Edit: Tử Đằng

Diệp Sơ Dương cùng Ôn Phi Vũ hai người, một người uống trà một người uống rượu, nói chuyện thật vui vẻ.

Tuy là người này chọc người kia, nhưng trước nay Ôn Phi Vũ vẫn không thể chiếm tiện nghi của Diệp Sơ Dương.

Điều này luôn làm Ôn Phi Vũ cảm thấy khó chịu.

Nhưng khó chịu cũng liền bay biến hết, thậm chí còn làm cho Ôn Phi Vũ cảm thấy đầy hưng phấn bên trong hơn.

Ôn Phi Vũ đang cùng Diệp Sơ Dương nói đến chuyện của Lương Cẩm Tú, “Lại nói đến cái tên Lương Cẩm Tú này, tôi đã nghe qua cái tên này rồi, cũng có gặp mặt một lần.”

Ôn Phi Vũ nói như vậy, tức khắc liền khiến cho Diệp Sơ Dương hứng thú.

Nếu như Diệp Sơ Dương nhớ không lầm mà nói, hình như Lương Cẩm Tú vẫn luôn sống ở nước ngoài. Cho nên, từng cùng gặp mặt Ôn Phi Vũ một vài lần? Đây đúng là một vấn đề xâu xa đáng để suy ngẫm đấy.

Nghĩ đến đay, Diệp Sơ Dương cũng liền hỏi.

Ôn Phi Vũ nghiêm túc hồi tưởng một chút, cuối cùng nói “Hai năm trước, tôi nhớ rõ lúc ấy chị ta đi theo bên người một anh bạn, hai người là quan hệ nam nữ yêu nhau.”

Khi nói đến mấy chữ sau, Ôn Phi Vũ nâng mắt lên nhìn thoáng qua Diệp Sơ Dương.

Quả nhiên, thấy được thiếu niên kia giơ mi lên, hiển nhiên là đối với những lời mình nói khá bất ngờ.

Nhưng mà -------

Cái này cũng chưa tính là gì.

Ôn Phi Vũ nhướng mày về phía cô, hắc hắc cười tiếp tục tin nóng, “Hơn nữa theo cách nói của hai người bọn họ thì là muốn kết hôn. Phụng tử thành hôn, nhưng sau này không biết sao lại thấy không có động tĩnh gì.”

Nói đến đây, kỳ thật đã quá rõ ràng.

Lương Cẩm Tú ngoài mặt nhìn thì đơn giản nhưng thật không phải vậy.

Điểm này Diệp Sơ Dương sớm đã biết rồi, nhưng nói thật, khi nghe đến lúc trước đã cùng người đàn ông khác định cưới xin cả đời, cô cũng cảm thấy hơi bất ngờ.

Diệp Sơ Dương sờ sờ cằm, “Xem ra cái cô Lương Cẩm Tú này thật sự đúng là người thủ đoạn. Lúc trước Mạc Tử Nghiên còn nói Lương Cẩm Tú vẫn luôn sống ở nước ngoài, không muốn về.”

Lương Cẩm Tú không hiểu rõ tình huống của Mạc gia ở trong nước, lại còn bàn chuyện cưới hỏi, cũng thật sự có thể nói là rất lợi hại.

Suy nghĩ này, ánh mắt Diệp Sơ Dương lại thêm thâm thúy vài phần.

Ôn Phi Vũ sau khi nghe Diệp Sơ Dương nói, cũng có chút ngoài ý muốn,,”Loại chuyện này, thật đúng là khó mà nói, ngoại trừ bản thân Lương Cẩm Tú ra, phỏng chừng cũng không ai biết trong đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.”

Vừa nói, Ôn Phi Vũ xua xua tay, sau đó lại nói “Nhưng mà theo tình huống hiện tại thì, người phụ nữ này đúng thật là có điểm kỳ lạ. À, lại nói, cậu còn nhớ Khải Trạch không?”

Khải Trạch lúc trước có hợp tác với công ty truyền thông của Bách Minh Nguyệt.

Diệp Sơ Dương trí nhớ không kém, đương nhiên là không quên.

“Đương nhiên nhớ, Khải Trạch sao vậy?” Diệp Sơ Dương dò hỏi.

“Thật ra cũng không có chuyện lớn gì, nghe nói chính là không ngừng tìm người, hơn nữa trên Weibo gần đây còn có những tin tức về những nghệ sĩ hắc liêu trên cơ bản bọn họ đều phơi bày ra hết. Nghe nói là muốn chính thức đối đầu cùng Cảnh Hoàn.”

Nghe được Ôn Phi Vũ nhắc đến những vấn đề hắc liêu gần nhất trên mạng, Diệp Sơ Dương mới sực nhớ lại, chính mình hai ngày này lướt Weibo đúng là cũng nhìn thấy tin của những người trong ngành là các anh chị em các loại hắc liêu.

Toàn là cái gì mà thủ quỹ, cùng với đạo diễn cấu kết, cuối cùng cũng lại không phải người tốt gì, đều ở sau lưng hãm hại người khác.

Lúc ấy Diệp Sơ Dương cũng không quá chú ý đến chuyện này, nhưng hiện tại xem ra, cũng có chút vấn đề.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện