Edt: Ở Đây Có JQ! Beta: Mítt

~~~~~~~~~~~~

Bộ phim đóng máy, Tô Mê đầu tiên là bị mấy diễn viên ở đoàn phim khi dễ, sau đó là bị Thẩm Thanh hoàn toàn phong sát.

Lúc cùng đường, Tô Mê và bạn thân là Điền Hiểu Du, ăn diện lộng lẫy tham gia một buổi tụ hội trong vòng lẩn quẩn của giới thượng lưu, ở nơi đó gặp được Quân Tử Càn.

Còn chưa nói được câu nào với hắn, đã bị Đỗ Nhạc Vân âm thầm hạ thuốc, đưa đến phòng của ông chủ nổi danh thích chơi SM.

Ngày hôm sau tỉnh lại, Tô Mê nhìn một mảnh hỗn độn, chịu đựng cơn đau, kinh hoảng thất thố rời đi, lại phát hiện cửa khách sạn có một đám phóng viên đang canh chừng ở đó.

Tô Mê quay đầu lại liền nhìn thấy Quân Tử Càn hình như đang cãi nhau với một người phụ nữ.

Sau khi hắn phát hiện có phóng viên, tiện tay kéo cô lại, nói hai người đang quen nhau.

Sau đó vừa đe dọa vừa dụ dỗ tạo ra một phần hợp đồng bao dưỡng, Tô Mê phụ trách cùng hắn diễn kịch, còn hắn cung cấp cho Tô Mê rất nhiều tài nguyên.

Tô Mê vốn không nghĩ sẽ lấy phương thức này để thân cận hắn, nhưng phóng viên bên kia vừa đưa tin lên, fan não tàn của Quân Tử Càn nhanh chóng đem cô làm thịt tới nơi, các loại uy hiếp đe dọa, cuối cùng Tô Mê không thể không đáp ứng yêu cầu của Quân Tử Càn.

Có Ảnh đế che chở, không bao lâu sau Tô Mê đã trở nên nổi tiếng, nhưng lại đột nhiên phát hiện mình mang thai.

Chỉ có cô biết, Quân Tử Càn chưa từng chạm qua cô.

Người có tư cách bồi hắn ngủ mỗi đêm, từ đầu đến cuối đều là một người phụ nữ khác không thể lộ ra ngoài ánh sáng.

Tô Mê cho rằng đứa bé là con của lão tổng biến thái, nên cùng ngày liền đi bệnh viện phá thai.

Trong một lần say rượu, Quân Tử Càn đã xảy ra quan hệ với cô, lại gọi tên những cô gái tình một đêm khác.

Người phụ nữ kia rời đi, Tô Mê trở thành vật thay thế cô ấy, nhưng lại không phải duy nhất.

Quân Tử Càn bắt đầu cùng những người phụ nữ khác nhau truyền ra tai tiếng, mà mỗi lần phóng viên hỏi tới, cô thân là bạn gái chính thức lại phải liều mạng yểm trợ cho hắn.

Sau này gặp gỡ nhị thiếu gia Phó Tây Nguyên, trái tim đối với Tô Mê vừa nảy sinh ái mộ lại vừa đau lòng, vẫn luôn quan tâm chiếu cố cô.

Mãi cho đến vô số lần bắt gian tại chỗ, Tô Mê cuối cùng cũng chịu không nổi, trực tiếp đưa ra lời chia tay, Quân Tử Càn lại không đồng ý, bắt đầu hồi tâm chuyển ý, cuối cùng thành công yêu Tô Mê, thời điểm theo đuổi được cô thì người phụ nữ kia lại trở về.

Tô Mê khi đó mới biết được, Quân Tử Càn đối tốt với cô, xa xa không bằng con gái nuôi của Quân gia, người được gọi là em gái nuôi -- Quân Giai Kỳ mà hắn vẫn luôn dụng tâm bảo hộ.

Không muốn buông tay cả hai bên, Quân Tử Càn khó có thể lựa chọn, mãi cho đến một ngày, giới giải trí tuôn ra tin tức về phần hợp đồng bao dưỡng, cùng với việc Tô Mê đã từng phá thai, bị người dùng quy tắc ngầm.

Hình tượng xuống dốc không phanh, Tô Mê lại bị hãm hại nghiện ma túy, lập tức cha mẹ thân sinh cũng không muốn nhận cô.

Lúc này, Phó Tây Nguyên đứng dậy, cường ngạnh giúp cô cai nghiện, Quân Tử Càn lại một lần nữa tìm được cô, nói đêm đó người đàn ông ở khách sạn thật ra chính là hắn, do chính miệng Quân Giai Kỳ thừa nhận đã đổi biển số phòng.

Hắn rất hối hận, nhưng Tô Mê đối với hắn thất vọng vô cùng, không đồng ý tái hợp, Quân Tử Càn lợi dụng quan hệ của Quân gia làm cho công ty Phó Tây Nguyên phá sản, còn bức hôn cô.

Tính chất của ngược văn, chính là cho dù ngược như thế nào, nữ chủ trước sau gì cũng là của nam chủ, trải qua một phen chống cự quyết liệt, Tô Mê vẫn gả cho Quân Tử Càn.

Kết quả nghênh đón hôn lễ chính là bị Quân Giai Kỳ một phát bắn chết.

Quân Tử Càn không tiếp thu được việc Tô Mê chết, cả người trở nên điên điên khùng khùng, cuối cùng không biết tung tích.

Nhưng ở phiên ngoại sau kết thúc lại hé lộ Quân Giai Kỳ tuy rằng ngồi tù, nhưng cuối cùng Quân gia vẫn đem cô ta từ trong tù cứu ra.

Tâm nguyện của nữ chủ chính là không cần yêu Quân Tử Càn, bước lên đỉnh cao của giới giải trí, trở thành người mà Quân Tử Càn vĩnh viễn chỉ có thể ngước nhìn, đồng thời giúp Phó Tây Nguyên tìm được người yêu chân chính thuộc về hắn.

Truyện được đăng duy nhất trên wattpad

[HBNmoemoe]

Tiếp thu xong toàn bộ ký ức của nguyên nữ chủ, Tô Mê không dấu vết đem Quân Tử Càn đẩy ra.

“Cảm ơn anh Quân, em không có việc gì.”

“Anh Quân ~ anh nhìn cô ấy kìa, xối cho người ta một thân nước ấm, mặt người ta cũng đã bị phỏng.” Đỗ Nhạc Vân õng ẹo làm nũng.

Khóe miệng Quân Tử Càn hơi câu, gọi trợ lý nhỏ đem khăn giấy đưa qua cho cô ta.

“Nhanh lau đi, rồi bôi thuốc lên.”

Đỗ Nhạc Vân lúc này mới kiều thanh kiều khí nói “Cảm ơn”, tiếp nhận khăn giấy xoa vệt nước trên người.

Nhìn trên mặt Tô Mê in dấu tay sưng đỏ và xanh tím, Quân Tử Càn hơi cuộn ngón tay, nhẹ nhàng sờ sờ: “Đau không?”

Tô Mê nao nao, ngay sau đó nghiêng đầu né tránh sự đụng chạm của hắn.

“Cảm ơn anh Quân quan tâm, đây là hoá trang vẽ ra, đừng để ô uế tay anh Quân.”

Quân Tử Càn nhướng nhướng mi, thản nhiên cười nói: “Thời tiết lạnh lẽo, máu trên người rửa sớm một chút, chú ý đừng để bị cảm.”

“Cảm ơn anh Quân quan tâm.”

Tô Mê nhìn Quân Tử Càn hoá trang thành con hát khó phân nam nữ trong vở kịch, cực kỳ lễ phép gật gật đầu, nhưng nội tâm không khỏi âm thầm mỉa mai.

Quân Tử Càn là một thân sĩ ưu nhã có tiếng, đối với tất cả mọi người đều là một bộ dáng ôn nhuận lễ độ, cho dù là đối với phụ nữ hay đàn ông, những tin tức tốt trên người chưa bao giờ gián đoạn.

Loại đàn ông này rõ ràng là độc dược ngọt ngào, nhưng rất nhiều phụ nữ lại vẫn cứ cam tâm tình nguyện.

Nhưng mà đáng tiếc, cô không phải nguyên nữ chủ, càng không phải fans nhỏ sùng bái hắn, cho dù hắn hoàn mỹ ra sao, Tô Mê cũng có thể bảo đảm bảo vệ tốt trái tim mình, tuyệt đối sẽ không yêu hắn.

Cầm lấy cây lau nhà đem vệt nước trên mặt đất lau sạch sẽ, rồi cầm chậu mà đoàn kịch cấp cho đơn giản lau hết máu trên người, tẩy đi lớp hóa trang bị thương trên mặt, Tô Mê thay quần áo của mình, nói với một phó đạo khác một tiếng, lúc này mới trở lại phòng thuê.

“Trở về sớm vậy?”

Tắm rửa xong từ trong phòng tắm đi ra, liền thấy bạn cùng phòng Điền Hiểu Du ngồi ở phòng khách ăn mì gói: “Còn chưa ăn cơm sao, đây, cho cậu cái này, nhân lúc còn nóng ăn đi.”

“Cám ơn.” Tô Mê mặc áo ngủ mùa đông thêm bông dày, cầm chén mì gói ngồi ở bên người cô ấy, ăn từng miếng to.

Điền Hiểu Du là một cô bạn thân rất tốt, chỉ là hai người tính tình đều tương đối thẳng thắng, không cố kỵ lời nói nên thường xuyên cãi nhau.

Nhưng có một điểm khá tốt, chính là cả hai người ai cũng không mang thù, hôm trước to tiếng cãi nhau thì hôm sau lại có thể hòa hảo như cũ.

Thế đạo chính là như vậy, người tốt tâm tốt, mệnh lại không nhất định tốt.

Ăn xong mì gói, Tô Mê cần mẫn đem chén đũa của hai người rửa sạch, ngồi trên sô pha xem tin tức.

“Bộ phim mình diễn bên kia đã đóng máy, phỏng chừng Thẩm Thanh muốn chặt đứt đường đi của mình, xem xem ngày mai có vai diễn nào có thể nhận hay không.”

Điền Hiểu Du giương mắt nhìn cô: “Cậu sao lại chọc hắn, hắn cùng mấy nhà sản xuất lớn có quan hệ không tồi, nếu thật sự phong sát cậu, trừ phi đến nơi khác, nếu không thì ở Tiêu Thành không ai dám tuyển cậu đâu."

“Còn không phải do hắn muốn quấy rối mình, nên mình mới nói chuyện tổn thương tự tôn của hắn sao.” Tô Mê bất đắc dĩ nhún nhún vai.

Điền Hiểu Du nghe được “Tổn thương tự tôn”, đột nhiên có hứng thú: “Cậu sao lại từ chối hắn, kể mình nghe xem.”

Tô Mê một bên xem di động, một bên nhướng mày nói: “Cũng chưa nói điều gì quá phận, mình chỉ nói hắn chơi quy tắc ngầm với nhiều phụ nữ như vậy, gậy sắt cũng đã mòn thành kim, lại tiếp tục chơi quy tắc ngầm, phỏng chừng sau này cởi quần còn phải dùng kính lúp mới nhìn thấy được, kết quả hắn liền nổi giận.”

"Làm sao cậu biết nơi đó của hắn rất nhỏ?” Điền Hiểu Du cười hắc hắc, nhấc chân đá cô một chút.

Tô Mê tỏ vẻ thực vô tội: “Cả ngày hắn mặc quần da màu đen bó sát người, hận không thể khiến cho người trên toàn thế giới đều biết tiểu đệ đệ của hắn rất nhỏ, có ai mà không biết đâu?”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện