Edt: Mítt

~~~~~~~

Tên côn đồ do dự.

Người có thể ở trong Hải Lan Uyển, không phú thì quý, đó đều là người không thể trêu vào.

Tô Mê thấy bộ dáng hắn co đầu rụt cổ, lần thứ hai cười nói.

“Ba tôi là Tô Thiên Lãng, tôi nghĩ đại ca ca nhất định là biết ba tôi nhỉ, có muốn cùng tôi về nhà lên tiếng chào hỏi với ông ấy hay không?”

Tô phụ Tô Thiên Lãng, cùng ba của Mộ Dung Sâm là Mộ Dung Tuấn Dật đều là nhân vật vang dội ở An thị.

Tên côn đồ vừa nghe lập tức xua tay lắc đầu, kéo theo bọn gia hỏa chạy đi.

“Không, không cần, tôi với ba cô không thân, mẹ tôi kêu tôi về nhà ăn cơm, tôi đi trước.”

Tô Mê lắc đầu xùy ra tiếng.

Không thể không nói, ở thời điểm nào đó, danh tiếng của ba mẹ vẫn rất hữu dụng.

Ai ngờ, thời điểm vừa muốn đi ra đầu ngõ, đám côn đồ kia lại hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang trở lại.

“Tiểu muội muội, ba mẹ tôi cũng rất thân thiện, đại ca ca mang cô về nhà tôi làm khách.”

Tô Mê mắt lạnh nhìn thân ảnh ở đầu ngõ chợt lóe qua, sau đó liền lớn tiếng hô lên.

“Cứu mạng, cứu mạng……!”

Lời còn chưa dứt, ngõ nhỏ lúc đầu không người đột nhiên xuất hiện vài vị bác gái lớn tuổi cầm cây chổi lông gà chạy ra, đánh mấy tên côn đồ một trận.

Mắt Tô Mê nhìn chằm chằm đầu ngõ, sau đó, liền thấy Cố Lương Nghiên từ bên cạnh đầu ngõ bước ra.

Đột nhiên không kịp phòng ngừa đối diện với ánh mắt nhìn thấu tất cả của Tô Mê, Cố Lương Nghiên lập tức đóng đinh tại chỗ.

“……!”

Tần Gia cùng Vu Mộ ở đầu ngõ trố mắt nhìn Cố Lương Nghiên, một trận khó hiểu.

Không phải đã nói tốt, muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân sao, đứng tại chỗ chơi soái là có ý gì?

Thời điểm bọn họ nhịn không được thăm dò, Tô Mê lập tức xuất hiện ở trước mặt bọn họ.

“Chào hai vị học trưởng.”

Tần Gia chớp chớp mắt, liếc mắt với Vu Mộ một cái, xấu hổ cười nói.

“Chào học muội, cái kia Lương Nghiên, chúng tôi còn có việc, đi trước đây.”

Nói xong, không đợi Cố Lương Nghiên trả lời đã chạy mất không còn bóng dáng.

Cố Lương Nghiên rủa thầm một tiếng, nhìn Tô Mê trước mắt nhất thời không biết nói cái gì cho tốt.

Lúc này, một đám bác gái lớn tuổi đánh mấy tên côn đồ tè ra quần, cuối cùng có lòng tốt nhắc nhở Tô Mê một câu.

“Cô bé à, về sau phải cẩn thận một chút, cái đám côn đồ này thích nhất trêu ghẹo nữ sinh.”

Tô Mê quay đầu lại, gật đầu cảm ơn với một đám bác gái.

“Cảm ơn các bác, sau này cháu sẽ chú ý.”

“Không cần cảm tạ.”

Một vị bác gái lớn tuổi tươi cười thuần phác nói, sau đó cầm chổi lông gà từng người trở về nhà.

Tô Mê xoay người nhìn về phía Cố Lương Nghiên đang trầm mặt không nói gì, nhướng mày cười nói.

“Thủ đoạn không tồi nhỉ, ừm, các cô gái xác thật đều gục ngã trước kiểu này.”

Cố Lương Nghiên cau mày, làm sao cũng không nghĩ tới, lần đầu tiên theo đuổi con gái liền xuất sư bất lợi.

Đối diện với khuôn mặt trào phúng châm chọc của Tô Mê, Cố Lương Nghiên nghĩ đến các chiêu theo đuổi con gái trên phim điện ảnh, tiến lên một bước đem cô bao vây ở trên vách tường đầu ngõ. (khụ..kabe don)

“Chia tay hắn, làm bạn gái của tôi, hửm?”

Tô Mê làm sao cũng không nghĩ tới, hắn sẽ đột nhiên thổ lộ với cô như vậy.

Hơn nữa thái độ còn cường ngạnh như vậy!

Tô Mê nhìn về phía nam nhân có chút chờ mong lại có chút khẩn trương, đột nhiên cong mắt cười.

“Vì sao tôi phải chọn anh, là vì anh đẹp trai, kinh nghiệm duyệt phụ nữ phong phú, hay là anh có quyền có tiền lại có thế? Cho tôi cái lý do.”

Cố Lương Nghiên lập tức nhăn mi, mặt đầy nghiêm túc nói.

“Hắn không phải chồng tương lai của em, em cùng hắn ở bên nhau, sẽ không có kết quả tốt, còn có, tôi cũng không cho rằng em sẽ thích nam nhân có kinh nghiệm duyệt nữ nhân phong phú, tuy rằng tôi chưa từng có nữ nhân, nhưng theo như lời em nói, tôi đẹp trai, chỉ số thông minh lại cao, lực lĩnh ngộ cũng không tồi, sau này cần luyện tập thêm, nhất định sẽ thỏa mãn nhu cầu của em, còn về thân phận địa vị…….”

Hắn dừng một chút, lại nói tiếp.

“Tôi hiện tại chỉ là một học sinh, rất xứng đôi với em, đương nhiên, nếu luận về môn đăng hộ đối, tôi là con trai của Cố Thượng tướng, hẳn sẽ làm Tô bá phụ cùng Tô bá mẫu vừa lòng.”

Tô Mê bị Cố Lương Nghiên nói, có chút chấn động.

Nhưng mà, cô hình như tìm được một người yêu lí tưởng cho Tô Mê, chỉ là không biết Cố Lương Nghiên có nhân phẩm như thế nào?

“Tôi là vị hôn thê của A Sâm, đã là nữ nhân của A Sâm, anh xác định không ngại nam nhân đầu tiên của tôi không phải là anh sao?”

Trong tiểu thuyết nữ chủ, 99%, đều là mặc kệ nam chủ nam phụ có cặn bã hay không, trước đó từng có bao nhiêu nữ nhân, nếu phát hiện nữ nhân mình để ý không còn trong trắng, cơ hồ là không có phản ứng nào khác ngoài sử dụng ngôn ngữ châm chọc thậm chí nhục mạ.

Cho nên cô muốn biết, Cố Lương Nghiên khi biết kết quả này, có còn muốn cô nữa hay không?.

Quả nhiên, Tô Mê nói xong những lời này, sắc mặt Cố Lương Nghiên lập tức trở nên rất khó coi.

Tô Mê âm thầm mỉa mai. Loại nam nhân cặn bã lại không sạch sẽ đều sẽ để ý loại chuyện này, huống chi Cố Lương Nghiên vẫn còn chưa khai trai, hiển nhiên tuyệt đối để ý!

Cố Lương Nghiên đầu tiên là giật mình, sau đó chua xót cười nhạo.

“Nếu tôi nói không thèm để ý, là giả, nụ hôn đầu tiên của tôi đều cho em, nhưng thân thể em lại cho nam nhân khác…….”

Nói xong, hắn đem tay ấn ở trên ngực Tô Mê, tươi cười có chút chua xót.

“Vậy tâm của em, còn ở đây sao, có thể để lại cho tôi sao, nếu có thể, tôi không ngại.”

Tim Tô Mê đột nhiên nhảy lỡ một nhịp.

Nhưng ngay sau đó, trên ngực trái thông qua lòng bàn tay nóng rực truyền đến nhiệt độ nóng bỏng, lập tức khiến cho cô đột nhiên phục hồi tinh thần lại.

“Bốp ——". (ăn bốp đúng rồi a êi..)

Tô Mê hung hăng ném một cái tát lên mặt Cố Lương Nghiên.

“Đê tiện vô sỉ lưu manh!”

Đánh xong, Tô Mê xoay người muốn rời đi.

Cố Lương Nghiên vội vàng phản ứng lại, cánh tay dài khẩn trương túm lấy eo nhỏ của cô, đem Tô Mê ôm vào trong ngực.

“Tôi không phải cố ý, từ nhỏ đến lớn, lần đầu tiên tôi thích một cô gái, tôi không có kinh nghiệm, đành phải tự do phát huy.”

Tô Mê dùng sức giãy giụa một chút, giãy giụa không được, chỉ phải cắn răng nói.

“Phát huy thì phát huy, anh sờ tôi ôm tôi làm cái gì, buông ra!”

“Không buông, trừ khi em đáp ứng làm bạn gái tôi.” Cố Lương Nghiên vùi đầu, ở bên tai cô thấp giọng nói.

Mẫn cảm rụt rụt cổ, Tô Mê nhíu mày nói.

“Nếu một cái chớp mắt liền vứt bỏ vị hôn phu thanh mai trúc mã mười mấy năm, lựa chọn cùng anh một người xa lạ vừa mới quen biết không đến hai giờ, loại nữ nhân này anh dám muốn?”

“Muốn, có lẽ em không tin nhất kiến chung tình, nhưng tôi bảo đảm, sau này tôi nhất định sẽ cùng em lâu ngày sinh tình.”

Cố Lương Nghiên vô cùng âm u, trong lời nói tiện thể nhắn nhủ.

Giọng nói nam nhân trầm thấp từ tính, làm trong lòng Tô Mê giật mình một cái.

Không thể không nói, không có mấy nữ nhân không thích nghe lời ngon tiếng ngọt, Tô Mê cũng không ngoại lệ.

Cuối cùng cô nói: “Chỉ cho anh thời gian ba ngày theo đuổi tôi, nếu tôi đối với anh có cảm giác, tôi đây sẽ cùng Mộ Dung Sâm giải trừ hôn ước, cùng anh ở bên nhau.”

“Được, lấy hôn làm khế ước.”

“Anh…….”

Lời nói chưa dứt, đôi tay Cố Lương Nghiên xoay mặt Tô Mê qua, hôn say đắm.

Nhưng mà lúc này Tô Mê hoàn toàn không nghĩ tới, bởi vì một câu này, những ngày bọn họ ở bên nhau, ba ngày thì hai đầu cô đã bị Cố Lương Nghiên cường thế hạ gục, cộng thêm ăn sạch sẽ bạch bạch bạch.

~~~~~~~~~

Cất công ngồi edit mấy tiếng đồng hồ, chỉ lỡ tay 1s xóa mất 1c, khóc một dòng sông mà:

=(((((
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện