Edit: Tử Đằng
Xem ra từ lúc bắt đầu, anh đã xem thường Cửu Thiếu nhà anh rồi.
Ban đầu, Túc Thất còn cho rằng trong chuyện tình cảm này, người chủ đạo nhất định là Tam Gia nhà anh, nhưng dựa theo tình uống hiện tại thì, hình như Cửu Thiếu lại càng thêm kiên cường một chút.
Bỗng nhiên đau lòng Tam Gia quá.
Túc Thất ở trong lòng yên lặng nghĩ, sau đó liền nghĩ ra hình như Cửu Thiếu còn chưa có hỏi anh cái.
“Cho nên Cửu Thiếu à, cậu rốt cuộc muốn hỏi tôi cái gì vậy? Cậu yên tâm, chỉ cần cậu muốn biết, tôi nhất định sẽ nói sự thật cho cậu. Hiện tại tôi là người của cậu, tôi sẽ là người nằm vùng cho cậu ở bên phía Tam Gia.”
Túc Thất vừa nói vừa vỗ ngực đảm bảo, độ dạng này làm cho biểu tình trên mặt Diệp Sơ Dương không khỏi quýnh quáng.
Đừng nói vậy chứ, cái tên Túc Thất này thật thức thời, não còn vẽ ra nhiều chuyện hơn cô nhiều.
Diệp Sơ Dương dưới đáy lòng thở dài một hơi, nhưng lại không từ bỏ cơ hội, cô nhướng mày hỏi, “Tôi hỏi anh, anh đi theo Tam Gia lâu như vậy, đã gặp qua người mẹ sinh ra chú ấy chưa?”
Mẹ đẻ ư? Nghe mấy chữ này, trên mặt Túc Thất liền có vẻ khó xử.
Anh nghiêm túc hồi tưởng một chút, cuối cùng quyết đoán lắc đầu, “Không có. Tôi không biết những người khác có biết hay không, dù sao tôi khẳng định là chưa bao giờ thấy qua. Hơn nữa lúc trước tôi có nghe Túc Nhất nói, hình như Tam Gia cũng không biết mẹ đẻ của mình là ai.”
Vừa nói, Túc Thất lại bồi thêm, “Cửu Thiếu nếu cậu thật sự muốn biết, chi bằng đi hỏi Tam Gia thì hơn, hoặc là lão gia cũng có thể.”
Diệp Sơ Dương: “....” Anh vừa mới còn nói chính Diệp Tu Bạch còn không biết mẹ mình là ai cơ mà.
Còn nữa -----
Kêu cô đi hỏi ông nội?
Diệp Sơ Dương cảm thấy mình chắc chắn sẽ bị ông nội chửi chết.
Cũng không biết có phải Diệp Sơ Dương ảo giác hay không, cô luôn cảm thấy Diệp lão gia đã biết chuyện giữa cô và Diệp Tu Bạch.
Nhưng mà, cũng có khả năng chỉ là ảo giác mà thôi.
Diệp Sơ Dương nghĩ đến đây, tâm trạng càng thêm buồn bực.
Tuy hồi nãy ở trước mặt Lương Cẩm Tú cô còn nói Diệp Tu Bạch sẽ không để ý đến chuyện người mẹ đẻ của mình, nhưng trên thực tế, cô thật sự có điểm hơi quá.
Diệp Sơ Dương không hy vọng chính mình bị một giây vả mặt.
Nếu vậy thì thật sự quá mất mặt rồi.
Kế tiếp một đường này, Diệp Sơ Dương cứ tâm trạng hối tiếc như vậy mà trở lại chung cư.
Thời điểm Diệp Sơ Dương trở lại chung cư, Diệp Tu Bạch vẫn còn ở công ty chưa về nhà. Túc Thất đứng ở cửa nghĩ nghĩ, cuối cùng xoay người chạy thẳng đến tập đoàn Diệp thị.
Anh cảm thấy biểu hiện của Cửu Thiếu hôm nay cứ kỳ lạ thế nào, vẫn là nên theo chân Tam Gia hồi báo một chút.
Lỡ đâu đến lúc đó nháo xảy ra chuyện thì không hay.
Lúc này Túc Thất dường như đã hoàn toàn quên mất lời thề sắt son của anh với Diệp Sơ Dương hồi nãy:
Hiện tại anh là người của Diệp Sơ Dương, sẽ đi đến bên cạnh Diệp Tu Bạch nằm vùng giúp Diệp Sơ Dương.
Nhưng dựa theo tình huống hiện tại mà coi thì, Túc Thất hẳn là là do Diệp Tu Bạch phái tới nằm vùng chỗ Diệp Sơ Dương rồi.
Chuyện này Diệp Sơ Dương tạm thời không biết, giờ phút này cô đang buôn điện thoại với Mạc Tử Nghiên, nói về chuyện gặp Lương Cẩm Tú hôm nay.
Toàn bộ cuộc nói chuyện, Mạc Tử Nghiên đều nhướng mi cao, im lặng nghe Diệp Sơ Dương nói.
Nói thật, cô hình như chưa bao giờ thấy Diệp Sơ Dương như vậy.
Có vẻ như Mạc Tử Nghiên cô giống như bị cho ăn mấy tấn thuốc nổ vậy.
Thật sự là khủng bố đến cực điểm.
Xem ra từ lúc bắt đầu, anh đã xem thường Cửu Thiếu nhà anh rồi.
Ban đầu, Túc Thất còn cho rằng trong chuyện tình cảm này, người chủ đạo nhất định là Tam Gia nhà anh, nhưng dựa theo tình uống hiện tại thì, hình như Cửu Thiếu lại càng thêm kiên cường một chút.
Bỗng nhiên đau lòng Tam Gia quá.
Túc Thất ở trong lòng yên lặng nghĩ, sau đó liền nghĩ ra hình như Cửu Thiếu còn chưa có hỏi anh cái.
“Cho nên Cửu Thiếu à, cậu rốt cuộc muốn hỏi tôi cái gì vậy? Cậu yên tâm, chỉ cần cậu muốn biết, tôi nhất định sẽ nói sự thật cho cậu. Hiện tại tôi là người của cậu, tôi sẽ là người nằm vùng cho cậu ở bên phía Tam Gia.”
Túc Thất vừa nói vừa vỗ ngực đảm bảo, độ dạng này làm cho biểu tình trên mặt Diệp Sơ Dương không khỏi quýnh quáng.
Đừng nói vậy chứ, cái tên Túc Thất này thật thức thời, não còn vẽ ra nhiều chuyện hơn cô nhiều.
Diệp Sơ Dương dưới đáy lòng thở dài một hơi, nhưng lại không từ bỏ cơ hội, cô nhướng mày hỏi, “Tôi hỏi anh, anh đi theo Tam Gia lâu như vậy, đã gặp qua người mẹ sinh ra chú ấy chưa?”
Mẹ đẻ ư? Nghe mấy chữ này, trên mặt Túc Thất liền có vẻ khó xử.
Anh nghiêm túc hồi tưởng một chút, cuối cùng quyết đoán lắc đầu, “Không có. Tôi không biết những người khác có biết hay không, dù sao tôi khẳng định là chưa bao giờ thấy qua. Hơn nữa lúc trước tôi có nghe Túc Nhất nói, hình như Tam Gia cũng không biết mẹ đẻ của mình là ai.”
Vừa nói, Túc Thất lại bồi thêm, “Cửu Thiếu nếu cậu thật sự muốn biết, chi bằng đi hỏi Tam Gia thì hơn, hoặc là lão gia cũng có thể.”
Diệp Sơ Dương: “....” Anh vừa mới còn nói chính Diệp Tu Bạch còn không biết mẹ mình là ai cơ mà.
Còn nữa -----
Kêu cô đi hỏi ông nội?
Diệp Sơ Dương cảm thấy mình chắc chắn sẽ bị ông nội chửi chết.
Cũng không biết có phải Diệp Sơ Dương ảo giác hay không, cô luôn cảm thấy Diệp lão gia đã biết chuyện giữa cô và Diệp Tu Bạch.
Nhưng mà, cũng có khả năng chỉ là ảo giác mà thôi.
Diệp Sơ Dương nghĩ đến đây, tâm trạng càng thêm buồn bực.
Tuy hồi nãy ở trước mặt Lương Cẩm Tú cô còn nói Diệp Tu Bạch sẽ không để ý đến chuyện người mẹ đẻ của mình, nhưng trên thực tế, cô thật sự có điểm hơi quá.
Diệp Sơ Dương không hy vọng chính mình bị một giây vả mặt.
Nếu vậy thì thật sự quá mất mặt rồi.
Kế tiếp một đường này, Diệp Sơ Dương cứ tâm trạng hối tiếc như vậy mà trở lại chung cư.
Thời điểm Diệp Sơ Dương trở lại chung cư, Diệp Tu Bạch vẫn còn ở công ty chưa về nhà. Túc Thất đứng ở cửa nghĩ nghĩ, cuối cùng xoay người chạy thẳng đến tập đoàn Diệp thị.
Anh cảm thấy biểu hiện của Cửu Thiếu hôm nay cứ kỳ lạ thế nào, vẫn là nên theo chân Tam Gia hồi báo một chút.
Lỡ đâu đến lúc đó nháo xảy ra chuyện thì không hay.
Lúc này Túc Thất dường như đã hoàn toàn quên mất lời thề sắt son của anh với Diệp Sơ Dương hồi nãy:
Hiện tại anh là người của Diệp Sơ Dương, sẽ đi đến bên cạnh Diệp Tu Bạch nằm vùng giúp Diệp Sơ Dương.
Nhưng dựa theo tình huống hiện tại mà coi thì, Túc Thất hẳn là là do Diệp Tu Bạch phái tới nằm vùng chỗ Diệp Sơ Dương rồi.
Chuyện này Diệp Sơ Dương tạm thời không biết, giờ phút này cô đang buôn điện thoại với Mạc Tử Nghiên, nói về chuyện gặp Lương Cẩm Tú hôm nay.
Toàn bộ cuộc nói chuyện, Mạc Tử Nghiên đều nhướng mi cao, im lặng nghe Diệp Sơ Dương nói.
Nói thật, cô hình như chưa bao giờ thấy Diệp Sơ Dương như vậy.
Có vẻ như Mạc Tử Nghiên cô giống như bị cho ăn mấy tấn thuốc nổ vậy.
Thật sự là khủng bố đến cực điểm.
Danh sách chương