Editor: Tiện Thần

Cứ cho là Diệp lão gia tử không lướt Weibo, nhưng ai có thể bảo đảm người bên cạnh ông cụ cũng không lướt Weibo? Hơn nữa còn có tai họa Lương Cẩm Tú tồn tại, Diệp lão gia muốn không biết cũng khó.

Nghĩ đến đây, đầu Diệp Sơ Dương muốn phình ra luôn rồi.

Lúc trước đã nói đến, thật ra bọn họ lo lắng từ đầu tới đuôi chính là ông cụ không thể tiếp thu. Còn những người khác, nghĩ như thế nào, cái nhìn ra sao không liên quan đến bọn họ.

Diệp Sơ Dương hiện tại chỉ cần tưởng tượng đến Diệp lão gia tử là vô cùng bất đắc dĩ.

Nhìn thấy biểu tình cháu nhỏ nhà mình, Diệp Tu Bạch đương nhiên cũng nghĩ đến chuyện đó. Anh trầm mặc chớp mắt, cuối cùng vẫn trấn an sờ sờ đầu nhỏ Diệp Sơ Dương: “Không cần lo lắng, sớm hay muộn đều phải biết.”

Lời nói như vậy không sai, nhưng nói thật ra, chỉ cần tưởng tượng đến đến lúc đó, bộ dáng lão gia tử ôm tim phát bệnh, Diệp Sơ Dương vẫn rất hoảng loạn.

Cô trầm tư một chút, ngay sau đó nhỏ giọng dò hỏi, “Chú út, hay chúng ta hiện tại đi trước chịu đòn nhận tội đi?”

“Hiện tại bên ngoài đều là phóng viên, ra không được.” Diệp Tu Bạch tàn nhẫn đánh vỡ ảo tưởng người kia.

Sau khi tin tức từ trên mạng phơi ra, tình trạng đã là hết cách ngăn trở, phóng viên đều đổ dồn ở cửa công ty Cảnh Hoàn cùng cửa Diệc Viên số 9. Tất cả đều đang chờ Diệp Sơ Dương hoặc là Diệp Tu Bạch ra phỏng vấn.

Diệp Sơ Dương sau khi nghe Diệp Tu Bạch nói, tức khắc trong lòng vang lên tiếng lộc cộc.

Đúng thật, sao cô lại quên mất chuyện quan trọng như thế. Giới giải trí, nhóm paparazzi từ trước đến nay đều là kiểu nghe tin liền lập tức hành động. Nơi nào ra một chút tin tức mới nhất mang tính shock toàn tập tất nhiên sẽ lập tức tới hiện trường. Nếu bỏ lỡ phỏng vấn gì đó thì thực sự rất đau đầu.

Đang nghĩ ngợi, di động Diệp Sơ Dương lại lần nữa vang lên tiếng chuông, cô vừa thấy tên người gọi đến, tay đã đáp lên trán. Bấm nghe máy, câu đầu tiên đối phương gửi lời chính là ——

“Diệp công tử, tôi chỉ đại biểu cho bản thân cùng anh trai hỏi cậu một chút, hiện tại cậu còn sống chứ?

Diệp Sơ Dương: “…… Nếu tôi hiện tại không tồn tại, chị cho là đang nói chuyện với ai?"

Nghe được tiếng nói của Diệp Sơ Dương không khác ngày thường lắm, Mạc Tử Nghiên khẽ yên tâm, ngay sau đó liền nói, “Vậy là tốt rồi, tôi nói cho cậu nghe, tôi vừa đột phá vòng vây trở về.”

Đột phá vòng vây?

Nghe mấy chữ thế Diệp Sơ Dương chớp chớp mắt, nghĩ tới gì đó, "Chị cũng bị phóng viên tìm?”

“Đương nhiên. Không phải tôi với cậu là bạn tốt sao? Bọn họ cảm thấy khẳng định tôi biết chuyện cậu cùng người kia của cậu. Hơn nữa hiện tại lại tìm không thấy cậu, bọn họ cũng cũng chỉ có thể xuống tay từ bên tôi.”

Ai chả biết ở trong giới giải trí, người Diệp Sơ Dương có quan hệ tốt nhất chính là Mạc Tử Nghiên. Lúc này nếu không đi tìm Mạc Tử Nghiên thì tìm ai? Nghe qua cũng có thể nghĩ lúc ấy tình huống Mạc Tử Nghiên thảm ra sao.

Nháy mắt, Diệp Sơ Dương trong lòng tràn ngập áy náy với Mạc Tử Nghiên, cô sờ mũi nói, “Vất vả cho chị, khi nào chuyện này kết thúc, tôi mời chị ăn cơm.”

“Tôi muốn ăn một bữa tiệc lớn.” Mạc Tử Nghiên sâu kín nói, “Tôi cảm thấy tôi cùng phóng viên nói chuyện vài chữ cũng muốn lên hot search rồi. Tuy rằng không mong tôi lên hot search có thể chống đỡ cho cậu cùng người đàn ông của cậu, nhưng ít ra chắc cũng có thể giúp cậu giảm bớt chút nhiệt độ."

Diệp Sơ Dương: “……” Đây là suy nghĩ cho cô à? Diệp Sơ Dương híp mắt gật gật đầu, nghĩ thầm quả nhiên là bạn tốt, Mạc Tử Nghiên vẫn rất thương cô.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện