Editor: Mike-kun
Tống Tử Kỳ quay mặt lại, đập vào mắt là đường quai hàm lưu loát.
Không có cách khác, độ cao của người đối diện so với mực nước biển thật sự quá cao!
Chẳng qua cũng không cần xem mặt, chỉ nhìn vào chiếc áo sơ mi trắng vạn năm không đổi cùng nút áo không chút cẩu thả được cài đến nút cuối cùng, người đối diện là ai không cần đáp án cũng biết, huống chi thân ảnh này còn ở trong lòng Tống Tử Kỳ quanh quẩn một thời gian dài.
Bàn tay vươn tới của Tống Tử Kỳ tức khắc cứng đờ, nhìn phiếu khảo sát trong tay mình, cậu do dự có nên rút tay về hay không. Rốt cuộc nhìn ngang nhìn dọc, người trước mắt trông không giống như người nhiệt tình, tuy nói hoàn thành xong phiếu khảo sát sẽ có quà tặng nhỏ...... Nhưng mấy thứ kia keo kiệt đến mức cậu cũng chướng mắt.
...... Thế nhưng vươn tay rồi mà lại thu tay lại, có phải quá kỳ lạ không? Ngay lúc Tống Tử Kỳ sắp lâm vào tình trạng tiến thoái lưỡng nan, thì người trước mặt lại bỗng nhiên vươn tay tới, tiếp nhận phiếu khảo sát trong tay cậu. Bàn tay kia thon dài cân xứng, khớp xương rõ ràng, đẹp đến mức giống như như những bàn tay trong tạp chí.
Nhìn cái tay kia, Tống Tử Kỳ quả thật xem đến ngây người, thân là một tên tay khống, cậu chống cự không nỗi với tay đẹp, nếu hiện tại đang lướt Weibo, cậu nói không chừng liền phải liếm màn hình.
Ngao ngao ngao tay quá đẹp tay quá đẹp! Thật muốn liếm thật muốn liếm thật muốn liếm ! prprprpr......
▪︎ prprprpr: chảy nước bọt
Ngay khi Tống Tử Kỳ xem đến ngây ngốc, thì một thanh âm ôn nhuận trầm thấp vang lên: "Có bút không?"
Tống Tử Kỳ tức khắc bị một tiếng này chấn đến toàn thân tê dại, da gà da vịt thiếu chút nữa liền chạy ra, ĐM, tại hiện trường nghe nam thần nói chuyện! Quả thực rất mê!
Câm mồm! Lỗ tai muốn mang thai rồi QAQ!
......Trong lòng Tống Tử Kỳ suy nghĩ như vậy, nhưng thân thể lại rất thành thật móc bút bi từ trong túi ra, nơm nớp lo sợ đưa ra.
Lương Bá Nhã tiếp nhận bút, ở ghế công cộng bên cạnh ngồi xuống, cúi đầu bắt đầu viết phiếu khảo sát.
Nhìn sướn mặt nghiêm túc của Lương Bá Nhã, Tống Tử Kỳ cảm giác chính mình lập tức liền biến thành chó vì mất máu quá nhiều! Thật đẹp trai, cậu vì sự đẹp trai của nam thần mà đến hít thở cũng không thông!
Nhưng dù nam thần có đẹp trai, thì cũng là thẳng...... Tưởng tượng đến điểm này, đóa hoa nhỏ ngập tràn hơi thở mùa xuân trong Tống Tử Kỳ, tức khắc lại héo.
Một lát sau, Lương Bá Nhã đem phiếu khảo sát đã hoàn thành trở về, lúc này Tống Tử Kỳ mới bình phục một chút trái tim nhỏ vì nhìn thấy nam thần mà đập loạn xạ, làm bộ như không có gì tiếp nhận phiếu, sau đó đem quà tặng của phiếu khảo sát -- một sọc khăn lông đến ngay cả thẳng nam cũng chướng mắt đưa qua.
Tống Tử Kỳ không trông cậy Lương Bá Nhã sẽ nhận lấy, rốt cuộc nhìn ngang nhìn dọc, nam thần nhà cậu không giống như loại người sẽ dùng khăn lông tặng kèm không có phẩm vị này...... Sau đó Tống Tử Kỳ liền ngốc ngốc nhìn Lương Bá Nhã tiếp nhận cái sọc quàng cổ, còn nhẹ nhàng nói với cậu một tiếng: "Cảm ơn."
Tống Tử Kỳ: "......QAQ"
Nam thần vậy mà nhận lấy khăn lông cậu đưa!
Còn nói với cậu cảm ơn!
Cậu cảm giác sắp bị nam thần bẻ cong rồi!
...... Từ từ, hình như cậu cong sẵn rồi!
Bỏ qua bỏ qua! Làm lại!
-- cậu cảm giác cậu lại bị nam thần bẻ cong rồi!
Nhìn bóng dáng Lương Bá Nhã rời đi, Tống Tử Kỳ thật lâu cũng chưa phục hồi lại tinh thần, cúi đầu nhìn về phía phiếu khảo sát, cậu chỉ cảm thấy vừa phỏng tay lại vừa đau tim...... Làm người phát phiếu khảo sát cũng không phải chuyện dễ làm, đặc biệt là loại người chặn người qua đường làm phiếu khảo sát, tuy là có quà tặng nhỏ, nhưng nói thật cũng không có bao nhiêu người hiếm lạ, gặp người nhiệt tình có lẽ sẽ giúp một chút, nhưng đại đa số đều chỉ dùng vẻ mặt lạnh nhạt vẫy vẫy tay. Tuy Tống Tử Kỳ rất rõ mọi người đều rất bận, không có ai có nghĩa vụ phải điền phiếu khảo sát, nhưng mà nhìn những khuôn mặt không kiên nhẫn đó, trong lòng cậu vẫn có chút tổn thương.
Có một lần cậu đi vào cửa hàng thức ăn nhanh để kiếm người làm khảo sát, lại bị nhân viên phục vụ trực tiếp đuổi ra ngoài. Có một khuôn mặt đẹp tuy rất tốt, nhưng cũng không phải vạn năng.
Sau khi đã làm nhiều việc làm thêm như vậy, cứ mỗi lần Tống Tử Kỳ ở trên phố gặp được người phát tờ rơi đều sẽ thuận tay tiếp nhận, dù sao chỉ là việc nhỏ không tốn sức mà thôi.
Chữ Lương Bá Nhã rất đẹp, tựa như con người hắn, khiêm khiêm quân tử, ôn nhuận như ngọc.
Đẹp đến mức guống như những con chữ trên bảng chữ mẫu, Tống Tử Kỳ càng xem càng muốn đem phiếu khảo sát này giấu đi...... Trên đây có chữ ký nam thần tự tay viết đó!...... Còn có số di động!
Đây chính là số di động của nam thần!
Tuy Tống Tử Kỳ không dám gạ gẫm nam thần, nhưng đây chính là số di động nam thần đó! Kể cả khi không gạ gẫm nam thần, nhưng mỗi ngày nhìn dãy số này liếm một chút cũng được a! [ Í! ]
Bất quá cái loại hành vi si hán này hình như có chút biếи ŧɦái ......
Tiểu thiên sứ và tiểu ác ma trong nội tâm Tống Tử Kỳ lại véo bay lên, nhưng mà tiểu thiên sứ còn chưa kịp mở miệng, đã bị tiểu ác ma tát một cái chụp bay.
Vì thế, chuyện này liền vui vẻ quyết định như vậy!
Tống Tử Kỳ trộm đánh giá khắp nơi một phen, rồi lén lút đem phiếu khảo sát nhét vào túi của mình.
Qua nửa ngày, Tống Tử Kỳ thành công lấy "Tư sắc" mà cản được vài người, xuất sắc hoàn thành nhiệm vụ kiếm mười phiếu khảo sát, trung niên mập mạp cũng phi thường sảng khoái kết toán xong xuôi tiền lương cho cậu.
Yên lặng đem một trăm tệ tiền mồ hôi nước mắt cất vào túi, đã ăn màn thầu vài ngày, Tống Tử Kỳ quyết định hôm nay cậu phải cải thiện một chút thức ăn!
Vì thế, khi Tề Lượng trở lại ký túc xá, liền nhìn thấy trước mặt Tống Tử Kỳ bày một cái đùi gà kho tàu cùng một tờ giấy, mà Tống Tử Kỳ một chốc xoay đầu nhìn về phía đùi gà kho tàu chảy nước miếng, lại một chốc xoay đầu nhìn tờ giấy kia chảy nước miếng.
Tề Lượng: "......"
Tề Lượng trầm mặc một chút, hỏi Tống Tử Kỳ: "Mày đang làm gì?"
Tống Tử Kỳ chảy nước miếng nói: "Đã lâu không ăn thịt, sắp quen thịt trông như thế nào rồi, tao phải nhìn trong chốc lát đã......"
Tề Lượng: "......"
Tề Lượng trầm mặc một chút, lại hỏi Tống Tử Kỳ: "Vậy mày nhìn tờ giấy kia làm gì?"
Tống Tử Kỳ chảy nước miếng nói: "Hôm nay lúc tao phát phiếu khảo sát vậy mà gặp nam thần nhà tao, sau đó tao liền giấu phiếu khảo sát này...... Trên đây có số di động nam thần tao đó!"
Tề Lượng: "......"
Tống Tử Kỳ chảy nước miếng chảy nước miếng, bỗng nhiên phát hiện hình như có chỗ nào không thích hợp...... Dãy số này cậu nhìn tới nhìn lui, nhìn tới nhìn lui, sao lại cảm thấy hình như có chút quen mắt ta? Giống như đã gặp qua ở nơi nào?
...... Ở đâu ta? Quảng cáo thuốc đông y trên cột điện? Quảng cáo thông cầu hút tiêu trong WC?
Đm, nam thần cậu chẳng lẽ tùy tiện từ đâu lấy ra một chuỗi số di động viết xuống đây?!
Từ từ, không đúng, dãy số này...... Hình như là dãy số của người xa lạ từng gửi tin nhắn cho cậu? Bởi vì người xa lạ kia có đuôi số là 450, cho nên ký ức cậu vẫn còn khá khắc sâu.
Đm?
Tống Tử Kỳ có chút không dám tin, cậu ngốc ngốc sờ soạng lấy ra điện thoại, kéo xuống danh sách tin nhắn mấy hôm trước. Sau đó yên lặng lật tới lật lui nhìn lại dãy số này vài lần, xác nhận không nhìn lầm -- hai dãy số này rõ ràng là một!
Tống Tử Kỳ tức khắc cả người liền không ổn, nam thần vậy mà tùy tay để lại số di động của người khác, cậu liếm số di động kia lâu như vậy, thế mà là của cái mặt hàng Trần Lãng kia!
...... Còn tại sao Tống Tử Kỳ lại không nghĩ dãy số xa lạ từng nhắn tin cho mình là nam thần, vô nghĩa, nam thần lại không biết số di động cậu!
Huống chi nam thần cậu cao lãnh như vậy, sao có thể gửi loại tin nhắn này!
------------------------------------
Tác giả có lời muốn nói: Gần đây hình như lại muốn bắt đầu nghiêm túc đánh chữ, phải sửa lại một chút văn án......
Mike-kun: ngày này rốt cuộc cũng tới, làm cả hai mấy chương mà chuyện tình của mấy người này vẫn chưa đâu vào đâu QAQ
▪︎ Màn thầu:
▪︎ Đùi gà kho tàu:
-7/4/2020- Hoàn chương 24.