Đầu tháng mười, Điếu Trạch Nghiễn chính thức tham gia lớp Tin học cho học sinh giỏi đi thi, người khác đã bắt đầu từ sau hôm khai giảng, Điếu Trạch Nghiễn kéo dài mãi nên học sau gần một tháng.
Lớp học sinh giỏi diễn ra vào buổi chiều sau khi tan học thứ hai, tư, sáu. Điếu Trạch Nghiễn đối với việc liên quan đến máy tính phần mềm đều rất hứng thú, nhờ vậy anh mới có động lực ở lại học sau giờ tan trường.
Mặc dù An Hạ không tham gia cũng không bị Điếu Trạch Nghiễn giữ lại nhưng cô vẫn đợi anh học xong rồi về chung. Mấy lần trước về nhà một mình, An Hạ cảm thấy rất bình thường, Điếu Trạch Nghiễn thì khác, sắc mặt anh không được vui, lúc hỏi đến lại lãng đi không trả lời vào trọng tâm câu hỏi.
Lần này An Hạ ở lại chờ không cho Điếu Trạch Nghiễn biết, cô ở bên ngoài phòng máy, tranh thủ thời gian rảnh rỗi lấy sách vở ôn bài cũ.
Hai tiếng trôi qua rất nhanh, An Hạ đứng cách phòng vài trăm mét chờ, lớp chỉ tầm năm, sáu người, Điếu Trạch Nghiễn lại ra muộn nhất.
Ngay khi thấy Điếu Trạch Nghiễn bước ra cùng một nữ sinh khác, còn vui vẻ trò chuyện, trong lòng An Hạ dâng lên nỗi hụt hẫng, sớm biết anh có mỹ nhân bên cạnh cô đã không phí thời gian chờ anh. An Hạ đứng dựa người vào tường, mắt nhìn xuống đất, đôi lúc không nhịn được mà lén liếc Điếu Trạch Nghiễn và nữ sinh kia.
Thấy An Hạ, Điếu Trạch Nghiễn bất giác nở nụ cười tươi rói tung tăng bước sải dài đến gần, phấn khích hỏi: "Cậu ở đây chờ tôi?"
An Hạ ngẩng đầu dậy, mạnh mẽ lắc đầu phủ nhận: "Không phải"
"Vậy thì còn chờ ai, trong lớp chỉ còn thầy giáo" Biểu cảm Điếu Trạch Nghiễn như muốn nói tôi thừa biết hết rồi, còn giả vờ làm gì.
"Chắc là cậu ấy về rồi, tôi về đây"
Đi được vài bước, từ phía sau của An Hạ bị một lực mạnh đè lên, Điếu Trạch Nghiễn thong thả khoát vai cô cười vui vẻ.
"Chào An Hạ, mình là Khả Vi" Khả Vi đi phía bên kia Điếu Trạch Nghiễn, tươi cười giơ tay chào hỏi.
An Hạ cười lịch sự gật đầu đáp lại, thoáng liếc nhìn Khả Vi từ đầu đến chân đều toát lên khí chất của một tiểu thư, so với những cô gái khác trong trường, kể cả Lý Yên Tử trước đó thì Khả Vi nổi bật hơn hẳn, nếu cô gái này sớm thân với Điếu Trạch Nghiễn thì chắc chắn giành được vị trí hoa khôi của trường.
Có một điều An Hạ không thể phủ nhận, Khả Vi đi cạnh Điếu Trạch Nghiễn càng xứng đôi, cô không rõ bản thân tại sao luôn nghi ngại về những cô gái xuất hiện bên cạnh Điếu Trạch Nghiễn, có thể vì con người anh đào hoa, người tình tin đồn lại không hề thiếu.
"Phải rồi, lúc nãy Tuấn Hạo nhắn tin, lâu rồi không ghé quán An Nhiên, cậu có muốn đến không?" Tay Điếu Trạch Nghiễn đang khoát trên vai An Hạ, ngón tay chạm vào vành tai cô.
"Được" An Hạ phấn khởi gật đầu đồng ý, cũng đã lâu rồi cô không gặp An Nhiên, trong phút chốc quên chuyện không vui khi nãy.
"Cậu có muốn đi ăn cùng không?"
"Vậy làm phiền cậu rồi"
Tim An Hạ bẫng đi một nhịp khi nghe Điếu Trạch Nghiễn lên tiếng mời Khả Vi đi cùng, cô hít sâu một hơi tự nhủ họ chỉ là bạn bè, đều là do cô đa nghi.
Ngồi trong quán, An Nhiên nói với An Hạ rất nhiều nhưng tâm trí của An Hạ lại để ở chổ Điếu Trạch Nghiễn cùng Khả Vi kia, hai người họ chỉ toàn nói về mấy chuyện của máy tính và phần mềm ứng dụng. An Hạ trước đó còn không hiểu sao đột nhiên Điếu Trạch Nghiễn lại rủ Khả Vi đi cùng, tất cả vì hai người họ có cùng một chủ đề để nói chuyện.
Từ Tuấn Hạo sau một lúc cũng bị kéo vào chủ đề với Điếu Trạch Nghiễn và Khả Vi, ba người họ bàn say sưa, còn bàn sang game đang chơi ở hiện tại rất nhiệt tình.
An Hạ khẽ thở phào nhẹ nhõm, bao nhiêu muộn phiền đều tan biến, có lẽ mối quan hệ của Điếu Trạch Nghiễn đối với Khả Vi chỉ là bạn bè thông thường.
Với vẻ ngoài nữ tính của Khả Vi, không ai nghĩ cô ấy lại có niềm đam mê với những thứ mà đa phần là trai thích. Lúc về, Khả Vi có tài xế riêng đến đón, chiếc siêu xe đắc tiền bóng loáng, điều kiện gia đình nhất định thuộc hạng thượng lưu.
Nói lời tạm biệt với Từ Tuấn Hạo và Mạc Nhiên Nhiên, Điếu Trạch Nghiễn và An Hạ cũng ra về ngay sau đó.
Buổi tối Điếu Trạch Nghiễn xong việc, lên game chơi cùng mọi người. An Hạ bị Điếu Trạch Nghiễn giữ lại, cô đành ngồi một bên xem anh chơi.
Đồng đội của nhóm có thêm một thành viên nữ, An Hạ liếc sơ cũng nhìn thấy tên hiện trên đầu nhân vật, Khả Vi. Ngay khi tiếng Khả Vi cất lên, nhóm bạn nam chơi cùng liền thích thú hò hét đầy phấn khích, bọn họ còn chưa gặp mặt đã tự tin khẳng định giọng nói dễ nghe như Khả Vi chắc chắn rất xinh đẹp ngoài đời.
Có người bất chợt hỏi: "Điếu thiếu, chị dâu mới à?"
Điếu Trạch Nghiễn cau mày, mắt không rời khỏi màn hình, bình thản cảnh cáo: "Ăn nói cho đàng hoàng vào, thiếu phu nhân đang bên cạnh tao"
Ngay sau đó, đám thanh niên phát ra tiếng cười gượng gạo, xin lỗi An Hạ tới tấp, bọn họ bảo chỉ định trêu Điếu Trạch Nghiễn, tuyệt đối không có ý xấu, trong lòng họ An Hạ là chị dâu chính thức cũng là duy nhất.
Những lúc thế này, An Hạ chỉ biết im lặng, cười ngại ngùng, bản thân cô bây giờ càng lúc càng dễ dãi, bị người khác xem là chị dâu cô vẫn vui vẻ mà chấp nhận thân phận.
Khi Từ Tuấn Hạo vào game, nói chuyện một lát có hỏi sáng mai ra sân bóng, sẵn tiện hỏi An Hạ có đi cùng để anh đưa An Nhiên theo. Khả Vi nghe thấy vậy lên tiếng hỏi, bảo cũng muốn đến xem, đám thanh niên liền nhiệt tình nói rõ thời gian và địa điểm cho Khả Vi, còn rủ ngày mai chơi bóng xong cùng nhau đi net.
Càng nói chuyện, không khí trong game càng rôm rả, hiếm khi có một cô gái rành rẽ về trò chơi họ đang chơi như vậy, cứ bàn mãi không ngừng.
Lớp học sinh giỏi diễn ra vào buổi chiều sau khi tan học thứ hai, tư, sáu. Điếu Trạch Nghiễn đối với việc liên quan đến máy tính phần mềm đều rất hứng thú, nhờ vậy anh mới có động lực ở lại học sau giờ tan trường.
Mặc dù An Hạ không tham gia cũng không bị Điếu Trạch Nghiễn giữ lại nhưng cô vẫn đợi anh học xong rồi về chung. Mấy lần trước về nhà một mình, An Hạ cảm thấy rất bình thường, Điếu Trạch Nghiễn thì khác, sắc mặt anh không được vui, lúc hỏi đến lại lãng đi không trả lời vào trọng tâm câu hỏi.
Lần này An Hạ ở lại chờ không cho Điếu Trạch Nghiễn biết, cô ở bên ngoài phòng máy, tranh thủ thời gian rảnh rỗi lấy sách vở ôn bài cũ.
Hai tiếng trôi qua rất nhanh, An Hạ đứng cách phòng vài trăm mét chờ, lớp chỉ tầm năm, sáu người, Điếu Trạch Nghiễn lại ra muộn nhất.
Ngay khi thấy Điếu Trạch Nghiễn bước ra cùng một nữ sinh khác, còn vui vẻ trò chuyện, trong lòng An Hạ dâng lên nỗi hụt hẫng, sớm biết anh có mỹ nhân bên cạnh cô đã không phí thời gian chờ anh. An Hạ đứng dựa người vào tường, mắt nhìn xuống đất, đôi lúc không nhịn được mà lén liếc Điếu Trạch Nghiễn và nữ sinh kia.
Thấy An Hạ, Điếu Trạch Nghiễn bất giác nở nụ cười tươi rói tung tăng bước sải dài đến gần, phấn khích hỏi: "Cậu ở đây chờ tôi?"
An Hạ ngẩng đầu dậy, mạnh mẽ lắc đầu phủ nhận: "Không phải"
"Vậy thì còn chờ ai, trong lớp chỉ còn thầy giáo" Biểu cảm Điếu Trạch Nghiễn như muốn nói tôi thừa biết hết rồi, còn giả vờ làm gì.
"Chắc là cậu ấy về rồi, tôi về đây"
Đi được vài bước, từ phía sau của An Hạ bị một lực mạnh đè lên, Điếu Trạch Nghiễn thong thả khoát vai cô cười vui vẻ.
"Chào An Hạ, mình là Khả Vi" Khả Vi đi phía bên kia Điếu Trạch Nghiễn, tươi cười giơ tay chào hỏi.
An Hạ cười lịch sự gật đầu đáp lại, thoáng liếc nhìn Khả Vi từ đầu đến chân đều toát lên khí chất của một tiểu thư, so với những cô gái khác trong trường, kể cả Lý Yên Tử trước đó thì Khả Vi nổi bật hơn hẳn, nếu cô gái này sớm thân với Điếu Trạch Nghiễn thì chắc chắn giành được vị trí hoa khôi của trường.
Có một điều An Hạ không thể phủ nhận, Khả Vi đi cạnh Điếu Trạch Nghiễn càng xứng đôi, cô không rõ bản thân tại sao luôn nghi ngại về những cô gái xuất hiện bên cạnh Điếu Trạch Nghiễn, có thể vì con người anh đào hoa, người tình tin đồn lại không hề thiếu.
"Phải rồi, lúc nãy Tuấn Hạo nhắn tin, lâu rồi không ghé quán An Nhiên, cậu có muốn đến không?" Tay Điếu Trạch Nghiễn đang khoát trên vai An Hạ, ngón tay chạm vào vành tai cô.
"Được" An Hạ phấn khởi gật đầu đồng ý, cũng đã lâu rồi cô không gặp An Nhiên, trong phút chốc quên chuyện không vui khi nãy.
"Cậu có muốn đi ăn cùng không?"
"Vậy làm phiền cậu rồi"
Tim An Hạ bẫng đi một nhịp khi nghe Điếu Trạch Nghiễn lên tiếng mời Khả Vi đi cùng, cô hít sâu một hơi tự nhủ họ chỉ là bạn bè, đều là do cô đa nghi.
Ngồi trong quán, An Nhiên nói với An Hạ rất nhiều nhưng tâm trí của An Hạ lại để ở chổ Điếu Trạch Nghiễn cùng Khả Vi kia, hai người họ chỉ toàn nói về mấy chuyện của máy tính và phần mềm ứng dụng. An Hạ trước đó còn không hiểu sao đột nhiên Điếu Trạch Nghiễn lại rủ Khả Vi đi cùng, tất cả vì hai người họ có cùng một chủ đề để nói chuyện.
Từ Tuấn Hạo sau một lúc cũng bị kéo vào chủ đề với Điếu Trạch Nghiễn và Khả Vi, ba người họ bàn say sưa, còn bàn sang game đang chơi ở hiện tại rất nhiệt tình.
An Hạ khẽ thở phào nhẹ nhõm, bao nhiêu muộn phiền đều tan biến, có lẽ mối quan hệ của Điếu Trạch Nghiễn đối với Khả Vi chỉ là bạn bè thông thường.
Với vẻ ngoài nữ tính của Khả Vi, không ai nghĩ cô ấy lại có niềm đam mê với những thứ mà đa phần là trai thích. Lúc về, Khả Vi có tài xế riêng đến đón, chiếc siêu xe đắc tiền bóng loáng, điều kiện gia đình nhất định thuộc hạng thượng lưu.
Nói lời tạm biệt với Từ Tuấn Hạo và Mạc Nhiên Nhiên, Điếu Trạch Nghiễn và An Hạ cũng ra về ngay sau đó.
Buổi tối Điếu Trạch Nghiễn xong việc, lên game chơi cùng mọi người. An Hạ bị Điếu Trạch Nghiễn giữ lại, cô đành ngồi một bên xem anh chơi.
Đồng đội của nhóm có thêm một thành viên nữ, An Hạ liếc sơ cũng nhìn thấy tên hiện trên đầu nhân vật, Khả Vi. Ngay khi tiếng Khả Vi cất lên, nhóm bạn nam chơi cùng liền thích thú hò hét đầy phấn khích, bọn họ còn chưa gặp mặt đã tự tin khẳng định giọng nói dễ nghe như Khả Vi chắc chắn rất xinh đẹp ngoài đời.
Có người bất chợt hỏi: "Điếu thiếu, chị dâu mới à?"
Điếu Trạch Nghiễn cau mày, mắt không rời khỏi màn hình, bình thản cảnh cáo: "Ăn nói cho đàng hoàng vào, thiếu phu nhân đang bên cạnh tao"
Ngay sau đó, đám thanh niên phát ra tiếng cười gượng gạo, xin lỗi An Hạ tới tấp, bọn họ bảo chỉ định trêu Điếu Trạch Nghiễn, tuyệt đối không có ý xấu, trong lòng họ An Hạ là chị dâu chính thức cũng là duy nhất.
Những lúc thế này, An Hạ chỉ biết im lặng, cười ngại ngùng, bản thân cô bây giờ càng lúc càng dễ dãi, bị người khác xem là chị dâu cô vẫn vui vẻ mà chấp nhận thân phận.
Khi Từ Tuấn Hạo vào game, nói chuyện một lát có hỏi sáng mai ra sân bóng, sẵn tiện hỏi An Hạ có đi cùng để anh đưa An Nhiên theo. Khả Vi nghe thấy vậy lên tiếng hỏi, bảo cũng muốn đến xem, đám thanh niên liền nhiệt tình nói rõ thời gian và địa điểm cho Khả Vi, còn rủ ngày mai chơi bóng xong cùng nhau đi net.
Càng nói chuyện, không khí trong game càng rôm rả, hiếm khi có một cô gái rành rẽ về trò chơi họ đang chơi như vậy, cứ bàn mãi không ngừng.
Danh sách chương