Edit: hhhhhh
Beta: Ngân Minn
Tô Yên nghiêm mặt.

"Chàng biết rõ ta không hề ghét chàng, lại cố ý nói mấy lời này, rốt cuộc chàng muốn cái gì?"
Quân Vực nghe vậy, bĩu môi một cái.

Chậc.

Không dễ lừa nữa rồi.

Hắn ôm Tô Yên, cọ cọ gương mặt nàng
"Nam Nhiễm kia, ta không thích cô ta cứ luôn dính lấy nàng."
Đâu chỉ không thích, phải nói là hắn cực kỳ ghét.

Tiểu Quai được rất nhiều người yêu thích, hắn biết.

Bằng không, con rắn ngốc và con trùng cổ kia sẽ không luôn ở bên nàng.

Điều hắn ghét chính là bộ dáng tâm đầu ý hợp của Tiểu Quai và Nam Nhiễm.

Giống như chỉ cần một cái nhìn liền biết đối phương nghĩ gì.

Từ trước tới nay Tiểu Quai chưa từng như vậy với hắn.

Nghĩ đến điều này, Quân Vực càng thêm bực bội.

Quân Vực hiện tại như một đố phu.

Ai không biết còn tưởng rằng Tô Yên ngoại tình bị bắt tại trận.

Tô Yên nghe xong, có chút nghi hoặc.

"Vì sao?"
Tiểu Hồng cùng Tô Cổ hắn cũng tiếp nhận rồi.


Nam Nhiễm là nữ nha.

Đây là một câu hỏi, vào tai Quân Vực thì lại....!
Quân Vực
"Tiểu Quai bênh vực cô ta?"
Cô nghiêm túc trả lời
"Ta có chút tò mò."
Ánh mắt Quân Vực đen nhánh
"Ta ghét Tiểu Quai bênh vực người khác ngoài ta.

Nam không được mà nữ cũng không."
Không thể không nói, ở một phương diện nào đó, đồng chí Quân Vực cũng đối xử rất bình đẳng.

Nam nữ bình đẳng, ai cũng không buông tha.

Tô Yên thấy hắn ngâm mình trong biển giấm, không biết phải nói như thế nào
"Cô ấy từng là một phần linh hồn của ta."
Lời này vừa thốt ra, Quân Vực ôm chặt eo Tô Yên, cắn môi nàng.

Đúng vậy là cắn, không phải hôn.

Một phần?
Một phần của nàng hẳn là hắn chứ không phải Nam Nhiễm chết tiệt kia.

Chờ hắn cắn đủ rồi, đôi mắt u oán, không còn giả bộ yếu đuối nữa.

Nếu còn tiếp diễn, Nam Nhiễm kia và Tiểu Quai khéo còn hợp thành một thể
"Ta mới là một phần của nàng."
Hắn rất mạnh mẽ mà tuyên bố.

Dường như chỉ cần Tô Yên lắc đầu nói không, hắn liền cắn đứt môi nàng.

Tô Yên hơi há mồm
"Ta..."

Thấy bộ dáng tối tăm của hắn lúc này.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]
Nàng nhíu mày
"Chàng đây là càn quấy."
Hắn ngước mắt
"Tiểu Quai bởi vì Nam Nhiễm kia mà cảm thấy ta không tốt?"
Tô Yên mím môi.

"Không thể nói nổi chàng."
Nàng không muốn nói ra quan hệ của mình và Nam Nhiễm vào lúc này.

"Làm sao? Cô ta ôn nhu săn sóc, mưa dầm thấm lâu, về sau mỗi ngày đều ở bên cạnh nàng, cùng nàng giao tiếp linh hồn?"
Càng nói, Quân Vực càng muốn bóp chết Nam Nhiễm kia.

Lúc này, bên ngoài truyền đến thanh âm
"Tôn chủ ở đây sao?"
Giọng điệu nhẹ nhàng, mang theo ý cười.

Ngây thơ hồn nhiên lại tươi đẹp.

Tô Yên vừa nghe liền biết ai.

Là nữ nhân sắp kết thân với Quân Vực.

Môi Tô Yên càng mím chặt hơn.

Nàng bỗng nhiên mở miệng
"Ta muốn giao lưu linh hồn với Nam Nhiễm, không nói chuyện với chàng nữa."
Nói xong, nàng túm váy bước ra ngoài.

Quân Vực sững sờ đứng đó, sau đó liền đem theo khuôn mặt u ám đuổi theo.

Để Tô Yên đi?
Đó là điều không thể.

Nhưng lúc hắn đi ra ngoài, liền thấy Tô Yên đang đối đầu với một nữ tử mặc quần áo màu hồng nhạt.

Nữ tử phấn y kia đầu đội chu trâm, dưới ánh mắt trời càng thêm lóa mắt.

"Thì ra là ngươi."
Nữ tử nhìn Tô Yên, có chút ấn tượng về nữ nhân này.

Nàng ta đôi tay ôm ngực, thái độ cao ngạo.

Chỉ là một nhân loại mà thôi..


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện