Editor: Mike-kun

Thời điểm Tống Tử Kỳ trở lại ký túc xá, đã đổi lại nam trang.

Cái “Chiến y” hoa nhỏ màu trắng kia lại lần nữa bị Tống Tử Kỳ nhét về đáy hòm.

Kéo khóa valy, lại lần nữa đá valy xuống dưới gầm giường. Tống Tử Kỳ nghĩ thầm, trừ lần ngoài ý muốn này, cậu về sau nhất định sẽ không mặc cái váy này nữa!

…… Lần này chắc chắn!

Dùng tiết tháo cả đời bảo đảm!

Sau khi cất gọn nữ trang, Tống Tử Kỳ vén tay áo chuẩn bị mở máy tính bắt đầu làm video.

Làm video được chốc lát, Tống Tử Kỳ lại theo thói quen tính mở B trạm. Tuy rằng cậu đã rất lâu không làm video, thế nhưng fan của cậu vẫn tiếp tục tăng lên. Kể cả khi Bạch Y Tống Tửu thanh minh trong Weibo, cùng không ít lời đồn nói cậu ôm đùi bán hủ, anti fan cũng nhiều thêm vài lần, nhưng đồng thời, fan của cậu cũng tăng lên không ít.

Nhưng chỉ cần tiếp tục đi, thì nhất định sẽ gặp phải gió ngược, trái tim nhỏ của Tống Tử Kỳ vẫn rất kiên cường. Cứ việc cậu biết có người không chấp nhận cậu, nhưng cũng sẽ có người chấp nhận thôi, dù sao cậu cũng không phải nhân dân tệ, sao có thể ai cũng thích cậu được. Huống chi đâu phải ai cũng thích nhân dân tệ, còn có người thích vàng hơn, lại lui một bước mà nói, kể cả vàng cũng đâu phải ai cũng thích, dù sao còn có người coi tiền tài là cặn bã mà!

…… Khụ khụ, nói hơi xa, tóm lại, trái tim nhỏ của Tống Tử Kỳ vẫn rất kiên cường, cậu không chỉ không bị những lới nói xấu của anti fan đả đảo, ngược lại còn bị khơi dậy ý chí chiến đấu. Cậu không bị mấy lời bôi đen đó làm chùn bước, cậu còn muốn chứng minh cho bọn hắn xem, kể cả khi không ôm đùi Bạch Y Tống Tửu …… Phi, kể cả khi cậu không có thanh âm của Bạch Y Tống Tửu làm tư liệu, thì video của cậu vẫn có người xem nhá!

Ôm ý niệm như vậy, Tống Tử Kỳ tựa như tiêm máu gà, lại dấn thấn vào chế tác video quỷ súc.

Bởi vì quá mức nhập tâm vào việc làm video,  mà ngay cả ba người trong ký túc xá trở về Tống Tử Kỳ cũng không chú ý tới. Vẫn là Tề Lượng bưng dưa hấu được cắt cho Tống Tử Kỳ ăn, Tống Tử Kỳ mới hồi phục lại tinh thần, cầm miếng dưa hấu tới cắn một ngụm.

Hai tên khác một bên ăn dưa hấu Tề Lượng cắt, một bên cười trêu chọc Tề Lượng: “Tề Lượng, mày thật là nết na, mai mốt ai cưới mày thì thật có phúc.”

“Đúng vậy đúng vậy ~ thật sự quá đảm đang rồi, nếu mày là em gái thì thật tốt, tao khẳng định sẽ cưới mày!”

Tề Lượng tuy làm người luôn lãnh đạm, bình thường nhìn qua cũng rất lạnh lùng, nhưng sinh hoạt lại rất “Nết na”. Ký túc xá G đại tuy nói rõ là cấm học sinh ở trong ký túc xá nấu cơm, nhưng vẫn luôn có người lén dùng bếp điện để nấu ở trong ký túc xá, phòng bọn họ cũng không ngoại lệ. Mà mỗi lần phòng họ nấu cơm, thì đều là Tề Lượng phụ trách rửa rau cắt thịt nấu cơm cọ nồi, hơn nữa Tề Lượng còn có một nồi cơm điện nhỏ, ngày thường còn nấu canh gì đó cho bọn họ uống.

Hơn nữa lúc bọn họ dọn kí túc xá còn cẩu thả làm như không làm, chỉ có Tề Lượng tinh tế chu đáo, mỗi lần đều dọn ký túc xá đến sạch sẽ thanh thanh sảng sảng. So với lão đại, Tề Lượng mới càng giống trưởng phòng của họ, tỉ mỉ mà lại tri kỷ, hiền lành lại đảm đang.

Ngẫm lại phong cách của Tề Lượng, lại đối lập với phong cách chính mình, Tống Tử Kỳ tỏ vẻ thập phần hổ thẹn, rõ ràng đều là gay, vì cái gì mặt nào của cậu cũng giống thẳng nam hết!

Tống Tử Kỳ nghe nói gay ở các loại thẩm mỹ quần áo cùng thói quen sinh hoạt đều vô cùng chú ý bắt bẻ. Gu thời trang của Tề Lượng còn rất có phẩm vị, cho nên cứ việc diện mạo cậu không được xuất sắc, lại bởi vì khí chất cùng trang phục nên cũng có không ít cô bé yêu thầm cậu…… Mà nhìn Tống Tử Kỳ đi, tuy diện mạo cậu không tồi, nhưng gu thời trang lại giống như thẳng nam, tùy tiện không chú ý, quả thật chính là thẩm mỹ thẳng nam điển hình.

Ví như hiện tại trên người Tống Tử Kỳ là quần xà lỏn, chính là hàng vỉa hè mua mười đồng ba cái. Đối với cậu mà nói, trừ bỏ nữ trang, thì những nam trang khác đều không có gì khác biệt.

…… Chẳng trách rõ ràng cùng nhau sinh sống hơn ba năm, Tề Lượng lại vẫn không phát hiện Tống Tử Kỳ là đồng loại của cậu, dù sao nhìn Tống Tử Kỳ thế nào cũng thấy thứ này so với thẳng nam còn muốn thẳng hơn!

Tống Tử Kỳ một bên yên lặng ăn dưa hấu, một bên lặng lẽ đánh giá biểu tình của Tề Lượng, tựa hồ muốn từ biểu tình của Tề Lượng nhìn ra một tia manh mối.

Bất quá biểu tình của Tề Lượng lại trước sau như một, nhìn qua giống như không có chỗ nào không thích hợp, an an tĩnh tĩnh ngồi một bên ăn dưa hấu.

Tống Tử Kỳ nhìn tướng ăn của Tề Lượng, lại nhìn tướng ăn của mình, tức khắc tâm sinh hổ thẹn…… Sau đó cậu liền yên lặng đem bàn chân trên bàn thả xuống.

Chẳng lẽ cậu căn bản đã đoán sai, Tề Lượng cùng Trần Lãng…… Cũng chính là Trung Hoa Điền Viên Miêu căn bản không có chuyện gì? Bọn họ thật sự chỉ đơn thuần bán hủ thôi?

Tống Tử Kỳ lại nhìn Tề Lượng một cái, xác định Tề Lượng bình tĩnh, căn bản  không có bi thương đòi sống đòi chết như phim truyền hình, liền ở trong lòng lắc lắc đầu, quả nhiên cậu đã đoán sai.

Tống Tử Kỳ nhún vai, một bên ăn dưa hấu một bên lướt Weibo, cậu đã lâu không lướt Weibo, tuy rằng Weibo cậu chỉ follow có một người.

Từ sau cái Weibo thanh minh kia, Bạch Y Tống Tửu không còn đăng bài gì, giống như biến mất khỏi thế gian vậy.

Bất quá đây là hiện tượng bình thường, Bạch Y Tống Tửu luôn luôn xuất quỷ nhập thần, thường xuyên phát một bài hát rồi biến mất, nhưng ngay khi mọi người đều cho rằng hắn đã lui giới, thì hắn lại lần nữa xuất hiện.

Có lẽ là một tháng, có lẽ là ba tháng, có lẽ là hơn nửa năm, mỗi lần Bạch Y Tống Tửu như “Người mất tích trở về”, trên cơ bản đều là đăng bài hát, nếu như không có bài hát mới, có lẽ một năm hắn cũng không lên Weibo được một lần.

Thấy Bạch Y Tống Tửu không đăng Weibo mới, Tống Tử Kỳ liền muốn rời Weibo, lại không biết quỷ thần xui khiến gì mà mở mục follow của Bạch Y Tống Tửu, sau đó mò đến Weibo của Giang Tâm Minh Nguyệt.

Sau đó, Tống Tử Kỳ liền thấy Giang Tâm Minh Nguyệt hôm qua vừa đăng Weibo mới nhất ——

Giang Tâm minh nguyệt: Phiên xướng một bài hát rất cũ, đưa cho một vị tôi muốn tặng.

Tống Tử Kỳ click vào liền thấy, phát hiện quả thật là một bài hát rất cũ ——《ánh trăng nói hộ lòng em》.

Bài hát này giai điệu mềm nhẹ mà lại thâm tình, được Giang Tâm Minh Nguyệt xướng lên lại có một loại ý nhị không nói nên lời, thâm tình động lòng người.

Tống Tử Kỳ click mở bình luận liền thấy, quả nhiên một đại sóng @ Bạch Y Tống Tửu.

Cứ việc Giang Tâm Minh Nguyệt không nói rõ nàng muốn đưa bài hát này cho ai, nhưng tựa hồ tất cả mọi người đều biết, người kia chính là Bạch Y Tống Tửu.

Tống Tử Kỳ không khỏi nghĩ đến lễ kỷ niệm thành lập trường hôm đó, trên sân khấu có hai người chủ trì phối hợp cực kỳ ăn ý, hai người kia, tựa hồ ngay cả diện mạo cũng vô cùng xứng đôi.

Lương Bá Nhã cùng Giang Tâm Nguyệt……

Tắt máy tính được lúc, Tống Tử Kỳ liền nằm trên giường phát ngốc.

Ngay khi Tống Tử Kỳ sắp ngủ, điện thoại cậu bỗng nhiên lại vang lên âm thanh nhắc nhở tin nhắn.

…… Có người hơn nửa đêm nhắn tin cho cậu?

Tống Tử Kỳ sờ qua di động liền thấy một chuỗi số điện thoại xa lạ, nội dung tin nhắn cũng không thể hiểu được.

—— Bạn tên gì?

Không biết cậu là ai còn nhắn tin cho cậu?

Chẳng lẽ gửi sai sao? Hay là kẻ lừa đảo?

Từ từ, không đúng, dãy số lạ……

Chẳng lẽ là cái mặt hàng Trần Lãng kia?

Tống Tử Kỳ căn bản không hiểu nỗi Trần Lãng cái loại này đã có bạn gái mà còn đi khắp nơi phát tao kia, nghiêng người đem mặt chôn ở gối đầu, sau đó tùy tay liền đem điện thoại ném tới một góc.

‐-----------------------------------

▪︎ Ánh trăng nói hộ lòng em:

https://www.youtube.com/watch?v=HT8JVfqrlNU

-5/4/2020- Hoàn chương 22.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện