Kim Lee nheo mắt nhìn Tịch Hy. Còn Tần Lãnh đi về phía vợ, ôm vai cô tiến lại chỗ đối tác:

- Cô Kim, xin giới thiệu đây là Tịch Hy, vợ tôi. Còn đây là Kim Lee, cô ấy rất có sức ảnh hưởng bên Hàn.

- Chào cô Kim, hân hạnh!

Tịch Hy chủ động chào hỏi, cố tình chìa tay trái đan vào tay chồng mình. Kim Lee dĩ nhiên nhìn thấy nhẫn cưới của cô.

- Chào cô Tịch, tôi vẫn luôn tò mò xem người phụ nữ của Tần tổng như nào. Ở nước ngoài nên thứ lỗi tôi không biết nhiều, nhưng vợ tới tận đây đón chồng dù đã muộn thì hẳn tình cảm rất tốt.

- Cảm ơn cô Kim, tôi vẫn là lo lắng cho chồng mình.

Ba người chào hỏi xong, Kim Lee rời đi thì Tần Lãnh mới hỏi:

- Sao em lại tới đây? - Em tới đón anh, mình về thôi, em sẽ bảo Lâu Nghiêu lái xe của anh về. Chúng ta đi xe em.

- Được.

Tần Lãnh say nên đi cũng hơi chậm, nhưng lòng rất vui. Anh khá trầm ổn, ngồi yên tĩnh lặng nên Tịch Hy yên tâm phần nào. Chỉ sợ say rồi lại làm loạn, không kiểm soát được hành vi của mình.



Đi qua đoạn gần sông lớn, thành phố về khuya lên đèn rất đẹp, cây cầu bắc qua sông nối liền hai khu phố thi thoảng lại đổi màu đèn. Trước khi đi Tịch Hy đã kịp bỏ thuốc giải rượu vào túi xách. Cô đậu xe dưới một tán cây lớn, đã muộn nên rất vắng người qua lại. Cô mở nắp chai rồi đưa cho anh.

- Anh uống đi, sẽ đỡ mệt hơn đó.

Tần Lãnh đang nghỉ ngơi, mở mắt nhìn vợ bên cạnh. Anh nhận lấy, uống một hơi là hết cái chai nước nho nhỏ.

- Ngắm thành phố một chút nhé!

Tịch Hy muốn đưa anh về, nhưng muốn ngắm cảnh thì có vẻ anh khá tỉnh táo rồi. Họ chưa hẹn hò kiểu này bao giờ, Tịch Hy gật đầu:

- Một chút thôi nhé.

Tần Lãnh chìa tay nắm chặt lấy tay cô. Khi Tịch Hy đang nhìn ra cây cầu với những ánh đèn dọc hai bên thẳng tắp, thì Tần Lãnh bất ngờ nhoài người sang hôn nhẹ vào cổ cô.

- Nhột em! Anh trật tự ngắm cảnh đi.

Tần Lãnh cười:

- Anh ngắm em, rất đẹp.

Tịch Hy cho rằng anh say nên nói nhiều:

- Anh say rồi, chúng ta về nghỉ ngơi thôi.



- Anh rất tỉnh táo.

Tịch Hy cười nhẹ, không muốn đôi co với người đang say rượu, đang cúi cúi thắt dây an toàn thì Tần Lãnh cũng cúi người hôn cô. Anh hôn cô từ chậm rồi nhanh, thậm chí ngấu nghiến, Tịch Hy còn cảm nhận được vị bạc hà trong thuốc giải rượu anh vừa uống, mùi vị này có chút kích thích.

Để xác nhận xem chồng có phải bồng bột do uống rượu hay không, Tịch Hy đẩy anh ra, nhìn chằm chằm:

- Nói xem em là ai?

Tần Lãnh cong môi cười, chắc nịch nói:

- Vợ anh, Tịch Hy - chủ tịch Tịch thị.

- Tưởng anh nhầm với cô Kim xinh đẹp nào đó.

- Không thể nhầm, với cả Kim Lee anh thấy không đẹp bằng em.

Lại nói Kim Lee, đúng là Tịch Hy có ghen nên mới sốt vó đi đón chồng. Cảm giác muốn kiểm soát trào lên, cô không ngần ngại mà ra khỏi vị trí của mình, ngồi hẳn lên đùi anh, thành thục nới thắt lưng và kéo khoá quần. Thứ cô muốn được giải phóng bật ra ngoài, chĩa thẳng lên mông cô:

- Giờ vợ anh rất bạo nhé!

Tần Lãnh cảm thán một câu rồi ấn nút ngả ghế ra sau, không gian chật chội trong xe không ngăn cản được đam mê mãnh liệt của hai người họ. Cứ ngỡ Tịch Hy sẽ hùng hục mà làm tới, nhưng không, cô trườn xuống dưới, quỳ gối trên sàn xe rồi quét miệng nhỏ của mình vào thằng nhỏ của chồng. Tần Lãnh kinh ngạc vì Tịch Hy luôn biết cách làm anh hứng thú và say mê cô không dứt ra được. Anh cũng bị cô làm cho phấn khích, liền kéo cô nằm trên ghế rồi mạnh bạo kéo toặc cả quần lót của vợ. Anh ở trên cứ thế mà đâm mạnh vào huyệt nhỏ. Giờ không có ai đi lại, kính xe cũng là loại ở ngoài nhìn không thấy, hai người hì hục lúc lâu đến chiếc xe bốn chỗ cũng bị rung theo nhịp nhàng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện