Du Như Băng áp suất thấp, nhìn vô cùng đáng sợ, vì để không tạo "Sát nghiệt" nữa, còn không có kẹo áp chế, cô ấy lựa chọn tự mình tìm một chỗ yên tĩnh một chút.

Người quay phim có thị lực, sẽ không làm phiền cô ấy vào lúc này, thức thời đi ra ngoài.

Đàm Tịch nhìn bóng lưng đơn độc của cô ấy đi về phía cầu thang, mím môi, xoay người rời đi hướng khác.

Du Như Băng một mình đứng ở lối vào thang lầu, qua cửa sổ kính trong suốt được đóng chặt, có thể nhìn thấy mây đen dày đặc và những chiếc lá vàng trên khắp mặt đất.

Gió lạnh lướt qua, tô lên sắc vàng cuối thu.

Cô ấy đứng bất động, lửa giận trong mắt cũng dần dần lắng xuống, chỉ còn lại đôi mắt sáng lấp lánh.

"Du Như Băng."
Một giọng nói đột nhiên vang lên sau lưng, cô ấy hốt hoảng một chút, trong nháy mắt như trở lại ngày đó cô ấy ngồi trên bậc thang cảm thấy bất cam vì lão Du nhà mình không được sống lâu trăm tuổi mà khóc.

Ngày đó cũng như vậy, Đường Hàn Thu cũng đứng phía sau cô ấy, gọi tên cô ấy.

Cô ấy chậm chạp quay người lại, kết quả phát hiện người đứng trên cầu thang là Chu Văn Quân, vẻ mặt đối phương trầm lặng, như đang suy nghĩ điều gì đó.

Ánh mắt Du Như Băng âm u ảm đạm đi, sau đó quay đầu lại tiếp tục ngắm phong cảnh, rõ ràng không muốn nói chuyện.

Cô ấy rất muốn cùng người khác phóng thích khạc nhổ Lục Lục, khạc nhổ cô ta cái gì cũng không biết lại dám ăn nói vớ vẩn, sau đó thoải mái mắng hệ thống một trận, là bọn họ một tay tạo thành cục diện khiến người ta uất ức ngày hôm nay.

Nhưng đối tượng để tâm sự, chỉ có thể là Đường Hàn Thu.

Ở thế giới này, chỉ có hai người các cô mới biết cả hai đã trải qua những gì, chỉ có hai người mới có thể để bản thân thoải mái khạc nhổ, tùy tiện nói hết.

Khạc nhổ người ta còn muốn dấu cái này, dấu cái kia, vậy cũng quá khó chịu rồi!
Thông qua việc này, cô ấy sâu sắc ý thức được chính mình thân là người tha hương đất khách thì Đường Hàn Thu đối với cô ấy có bao nhiêu quan trọng, cũng hạ quyết tâm —— về sau phải đối xử tốt với Tiểu Đường của chúng ta!
Chu Văn Quân thấy cô ấy vân đạm phong khinh liếc mắt nhìn mình một cái lại quay đầu đi, nhất thời suy nghĩ hỗn tạp, hơn nửa ngày mới nói: "Vừa rồi chuyện phát sinh ở nhà vệ sinh, tôi đều nghe thấy được."
Cô tình cờ cũng ở trong nhà vệ sinh, cái trò hề đó cô nghe được rõ ràng.

Du Như Băng vẫn bất động.

Cô ấy căn bản không sợ người khác biết chuyện này.

Cái tên củ tỏi phế vật kia có bản lĩnh thì đi tố cáo đi, dù sao cô ấy cũng sẽ tố cáo với Đường Hàn Thu, tốt nhất có thể thọc bên chỗ Đường Hạc Thiên, dựa theo lòng yêu con gái hừng hực của Đường Hạc Thiên, củ tỏi phế vật chắc chắn có thể qua đời tại chỗ!
Trời lạnh rồi củ tỏi phế vật phá sản!
Chu Văn Quân tiếp tục nói: "Nếu cô cần một nhân chứng khác, tôi có thể làm chứng giúp cô."
Du Như Băng sửng sốt một chút, quay đầu nhìn về phía cô, chỉ thấy trên mặt cô viết đầy hai chữ "Chính trực", vô cùng phù hợp với tác phong của cô.

Du Như Băng thậm chí còn có thể đoán được, điểm số của bản thân bị đánh giá thành điểm B, khẳng định cô cũng cảm thấy không công bằng.

Nhưng Du Như Băng hiện tại thật sự không có một chút ý tưởng muốn cùng nhau nói chuyện, cũng không thể không nói câu nào, vì thế lễ phép đáp một lời: "Cảm ơn." Sau đó lại rơi vào tự kỷ.

Chu Văn Quân nhìn thấy điều này, cô vẫn không có ý tưởng muốn rời đi, cũng rơi vào suy nghĩ của chính minh.

Hai người đứng ở hai nơi, không ai nói tiếng nào, giống như hai bức tượng im lặng dung hòa với thời gian.

Vài phút sau, Đàm Tịch vội vội vàng vàng quay lại, đằng sau còn thêm một người Trì Noãn, lúc nhìn thấy Chu Văn Quân còn sững sờ chốc lát, sau đó mới hoàn hồn đi qua bên người Du Như Băng, cầm lấy tay cô ấy đưa cho cô ấy một viên kẹo, thở hổn hển nói: "Cô mau, mau ăn đi!"
Nhìn kẹo nhỏ quen thuộc trong tay, Du Như Băng sửng sốt một chút, Trì Noãn đằng sau cũng thở gấp nói: "......!Là của em."
Tình huống đặc biệt, Du Như Băng cũng không khách sáo với cô, lột giấy gói kẹo ra bỏ vào trong miệng.

Vị ngọt quen thuộc xâm lấn khoang miệng, giống như bắt được một cọng rơm cứu mạng, toàn thân cô ấy đều bình tĩnh trở lại.

Du Như Băng từ tự kỉ đến nghĩ thông, chỉ cần một bước: Ăn kẹo.

Cô ấy có kẹo lập tức ngoan ngoãn, chậm chạp nhai kẹo, tâm bình khí hòa hỏi: "Kẹo em lấy ở đâu vậy?"
Trì Noãn ngượng ngùng gãi đầu nói: "Lần trước nhóm trưởng cho em kẹo, em chưa có ăn, đều cẩn thận giữ lại......"
Tròng mắt Du Như Băng xoay chuyển: "Làm gì cơ? Trừ tà hả?"
Trì Noãn: "???"
Đây là suy nghĩ gì vậy?!
Trì Noãn vội vàng nói: "Không phải không phải! Đúng vậy, là em muốn cất giữ những thứ này xem như đội trưởng khích lệ em......"
Đàm Tịch thở gấp đang hòa hoãn lại, vừa nghe thấy lời này, nhịn không được phun ra một câu: "Vậy thì không cần thiết, cô ấy căn bản là xem mấy viên kẹo này như hộ khẩu fans bán sỉ, nhận kẹo thì tất cả đều là người của Đường tổng, em muốn nhiều ít cô ấy đều cho em."
Trì Noãn đương nhiên biết chuyện Du Như Băng là fans số một, nhưng nghĩ đến Đường Hàn Thu đích thân gặp mặt mình, còn sắp xếp ổn thỏa con đường sáng tác về sau của mình, trong lòng cảm thấy vô cùng thỏa mãn, nở nụ cười ngọt ngào nói: "Em cũng sẵn lòng nha."
Du Như Băng lại nói: "Thật không cần thiết."
Nụ cười Trì Noãn cứng đờ, cả người ngập tràn nhiệt tình cũng bị đả kích rồi.

Du Như Băng tiếp tục nói có sách mách có chứng: "Đồ ăn vặt để lâu không ăn sẽ bị hư, chẳng phải phá hỏng khích lệ sao?"

Trì Noãn căng thẳng siết chặt tay, hai má ửng hồng mềm mại, nhìn còn có chút đáng yêu: "Không sao cả, em bảo quản chân không!"
Du Như Băng nhìn dáng vẻ nhỏ nhắn của cô, không khỏi mỉm cười: "Được rồi, tôi tán thưởng em." Sau đó nói, "Mau trở về tập luyện đi, em phải cố lên, cố gắng thể hiện bản thân là tốt rồi."
Cô ấy rõ ràng kế hoạch Hoa Diệu làm cho Trì Noãn, mục tiêu cuối cùng của Trì Noãn căn bản không phải là trở thành một trong những thành viên của nhóm nhạc thần tượng mới, kế hoạch này chỉ nằm trong phạm vi nỗ lực của em ấy, có thể thành công là tốt nhất, không thành công cũng không sao.

Quan trọng nhất vẫn là tích góp được một ít sự nổi tiếng trong chương trình, chỉ cần có tiếng nói quan tâm, thêm chút sức mạnh của công chúng, Hoa Diệu có thể nâng em ấy lên.

Trì Noãn nhìn cô ấy: "Vậy nhóm trưởng chị, không sao chứ?"
Du Như Băng cười nhẹ nhàng, nắm tay em: "Ơn cứu mạng, không có gì cảm tạ, trở về sẽ cho em thêm hai cái hộ khẩu fans!"
Rồi sau đó nhìn qua phía Đàm Tịch, đơn giản nhưng có ý tứ hàm xúc nói một lời cảm ơn.

Người bạn Đàm Tịch này không còn gì để nói, cô ấy nhất quyết sẽ không để Đàm Tịch chết trong tay Cầu Vân Lập được!
Đàm Tịch thấy cô ấy nghĩ thông, cũng thở phào nhẹ nhõm, không uổng công mình chạy khắp nơi tìm kẹo: "Bình tĩnh thì tốt rồi, còn thực tập sinh đó phải làm sao bây giờ? Cô ta sẽ quay lại gây phiền phức sao?"
Du Như Băng tự tin nói: "Không đâu, trừ khi cô ta muốn thiên lương vương phá*."
*Thiên lương vương phá: Ngôn ngữ mạng, xuất phát từ một bộ phụ tử văn, viết ngắn gọn của câu "Trời lạnh rồi, làm cho tập đoàn Vương thị phá sản đi".

Thiên lương nghĩa là trời lạnh, vương ở đây là Vương thị, phá là phá sản.

Tác giả muốn dùng câu này để thể hiện tổng tài bá đạo nắm giữ sinh tử của người khác.

Càng ngày càng nhiều tác giả viết tiểu thuyết thêm vào câu này dùng cho các anh trai giám đốc chủ tịch bá đạo, sau này lại trở thành một câu phổ biến để chê cười hoặc chê ai đó giả ngầu.

Còn cô Du cá mặn nói ở đây chỉ đơn giản là nói nhà bà xanh lá phá sản thôi.

Trước thì cắn Đường Hàn Thu, còn dám tìm Đường Hàn Thu gây phiền phức, đây còn không phải là hành động hiến đầu người từ ngàn dặm đầy cảm động à? Người bình thường không thể làm chuyện như vậy được, trừ khi Lục Lục thật sự là củ tỏi không có não.

Du Như Băng an ủi hai người vài câu, bảo họ quay lại cố gắng tập luyện, sau đó quay đầu nhìn Chu Văn Quân còn đang làm tượng điêu khắc: "Cô Chu có gì phải làm sao?"
Chu Văn Quân sửng sốt một chút, nhưng cô không ngờ tâm trạng của Du Như Băng lại thay đổi nhanh đến vậy.

Cô ổn định tâm trí, vừa rồi hình như làm không khí đứng ở cầu thang nhìn ba người đồng đội tình thâm, lại nhớ tới Du Như Băng mới đây còn ở nhà vệ sinh công kích phẫn nộ vì chuyện của Đường tổng, bỗng nhiên cô vô cùng tò mò giữa Du Như Băng và Đường Hàn Thu đến cùng là loại quan hệ gì.

Các cô rõ ràng là tình địch? Nhưng dường như không phải vậy thì phải?
Ít nhất cô chưa thấy qua ai lại che chở tình địch như vậy, cứng rắng oán giận người khác đến phát khóc......!
Du Như Băng dựa lưng vào lan can lạnh buốt, trong lúc vẻ mặt cô đang rối rắm, tự mình thăm dò được chuyện gì đó, cũng không quanh co lòng vòng nữa, trực tiếp hỏi: "Cô tò mò quan hệ của tôi với Đường tổng?"
Chu Văn Quân nhìn thấy cô ấy đã đoán được, giấu giếm cũng không có ý nghĩa gì, vì vậy cô gật đầu thừa nhận.

Viên kẹo trong miệng lăn trên đầu lưỡi, đẩy về hướng khác, Du Như Băng thong thả hỏi: "Cô Chu cảm thấy tôi với Đường tổng là quan hệ gì đây?"
Chu Văn Quân thẳng thắn nói: "Tình địch, sếp và nghệ sĩ."
Du Như Băng: "Cái trước không tồn tại, cái sau đúng."
"Không tồn tại?" Chu Văn Quân nghi ngờ lặp lại lần nữa.

Đường Hàn Thu thật sự đã từng thích Cầu Vân Lập, chuyện này mọi người trong nghề ai cũng biết, nhưng có một bí mật mà ít người biết là Cầu Vân Lập thích Du Như Băng, trong đó bao gồm cả cô.

Trước đây lúc cô biết Cầu Vân Lập động lòng với người khác, còn khổ sở một đoạn thời gian dài, cuối cùng không thể làm gì, chỉ có thể buộc bản thân phải đối mặt với hiện thực.

Kết quả là người phụ nữ khiến người khác ghen tị, bây giờ lại thẳng thắn nói "Không tồn tại".

Chẳng lẽ từ trước đến nay cô ấy chưa bao giờ động lòng với Cầu Vân Lập sao?
Du Như Băng khẳng định: "Đúng vậy, không tồn tại."
"Đường tổng lạc đường biết quay đầu, kịp thời nhìn rõ bản chất làm người của hắn nên không thích nữa, mà tôi từ trước đến nay đều không thích hắn, hai người như vậy, sao lại tồn tại quan hệ tình địch đây?"
Du Như Băng hất cằm lên: "Cô Chu, tôi không biết cô có phải thích hắn hay không."
Nhưng trong lòng lại nói: Không, tôi chính là biết cô thích hắn.

Trong lòng cô ấy có dục vọng diễn tuồng cuồn cuộn, nhưng trên mặt vẫn phải mang vẻ giả vờ bình tĩnh không biết chuyện gì, thong thả nói: "Tôi chỉ muốn nói cho cô một câu, Cầu Vân Lập không đáng để người khác phải thích."
"Thích hắn còn không bằng thích một cây chày gỗ."
Chu Văn Quân: "......"
Hay cho cảm giác ghét bỏ mạnh mẽ.

Cô giữ nguyên ý kiến.

Du Như Băng đứng dậy, bước qua, từng bước từng bước đi dọc theo cầu thang lên trên, lúc đi ngang qua cô dừng một chút, trên mặt chợt hiện lên nụ cười xã giao chuyên nghiệp: "Có muốn......"
"Tìm hiểu một chút về hoa phú quý nhân gian Đường Hàn Thu hay không?"
Chu Văn Quân: "???"
Chu Văn Quân một lời từ chối: "Không cần, cảm ơn."
Không hiểu sao, càng nghe giọng điệu của Du Như Băng cô càng cảm thấy hình như không phải người đứng đắn.

Giống bán hàng đa cấp hơn.

Làm người nên học cách từ chối bán hàng đa cấp.


Fans số một Du Như Băng than thở một lần nữa nói: "Aiz......!Cô không cần à."
Thua mất một con thiên lý mã, con mẹ nó quá đáng tiếc nha!
...!
Rất nhiều người chờ mong số đầu tiên của 《 Ngôi sao thần tượng mới 》cuối cùng cũng được phát sóng, có độ nổi tiếng trước đó trải thảm, ratings của số đầu tiên một đường thăng hoa.

Mấy người Du Như Băng, Chu Văn Quân, Đàm Tịch đã thể hiện xuất sắc, một khi phát sóng sẽ thu hút thành công một số lượng lớn người hâm mộ.

Trong đó độ thu hút fans của Du Như Băng có chiều hướng tăng nhanh số một, hình ảnh cô nàng xinh đẹp trong《 Thanh mộng 》rồi lại hóa thân thành cô quỷ nhỏ, hòa hợp với tiếng hát vừa đúng, một lần đã giành được người trên sân khấu xuất sắc nhất trong lòng khán giả 《 Ngôi sao thần tượng mới 》.

Chủ đề "Quỷ nhỏ" nhanh chóng lọt vào top 5 hot search, click vào tất cả đều là nhan sắc bảo vật của Du Như Băng.

Bắt lấy màn ảnh, ngẩng mặt lên, lộ ra nụ cười kiêu ngạo hớp hồn người khác nhanh chóng được chế thành các kiểu ảnh động và nhãn dán, trở thành vũ khí sát thủ của các fans.

Nhưng tiếp theo vì vấn đề đánh giá điểm số của cô ấy đã nổ ra một trận đại chiến thảo luận, tài khoản chính thức của《 Ngôi sao thần tượng mới 》 có rất nhiều ý kiến trái chiều, nổ tung trời.

@ có sao trong ánh mắt bạn: Một em gái xinh đẹp hớp hồn người ta, ai lại không thích chứ? 《 Ngẫu nhiên mới 》 không thích, vì ngẫu nhiên mới không có tim.

@ mặt trời à mặt trời: Mọi người nhìn xem đánh giá điểm số tổ chương trình dành cho em gái này, có giống cái chữ trong lòng mọi người không vậy?
@ phong hoa: Xin hỏi mọi người đánh giá điểm số thì đánh giá lúc nào rồi đánh giá làm sao, dùng chân hả? Mờ ám mà còn rõ ràng như vậy?
@ định ngữ theo câu: # Ngôi sao thần tượng mới mờ ám với quỷ nhỏ ## Ngôi sao thần tượng mới không có tim # xào chủ đề có thể, nhưng làm phiền số lượng vừa phải thôi, số tiếp theo lại lấy plmm* khai đao, đạo diễn đêm nay lập tức hói đầu nha [ đáng yêu ][ đáng yêu ][ đáng yêu ]
*PLMN: Piao Liang Meimei ở Trung Quốc (cô gái xinh đẹp)
@ bảo vệ chính nghĩa: Chỉ có duy nhất mình tôi cảm thấy thật ra là đang nâng cô ấy lên sao? Hành động ngược, tất cả nhân viên cùng chạy theo quay, sau lưng cô ấy có kim chủ à?
@guna: Đúng, duy nhất mình bạn.

@ ông đây cho mày một đấm: Đúng, duy nhất mình bạn.

@ bạn nói đều đúng: Đúng, duy nhất mình bạn.

...!
Ngay sau đó, 《 Ngôi sao thần tượng mới 》 đã tung ra bản đầy đủ cuộc phỏng vấn ở hậu trường, tiếp tục những đoạn chưa hoàn thành trong trailer, thỏa đáng cho Hoa Diệu một làn sóng lưu lượng.

Bởi vì nhóm thực tập sinh của Hoa Diệu khen Đường Hàn Thu lên tận trời cả mặt đất cũng không chừa, phần lớn cư dân mạng sau khi xem xong đoạn phỏng vấn hậu trường, đã ào ào vào tài khoản chính thức Hoa Diệu điện ảnh muốn xem mặt thật, khu bình luận dưới tài khoản của Hoa Diệu cũng dần dần nhiều hơn.

@ tất cả để tôi xông lên đi!: @ Hoa Diệu điện ảnh có đây không? phát hình chụp Đường tổng chút chút đi?
@ tôi có thể tôi được tôi không có vấn đề gì: Tôi tới nhìn xem vẻ đẹp cấp viện bảo tàng quốc gia vợ mới tôi nói đây!!! 【 để tôi nhìn chút chút, để tôi nhìn chút chút.jpg】
@ đừng làm rộn: Không đẹp lập tức out fans! [ đầu chó ][ đầu chó ][ đầu chó ]
@ ái chà: Out fans +1
...!
Chỉ trong chốc lát đủ các loại tiếng nói đầy trong weibo official.

Còn trong biệt thự nhà họ Đường không hề bị quấy rầy, Đường Hạc Thiên đang đeo một cặp kính viễn thị, vẻ mặt nghiêm túc ngồi trước máy tính, phong thái uy nghiêm như đang mở hội nghị họp trực tuyến, bất kỳ lúc nào cũng có thể chốt vài hợp đồng lớn mấy trăm triệu.

Nhưng mà âm thanh phát ra từ màn hình máy tính lại không ăn khớp, toàn bộ đều chất chứa hơi thở sinh động tuổi trẻ, không khí dường như mang theo một hương vị ngọt ngào của kẹo.

So với khuôn mặt nghiêm trang của một ông trùm thương trường quyết đoán Đường Hạc Thiên, tạo thành một loại trái ngược kỳ lạ với không khí tươi sáng.

Hôm nay Đường phu nhân không ở đây, là Đông Bá ở bên cạnh phụng bồi.

Đông Bá nhìn trên màn hình chương trình 《 Ngôi sao thần tượng mới 》sức sống bắn ra bốn phía, lại nhìn mặt ông chủ nhà mình, nhất thời có chút xấu hổ thay ông.

Đông Bá: Thật sự cái hình ảnh này quá mức kỳ lạ......!
Ngay sau đó đến lượt các thực tập sinh của Hoa Diệu lên sân khấu, ngay khi khuôn mặt của Du Như Băng xuất hiện trên màn hình, lông mày của Đường Hạc Thiên bắt đầu nhíu lại, một đôi mắt đại bàng hơi nheo lại, chăm chú nhìn chằm chằm vào cô ấy, chỉ chờ xem cô ấy có thể làm ra thứ mê hoặc lòng người gì.

Đông Bá thân mang trọng trách nằm vùng cho Đường Hàn Thu, cẩn thận từng chút một quan sát vẻ mặt Đường Hạc Thiên, một lúc sau ông ấy mới nhìn thấy trên lông mày Đường Hạc Thiên xuất hiện một chút ý cười.

Tấm lưng thẳng tắp của Đường Hạc Thiên thả lỏng ra, tư thế ngồi cũng thoải mái không ít.

Trong màn hình, là Du Như Băng mỉm cười trước ống kính, và nói "Đường tổng tốt nhất".

Đường Hạc Thiên lại kiêu ngạo hừ một tiếng, nhưng trong giọng nói ngập tràn đắc ý nho nhỏ: "Xem như cô thức thời!"
Con gái bảo bối của ông tốt nhất trên thế giới là không sai được!
Nhưng lúc nhìn đến đánh giá điểm số của cô ấy, lông mày Đường Hạc Thiên nhíu chặt lại, sau đó toàn bộ quá trình đều nghiêm túc cau mày xem hết số đầu tiên, cho đến khi phỏng vấn hoàn tất, lúc nghe được Du Như Băng không tiếc lời khen vẻ đẹp của Đường Hàn Thu là cấp viện bảo tàng quốc gia, vẻ mặt mới hơi dịu xuống.

Du Như Băng ở trong lòng ông, hảo cảm tăng lên.

Nguyên nhân vì ấn tượng chính thức thay đổi, ông càng để ý chuyện đánh giá điểm số.


Tuy rằng ông xem không hiểu mấy thứ này, nhưng tốt xấu gì ông cũng có thể nhìn ra chút, nhà Phong Đình còn có thể A, nhà con gái ông sao mà không thể A được?
Vì sao bị áp xuống lớp B?
Cái chương trình này vậy mà dám giở trò mờ ám hả!
Sắc mặt Đường Hạc Thiên vô cùng khó coi, có loại cảm giác con cái nhà mình bị bắt nạt —— tổ chương trình áp xếp hạng của Du Như Băng, còn không phải là đánh vào mặt Đường Hàn Thu à?
Mặt mũi ông tối sầm lại hỏi Đông Bá: "Ông biết chuyện này không?"
Đông Bá lắc đầu.

Ông ấy đã qua cái tuổi xem đám thanh niên này nhảy nhót rồi, bây giờ đều là pha trà cẩu kỷ trong bình giữ ấm, trộm được kiếp phù du thì dưỡng sinh trải qua cuộc sống người già thôi.

Đường Hạc Thiên lựa chọn hỏi người chuyên nghiệp Giang Ánh Dao, kết quả được một câu trả lời: "Là thủ đoạn kéo lưu lượng của tổ chương trình, là tình huống bình thường."
Đối với họ những người đã nhìn quen các loại chiến lược marketing khác nhau trong giới giải trí mà nói dĩ nhiên là tình huống bình thường, nhưng đối với thế hệ lập nghiệp ổn định trước đây mà nói, đây là tình huống không chính trực không công bằng.

Đường Hạc Thiên có chút tức giận, thậm chí còn muốn đích thân gọi điện thoại cho tổ đạo diễn bàn chuyện nhân sinh.

Giang Ánh Dao tính tình tốt chỉ khẽ cười, một câu trúng đích: "Ba, tổ chương trình muốn chính là cảm xúc này của ba."
Khơi dậy sự không hài lòng của khán giả, kéo được lòng đồng cảm của fans, khiến họ chủ động lên tiếng.

Mắng cũng được, khen cũng tốt, đối với chương trình này, thậm chí toàn bộ nhân viên trong cái vòng này mà nói đều là ân huệ trời ban.

Nếu không có một chút tiếng động nào, vậy mới là xong đời.

Giang Ánh Dao an ủi nói: "Ba người yên tâm đi, Du Như Băng thể hiện xuất sắc, khán giả rõ như ban ngày, tổ chương trình sẽ không phải lúc nào cũng đàn áp cô ấy vô cớ nữa đâu."
"Chủ đề thích hợp không chỉ kéo lưu lượng cho tổ chương trình, còn kéo lưu lượng cho cô ấy nữa, đây là giao dịch cả hai bên đều có lợi."
"Ba người yên tâm."
Đường Hạc Thiên không thể thả lỏng đầu óc được, ông cảm thấy đạo diễn của tổ chương trình này quá không đáng tin cậy.

Nhưng điều khác biệt giữa ông và những cư dân mạng bình thường chính là, ông thực sự có thể gọi điện thoại cho đạo diễn của chương trình để bàn chuyện nhân sinh một chút.

...!
Bên trong Phong Đình, Cầu Vân Lập cũng đang xem số đầu tiên của 《 Ngôi sao thần tượng mới 》.

Hắn vốn không thích xem những thứ này, nhưng bây giờ thì khác, hai người phụ nữ có ý nghĩa đặc biệt với hắn đều có liên quan mật thiết đến chương trình.

Mặc dù một người trong đó, lần trước mới đánh hắn...! Nhưng hắn không ngại, hắn trước đây làm sai nhiều như vậy, để Đường Hàn Thu trút giận cũng là bình thường.

Con đường theo đuổi vợ nếu đơn giản vậy thì đã không gọi là "Theo đuổi".

Ngón tay thon dài của Cầu Vân Lập đang vuốt trên máy tính bảng, theo lý thuyết, hắn hẳn là nên chú ý hơn đến màn trình diễn của các nghệ sĩ nhà mình, nhưng lại không thể nhịn được —— không nhịn được xem đi xem lại hình ảnh Du Như Băng ở trên sân khấu.

Thể hiện sáng chói, ánh mắt kiêu ngạo có một không hai, và nụ cười nhất định sẽ chiến thắng đó.

Quá mê người, mỗi một tấm đều có thể làm cho lòng người rạo rực.

Cán cân trong lòng Cầu Vân Lập, im lặng nghiêng về phía Du Như Băng.

Nhất thời ngực có chút buồn rầu khó chịu, hắn nhíu mày, kéo cà vạt.

Hắn cảm thấy bản thân là một cá thể mâu thuẫn, không thể giải thích được.

Rõ ràng cảm thấy hai người họ có rất nhiều chỗ đều không tốt, nhưng lòng không ngăn được vì các cô sinh ra cảm giác rung động.

Muốn tới gần, muốn có được, muốn cho họ những gì tốt nhất.

Cầu Vân Lập đau khổ đỡ trán, rơi vào tình trạng bị đạo đức lên án, nhưng rất nhanh hắn đã thuyết phục được bản thân mình —— tất cả đàn ông đều sẽ như vậy, tất cả đàn ông đều muốn có nhiều hơn một người phụ nữ, không phải chỉ riêng mình hắn, hắn không cần thiết phải lên án bản thân.

Đây là bản chất của con người.

Chính vì nguyên nhân này, hắn muốn đi một chuyến đến nơi tập huấn của 《 Ngôi sao thần tượng mới 》, đích thân đi.

...!
Chủ nhân của vẻ đẹp cấp bảo tàng đang cùng bộ phận tuyên truyền của Hoa Diệu mở họp.

Cô cầm bút, vẻ mặt nghiêm túc gõ lên mặt bàn: "Điểm B này......"
Xuất phát từ lòng chưa nhìn thấy thì không có tư cách đánh giá, cô đã xem hết toàn bộ các video chính thức, nhìn chung thực lực của tất cả thực tập sinh lớp A, cô có thể khẳng định một điều, Du Như Băng quả thật dư sức vào lớp A.

Chỉ là tổ chương trình giữa đường gây khó dễ, đàn áp cô ấy một bậc, trông có vẻ như đang bắt nạt người khác vậy.

Tổ trưởng bộ phận tuyên truyền lập tức trả lời: "Là thủ đoạn kéo lưu lượng của tổ chương trình.

Đường tổng yên tâm, chuyện này chúng tôi đã thương lượng qua với đạo diễn tổ chương trình, phía Hoa Diệu chỉ chấp nhận kéo lưu lượng bằng chủ đề với số lượng vừa phải và thích hợp, nghiêm khắc từ chối chèn ép vô cớ."
Đạo diễn tổ chương trình cũng không phải người ngu ngốc mà chạy lên đánh vào Đường thị.

Đường Hàn Thu cầm đầu bút, như đang suy nghĩ gì.

Không ai có thể đảm bảo sự công bằng tuyệt đối ở giai đoạn đầu trong một chương trình như vậy, chỉ có ở giai đoạn sản xuất hậu kỳ mới có thể thanh lọc được, mà chiến lược marketing đè ép điểm số ở giai đoạn đầu như bây giờ, phía Hoa Diệu cũng không phải không thể chấp nhận được.

Dù sao cũng là hai bên đều có lợi.

Mặc dù Du Như Băng bị đàn áp xuống lớp B, nhưng cũng thu hoạch được một đám fans đồng cảm.


Fans một khi sinh ra sự đồng cảm với idol, thì tình cảm càng dễ dàng đi được lâu dài.

Vì vậy cách thức làm việc này của tổ chương trình, ngược lại cũng coi như giúp Du Như Băng lợi dụng fans mới, có được lượng fans mới vững chắc.

Du Như Băng thân là nghệ sĩ dưới trướng Hoa Diệu, phải tuân theo sự sắp xếp của công ty một cách vô điều kiện, Hoa Diệu không phản đối, cô ấy tự nhiên cũng không thể phản đối được.

Nhưng......!Du Như Băng sẽ nghĩ như thế nào?
Cô ấy vào nghề lần thứ hai có nghĩ thông suốt khúc mắc trong đó hay không, có sự nhạy cảm với mấy chương trình tạp kỹ này không?
Đường Hàn Thu không biết, cũng không biết trong video chính thức cô ấy cười nhẹ nhàng đồng ý vào lớp B có phải thật lòng hay không, con người đều giấu diếm tâm sự, đặc biệt là đứng trước màn ảnh.

Đường Hàn Thu cầm cây bút, mím môi.

Cô cảm thấy bản thân mình, lúc này nên cho cô ấy một câu trả lời, cho cô ấy một sự bảo đảm.

Bởi vì cô ấy ở thế giới này, chỉ có mỗi mình cô để dựa vào.

Đường Hàn Thu quyết định xong, lập tức thực hiện, cô ngước mắt nhìn Hàn Vi: "Cô sắp xếp chút đi, tôi muốn đi một chuyến đến nơi tập huấn của《 Ngôi sao thần tượng mới 》."
Mọi người trong phòng họp đều nhìn qua đây, nhất thời cũng không biết tại sao sếp lại muốn đi nơi tập huấn, nhưng lại không dám hỏi.

Một lúc sau, tổ trưởng bộ phận tuyên truyền mới rẽ qua chủ đề khác, ngập ngừng hỏi: "Đường tổng, còn chuyện cư dân mạng cảm thấy hứng thú với ngoại hình thật của ngài thì sao......"
Mặt là Đường Hàn Thu, mà Đường Hàn Thu là cấp trên của bọn họ, loại chuyện này chắc chắn không thể giao cho bộ phận tuyên truyền bọn họ tự mình làm chủ.

Đường Hàn Thu bình tĩnh không gợn sóng bỏ qua vấn đề này: "Sau này rồi nói."
Cho dù cô không muốn đăng ảnh, cư dân mạng cũng không thể gây khó dễ cho như thế nào được.

Dù sao, trong chương trình Du Như Băng cũng không có nói "Đường tổng chúng tôi nhất định sẽ cho mọi người xem ảnh chân dung" như vậy.

Hơn nữa hứng thú phải đạt tới đỉnh điểm, mới có thể để mọi người có động lực tiếp tục chú ý.

Đường Hàn Thu đứng dậy, gõ lên mặt bàn: "Mọi người tiếp tục mở họp." Sau đó rời khỏi phòng họp.

Hàn Vi đi ở phía sau cô, xin ý kiến: "Có đi bây giờ hay không?"
Đường Hàn Thu gật đầu, lại nghĩ đến cái gì, dừng bước nói: "Trước khi đến, đi nơi này chút."
...!
Du Như Băng không nghĩ tới Đường Hàn Thu sẽ chạy thật xa đi gặp mình.

Nhìn thấy bóng dáng quen thuộc đứng trước cửa sổ sát đất ngắm cảnh thu, lẳng lặng chờ cô ấy đến, cô ấy không khỏi ấm áp trong lòng, tăng tốc chạy tới.

Đường Hàn Thu nghe thấy tiếng bước chân vội vàng, quay đầu lại, tầm mắt tình cờ chạm vào ánh mắt nóng rực của cô ấy.

Trong một tíc tắc này, Đường Hàn Thu biết mình lần này đến không sai.

Du Như Băng nhiệt tình nghênh đón, đầu tiên là chào hỏi Hàn tổng đang đứng cách đó không xa, sau đó quay đầu nhìn cô, đột nhiên mở rộng vòng tay, cười duyên nói: "Vì chúc mừng hai sư đoàn ta cuối cùng cũng gặp mặt, tới ôm một cái?"
Đường Hàn Thu vốn định từ chối, cũng muốn phun cho cô ấy một câu nói nhảm, nhưng sau khi nhìn thấy ánh mắt nóng rực gọi mời của cô ấy, không hiểu sao lại mềm lòng.

Nhưng cô còn chưa kịp đồng ý, Du Như Băng đã tự mình nhào tới, vòng tay qua lưng ôm cô, cho cô một cái ôm vô cùng tình cảm.

Như thể những người bạn cũ đã nhiều năm không gặp lại, cũng như một người phiêu bạt cuối cùng tìm được nơi trú ẩn an toàn, Du Như Băng thỏa mãn thở dài một hơi.

Đôi tay của Đường Hàn Thu đặt trên eo và lưng cô ấy, không đẩy cô ấy ra.

Sau khi nghe thấy tiếng thở dài của cô ấy, giật mình, không khỏi nhíu mày, hỏi: "Than thở gì, cô bị bắt nạt à?"
Đường Hàn Thu đặc biệt chọn một nơi không có camera để gặp mặt, cũng cấm tổ chương trình đi theo quay.

Nếu không, người quay phim nghe được lời này, chắc chắn anh ta sẽ nhảy ra chỉ trích rõ ràng là đám người quay phim chúng tôi bị giang nhiều hơn!
Du Như Băng chưa kịp trả lời, thì trước đã nhìn thấy một bóng dáng màu xanh lục đột nhiên xông vào tầm mắt —— khuôn mặt quen thuộc nằm ngoài Tam giới, còn không ở bên trong ngũ hành nữa.

Du Như Băng nhướng mày, thoải mái treo trên vai Đường Hàn Thu chào hỏi đối phương: "Ai ui, trùng hợp nha!"
Đối phương thấy cô ấy vô thức rùng mình một cái, sau đó nhìn thấy người đang ôm cô ấy từ từ quay người lại.

Khuôn mặt xinh đẹp kinh vi thiên nhân* trong trí nhớ, khuôn mặt làm bản thân ghen ghét đột nhiên xuất hiện ở nơi này, nhất thời Lục Lục đều bị dọa tái mặt.

*Kinh vi thiên nhân(惊为天人): Kinh ngạc trước vẻ đẹp của một người phụ nữ nào đó, thường được xem là cấp bậc thần tiên; (như chim sa cá lặn; hoa nhượng nguyệt thẹn,...)
—— Đây đây đây, này Du Như Băng làm sao lại cùng Đường Hàn Thu ôm nhau chứ?!
Lục Lục lại nhịn không được nhìn về phía người đang lặng lẽ đứng ở một bên là Hàn Vi, phát hiện cô bình tĩnh đến không thể bình tĩnh hơn nữa, như thể đây là chuyện thường tình.

Lục Lục bắt đầu hoảng sợ —— Du Như Băng đến cùng là có quan hệ gì với Đường Hàn Thu vậy?! Cô ta có phải muốn tố cáo mình hay không?!
Đường Hàn Thu nhìn người đang sợ tới mức ngu người tại chỗ, cảm thấy khuôn mặt này hình như gặp qua ở chỗ nào, nhưng lại nghĩ không ra, chỉ nhớ mang máng là thiên kim của chủ công ty nào đó.

Cô thật sự nghĩ không ra.

Người không quan trọng, cũng không cần phí thời gian suy nghĩ.

Chỉ là cô nhìn thấy dáng vẻ của Du Như Băng hình như rất quen thuộc với đối phương, cô vẫn có chút nghi ngờ: "Hai người quen nhau à?"
Có vẻ như Du Như Băng đã kết bạn được với không ít người ở chương trình này nhỉ?
Du Như Băng buông tay, thành thật nói: "Haiz, một chút cũng không quen thuộc, chẳng qua chỉ có chút giao tình chảy qua nước mắt thôi."
Đường Hàn Thu: "???"
Đều có giao tình chảy qua nước mắt rồi, còn chưa đủ quen thuộc hả???.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện