Sau hai giờ đồng hồ cuối cùng cậu cũng thoát khỏi mớ hỗn độn mà các anh gây ra, nhìn những con người đang đánh nhau kia rồi lại nhìn xung quanh đồ vật bay tứ tung lên. Cậu siết chặt tay môi giật giật nghiến răng nói:" Các người có mau dừng lại không hả" các anh hình như không nghe thấy cứ như vậy mà lau đầy vào đấu tiếp.



Cậu ở một bên trơ mắt nhìn mấy con người đang đánh nhau kia hết chịu nổi rồi cậu cho các anh giật sét một chút.



Giật xong thì 7 con người đang nằm trên sàn mà bóc khối gì mới bị giật sét xong, cậu cười típ mắt nói:" Còn không mau về chỗ phạt" giọng nói không vui.



Các anh giật mình nhanh chóng trở về chỗ bị phạt, cậu hừ lạnh ra khỏi phòng không quên nói:" Ở yên đó nếu dám đánh nhau biết tay em" sau đó đóng sầm cửa lại.



Các anh nghe thấy tiếng đóng cửa thì quay sang chửi nhau.



Cậu ra ngoài đến chỗ của Tân Sơn Ân Ngọc xem xem cái thứ đen xì kia đã có kết quả chưa.



Cậu đẩy cửa phòng vào giấy lê lác khắp sàn nhà, hai con người đang kiệt sức năm lên chúng. Cậu có chút ngạc nhiên nhìn hai người đang nằm dưới đất kia, gì vậy hai người bị phục kích đấy à???



Tân Sơn cố gắn ngồi dậy nhìn xem ai vừa mới vào nhìn thấy cậu Tân Sơn lập tức tươi tỉnh trở lại, phòng như tên lửa đến chỗ cậu mắt phát sáng nói:" Đại tẩu đại tẩu đến đây có việc gì nha?" giọng nói vui sướng của Tân Sơn.



Ân Ngọc dưới sàn nghe thấy Tân Sơn nói đại tẩu thì lập tức ngồi dậy phóng tới ôm lấy cậu vui mừng nói:" Tiểu Tử cậu không biết đâu, cái thứ mà cậu mang đến đấy. Nó quả là một thứ kì diệu" ánh mắt cậu khó hiểu nhìn Ân Ngọc cùng với Tân Sơn.



Ân Ngọc lôi kéo cậu ngồi trên một chiếc ghế gần đó còn mình thì giải thích những gì lúc nãy đang nói, cô hứng khởi nói với Nguyệt Tử.



" Cái thứ mà cậu đem đến cho hai đứa tôi vào lần trước ấy, chúng tôi đã nghiên cứu nó thực hiện những thí nghiệm nó lên những con monster mà Tân Sơn bắt được. Nó trở lại bình thường đấy nó trở về nguyên bản của nó như trước không còn là biến dị nữa" Cô nói một tràn cho Nguyệt Tử.



Nguyệt Tử ngồi trên ghế kinh ngạc khi nghe cô nói như vậy cái thứ ở bên trong người của bé con là thứ có thể giải quyết được những con monster?



" Nguyệt Tử cậu từ đâu ra thứ này vậy?" Ân Ngọc hiếu kì hỏi



Cậu không trả lời cô như suy nghĩ cái gì đó một hồi sau cậu đứng dậy ra khỏi phòng. Ân Ngọc giật mình khi thấy cậu như vậy.



Cậu mím môi nếu như theo lời Ân Ngọc nói cái thứ trong người của bé con có thể biến những con monster trở lại bình thường thì chắc chắn những con monster không thể nào ngồi im ở đó cho bé con sống yên được.



Mình cần phải huấn luyện bé con để có thể bảo vệ chính mình.



Cậu đến chỗ Thẩm Lạc bé con đang ở độ cũng với tụi nhỏ, cậu phải nhanh chân lên cậu cảm giác được những thứ không tốt lành sẽ đến nhanh thôi.



