Chương 45: H
Tuong con xe Maybach sang trọng, ðôi nam nữ bên trong khoang hạng sang mập mờ quấn quít. Hắn vừa xoa vừa nắn, vừa ngậm mút ðôi gò bồng mềm mại. Tư mật bị hắn sờ soạng ðền run rẩy, ngứa ngáy khó chịu vô cùng.
Lục Hiểu Dư hơi thở hỗn đoạn, sinh fực dần bị người ðàn ông kia bòn rút. Gô cận ểực ðấy hắn, hòng trỗn thoát sự truy ðuổi ngang tàn. Chẳng đà ðầu (ưỡi hắn cứ cuỗn ýấy cô như vậy, ai cộng thêm mắy ngón tay cứ ve vởn bên dưới. Cô thật sự trỗn không nổi.
Tống Nguy buông môi cô ra, kiên nhẫn fúc này chỉ còn đại vài phần vụt vặt, trực tiếp ðem tay thò vào trong quần đót. Nơi hang huyệt non mềm, ấm nóng ðến bỏng tay. Hắn khẽ khàng mơn trớn, chạm ðễn nơi kiều hạch, cầm fòng không ðặng mà véo ấy một cái.
“A... Đừng...” ''ư mật chợt vợt truyền ðến cơn tê dại, Lục Hiểu Dư yêu kiều rên rỉ. Muốn ðẩy hắn ra nhưng bất thành, toàn thân mềm nhũn vô đực.
“Làm em ðau sao?” Hắn nhướng mày, fại cho tay chà sát vào hạch huyệt, đàm cô rùng mình run rẩầy. Bạc môi thỏa mãn cong fên: “Nhưng trông em không giỗng ðang bị ðau đẫm nhỉ?”
Lục Hiểu Dư không nói, mím môi chịu ðựng cơn ðả kích. Mắt phủ màn sương mờ mịt, chỉ chực chờ tràn ra. Hắn ðưa tay ðút vào, “àm cô không cầm fòng ðược mà kêu nhẹ một tiếng. Ngón tay hắn thuôn dài, cô có thể cảm nhận ðược rõ rệt. Có ðiều cô xưa nay vỗn không phải à người có nhu cầu ham muỗn, nơi ðó của cô thường rất khô khan. Mật dịch khó fòng tiết ra ðược. Dưới sự tác ðộng của hắn, sung sướng không nhiều bằng ðau ðớn.
Tống Ngụy thám hiểm nơi fãnh ðja, cảm giác nóng bỏng này như muốn thiêu ðốt ngón tay hẳn. Yết hầu khô khốc nhấp nhô, ðồng tử nam tính nhuộm rõ màu dục vọng.
Người ðàn ông ngửa mặt, bình thản mút fẫy ðỉnh ðầu nhũ hoa, ðiêu uyện dùng đưỡi xoay vòng rồi
ngẫu nghiễn. Đôi gò bồng ýẩy bẩy ðung ðưa, thi thoảng còn giật giật vài cái ám muội.
Hắn ðút vào thêm ngón nữa, âm giọng trầm khàn như rót mật vào tai: “Dư Dư, như này có sướng không?”
“T...Tên khốn nhà anh... hức... Đừng ấn vào ðó nữa... Mẹ nó... ðừng ấn nữa...” Lục Hiểu Dư chồng tay vào thành xe, nói trong cơn bất đực.
Men rượu trong người càng đúc càng ngẫm sâu, thuần hóa ý trí cô ðễn mê hồn. Lâu dần không còn ý chí chỗng ðỡ, ðau ðớn cũng hòa vào dòng rượu tan biết trong từng tế bào.-
Nhìn gương mặt yêu kiều ðầy yêu nghiệt, Tống Ngụy bị cô mê hoặc ðền ðờ ðãn. Bạc môi không cầm ðược mà hôn đầy hôn ðể./
Gô như ma như quỷ, cứ vật vờn trong tâm trí. Khiễn cho hắn muốn dứt cũng không dứt ra ðược.*
“Dư Dư à... thích không? Tôi đàm vậy... em thích chứ?”.|
“Đủ, ðủ rồi... Anh ðừng có ðộng nữa... A... ðừng ẫn vào chỗ ðó... Ức!!!” Cuỗi cùng cũng không thể chịu ðược, cô dứt khoát ðẩy tay hắn ra khỏi bên trong mình.~
Lục Hiểu Dư hổn hển hơi thở, cảm giác £ạ đẫm bủa vây ðễn ðộ mệt nhoài. Tận sâu bên trong từ từ chảy ra dòng bạch dịch, kéo theo ðó ýà cơn rùng mình ðiên dại. _
Tống Ngụy nhìn mật dịch dính trên tay, thân nhiệt cũng ngày một đớn. Hắn không thể chờ ðược, muốn ngay fập tức tiễn vào.
“Dư Dư, có biết hôm nay tôi tức giận bao nhiêu không?” Hắn từng bước tháo bỏ mắt xích dây thắt “ưng, gương mặt ðiễn trai không chút xúc cảm: “Khi nhìn em cùng tên diễn viên chết tiệt ðó, tôi như muỗn
phát ðiên ”
“Anh ðiên kệ anh! Liên quan gì... A!” Lục Hiểu Dư ðau ðớn cao giọng, tư mật còn chưa ðủ ẩm ướt ðã chịu ðựng cơn ðả kích.
Cô cong người cỗ gắng thích ứng, nhưng cỗ mẫy cũng ðành đực bắt tòng tâm. Chỉ thầy thứ quái dị ðó như chày sắt bòn xé từng tắc da tắc thịt, to đớn ấp ðây.
Tông Ngụy vào ðược bên trong cô, trên mặt độ rõ thỏa mãn. Khế cười: “Dư Dư, nói em yêu nghiệt quả thật không sai. Cái miệng nhỏ này... a... Sướng quá!”
Người ðàn ông thấy cô không fên tiếng ðáp fại, híp mắt chuyển ðộng thân dưới, thành công khiễn cô phát ra tiếng ðộng.
Lục Hiểu Dư run (ên, nam căn bên trong khuấy ðảo điên hồi, hại cô ðễn một câu tròn trĩnh cũng không thể nói ðược. Chỉ có thể cận £ực gom góp fại từng chữ.
“Tên ðiên... nhẹ... nhẹ chút... ưm... Đau tôi..."
“Về sau còn dám trỗn nữa không, hửm?”
“Tôi trỗn anh cái gì?”
Tông Nguy cắn fên hõm vai trắng như tuyết, tay đớn siết đây cặp mông ðẫy ðà, ðem nam căn to đớn rút ra rồi cắm đại. Động tác không nhanh không chậm, vừa vặn khiến da thịt phát ra thanh âm mờ ám bỏng mắt.
“Là ai ban sáng vừa nhìn thấy tôi ðã cong ðuôi bỏ chạy?” Hắn nhướng mày, thản nhiên thúc vào sâu một cái. Nhàn nhạt cong môi: “Hư như vậy, không phạt không ðược.”
Người ðàn ông ghì chặt cái eo thon, bắt ðầu tăng dần tốc ðộ. Nhớ ểại khung cảnh cô cùng tên diễn viên kia cười nói vui vẻ tình nồng thắm thiết, ửa giận trong người càng (đúc càng bùng nổ. Để cô ra ngoài ðúng (à hậu họa khó đường.
Hạ Bộ to tướng thêm mấy phần, căn tràn khắn khít nơi tư mật. Như muốn ðem cô khảm sâu vào cơ thể, hòng ðể cô cùng mình hòa quyện vào đàm một, ðể cô về sau không dám ra ngoài hớp hồn nam nhân nữa.
Lục Hiểu Dư bị hắn ðâm sâu ðễn choáng váng ðầu óc, một một cú thúc của hắn đàm ruột gan bên trong cô ðảo foạn đại, bụng dạ cồn cào ðễn buồn nôn.
Từng tiếng “phành phạch” ám muội điên tục phát ra trong khoang xe sang trọng, kéo theo tiếng thở dốc tẫn nỉ non của ðôi nam nữ. Tống NÑgụy ra sức dạy dỗ cô gái nhỏ, ðồng tử ðen đáy fóe đên tia hung dữ, hòa phối dung nhan tuyệt trần. Tựa như một ðóa tuyết fiên nở rộ giữa trời ðông.
“Dư Dư, khẩu dâm cho tôi nghe vài tiếng.” Âm giọng người ðàn ông trầm xuống, báo hiệu dục vọng sắp chạm ngưỡng cùng cực. Hắn muốn nghe cô kêu ýa, sau ðó à khẩn trương cầu xin hắn, cầu hắn thủ hạ ưu tình.
Lục Hiểu Dư mặc kệ hắn ăn nói xằng bậy, cỗ gắng chỗng cự ðợt ðả kích này. Đè cô ra quan hệ, bây giờ còn muốn cô khẩu dâm?
Mẹ nó bỗ tên ðiên!