Lương Cẩm Tú dừng một chút, tiếp tục nói: "Tất nhiên, bản thân cháu thật sự cũng có nhiều thiện cảm với Diệp Tam gia, cho nên cháu cũng không mong bởi vì chuyện này mà Diệp Tam gia bị ảnh hưởng."

Lương Cẩm Tú nói như bản thân mình rất cao thượng, coi như việc mình xen vào chuyện của người khác là cái cớ vô cùng phù hợp.

Diệp lão gia tử nhìn thẳng mặt Lương Cẩm Tú, nhưng mà trong lòng không biết đã nghĩ gì về cô ta, đôi mắt trở nên sâu sắc.

Ông nghĩ, có lẽ ngay từ lúc đầu, để cho Lương Cẩm Tú tới đây là rất sai.

Về chuyện này, sắc mặt của Diệp lão gia tử cũng không được tốt lắm hỏi:

"Cho nên cô có biện pháp gì?"

"Biện pháp của cháu là cháu nghĩ trước tiên nên chờ một chút. Cháu muốn hỏi ông, ông thấy mối tình giữa Diệp Cửu Thiếu và Diệp Tam gia như thế nào? Nếu ngài cũng ủng hộ, như vậy cháu cũng không cần nói cái gì nữa, không phải sao?"

Tuy là Lương Cẩm Tú nói như thế, nhưng trong lòng cô ta rất rõ, chắc chắn không có khả năng Diệp lão gia tử sẽ đồng ý mối quan hệ dơ bẩn của Diệp Sơ Dương và Diệp Tu Bạch.

Một đại gia tộc có thể đứng vững ở nước Z, sao có thể để yên tồn tại cái tình yêu giữa chú và cháu trai.

Vết nhơ này một khi dính vào, chắc chắn xử lí sẽ không sạch sẽ. Hơn nữa, thanh danh của Diệp gia cũng sẽ bị ảnh hưởng vô cùng nghiêm trọng.

Chắc chắn Diệp lão gia tử sẽ không muốn.

Cho nên Lương Cẩm Tú dám khẳng định rằng Diệp lão gia tử nhất định sẽ nghe ý kiến của cô ta.

Quả nhiên, sau khi cô ta nói xong, Diệp lão gia tử trầm tư một lúc, cuối cùng còn thấp giọng hỏi:

"Cô nói đi, ta nghe."

"Thật ra biện pháp của cháu rất đơn giản, bây giờ chỉ cần ngài cho Tam gia một mối hôn sự. Vậy thì chuyện gì cũng không có, không phải sao?"

Lương Cẩm Tú trong suốt lúc nói đều mỉm cười, vẻ tươi cười nhẹ nhàng đọng trên mặt của cô, khiến cho cả người đều lộ ra vẻ ưu nhã.

Hơn nữa toàn thân tản ra khí chất điềm tĩnh khống chế toàn cục.

Ánh mắt Diệp lão gia tử sâu sắc nhìn cô gái trước mắt. Không thể không thừa nhận, Lương Cẩm Tú là một cô gái rất có thủ đoạn. Nhưng nếu không phải tâm tư ở trên người Diệp gia, Diệp lão gia tử còn có thể có chút ý tốt mà đối đãi với cô ta.

Mặc dù bây giờ ông đang nghe ý kiến của đối phương, nhưng trên thực tế trong lòng ông cũng không coi đó là chuyện quan trọng.

Ánh mắt Diệp lão gia tử lóe lên, bỗng nhiên liếc mắt nhìn cô ta, đáy mắt đã hiện lên vẻ trào phúng, "Cho nên, người trong mối hôn sự này là cô, đúng không? "

"Nếu ngài muốn chọn được người tốt, thật ra cháu cũng không ngại. "

Lương Cẩm Tú có thể nói ra một câu như vậy, tất nhiên là đoán trước, ngoại trừ cô ta, Diệp lão gia tử cũng không thể chọn người thích hợp hơn.

Dù sao người thân cận nhất từ trước tới giờ là Lương Cẩm Tú, nếu quả thật còn có người khác, Diệp lão gia tử cũng không rảnh nghe cô ta nói nhảm.

Ở một góc độ khác, Lương Cẩm Tú cũng có thể miễn cưỡng coi là một người hiểu chuyện.

Chỉ là cô luôn không rõ thân phận và địa vị cùng năng lực của mình mà thôi.

"Lương Cẩm Tú, cô đúng thật là một người làm cho người ta cảm thấy bất ngờ." Diệp lão gia tử bỗng nhiên nói một câu không rõ ý tứ.

Lập tức trên mặt Lương Cẩm Tú hiện ra vẻ kinh ngạc, Diệp lão gia tử tiếp tục nói:

"Cô phải biết rằng, thật ra quan hệ của chúng ta và gia tộc của Hoắc Cách tư cũng không tốt. Nhất là Diệp Tam gia. "
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện