---Ở bệnh viện----
Liễu Hạ Băng vẫn ngồi bên cạnh giường bệnh của Hàn Tự không rời, bây giờ rất nhiều nhân vật lớn đang truy lùng cô, vì cô có trong mình dòng huyết thanh cũng là vắc xin chữa bệnh nhưng bao nhiêu người cần như vậy một mình cô căn bản không thể cứu hết... Mà bản nghiên cứu về cấu tạo vi rút đã bị biến mất sau vụ rò rỉ vi rút hôm ấy.
Cô khẽ thở dài... Hàn Tự đã hai tuần rồi vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại. Anh ấy may mắn không bị nhiễm vi rút nhưng mà do thiếu ô xi trầm trọng dẫn đến chết não... Bác sĩ nói anh ấy có thể tỉnh dậy nhưng không biết là bao giờ.
Cô không thể luôn bên cạnh anh ấy được vì cô không có tiền không đủ chi trả viện phí... Công ti của bố mẹ Hàn Tự đã bị rất nhiều thế lực đàn áp nhằm mục đích tìm được tung tích của bọn cô. Bây giờ phải tìm cho mình công việc ổn định đã nhưng đâu có dễ... Những công ti lớn luôn đầy đủ nhân sự căn bản chưa được công ti nào tuyển dụng... May mắn thay bọn họ không biết dung mạo thật của cô vì camera hôm ấy không quay rõ bởi khi vi rút phát tán tạo ra không ít khói độc nên cô xin việc cũng không bị nghi ngờ...
Bao giờ do chưa tìm được công việc ổn định nên cô phải làm thêm bán thời gian ở tiệm cơm nhỏ gần bệnh viện.Mỗi khi cô đi mèo MuMu sẽ ở lại bệnh viện trông chừng Hàn Tự
Phòng bệnh vip 203
Bên ngoài bước vào là người đàn ông anh tuấn khí chất xuất thần , xộc thẳng vào mũi hắn là mùi thuốc khử trùng đáng ghét...a nha hắn ghét thứ này! Không phải vì dì hai nhờ hắn đến thăm thằng em họ này thì nó có sống chết hắn cũng chẳng biết...
Hàn Thế Huân mặt than đi đến gần Hàn Tự nhìn thấy bên cạnh hắn là con mèo...lông màu thắng trên đầu quấn thêm cái nón màu vàng , ôi con mèo béo này dám nhìn hắn bằng ánh mắt ' không ai hoan nghênh' được không phải mi là mèo của Hàn Tự ta cũng đã sớm cho mi lên chảo dầu rồi nhá... Khoan đã nhìn con mèo này có chút quen quen như đã gặp ở đâu đó hình như nó giống con mèo của Băng nhi nuôi ...không không thể nào mình nhớ đã quăng con mèo đó vào thùng rác rồi mà ta...
Chuyện là thế này một hôm Hàn Thế Huân đi sang Liễu gia chơi thấy Mumu đang liếm mặt Hạ Băng khiến thùng dấm chua nào đó bị đổ kết quả mỗ mèo nào đó không có thịt ba chỉ ăn trong vòng vài tuần cho đến khi phỉ thuý sáng lên đưa MuMu đến Mĩ cùng Hạ Băng...
Nhớ lại chuyện lúc trước MuMu liền khinh bỉ nhìn hắn ai nga sao lại có người ỷ mạnh hiếp yếu nhân lúc lão tử đang ngủ liền cho lão tử đi thăm quan bãi rác ... Sau này không thể cho Băng trư gặp tên khốn này được... Băng trư tính cách tham ăn cùng hậu đậu gặp thêm một tên hay ghen tuông cùng xấu xa. Ham ăn+ hậu đậu+ xấu xa cũng không ra được gì tốt đẹp đâu. Nên tách hai người này ra mới phải vậy là Mumu đã làm cho mầm non tổ quốc thêm tươi đẹp
Sau khi hỏi về tình hình sức khoẻ của Hàn Tự thì Hàn Thế Huân quay về cùng lúc đó Hạ Băng cũng xong biệc chạy đến bệnh viện tại đại sảnh bệnh viện bóng dáng nhỏ nhắn của người con gái vội và đi vào khi vip không may...
Bịch!!!
Cô không may đụng phải ai đó khiến cô ngã lăn xuống đất. Hàn Thế Huân cúi xuống nhìn người vừa đụng phải mình thấy bóng dáng nhỏ nhắn ấy có chút quen mắt liền lên tiếng hỏi người kia từ đầu chí cuối vẫn cúi gằm mặt xuống
- Xin hỏi cô là...
Liễu Hạ Băng vẫn ngồi bên cạnh giường bệnh của Hàn Tự không rời, bây giờ rất nhiều nhân vật lớn đang truy lùng cô, vì cô có trong mình dòng huyết thanh cũng là vắc xin chữa bệnh nhưng bao nhiêu người cần như vậy một mình cô căn bản không thể cứu hết... Mà bản nghiên cứu về cấu tạo vi rút đã bị biến mất sau vụ rò rỉ vi rút hôm ấy.
Cô khẽ thở dài... Hàn Tự đã hai tuần rồi vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại. Anh ấy may mắn không bị nhiễm vi rút nhưng mà do thiếu ô xi trầm trọng dẫn đến chết não... Bác sĩ nói anh ấy có thể tỉnh dậy nhưng không biết là bao giờ.
Cô không thể luôn bên cạnh anh ấy được vì cô không có tiền không đủ chi trả viện phí... Công ti của bố mẹ Hàn Tự đã bị rất nhiều thế lực đàn áp nhằm mục đích tìm được tung tích của bọn cô. Bây giờ phải tìm cho mình công việc ổn định đã nhưng đâu có dễ... Những công ti lớn luôn đầy đủ nhân sự căn bản chưa được công ti nào tuyển dụng... May mắn thay bọn họ không biết dung mạo thật của cô vì camera hôm ấy không quay rõ bởi khi vi rút phát tán tạo ra không ít khói độc nên cô xin việc cũng không bị nghi ngờ...
Bao giờ do chưa tìm được công việc ổn định nên cô phải làm thêm bán thời gian ở tiệm cơm nhỏ gần bệnh viện.Mỗi khi cô đi mèo MuMu sẽ ở lại bệnh viện trông chừng Hàn Tự
Phòng bệnh vip 203
Bên ngoài bước vào là người đàn ông anh tuấn khí chất xuất thần , xộc thẳng vào mũi hắn là mùi thuốc khử trùng đáng ghét...a nha hắn ghét thứ này! Không phải vì dì hai nhờ hắn đến thăm thằng em họ này thì nó có sống chết hắn cũng chẳng biết...
Hàn Thế Huân mặt than đi đến gần Hàn Tự nhìn thấy bên cạnh hắn là con mèo...lông màu thắng trên đầu quấn thêm cái nón màu vàng , ôi con mèo béo này dám nhìn hắn bằng ánh mắt ' không ai hoan nghênh' được không phải mi là mèo của Hàn Tự ta cũng đã sớm cho mi lên chảo dầu rồi nhá... Khoan đã nhìn con mèo này có chút quen quen như đã gặp ở đâu đó hình như nó giống con mèo của Băng nhi nuôi ...không không thể nào mình nhớ đã quăng con mèo đó vào thùng rác rồi mà ta...
Chuyện là thế này một hôm Hàn Thế Huân đi sang Liễu gia chơi thấy Mumu đang liếm mặt Hạ Băng khiến thùng dấm chua nào đó bị đổ kết quả mỗ mèo nào đó không có thịt ba chỉ ăn trong vòng vài tuần cho đến khi phỉ thuý sáng lên đưa MuMu đến Mĩ cùng Hạ Băng...
Nhớ lại chuyện lúc trước MuMu liền khinh bỉ nhìn hắn ai nga sao lại có người ỷ mạnh hiếp yếu nhân lúc lão tử đang ngủ liền cho lão tử đi thăm quan bãi rác ... Sau này không thể cho Băng trư gặp tên khốn này được... Băng trư tính cách tham ăn cùng hậu đậu gặp thêm một tên hay ghen tuông cùng xấu xa. Ham ăn+ hậu đậu+ xấu xa cũng không ra được gì tốt đẹp đâu. Nên tách hai người này ra mới phải vậy là Mumu đã làm cho mầm non tổ quốc thêm tươi đẹp
Sau khi hỏi về tình hình sức khoẻ của Hàn Tự thì Hàn Thế Huân quay về cùng lúc đó Hạ Băng cũng xong biệc chạy đến bệnh viện tại đại sảnh bệnh viện bóng dáng nhỏ nhắn của người con gái vội và đi vào khi vip không may...
Bịch!!!
Cô không may đụng phải ai đó khiến cô ngã lăn xuống đất. Hàn Thế Huân cúi xuống nhìn người vừa đụng phải mình thấy bóng dáng nhỏ nhắn ấy có chút quen mắt liền lên tiếng hỏi người kia từ đầu chí cuối vẫn cúi gằm mặt xuống
- Xin hỏi cô là...
Danh sách chương