Đến khi huấn luyện Thẩm Lạc đang nghiêm khắc đưa ra những bài kiểm tra cho nhóm Từ Trạch, cậu đến nơi im lặng đứng bên cạnh Thẩm Lạc nói:" A Lạc con giúp ta huấn luyện Bảo Kim được chứ?" Thẩm Lạc ngạc nhiên nhìn cậu nói:" Ba ba người định rời đi sao?"



Cậu nhìn Thẩm Lạc gật đầu.



_Bốn ngày ta sẽ trở về nên bốn ngày đó con hay nghiêm túc huấn luyện tụi nhỏ được chứ?



Thẩm Lạc nhìn cậu nói.



_ Vâng, ba ba người đi nhớ cẩn thận



Cậu xoa đầu nó mỉm cười nói:" Chú ý đến Bảo Kim và Từ Trạch nhiều một chút" nói xong cậu rời đi đến phòng của mình vừa nước vào thì các anh đang mắng chửi nhau một cách ngu ngốc. Cậu lạnh giọng nói:" Còn cãi nhau? Hử!!"  Các anh giật thót tim nhìn về phía cậu cười cười nói:" Em về rồi à"



Cậu quay mặt đi ngồi trên ghế nói:" Mai em sẽ đi " nghe cậu đi các anh hốt hoảng nói:" Không được!!"



" Sao lại không được?" Cậu liếc nhìn các anh nói



" Quá nguy hiểm khi em đi một mình" Dương Thần nói.



" Ai nói em đi một mình?" Cậu nhíu mày :" Em đi với nhóm Mạc Nhiên"



" Cũng không được" Tư Lý lạnh giọng can ngăn



" Ngày mai sẽ có tin tức từ phía Bắc của khu rừng đến lúc đó nắm chắc được tình hình thì em đi sẽ an toàn hơn" Tư Lý giải thích.



Cậu suy ngẫm hồi lâu sau đó gật đầu các anh thấy vậy liền thở phào nhẹ nhõm không thôi, định đến gần cậu thì.



" Các anh quỳ ở đó không được đứng lên" Cậu mỉm cười nhìn các anh cậu chưa nguôi giận vì dám làm bé con của cậu đau đâu biết chưa.



Cốc cốc~



" Vào đi" Cậu nói Tô Bảo từ bên ngoài vào đỉnh nói gì đó thì nhìn thấy các anh đang quỳ ở bên tường thì hóa đá tại chỗ G...Gì vậy!!! Các lão đại đang bị đại tẩu phạt hả, Tô Bảo tỏ ra bình tĩnh đi đến trước Nguyệt Tử nói:" Đại tẩu đây là danh sách các dị năng giả đang thực hiện nhiệm vụ ở xa" Cậu nhận lấy nó nhìn một chút nói:" Nói họ về đi, chúng ta cần lên kế hoạch chặt chẽ ít thương vong nhất có thể" Tô Bảo gật đầu tạm biệt rồi ly khai.



Cậu nhìn danh sách các dị năng giả trong tài liệu nhớ chợt đến cái tên nào đó có tin đồn dính với các anh :" Chanh Mẫn các anh biết chứ?"



Các anh mơ hồ nhìn cậu Chanh Mẫn??? Bọn anh có gặp tên đó hả sao bọn anh không nhớ.



Dấu chấm hỏi to đùng hiện ra trước mắt.



" Em nghe người trong căn cứ đồn là tên Chanh Mẫn đang theo đuổi các anh, còn các anh thì cưng chiều cậu ta? Hửm" cậu mỉm cười cái mà cậu nói cưng chiều là Ái Lan đổ thêm dầu vào lửa ấy'



Các anh phản bát:" Em nói gì vậy Nguyệt Tử tên đó anh còn không biết tên của nó thì sao mà anh cưng chiều" Giọng của các anh hoảng hốt đáng lẽ các anh phải sử lý mớ tin đồn ngu ngốc đó mới phải bây giờ làm em ấy hiểu lầm rồi làm sao đây.



Cậu bắt chéo chân chống tay lên cằm nhìn các anh ma mị nói:" Em bây giờ nên trừng phạt các anh như nào đây" Các anh chợt rùng mình lần này không thể thoát được rồi.



_____________________________

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện