."

" A?! Làm sao có thể không nói chứ?! Thầy, chẳng lẽ đối phương cho là chúng ta bị hù chạy?" Mã Long khẩn trương hỏi.

"Ha ha, sẽ không, thầy đã thay các trò đồng ý thư thách đấu bọn họ gửi, thế nhưng thời gian chuyển chậm một chút, ngày thứ hai chúng ta quay về sẽ cùng bọn họ giao thủ...." Thầy Đức Lâm cười nói như trước.

" Ngày thứ hai mới có thể giao thủ sao? Quả thực em không kịp đợi, trở về liền muốn cùng bọn họ giao thủ — "Hoạt động cổ tay phát sinh âm thanh "Cùm cụp Cùm cụp ", Mã Long vẻ mặt đầy quyết tâm.

" Xem ra các trò thực sự ở chỗ này có thu hoạch." Tầm mắt từ trên mặt từng học trò lướt qua, thầy Đức Lâm nói.

" Là thu hoạch  rất lớn! "Mã Long nói: "Trong trường học dạy học vẫn quá đơn nhất, quá mức bảo vệ, thành thật mà nói, nếu như không phải là thầy dẫn bọn em tới đây, em với Ngả Mẫn không cẩn thận đời này chính là một tuyên truyền viên rồi." Cái loại dựa vào kèn đồng lớn tiếng tuyên truyền ấy.

" Tốt." Lại sờ sờ tóc nâu trên đầu Mã Long, thầy Đức Lâm tiếp tục xem thi tập trong tay.

Hiện tại bọn họ ngồi ở trên tàu cao tốc quay về, sáng sớm làm thủ tục trả phòng, khi phần lớn mọi người còn đang đắm chìm trong mộng đẹp tại thành phố đấu trường nơi đó, bọn họ rời khỏi Thành phố Đông Nhị Tam.

Từng người đều tự có kế hoạch huấn luyện, ngoại trừ mỗi ngày đặc biệt  cùng tới thăm thầy Đức Lâm mới có cơ hội lộ mặt ra bên ngoài, ba tổ bọn họ ở Thành phố Đông Nhị Tam cơ hồ không có chạm mặt. Vẫn là đêm qua thầy Đức Lâm báo tin bọn họ đến lúc trở về, sáng sớm hôm nay bọn họ mới chạm mặt lần nữa.

Mã Long và Ngả Mẫn trên người sinh ra nhiều vết sẹo, hai người nhìn có điểm thảm, thế nhưng trạng thái tinh thần dị thường tốt, đặc biệt Mã Long, khi trả phòng cậu ta còn trả một đống huy hiệu, đối phương nhận lấy huy hiệu đồng thời trả lại một số tiền lớn, sau lại hỏi mới biết được: Huy hiệu này lấy được khi đối chiến thắng lợi ở mỗi tầng, mỗi tuyển thủ ở từng tầng đều có huy chương phân biệt, những tầng này không cần thẻ tham dự, tùy tiện nhảy lên một lôi đài là có thể cùng người khác đánh, thắng đối thủ sẽ lấy được huy hiệu ở tầng đó sẽ trở thành tuyển thủ chính thức, có thể tích lý số lượng huy hiệu theo số lượng chỉ định để tiến vào tầng tiếp theo, cũng có thể đem những huy hiệu này đổi thành tiền, ở sảnh khách sạn có thể đổi.

" Mời mọi người ăn cơm!" Mã Long là một người  hào phóng trời sinh, lúc đó liền tuyên bố mời khách ăn cơm.

A... Ăn cơm hộp...

Trên tàu chỉ có cái này.

Mọi người trò chuyện một lát, rất nhanh mệt mỏi, đọc sách thì đọc sách, nghỉ ngơi thì nghỉ ngơi, sau đó làm bài tập thì làm bài tập.

Cùng mỗi ngày đúng hạn làm bài tập  Cung Tứ Khê Lưu, Ni Lộc Tinh Vẫn, thì Mã Long và Ngả Mẫn hoàn toàn quên còn có chuyện bài tập này, tới khi  Ni Lộc tìm Cung Tứ thảo luận đề bài cùng nhau bọn họ mới nhớ tới có chuyện này, đầu tiên Mã Long nhìn thoáng qua Tinh Vẫn — bọn họ là một lớp, sau đó, việc tìm đối phương mượn bài tập còn chưa nói ra, liền nhìn đến thầy Đức Lâm cười nói bên cạnh.

Xong, giáo viên đang ở  bên cạnh...

Không có biện pháp, hai người chỉ có thể nhận mệnh tự mình làm bài tập~.

Cũng may ở bên cạnh là bốn gã học sinh học tập không tệ, vấn đề không biết liền có thể hỏi, nhưng mà cho dù như thế, hai người họ cũng không làm được nhiều lắm, trên cơ bản mỗi đề thi đều phải hỏi mấy lần mới viết ra được. Vì vậy, trước còn khẩn cấp muốn nhanh nhanh quay về trường học quyết đấu, Mã Long lại cầu nguyện xe lửa chạy chậm một chút, chí ít để cậu ta và Ngả Mẫn đem bài tập viết xong rồi mới đến.

Không biết có phải hay không do Mã Long miệng quạ đen mong muốn quá khẩn thiết, xe lửa đi được một nửa đường cư nhiên gặp sự cố, thực sự ngừng vài giờ mới sửa xong, cứ như vậy, Mã Long rốt cục kịp làm bài tập xong trước khi quay về trường học.

Thế nhưng, cái này cũng đồng thời có nghĩa là nguyện vọng Cung Tứ muốn về thăm mấy đứa em  trong nhà một chút sau đó sẽ quay về trường học rơi vào khoảng không, bọn họ phải vào học viện ngay để chuẩn bị so tài.

Cùng trong tưởng tượng của Cung Tứ ở dưới giám sát giáo viên, có lẽ ở thao trường hoặc một nơi đơn giản nào đó  khác, thế nhưng Học Viện Cơ Lăng bởi vì cuộc tranh tài này của bọn họ xây dựng một đài đối chiến riêng biệt!

Cùng lôi đài đấu trường chuyên nghiệp ở Thành phố Đông Nhị Tam cũng không kém chút nào, thậm chí các biện pháp an ninh còn mạnh hơn đài đối chiến chuyên biệt!

Học viện thậm chí còn đem đài đối chiến này góp vào bên trong sân vận động lớn nhất học viện, bên trong sân đủ để dung nạp ba nghìn khán giả! Lúc này không chỉ tất cả chỗ ngồi đều kín ngay cả trong lối đi nhỏ cũng đứng đầy người!

Cung Tứ trợn mắt hốc mồm —

"Khà khà, đây là cảnh cáo mọi người bình thường nghìn vạn lần không nên đánh nhau, muốn đánh liền phải chuẩn bị cho tốt ở trước vạn người mất mặt." Bên cạnh, thầy Đức Lâm hiển nhiên đối với lần này sớm có chuẩn bị.

Cung Tứ:...

" Lấy tư cách học sinh lần đầu tiên đối chiến sau khi học viện thiết lập quy chế mới, trong khi học viện cố ý công bố các trò đối chiến, rất nhiều lớp còn cố ý lấy ví dụ, để mọi người tới quan sát trận đấu của các trò."

" Thắng cũng tốt,  thua cũng được, để thầy nhìn một chút thành quả nỗ lực của các trò." Ngoài việc nói, Cung Tứ còn cảm thấy thầy Đức Lâm ở phía sau bọn họ đẩy nhẹ một cái, theo cỗ lực này,theo bản năng bước một bước về phía trước, bọn họ từ khu nghỉ ngơi xuất hiện ở bên trong khu thi đấu.

" Học Viện Cơ Lăng lớp 11 tổ hợp người năng lực, các bạn học ban F ở phía trước sân khấu! "Kèm theo máy phóng đại thanh âm tràn ngập giọng nói vui tươi, trên khán đài truyền đến tiếng vỗ tay nhiệt liệt.

" Sau đó là đối thủ của bọn họ, các bạn ban S!" Ngay sau đó Xướng ngôn viên giới thiệu một bên tuyển thủ  khác.

Cung Tứ rất nhanh cảm nhận được vài đạo ánh nhìn chằm chằm tràn ngập oán khí, ngẩng đầu nhìn lên, quả nhiên là mấy người lần trước bị họ đánh ngã.

Lần thứ hai thấy đối phương cách nhiều ngày, lúc này Cung Tứ mới phát hiện mình thiếu chút nữa quên tướng mạo đối phương.

Cũng phải, mỗi ngày đều huấn luyện, mỗi ngày chuyên tâm trưởng thành, cậu hầu như quên mấy tên này luôn.

Cậu thấy đối phương lộ ra tươi cười không có ý tốt hướng về phía họ.

Sau đó, cậu liền thấy Mã Long cười hì hì, hướng đối phương lộ ra cười càng thêm không có ý tốt.

Cung Tứ:...

"Lần này đối chiến xuất phát từ trưởng phòng giáo vụ xử phạt, mặc dù mọi người rất kích động, thế nhưng xin mọi người không nên quên cuộc tranh tài này bản ý là xử phạt, xin mọi người thắt chặt tình bạn, không phải dưới tình huống  vạn bất đắc dĩ không nên tới khu đối chiến này dùng phương pháp so đấu giải quyết vấn đề." Bên trong Máy khuếch đại thanh âm, em gái nhỏ còn đang ra sức nói: "Bên trên là trưởng phòng giáo vụ muốn tôi nói lại với mọi người."

"Đương nhiên, dưới tình huống  vạn bất đắc dĩ phát sinh mâu thuẫn, hoặc là phi thường muốn so tài, xin mọi người sử dụng đài đối chiến này, vốn đài đối chiến do đổng sự  học viện cung cấp, do công ty chuyên nghiệp sản xuất thiết bị cao cấp chế tạo, có thể bảo hộ giữa tuyển thủ đối chiến cùng với mọi người trên khán đài khi đang đối chiến." Em gái ngay sau đó nói: "Cảm ơn lần tài trợ đối chiến này của đổng sự, bản thân ngày ấy mặc dù có việc không thể đến, nhưng mà phái ra đại diện đến lần đối chiến này, lúc này, an vị ở vị trí  hàng trước nhất ở khán đài! "

Khí tức thương nghiệp còn khá dày đặc... Trong lòng Cung Tứ suy nghĩ, theo giới thiệu đối phương hướng hàng trước nhất khán đài nhìn lại, liếc mắt liền thấy được Tạ Khai, Trương Luân, Tổ Mã Cổ, Tiểu Tước...

Sáu đại quản gia nhà Khê Lưu toàn bộ đến đông đủ, vẫn là trang phục bình thường - đồng phục cao lãnh, nhưng mà đồng phục lạnh mà người không lạnh, trên tay bọn họ tất cả đều cầm công cụ trợ uy, dáng vẻ đội cổ động viên tiêu chuẩn trang bị, tuy rằng Tạ Khai biểu tình nghiêm túc cùng chung quanh không ăn khớp, nhưng mà hắn cũng cầm công cụ trợ uy, trừ cái đó ra, trên đùi còn có một búp bê béo ngồi.

Cư nhiên A Cát cũng bị mang tới — nhìn hướng mình vẫy vẫy tay, Cung Tứ nhịn không được hướng nó vẫy vẫy tay, kết quả như thế rất tốt, trong nháy mắt khán giả trên đài truyền đến tiếng trợ uy thanh thế thật lớn, tỉ mỉ nghe, còn đều là tên của cậu.

Từ lúc nào được hoan nghênh như thế — Cung Tứ mặt đầy dấu chấm hỏi.

Vẫn là em gái xướng ngôn viên trả lời vấn đề của cậu: "Học trưởng Cung Tứ nhân khí thật cao! Giữa lần lén đối chiến trước, học trưởng Cung Tứ không có sử dụng năng lực, lấy bản lĩnh người thường liền đánh bại học trưởng ban S, tin tức này sau khi truyền ra ngoài, học trưởng Cung Tứ liền ở trong học sinh bình thược được hoan nghênh lớn."

"Công khóa tốt, cư xử lễ độ, tuy rằng không hay nói song là một học trò tốt có hỏi sẽ đáp lời, trừ cái đó ra, học trưởng Cung Tứ còn là 《 lăng • thi tập 》 siêu cấp tài năng mới, từ học sinh đến giáo viên bên trong học viện, không ít đều là của người hâm mộ thơ của anh ấy! Thuận tiện nhắc tới, tôi cũng là fan của anh nha!" Em gái lớn tiếng nói.

Cung Tứ:... Nguyên lai là áo may-ô rớt.

Sau đó hắn liền thấy ban S đối diện trong tầm mắt trừng tới oán niệm càng sâu.

Không kỳ quái, chuyện bị đánh được truyền ra khắp nơi, mặt mũi cũng bị mất.

Thế nhưng nhìn điều này, đối phương nhất định suy nghĩ báo thù càng thêm mãnh liệt, huấn luyện sẽ càng thêm khắc khổ, lần tranh tài này cũng sẽ càng thêm nghiêm túc.

Nếu là lúc trước, Cung Tứ có thể sẽ cảm thấy mình đại khái không thắng được, nhưng mà trải qua thời gian dài huấn luyện như vậy, lại nắm giữ kỹ năng tất sát...

Nhìn về phía vài người ban S đối diện, cậu cũng cười một tiếng hướng đối phương.

" Trưởng phòng giáo vụ còn ủy thác tôi chuyển đạt câu nói sau cùng: Trận đấu lần này lấy lớp làm đơn vị là lớp để tiến hành so đấu, cả lớp ban F có ba tổ học sinh, bọn họ toàn bộ xuất chiến. Khi trước học sinh ban S tham dự hành vi  trái với nội quy trường học có 8 người, bọn họ giữa 8 người này chọn ra ba tổ cùng ban F đối chiến, không cho phép toàn bộ thành viên xuất chiến. trừ điều đó ra,  do lấy lớp làm đơn vị tiến hành tranh tài, lần đối chiến này đem ba trận thắng hai làm quy định thắng lợi, một bên thắng liên tục hai trận, có thể không cần tiến hành trận đấu thứ ba trực tiếp tuyên bố thắng lợi." Em gái nói.

" Đây là sợ chúng ta đánh không thắng..." Nghe một điều quy định như thế, Mã Long thổ tào.

" Tớ mặc kệ, tớ muốn là người thứ nhất xuất chiến, không có ý kiến chứ?" Hắn chỉ chỉ ngực của mình.

"Chúng ta đây thứ hai." Ngay sau đó Cung Tứ nói.

Ni Lộc & Tinh Vẫn:... Đây là các cậu sợ bọn tôi không đánh thắng? Bất quá hai người bọn họ cũng không có phản bác, trình tự ban F xuất chiến cứ  như vậy quyết định.

" Để không làm lỡ thời gian học tập mọi người, đối chiến chuẩn bị bắt đầu, trình tự lên sân khấu do các ban tự quyết định, hiện tại xin mời tuyển thủ cuộc so tài thứ nhất lên đài — "Em gái xướng ngôn viên một tiếng rống, hai bên sân đấu lập tức dự động dâng lên bậc thang.

Mã Long và Ngả Mẫn lập tức nhảy lên, hai người đều là dáng người cao to chân tay dài, giành lên lôi đài trước đối phương một bước, Mã Long còn vẫy vẫy tay đối với khán đài, giành được một mảnh tiếng vỗ tay, sau đó lập tức biến thành kèn đồng, vững vàng rơi vào trong tay Ngả Mẫn.

Cùng lúc đó, đối thủ của hắn cũng lên đài, không giống Mã Long ngông cuồng như vậy, một tổ đối thủ lập tức hóa khí ngay khi lên đài, khí hình bọn họ  so với khí hình Mã Long uy phong hơn nhiều, hẳn là một chiếc rìu chiến cao bằng người! Chỉ là rìu chiến còn chưa tính, trên mặt rìu to lớn có một loạt lỗ đạn, vậy mà đây lại là một vũ khí tổ hợp!

" Ban S phái ra tổ thứ nhất là tuyển thủ Đặc Lôi Thác và tuyển thủ Trương Hách, tổ hợp người chi phối cấp B và khí cấp A+, ở bên trong học viện xem như là tổ hợp là phi thường ưu tú, mặc dù là hai người vừa định khế, nhưng mà mười phần ăn ý, hy vọng kế tiếp bọn họ có thể phối hợp tốt." Em gái Xướng ngôn viên giới thiệu nhanh tình huống ban S, sau đó bắt đầu giới thiệu ban F.

" Ban F phái ra tuyển thủ  tổ thứ nhất tham chiến  là học trưởng Ngả Mẫn và học trưởng Mã Long, tổ hợp người chi phối cấp A và khí cấp A, trước khi thức tỉnh hai người đã là bạn tốt, từ nhỏ cùng nhau lớn lên, sau lại cùng nhau trở thành tuyển thủ đua xe nổi danh, cùng một chỗ đã tham gia nhiều trận đấu đua xe, có khá nhiều kinh nghiệm chiến đấu cùng nhau, lần này hạng mục đối chiến tuy rằng bất đồng, thế nhưng hy vọng bọn họ có thể bằng vào ăn ý cũng có thể đánh ra trận đấu đặc sắc. "

Mặc dù em gái nói sôi động, nhưng mà ngay từ lúc hai bên phơi bày khí hình, trên khán đài liền nghiêng về - một bên, không có biện pháp, rìu chiến và kèn đồng, hai bên khác biệt không khỏi quá rõ ràng! Một người rõ ràng chính là vũ khí chiến đấu, mà người kia ...

Khán giả đều bày tỏ một tổ tuyển thủ khác rõ ràng thích hợp hơn xuất hiện ở phòng phát sóng a!

Hơn nữa Ngả Mẫn Mã Long một tổ cũng là bởi vì khí biến hóa một chút chức năng khác cũng không có, lúc này mới bị chia ban F.

Ngay khi khán giả còn đang lo lắng, trận đối chiến  đầu tiên đã bắt đầu.

Đặc Lôi Thác đem rìu chiến cầm trong tay nặng nề đập một cái xuống phía dưới,mặc dù  đài đối chiến  xác thật  không có xuất hiện vết nứt, nhưng mà kịch liệt rung lên một cái, ngay cả Ngả Mẫn người cao to như vậy cũng cảm giác mình tựa hồ toàn thân cũng run lên.

Hoàn toàn không sợ đối phương áp đảo tinh thần, Ngả Mẫn cầm lên Mã Long đã biến thành kèn đồng, hé môi mỏng, hắn hướng kèn đồng nói một câu nói —

"   hiệu ứng nhiệt của Phản ứng hoá học."

Hử?

Ô?

Nghe được lời hắn nói khán giả đều ngốc một vòng, nhưng mà Ngả Mẫn vẫn nói tiếp: "Cái gì là hiệu ứng nhiệt của phản ứng hóa học? Trong thời gian

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện