Editor: tbkcd9112

Sau khi trở lại ký túc xá, Tống Tử Kỳ phát hiện Tề Lượng đang thu âm bài hát.

Thiết bị thu âm Tề Lượng mang tới ký túc xá phi thường đầy đủ, nhưng mà thời điểm trong ký túc xá có người hắn lại không bao giờ thu âm, cho nên Tống Tử Kỳ rất ít khi thấy Tề Lượng thu âm trong ký túc xá.

Ngày thường thời điểm ở trong ký túc xá, Tề Lượng rất ít nói chuyện. Nam sinh giống nhau đều rất ít khi để ý đến thanh âm của nam sinh khác có dễ nghe không, nhưng là một tên thanh khống. Tống Tử Kỳ đối với thanh âm thập phần mẫn cảm, hơn nữa hắn thường theo bản năng mà để ý đến thanh âm của người khác, nếu không hắn cũng không có khả năng chỉ dựa vào một câu nói liền nhận ra Tề Lượng.

Thời điểm Tề Lượng ca hát, thanh âm so với ngày thường càng trầm thấp, cũng càng ôn nhu, hơi hơi khàn khàn, khiến cho lòng người thả lỏng, phảng phất có loại cảm giác như chạm đến sâu trong nội tâm của ngươi ……

ID B trạm của Tề Lượng là Chương Ngư Tiểu Hoàn Tử, cũng là một xướng kiến có chút danh tiếng. Đương nhiên, là  nam thần của Tống Tử Kỳ…… À là một trong. Thân là một tên thanh khống, nam thần của Tống Tử Kỳ quả thực nhiều như lông chân. Có điều, nam thần trong sinh mạng hắn lại chỉ có một mình Bạch Y Tống Tửu.

Không dám quấy rầy Tề Lượng, Tống Tử Kỳ liền yên lặng ngồi vào vị trí của mình, an tĩnh mà chơi điện thoại.

Nhưng trong nháy mắt Tống Tử Kỳ mở điện thoại ra, Tề Lượng liền dừng lại thu âm. Yên tĩnh một lát, điện thoại hắn bỗng vang lên chuông báo Blued, âm thanh vang dội mà thanh thúy, lại thật lâu trong ký túc xá hai người quanh quẩn.

“Leng keng ~”

Thế giới tức khắc an tĩnh.

Tống Tử Kỳ: “……!!!”

Đm! Chơi với trứng (hắn xong đời rồi - chắc thế)! Hắn sắp bại lộ!

Khốn nạn! Hôm qua hắn mới tò mò tải cái phần mềm hẹn ch*ch của gay trong truyền thuyết, chẳng lẽ hôm nay liền bại lộ sao?…… Từ từ không đúng, hắn không phải muốn hẹn ch*ch mà tải  Blued đâu, hắn chỉ là tò mò! Tò mò mà thôi!

Quan trọng hơn chính là, hắn vừa mới tải Blued chưa đến một ngày, còn chưa kịp nghiên cứu cẩn thận một chút…… Vì sao lại bại lộ? …… Từ từ, hình như có chỗ nào không đúng?

Âm thanh nhắc nhở của Blued, thẳng nam căn bản không có khả năng biết đi?!

Ôi đm! Thì ra nãy giờ hắn đều dọa chính mình!

Nhưng khi Tống Tử Kỳ thả lỏng khẩu khí, lại bỗng nhiên phát hiện, ánh mắt Tề Lượng nhìn hắn…… Giống như có điểm kỳ quái.

Tống Tử Kỳ tâm bỗng nhiên lộp bộp một chút, này, ánh mắt này……

…… Sẽ không phải bại lộ đi?

Tống Tử Kỳ yên lặng cúi đầu, mở ra công năng tìm người ở phụ cận của Blued, sau đó quả nhiên thấy được người đứng gần hắn nhất, cách hắn chỉ có 0m.

0m……

0m?

0m!

Đm! Không thể nào?

Tống Tử Kỳ tức khắc liền cảm thấy cả người không ổn.

0m, vậy không phải đồng nghĩa, Tề Lượng cùng hắn giống nhau, cũng là gay?

“Mày mày mày……” Tống Tử Kỳ sợ tới mức nói không rõ.

Tề Lượng vân đạm phong khinh nhìn hắn một cái, gật gật đầu: “Đúng vậy, tao cũng vậy.”

Tống Tử Kỳ: “……” Cứ vân đạm phong khinh mà công khai, thật sự ổn sao? Hơn nữa cái này từ “Cũng”…… Xem ra Tề Lượng còn thuận tiện thay công khai nha.

“Yên tâm, tao sẽ không nói ra ngoài,” nhìn biểu tình rối rắm của Tống Tử Kỳ, Tề Lượng tựa hồ hiểu lầm hắn đang khó xử, liền mở miệng bảo đảm nói, “…… Đặc biệt là đàn em Bá Nha kia.”

Tống Tử Kỳ: “…… Tao, tao cũng sẽ không nói ra chuyện của mày.”

Tề Lượng cười khẽ một tiếng: “Cảm ơn.”

Hơi ổn định tâm tình, Tống Tử Kỳ cũng đến trước màn hình máy tính, mở ra B trạm……

Nhưng mà tâm tình căn bản không thể bình tĩnh được a!

Hắn cùng Tề Lượng đã ở cùng nhau ba năm, hôm nay mới phát hiện Tề Lượng cư nhiên cũng là gay! Loại cảm giác quen thuộc “Đồng hành mười hai năm, không biết Mộc Lan là nữ” là như thế nào? Tuy rằng hắn cùng Mộc Lan đều là nữ…… Từ từ cái quỷ gì!

Tống Tử Kỳ lòng tràn đầy phức tạp mở ra B trạm, ngay sau đó, cư nhiên lại phát hiện nam thần nhà hắn lại đăng ca khúc mới!

Một tháng ra hai lần! Hai lần! Sản lượng cao thế!

Tức khắc Tống Tử Kỳ cả người vui đến sắp nổi bong bóng~ ngao ngao ngao ngao ~

Một bên bật chế độ lặp lại bài hát, một bên Tống Tử Kỳ liền cười hắc hắc.

…… Kia chẳng phải là, hắn lại có tư liệu quỷ súc mới?

Mấy ngày kế tiếp, Tống Tử Kỳ lại bắt đầu thức suốt đêm làm video.

Có kinh nghiệm cùng kỹ thuật tích lũy, Tống Tử Kỳ làm video quỷ súc quả thực như cá gặp nước, thập phần thuận buồm xuôi gió…… Vì thế, đồng bọn trong ký túc xá mỗi lần nửa đêm đi WC, đều sẽ nhìn đến Tống Tử Kỳ đối diện với độ sáng thấp nhất trên màn hình trắc trắc mỉm cười.

Những người khác trong ký túc xá: = =.

Sau khi đăng video quỷ súc trên B trạm, Tống Tử Kỳ nhìn tác phẩm đáng hài lòng của mình, thỏa mãn cười hắc hắc, sau đó…… Một đầu ngã quỵ ở trên giường, đem mặt chôn ở gối đầu, nháy mắt ngủ rồi Zzzz……

Nhưng vào lúc này, có người gõ cửa ký túc xá bọn họ.

“Đàn anh Tống có đây không?”

“…… Hắn còn đang ngủ.”

“…… Còn đang ngủ?”

“Đúng vậy, vẫn đang ngủ.”

Đàn em vẻ mặt thất vọng rời đi, kỳ thật mấy ngày nay đều là đoạn đối thoại như vậy ——

“Đàn anh Tống có đây không?”

“Hắn đang ngủ.”

“Còn đang ngủ?…… Vậy em không quấy rầy anh ấy nữa, lần sau sẽ lại đến tìm.”

“Đàn anh Tống có đây không?”

“Hắn lại đang ngủ.”

“Vậy sao, lần sau em lại đến.”

……

Thật là một câu chuyện bi thảm.

Tống Tử Kỳ ngủ một giấc liền đến 6 giờ rưỡi chiều hôm sau.

Hắn là bị đói tỉnh.

Xoa cái bụng đói đến mức sắp dán vào lưng, Tống Tử Kỳ yên lặng bò dậy, chống đỡ một hơi đi kiếm ăn……

Sắp, sắp chết đói rồi……

Nhưng vào lúc này, Tống Tử Kỳ lại nghe thấy mùi hương từ mì gói tỏa ra, lập tức bị câu dẫn đến thần hồn điên đảo. Hai mắt hắn phát ra lục quang ngẩng đầu nhìn lên, vừa lúc thấy trên bàn có chén mì đã được Tề Lượng phao tốt.

Tống Tử Kỳ chỉ do dự một giây, liền không chút do dự nhào tới, giang hồ cứu cấp!

Hút lưu hút lưu, đem cả chén mì cùng nước canh hút đến sạch bóng, Tống Tử Kỳ rốt cuộc hồi phục được một nửa huyết.

…… Nhưng mà bụng vẫn rất đói bụng a! QAQ

Tề Lượng vừa tắm rửa xong liền từ phòng tắm đi ra, liền thấy một con quỷ đói đang ngồi ở bàn trông mong nhìn hắn, nhìn qua đáng thương đến không được.

Nhìn cái chén bên cạnh Tống Tử Kỳ ngay cả một giọt nước canh cũng không còn dư, Tề Lượng khóe miệng co rút, lại nhìn nhìn biểu tình gào khóc đòi ăn của Tống Tử Kỳ “Bóng! Quăng tới đây! Nào nào!”. Tề Lượng bỗng nhiên cảm thấy, chính mình hình như đang nuôi một con sủng vật……

Nếu là người khác, thừa dịp dám hắn tắm rửa mà ăn vụng cơm chiều của hắn, Tề Lượng đã sớm đối với người đó không khách khí.

Bất quá nhìn xem con sủng vật màu lông không tồi này……

Tề Lượng thở dài, nói: “Trong ngăn tủ tao còn một gói mì gói……”

Tròng mắt Tống Tử Kỳ nháy mắt sáng lấp lánh, quả thực“bingling~bingling~”, xem đến đây Tề Lượng tức khắc có chút alexander, bỗng có loại cảm giác quen thuộc như ông bác xấu xa dùng kẹo que dụ khị tiểu shota……

------------------------------

Tác giả có lời muốn nói: Nghe nói âm thanh thông báo của Blued thực đặc biệt →_→

▪︎ Nhạc chuông thông báo của Blued

https://www.youtube.com/watch?v=jWmorsuOKzQ

tbkcd9112: đến chương 17 công với thụ mới chính thức nói chuyện với nhau  (; ̄Д ̄). Một ngày 2,3 chương vậy mấy ngày mới xong đây, lâu chết mất          o(TヘTo).

-23/3/2020- Hoàn chương 8.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện