Editor: Mike-kun

Giờ khắc này, Lương Bá Nhã quả thật rất giống một bức họa, khiến Tống Tử Kỳ bỗng nhiên không đành lòng quấy rầy hình ảnh tốt đẹp này.

Nếu như bây giờ đang lướt Weibo, Tống Tử Kỳ nhất định sẽ nhào qua liếm màn hình, chẳng qua may mắn là Tống Tử Kỳ còn nhớ tới hình tượng bây giờ của cậu. Lúc này cậu là một “Em gái”, mà em gái thì đều “Rụt rè”.

Vì thế Tống Tử Kỳ “Rụt rè” bước nhỏ đi qua.

Lương Bá Nhã vốn là nam thần rất có danh tiếng ở Z đại, ở Z đại và G đại đều có không ít fan cùng người ủng hộ. Hơn nữa sau lễ kỷ niệm G đại lần này, thanh danh của Lương Bá Nhã càng vang dội hơn, thậm chí ngay cả không ít mọt sách cũng biết đến Z đại có nam chủ trì chuyên nghiệp.

Huống chi Lương Bá Nhã vốn là anh chàng đẹp trai có khí chất, cho nên khi hắn đứng ở cổng lớn G đại, tức khắc liền đưa tới không ít ánh nhìn cùng tiếng nghị luận hưng phấn.

Tống Tử Kỳ phảng phất có thể nhìn thấy những trái tim thiếu nữ màu hồng phấn nhộn nhạo bay loạn khắp nơi, từ những em gái mặt đỏ tim đập nhìn chằm chằm Lương Bá Nhã cho đến cậu.

Nhìn sườn mặt của Lương Bá Nhã, Tống Tử Kỳ có cảm giác những bong bóng màu hồng phấn sắp lấp đầy trái tim rồi, trái tim nhỏ bùm bùm nhảy không ngừng, tựa như có một vạn con mèo nhỏ đang gào thét làm loạn trong lòng cậu.

Ngay khi Tống Tử Kỳ nhìn sườn mặt của Lương Bá Nhã đến ngây người, thì Lương Bá Nhã bỗng nhiên ngẩng đầu lên, trong chớp mắt ánh mắt hai người chạm nhau, nháy mắt bên tai Tống Tử Kỳ nghe được tiếng BGM: “Đây chính là yêu ~ yêu ~~ yêu ~~~”

▪︎ BGM: nhạc nền.

Trong khoảnh khắc đối mặt với Lương Bá Nhã, trong lòng Tống Tử Kỳ bỗng như có một con mèo nhỏ vươn móng  hung hăng cào cào một cái trong tim, vừa đau lại vừa ngứa.

Lương Bá Nhã hướng Tống Tử Kỳ cười nhẹ: “Cậu đã đến rồi.”

Nếu đổi lại là người khác nói theo kiểu Cổ Long vô nghĩa này, Tống Tử Kỳ đã sớm phun tào ở trong lòng rồi. Bất quá đổi lại là nam thần, cậu chỉ cảm thấy những lời này đặc biệt có nội hàm, đặc biệt cơ trí.

Tống Tử Kỳ gật gật đầu, tựa như gà con mổ thóc.

“Đi thôi.”

Lương Bá Nhã quả thật chính là một vật phát sáng biết đi, cho dù không có làm gì, thì cũng chỉ đứng mà đã có thể hấp dẫn biết bao ánh nhìn. Hơn nữa Tống Tử Kỳ còn là một “Mỹ nữ thanh thuần” mới nổi cách đây không lâu trên Weibo, ánh mắt nhìn về phía họ ngày càng nhiều, thậm chí còn có người móc di động ra để chụp ảnh, vì thế Lương Bá Nhã nhàn nhạt nói một câu.

Tuy Tống Tử Kỳ đã dần dần thoát khỏi cảnh “Em gái” ngượng ngùng bất an, nhưng khi bị nhiều người nhìn như vậy, cậu vẫn cảm thấy ngượng ngùng. Cho nên sau khi Lương Bá Nhã mở miệng, cậu liền lập tức gật đầu như gà con mổ thóc, sau đó nhanh chóng đi theo.

Dọc đường đi, hai người đều duy trì trầm mặc. Tống Tử Kỳ là không dám hé răng, còn Lương Bá Nhã cũng không biết vì cái gì, chỉ là an tĩnh nhìn phong cảnh xung quanh, cũng không có ý định mở miệng nói chuyện.

Rõ ràng đoạn đường xung quanh phi thường ầm ĩ, tiếng người ồn ào, bọn họ lại ở một góc an tĩnh trầm mặc, an tĩnh đến mức Tống Tử Kỳ phảng phất có thể nghe được âm thanh tim đập của chính mình ngày càng cao.

Tống Tử Kỳ trộm nhìn thoáng qua sườn mặt Lương Bá Nhã, cậu cảm giác trái tim mình nhảy càng lúc càng nhanh, càng ngày càng dồn dập, phảng phất như ngay sau đó liền bay ra khỏi lồng ngực.

Người này, chính là nam thần của cậu. Người này, chính là Bạch Y Tống Tửu.

Bạch Y Tống Tửu, mỗi lần Tống Tử Kỳ niệm lên cái tên này, đều sẽ cảm giác đáy lòng hơi hơi nóng lên.

Ngay cả chính cậu cũng không rõ ràng lắm, rốt cuộc là từ khi nào cậu thích Lương Bá Nhã, có lẽ là từ ngày cậu biết Lương Bá Nhã chính là Bạch Y Tống Tửu, có lẽ là khi Lương Bá Nhã nhặt di động cho cậu, hoặc cũng có lẽ là khi Lương Bá Nhã giúp cậu điền phiếu khảo sát …… Hoặc là lần đầu tiên cậu đứng dưới sân khấu, ngẩng đầu nhìn về phía Lương Bá Nhã.

Dù cho khi ấy Tống Tử Kỳ cảm thấy Lương Bá Nhã là người “Trong ngoài không đồng nhất”, nhưng cũng không khiến cậu không sinh lòng hảo cảm với Lương Bá Nhã. Chỉ là cậu của lúc ấy, cũng không ý thức được điểm này thôi.

Ngay khi Tống Tử Kỳ phát ngốc, Lương Bá Nhã lại bỗng nhiên mở miệng: “Tống Kỳ, từ giờ tôi gọi cậu là Tiểu Kỳ nha.”

Trong khoảng thời gian ngắn Tống Tử Kỳ không phản ứng kịp, từ từ, Tống Kỳ là ai? May mắn sau một hồi cậu rốt cuộc cũng nhớ ra, Tống Kỳ hình như là tên hiện tại của cậu.

Ngay khi Tống Tử Kỳ nghe được thanh âm ôn nhu trầm thấp của Lương Bá Nhã gọi tên “Cô”, con mèo nhỏ trong lòng tức khắc duỗi móng vuốt nhỏ, hung hăng cào cậu một chút.

Giờ khắc này, Tống Tử Kỳ thậm chí có chút hối hận, tại sao lúc trước cậu lại không nói tên thật cho Lương Bá Nhã, nếu như vậy, cậu đã có thể nghe thanh âm ôn nhu trầm thấp của nam thần gọi tên mình rồi ……

Tống Tử Kỳ yên lặng gật gật đầu, sau đó ngẩng đầu lên, hướng Lương Bá Nhã cười nhẹ.

Lương Bá Nhã dừng một chút, cũng hướng Tống Tử Kỳ cười: “Cổ họng cậu vẫn không thoải mái sao?”

Tống Tử Kỳ tiếp tục yên lặng gật gật đầu, vành tai lại nhịn không được hơi hơi đỏ lên. Tuy cậu đã nói dối Lương Bá Nhã rất nhiều lần, nhưng cho tới giờ, cậu vẫn nhịn không được mà đỏ mặt.

“Cổ họng không khỏe sao lại không đi  bác sĩ?” Lương Bá Nhã nhíu nhíu mày, thanh âm vẫn như cũ ôn nhu, “Không thoải mái sao lại còn làm hướng dẫn viên cho tôi?”

Tống Tử Kỳ vội vàng lắc lắc đầu, há miệng thở dốc, yếu ớt dùng khẩu hình nói một câu “Không sao”. Nam thần sẽ không ghét bỏ cậu không thể nói chuyện đi, không làm nổi hướng dẫn du lịch đi, huhuhuhuhu QAQ~

Lương Bá Nhã nhướng nhướng mày: “Thật sự không đi bác sĩ sao?”

Tống Tử Kỳ vội vàng lắc đầu, căn bản là cậu không bị gì, đi bác sĩ làm gì, vừa đi bác sĩ là liền lòi a!

Lương Bá Nhã bất đắc dĩ lắc lắc đầu: “Chẳng lẽ cậu lớn như vậy, mà còn sợ đi bác sĩ sao?”

Tống Tử Kỳ: “……”

Ai sợ đi bác sĩ! Cậu chỉ là sợ lòi thôi!

Bất quá bị Lương Bá Nhã hiểu lầm như vậy cũng tốt, đỡ phải che dấu, vì thế Tống Tử Kỳ liền phối hợp lộ ra ánh mắt sợ hãi.

Tựa như ánh mắt ướt dầm dề, nhút nhát sợ sệt của nai con.

Lương Bá Nhã lại dừng một chút, bỗng nhiên cười: “Không đi bác sĩ cũng không không sao, vốn để hôm nay cậu làm hướng dẫn viên du lịch cho tôi, chẳng qua nếu cổ họng cậu không thoải mái, vậy thì quên đi.”

Tống Tử Kỳ sửng sốt, vội vàng lắc đầu, dùng khẩu hình nói “Không sao”…… Chẳng lẽ nam thần thật sự ghét bỏ cậu huhuhuhu QAQ~

“…… Chúng ta đi lung tung một chút cũng được.” Lương Bá Nhã cười nói xong.

Tống Tử Kỳ sửng sốt, nam thần không phải muốn đuổi cậu đi? Cậu vội vàng gật gật đầu, chỉ cần nam thần không chê cậu không thể nói chuyện mà muốn đuổi cậu đi thì tốt!

Hai người dọc theo đường mòn chậm rãi đi, bên người ngẫu nhiên đi qua một hai đôi tình nhân, nhìn những đôi đó chàng chàng thiếp thiếp tay trong tay, Tống Tử Kỳ cảm thấy đôi mắt chó hợp kim Titan của mình sắp bị mù rồi.

Mắt thấy những đôi tình nhân bên cạnh ngày càng nhiều, cả người Tống Tử Kỳ đều không tốt, cảm giác mình tựa như một con cẩu độc thân rớt xuống đàn chim uyên ương…… Hơn nữa trong lòng còn có cảm giác kỳ quái.

Đặc biệt là khi khóe mắt của Tống Tử Kỳ liếc đến một đôi tình nhân ôm hôn trong góc, loại cảm giác kỳ quái này càng đạt tới đỉnh điểm…… Trái tim tựa như rớt vào trong chảo dầu, nóng hừng hực, khiến cậu nhịn không được nhìn thoáng qua sườn mặt Lương Bá Nhã.

Nhưng vào lúc này, Lương Bá Nhã bỗng nhiên mở miệng, thanh âm trầm thấp mà ôn nhu: “Ngày hôm qua cậu…… có thấy Weibo của tôi không?”

---------------------------------

▪︎ Chim uyên ương:[Edit] Nam thần! Nam thần, anh làm rớt một bạn trai kìa! - Chương 29

-13/4/2020- Hoàn chương 29.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện