Đến ngày tám tháng mười hai, là sinh nhật cô, vừa lúc là kết thúc ngày nghỉ của cô.

Tống Thanh Xuân vốn là phóng viên, thường cuyên ở bên ngoài làm phỏng vấn, cho nên dù không ở đài, cũng không xuất hiện vấn đề gì.

Thế nhưng đây là ngày đầu tiên cô đi làm từ khi nghỉ phép đến nay, cho nên sáng sớm vẫn đúng giờ đi đến đài truyền hình.

Tống gia gặp chuyện không may, trong thời gian ngắn đó, cô vội vàng đến mức không bận tâm đến công việc, bây giờ trở về công ty, chuyện đầu tiên khi ngồi vào chỗ của mình, liền hô trợ lý đưa tất cả các tư liệu đã phát trong ba tháng này cho mình.

Cô xin phép nghỉ một tháng, mỗi tin tức của từng kỳ, đầu đề tin đều không có gì khác lắm, nhưng là bắt đầu từ tháng trước, phóng viên đứng đầu, có một cái tên mà tần suất xuất hiện bắt đầu tăng cao.


Đường Noãn.

Thậm chí bắt đầu từ tháng trước, thậm chí ngay cả sau đó...!Tống Thanh Xuân đếm lần lượt, sau đó lông mày nhíu lại.

Thậm chí ngay cả tám kỳ lần lượt anh ta đều đứng đầu.

Tám kỳ...!một lần cô lợi hại nhất, cũng chỉ là giữ được bảy kỳ...!ba tháng cô không ở đây, cô vẫn kiêu ngạo ghi lại, liền bị anh ta phá mất....! Trong đầu cô không tự chủ được mà hiện lên vẻ mặt đắc ý của anh, cô không nhịn được giơ tay lên, nhíu mày, sau đó một tay chống cằm, nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ, trầm tư một chút, liền ấn số điện thoại trên điện thoại bàn.


Mặc kệ như thế nào, danh hiệu đệ nhất ký giả, cô tuyệt đối không tặng cho bất kỳ ai! Bởi vì chỉ có ngồi lên danh hiệu đó, tương lai cô mới có thể trở thành bà chủ của đài! Từ giờ trở đi, cô muốn đi khai thác những tin tức nóng bỏng, phá đi sự tiếp tục duy trì vị thế của Đường Noãn, chỉ có ngăn cản anh ta, cô mới có thể.

Cúp điện thoại, trợ lý rất nhanh đi vào văn phòng, Tống Thanh Xuân đưa một tấm danh thiếp cho trợ lý, đơn giản nói lại: “Gọi điện thoại, giúp tôi hẹn trước, nói tôi muốn phỏng vấn.” “Vâng, chị Tống.” Trợ lý lên tiếng, vội vàng đẩy điện thoại qua, hàn huyên vài câu, trợ lý cúp điện thoại, nhìn Tống Thanh Xuân thật cẩn thận nói: “Chị Tống, Dương Tổng nói bọn họ đã đồng ý phỏng vấn với phóng viên khác...” Phóng viên khác?” Tống Thanh Xuân cau mày, đây là người cô giữ gìn quan hệ gân fhai năm, từ trước đến nay có chuyện gì đều liên hệ với cô, Tống Thanh Xuân hỏi lại: “Là ai?” Trợ lý cắn môi, nhỏ giọng nói: “Đường Noãn.” Tống Thanh Xuân âm thầm cắn chặt răng, tiếp tục đổi một tấm danh thiếp: “Cái này.” Trợ lý bấm số, vẫn nói vài câu, cúp điện thoại sau đó tiế tục nói: “Cô Hướng nói, đêm qua đã nhận phỏng vấn của Đường Noãn rồi.” Lần này Tống Thanh Xuân không cả nói, lại chuyển một tấm danh thiếp khác cho trợ lý, sau cùng được biết tin, bọn họ vẫn đã ước thời gian phỏng vấn với Đưỡng Noãn.

Tống Thanh Xuân tiếp tục chuyển danh thiếp, trợ lý tiếp tục gọi, mãi đến sau cùng chỉ có một tấm.

Trợ lý trực tiếp cúi đầu, im lặng.

Tống Thanh Xuân nhìn chằm chằm trợ lý một lúc hỏi: “Vẫn là đã đồng ý với Đường Noãn?” Trợ lý nhìn cũng không dám nhìn cô lấy một cái, nhanh chóng gật đầu.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện