Đi đêm, không biết có bác nào đã đi qua đêm với nhân viên chưa nhỉ..?? Thường thì đi đêm chỉ có các thanh niên trẻ tuổi, họ chưa có bạn gái, hoặc đôi khi rượu say không muốn về nhà. Và họ tìm đến quán để Đi Đêm. Giá đi đêm bình thường từ 12h đến sáng tầm 900-1tr, có khi gặp khách sộp còn có thể làm giá lên đến 5tr một đêm. Giá cao thì thường là khách nghỉ ở các khách sạn từ 3-5 sao. Có thể nói họ là dân có tiền, nghỉ phòng có giá 1-2tr một đêm và cần một cô em ngủ cùng với họ đến sáng. Lượng khách này không nhiều nhưng chất thì khỏi bàn. Ngoài phải trả tiền đi đêm ra họ còn rất thoáng trong việc bo cho nhân viên. Không nói điêu đâu nhưng cái Dung đã từng được bo 7tr một đêm vì khách quý. Vậy nên mỗi lần có khách đi đêm ở khách sạn xịn gọi là hầu như đứa nào cũng muốn đi. Nhưng đa phần cho đi đêm tôi thường chọn những em dễ chịu, khôn khéo và quan trọng là chiều được lòng khách. Không tự nhiên người ta bỏ 2-5tr để mua bực vào người. Và mỗi lần như thế tôi phải chuẩn bị trước cho nó 5-6 cái bao loại Vip để dùng.
Việc an toàn vẫn là trên hết, quán tôi có cho nhân viên đi khám định kỳ nhé. Đứa nào không nghe lời mà tự ý đi trần hay bệnh tật gì thì cách ly, tự mua thuốc uống luôn. Dặn dò kỹ rồi, ko cho khách đi trần dù thế nào đi nữa. Gắt với chúng nó điều này cũng là ấm vào thân tụi nó thôi. Luật ra là vậy đấy nhưng quả đắng vẫn có, tất nhiên làm gái hay làm gì thì vẫn luôn có tình yêu, mặc cho tôi nói sa sả với chúng nó rằng:
- Những thằng nó biết em làm Gái thì sẽ không có cái gọi là Yêu Em đâu.
Nhưng đứa nghe đứa không, một hai câu anh yêu em là để nó xuất hết tình yêu vào bên trong. Đến tháng chậm kinh lại tá hoả lên, khổ ai, khổ nó đầu tiền rồi đến bà chị tôi và tôi chứ ai. Không đưa đi giải quyết thì nó sao dám đẻ, sao dám về làng. Mà đưa đi thì xảy ra bất trắc ai là người chịu hậu quả. Gần chục năm nay nghe chị tôi kể lại thì cũng có ba đứa phải bỏ đi cái gọi là Tình Yêu ấy. Người yêu nghe tin làm gì có thằng chó nào nhận. À mà lạc đề, đang nói đến đi đêm cơ mà. Khách sạn thì thu được giá cao, còn bình dân học vụ thì chỉ 8-900k một đêm cũng cho đi. Đi đêm thì thường được nện hai nháy. Đến sáng thì về, đêm hôm đó là thứ 2. Gần 1h sáng có một thằng thanh niên khá trẻ vào hỏi người đi đêm. Ko yêu cầu gì cả, nhưng vào quán nhìn một lượt nó chọn cái Trang. Cái Trang thì ok quá rồi, mặt xinh, da trắng lại kiểu ngây ngô dễ thương ấy. Ban đầu tôi định không cho đi vì biết tính nó kén khách, hay vùng vằng. Cho nên dù xinh nhất hội nhưng làm thì chẳng bằng ai. Nó lúc nào cũng nghĩ nó xinh nên kiêu, khách già ko đi, khách say không đi, mà xấu nó cũng đéo đi nốt. Tôi là tôi bực con này lắm, nhưng vẫn phải giữ vì các ông biết làm gì thì làm vẫn cần có người đại diện. Nó là bộ mặt của quán, kiểu như hot gơn của quán luôn ấy. Có nó làm nền thì quán tôi mới đông. Nhưng ai đi nó một lần thì hiếm khi đi lại. Tôi từng bị khách về mắng vốn mà vẫn phải ngậm cười.
- Ui zời, em này thì xinh mà khó tính như bà già. Chạm đâu cũng không cho chạm, đi như khúc gỗ ấy. Phí cả tiền.
Những lúc thế tôi chỉ biết nói đãi bôi:
- Ừ thì do bác chọn ấy chứ, em đâu có ép. Thôi lần sau đến em điều người khác ngoan hơn. Thông cảm nhé.
Khách cũng gật gù đồng ý, nói luôn tôi cũng là một thằng giao tiếp tốt. Tôi nói giọng gì cũng được, thích mềm thì tôi mỏng mà cứng thì tôi cũng ngang đá xanh. Vậy nên bà chị tôi chẳng bảo từ đầu:
- Chị thấy cậu làm được.
Con mắt của một người đàn bà lăn lộn xã hội mười mấy năm đâu phải dễ coi thường. Đến giờ tôi vẫn coi bà ấy là số 1. Khách chọn cái Trang, ừ thì sao giờ khách chọn chẳng lẽ ko cho đi. Với thằng này khá ngon zai, nên con kia cũng thích. Bảo nó đi nó đi luôn ko thái độ một chút nào. Thu tạm 900k tôi bảo Trang dẫn khách sang nhà nghỉ. Đợi tầm tiếng sau không thấy ý ới gì, tôi chắc mẩm nó đi ngon lành rồi. Đóng cửa quán tôi cho cả nhà đi ngủ. Mấy đứa kia kéo nhau đi ăn đêm. Tôi khoá cửa trước nhắn tin cho chúng nó tí về thì đi cửa sau.
Sáng hôm sau cái Trang gọi điện cho tôi mở cửa để vào nhà. Tiên sư mới có 8h sáng, con này hôm nay dở chứng về sớm. Nói thế là vì bình thường bọn nó đi đêm hôm sau về cũng phải vào tầm 10h sáng mới về. Mẹ Trang hôm nay nhớ nhà thế đéo nào về sớm thế, đm mắt tôi còn cay xè. Mở cửa ra nó chẳng nói chẳng rằng đi thẳng vào nhà. Tôi cũng kệ vì đi đến tầm đó cũng xong nhiệm vụ rồi, khách chắc cũng đã phắn. Lên giường tôi đánh giấc nữa đến 11h, dậy nấu cơm. Lúc tôi đang đánh răng thì thấy cái Trang với cái Hoa ngồi ở phòng khách. Cái Trang thì rớm nước mắt, cái Hoa thì nói:
- Mày đi đêm ngủ kiểu gì mà mất, ngủ như mày nó khiêng đi bán cũng không biết đường nào mà lần.
Miệng vẫn còn bọt tôi với ra hỏi:
- Mất cái gì đấy, sao mà khóc.
Như chờ tôi hỏi nó khóc oà lên:
- Em bị lấy mất dây chuyền rồi, thằng khách đi đêm hôm qua nó tháo mất. Sáng dậy nó về sớm từ lúc 5h. Em kệ, vẫn ngủ, đến sáng dậy rửa mặt thì không thấy sợi dây chuyền đâu...Hu..Hu.
Tôi đớ ngươi mất mấy giây, vẫn cố hỏi nó:
- Vào phòng tìm kỹ chưa hay rơi đâu.
- Lúc đi em vẫn còn đeo mà.
Đúng là cái định mệnh, ba ngày trước nó vừa ứng 5tr đi mua dây vàng. Bà chị tôi chở nó đi chứ đâu. Mà trước khi nó mua đã bảo đi làm đeo dây chuyền làm gì.? Nó đéo nghe, còn bảo e thích thì em mua. Xinh mà, làm điệu suốt ngày, thấy ai có cái gì là nó phải có cái đó. *** mẹ, khách thì có phải khách quen đéo đâu, đến mặt mũi nó như nào qua một đêm tôi đã hết cmn ấn tượng. Sang nhà nghỉ hỏi thì họ cũng chẳng quen, khách đi nhiều thì mới nhớ chứ 1 tháng đi nện 1 lần bố tôi cũng chẳng nhớ. Thế là mất, bảo sao ban đầu nó nói chọn ai cũng được. Thế nhưng địa qua một vòng thì nó lại chọn cái Trang. Đéo phải vì cái Trang xinh mà là cái Trang đeo vàng. Đơn giản vậy thôi, vcl ăn trộm bỏ 900k được 5tr. Quả thật là làm giàu không khó, mà 900k kia nó nào có lỗ, đi đêm nó vẫn phang hai cái bình thường hơn cả cân đường hai hộp sữa. Cái Dung cũng tỉnh dậy đứng ở cửa nghe hơi nồi chõ ghé mồm đá câu:
- Hôm trước mẹ mi gọi điện bảo gửi tiền về thì không gửi. Đòi đi mua dây vàng, giờ thì bị lấy mất. Cái tính ngủ như chết nói mãi không chừa.
Đúng là bọn này nó người dân tộc nên nghĩ gì nói nấy. Bạn thì mất đồ mà vẫn còn mắng được. Sợ chúng nó cãi nhau em bảo:
- Cái Dung không nói nữa, nó đã mất đồ thì chớ. Để tao sang kia nhờ check camera xem có thấy mặt nó không.
Nói thế để dịu đi thôi, chứ cái Cam nhà nghỉ mờ như *** hấp hơi ấy. Xe để bên ngoài còn đéo nhìn thấy gì nói chi đến mặt người. Mà có thấy mặt cơ hội tìm nó còn thấp hơn cả phong thấp. Giờ nó không té đi đâu rồi mới lạ. Bình thường không ưa cái Trang lắm nhưng giờ lại thấy nó tội nghiệp, vừa mất đồ vừa mất sức. Mà sao đời lắm thằng chó má thế nhỉ, đm đi không bo thì thôi đằng này còn ăn cắp của cả nhân viên. Đúng là đẹp zai thì toàn đi lừa đảo, em nghe ông nào nói câu này trên tivi. Mà cũng khổ nó mà xấu thì con kia lại giãy như đỉa phải vôi mà chối bay chối biến rồi. Vậy đấy dại trai nó ăn vào máu chị em rồi, làm gì thì cũng thế thôi.....Mà thôi tại tôi không thích cái Trang nên tôi chẳng muốn tìm hiểu về hoàn cảnh của nó. Mẹ ốm xin tiền mà nó không cho là tôi éo ưa rồi. Trong khi tiền mua quần áo của nó không biết bao nhiêu cho đủ. Nghĩ vậy nhưng tôi vẫn nói:
- Mất rồi thì thôi, lần sau chú ý, mà mày cũng tỉnh ra đi. Hôm qua đi đêm được 900k tao trả tiền phòng 100k. Còn 800k cho mày cả. Đừng có mà kể với chị.
Xong xuôi tôi bảo chúng nó ra phụ tôi nấu cơm. Mặc dù tôi biết có đứa hôm nay làm sao mà nuốt nổi.....
Việc an toàn vẫn là trên hết, quán tôi có cho nhân viên đi khám định kỳ nhé. Đứa nào không nghe lời mà tự ý đi trần hay bệnh tật gì thì cách ly, tự mua thuốc uống luôn. Dặn dò kỹ rồi, ko cho khách đi trần dù thế nào đi nữa. Gắt với chúng nó điều này cũng là ấm vào thân tụi nó thôi. Luật ra là vậy đấy nhưng quả đắng vẫn có, tất nhiên làm gái hay làm gì thì vẫn luôn có tình yêu, mặc cho tôi nói sa sả với chúng nó rằng:
- Những thằng nó biết em làm Gái thì sẽ không có cái gọi là Yêu Em đâu.
Nhưng đứa nghe đứa không, một hai câu anh yêu em là để nó xuất hết tình yêu vào bên trong. Đến tháng chậm kinh lại tá hoả lên, khổ ai, khổ nó đầu tiền rồi đến bà chị tôi và tôi chứ ai. Không đưa đi giải quyết thì nó sao dám đẻ, sao dám về làng. Mà đưa đi thì xảy ra bất trắc ai là người chịu hậu quả. Gần chục năm nay nghe chị tôi kể lại thì cũng có ba đứa phải bỏ đi cái gọi là Tình Yêu ấy. Người yêu nghe tin làm gì có thằng chó nào nhận. À mà lạc đề, đang nói đến đi đêm cơ mà. Khách sạn thì thu được giá cao, còn bình dân học vụ thì chỉ 8-900k một đêm cũng cho đi. Đi đêm thì thường được nện hai nháy. Đến sáng thì về, đêm hôm đó là thứ 2. Gần 1h sáng có một thằng thanh niên khá trẻ vào hỏi người đi đêm. Ko yêu cầu gì cả, nhưng vào quán nhìn một lượt nó chọn cái Trang. Cái Trang thì ok quá rồi, mặt xinh, da trắng lại kiểu ngây ngô dễ thương ấy. Ban đầu tôi định không cho đi vì biết tính nó kén khách, hay vùng vằng. Cho nên dù xinh nhất hội nhưng làm thì chẳng bằng ai. Nó lúc nào cũng nghĩ nó xinh nên kiêu, khách già ko đi, khách say không đi, mà xấu nó cũng đéo đi nốt. Tôi là tôi bực con này lắm, nhưng vẫn phải giữ vì các ông biết làm gì thì làm vẫn cần có người đại diện. Nó là bộ mặt của quán, kiểu như hot gơn của quán luôn ấy. Có nó làm nền thì quán tôi mới đông. Nhưng ai đi nó một lần thì hiếm khi đi lại. Tôi từng bị khách về mắng vốn mà vẫn phải ngậm cười.
- Ui zời, em này thì xinh mà khó tính như bà già. Chạm đâu cũng không cho chạm, đi như khúc gỗ ấy. Phí cả tiền.
Những lúc thế tôi chỉ biết nói đãi bôi:
- Ừ thì do bác chọn ấy chứ, em đâu có ép. Thôi lần sau đến em điều người khác ngoan hơn. Thông cảm nhé.
Khách cũng gật gù đồng ý, nói luôn tôi cũng là một thằng giao tiếp tốt. Tôi nói giọng gì cũng được, thích mềm thì tôi mỏng mà cứng thì tôi cũng ngang đá xanh. Vậy nên bà chị tôi chẳng bảo từ đầu:
- Chị thấy cậu làm được.
Con mắt của một người đàn bà lăn lộn xã hội mười mấy năm đâu phải dễ coi thường. Đến giờ tôi vẫn coi bà ấy là số 1. Khách chọn cái Trang, ừ thì sao giờ khách chọn chẳng lẽ ko cho đi. Với thằng này khá ngon zai, nên con kia cũng thích. Bảo nó đi nó đi luôn ko thái độ một chút nào. Thu tạm 900k tôi bảo Trang dẫn khách sang nhà nghỉ. Đợi tầm tiếng sau không thấy ý ới gì, tôi chắc mẩm nó đi ngon lành rồi. Đóng cửa quán tôi cho cả nhà đi ngủ. Mấy đứa kia kéo nhau đi ăn đêm. Tôi khoá cửa trước nhắn tin cho chúng nó tí về thì đi cửa sau.
Sáng hôm sau cái Trang gọi điện cho tôi mở cửa để vào nhà. Tiên sư mới có 8h sáng, con này hôm nay dở chứng về sớm. Nói thế là vì bình thường bọn nó đi đêm hôm sau về cũng phải vào tầm 10h sáng mới về. Mẹ Trang hôm nay nhớ nhà thế đéo nào về sớm thế, đm mắt tôi còn cay xè. Mở cửa ra nó chẳng nói chẳng rằng đi thẳng vào nhà. Tôi cũng kệ vì đi đến tầm đó cũng xong nhiệm vụ rồi, khách chắc cũng đã phắn. Lên giường tôi đánh giấc nữa đến 11h, dậy nấu cơm. Lúc tôi đang đánh răng thì thấy cái Trang với cái Hoa ngồi ở phòng khách. Cái Trang thì rớm nước mắt, cái Hoa thì nói:
- Mày đi đêm ngủ kiểu gì mà mất, ngủ như mày nó khiêng đi bán cũng không biết đường nào mà lần.
Miệng vẫn còn bọt tôi với ra hỏi:
- Mất cái gì đấy, sao mà khóc.
Như chờ tôi hỏi nó khóc oà lên:
- Em bị lấy mất dây chuyền rồi, thằng khách đi đêm hôm qua nó tháo mất. Sáng dậy nó về sớm từ lúc 5h. Em kệ, vẫn ngủ, đến sáng dậy rửa mặt thì không thấy sợi dây chuyền đâu...Hu..Hu.
Tôi đớ ngươi mất mấy giây, vẫn cố hỏi nó:
- Vào phòng tìm kỹ chưa hay rơi đâu.
- Lúc đi em vẫn còn đeo mà.
Đúng là cái định mệnh, ba ngày trước nó vừa ứng 5tr đi mua dây vàng. Bà chị tôi chở nó đi chứ đâu. Mà trước khi nó mua đã bảo đi làm đeo dây chuyền làm gì.? Nó đéo nghe, còn bảo e thích thì em mua. Xinh mà, làm điệu suốt ngày, thấy ai có cái gì là nó phải có cái đó. *** mẹ, khách thì có phải khách quen đéo đâu, đến mặt mũi nó như nào qua một đêm tôi đã hết cmn ấn tượng. Sang nhà nghỉ hỏi thì họ cũng chẳng quen, khách đi nhiều thì mới nhớ chứ 1 tháng đi nện 1 lần bố tôi cũng chẳng nhớ. Thế là mất, bảo sao ban đầu nó nói chọn ai cũng được. Thế nhưng địa qua một vòng thì nó lại chọn cái Trang. Đéo phải vì cái Trang xinh mà là cái Trang đeo vàng. Đơn giản vậy thôi, vcl ăn trộm bỏ 900k được 5tr. Quả thật là làm giàu không khó, mà 900k kia nó nào có lỗ, đi đêm nó vẫn phang hai cái bình thường hơn cả cân đường hai hộp sữa. Cái Dung cũng tỉnh dậy đứng ở cửa nghe hơi nồi chõ ghé mồm đá câu:
- Hôm trước mẹ mi gọi điện bảo gửi tiền về thì không gửi. Đòi đi mua dây vàng, giờ thì bị lấy mất. Cái tính ngủ như chết nói mãi không chừa.
Đúng là bọn này nó người dân tộc nên nghĩ gì nói nấy. Bạn thì mất đồ mà vẫn còn mắng được. Sợ chúng nó cãi nhau em bảo:
- Cái Dung không nói nữa, nó đã mất đồ thì chớ. Để tao sang kia nhờ check camera xem có thấy mặt nó không.
Nói thế để dịu đi thôi, chứ cái Cam nhà nghỉ mờ như *** hấp hơi ấy. Xe để bên ngoài còn đéo nhìn thấy gì nói chi đến mặt người. Mà có thấy mặt cơ hội tìm nó còn thấp hơn cả phong thấp. Giờ nó không té đi đâu rồi mới lạ. Bình thường không ưa cái Trang lắm nhưng giờ lại thấy nó tội nghiệp, vừa mất đồ vừa mất sức. Mà sao đời lắm thằng chó má thế nhỉ, đm đi không bo thì thôi đằng này còn ăn cắp của cả nhân viên. Đúng là đẹp zai thì toàn đi lừa đảo, em nghe ông nào nói câu này trên tivi. Mà cũng khổ nó mà xấu thì con kia lại giãy như đỉa phải vôi mà chối bay chối biến rồi. Vậy đấy dại trai nó ăn vào máu chị em rồi, làm gì thì cũng thế thôi.....Mà thôi tại tôi không thích cái Trang nên tôi chẳng muốn tìm hiểu về hoàn cảnh của nó. Mẹ ốm xin tiền mà nó không cho là tôi éo ưa rồi. Trong khi tiền mua quần áo của nó không biết bao nhiêu cho đủ. Nghĩ vậy nhưng tôi vẫn nói:
- Mất rồi thì thôi, lần sau chú ý, mà mày cũng tỉnh ra đi. Hôm qua đi đêm được 900k tao trả tiền phòng 100k. Còn 800k cho mày cả. Đừng có mà kể với chị.
Xong xuôi tôi bảo chúng nó ra phụ tôi nấu cơm. Mặc dù tôi biết có đứa hôm nay làm sao mà nuốt nổi.....
Danh sách chương