"Công chúa! Lúc nãy ở trên tháp người thật xinh đẹp quá đi! Nô tì hạnh phúc quá đi mất! Chọn trang điểm như thế thật là quyết định đúng đắn a" A Tiêu vui sướng reo lên, tới nhìn gần cái mặt của Y Dạ, coi như là chiêm ngưỡng tác phẩm của mình.
"Công chúa, con rồng của người thật tuyệt nha! Lúc nó hiện lên nô tì đã tưởng như nhìn thấy hoàng thượng khi tức giận vậy! Uy áp thật đáng sợ!" A Linh vừa chải lại đầu cho Y Dạ vừa nói.
"Người nên biết tình hình từ những tòa tháp khác, ví dụ như là từ tháp phía Đông của nhị hoàng tử đây này. Người dân phía dưới hơn nửa đều quay đầu về phía công chúa, nhị hoàng tử đã cười rất đáng sợ đấy!" A Miện bật cười khi nghĩ lại cảnh tượng đó.
"Công chúa thật là giỏi a!" Cả ba người đồng thanh khen Y Dạ làm cô không hết ngại.
"Kí chủ a! Người khác mà biết cái cổ tự đó không có khả năng gây sát thương mà chỉ là trò mèo giấy giả hùm của cô thì không biết bọn họ sẽ biểu hiện như thế nào nhỉ?" hệ thống nghe khen không nhịn nổi mà hiện lên.
"Ngươi đừng nói thế chứ! Bộ cổ tự thượng cổ hỏa long có nhiều phần mà! Lúc nãy ta chỉ dùng phần khí tức, lần sau đánh nhau thì cứ việc dùng bộ khác mang tính sát thương cao là được chứ gì" Y Dạ khua tay.
"Hừ... thế thì bọn họ nên thôi tán thưởng cái trò kĩ xảo đầu tư lớn vừa rồi đi, cô mà ra sàn đấu bọn họ sẽ liền thất vọng vọng cho coi!"
"Ngươi im cái miệng đi, dễ làm người ta mất hứng quá!" Y Dạ cười trừ.
"Ta chỉ nói sự thật thôi" hệ thống quay đi.
Y Dạ thở dài, chắc cô phải tập làm quen dần với cái tính ngày càng khó ưa của cái hệ thống toàn năng này thôi.
.....
"Công chúa, trong ba ngày đầu của lễ hội thì người có kha khá việc để làm đấy!" A Linh đem một theo một cái danh sách như thời gian biểu của Y Dạ ra xem.
"Đọc sơ qua em xem nào"
"Tối nay trong hoàng cung mở yến tiệc, xuyên đêm là rất có khả năng. Trong ngày hôm nay thì người tạm rảnh vào buổi sáng, buổi chiều thì các công chúa sẽ phải đi đón khách cho bữa tiệc tối nay."
"Vậy còn những ngày sau?" Y Dạ hỏi thêm.
"Ngày mai công chúa sẽ cùng hoàng thượng đi khai trương võ đài đầu tiên, sau đó khả năng rất cao là người sẽ bị thách đấu trên mọi mặt trận. Sáng ngày mai coi như kín, chiều mai thì sẽ mở sàn thi tài thi họa giữa các công chúa, người bắt buộc phải tham gia.
Sáng ngày mốt thì sẽ có hội chợ lớn ở kinh thành, người được mời tới đó làm khách cắt băng rôn mở đầu cho họ, sáng ngày đó người có thể đi chơi trong hội chợ. Buổi chiều ngày mốt thì lại có sứ thần từ các nước sang thăm nên chắc cũng lại có yến tiệc, người sẽ lại bận tới tận khuya. Tạm thời thì đó là lịch cho hai ngày. Có gì ngoài thay đổi thì nô tì sẽ sửa sau" A Linh nói một tràng dài.
Y Dạ nghe xong biết sắp tới mình sẽ bận như thế nào, liền không kìm được mà thở dài một cái.
"Người đừng thở dài như thế chứ! Ít nhất là người được tham gia hội chợ lớn, đại công chúa không có thời gian rảnh trong vòng 5 ngày tới luôn đấy!" A Miện cười cười, xoa đầu Y Dạ.
"Vâng! Em không sao!" Y Dạ cười trừ.
*Ở thế giới trước mình còn không nhớ một ngày mình ngủ được ba giờ không nữa. So với hồi đó thì chút việc này cũng không ăn nhằm gì mấy!*
.....
"Công chúa, yến tiệc đêm nay là thứ mà người cần chú ý nhất đấy! Tới lúc khoác bộ y phục này lên mình rồi!" A Tiêu vui vẻ lôi từ trong tủ đồ ra bộ y phục màu ngọc bích mà cô đã cất công làm lúc trước.
"Em cũng định sẽ mặc nó tối nay nhưng hiện tại em phải cùng đại tỷ đi đón các sứ thần đã. Chị cứ chuẩn bị đồ từ từ đi, chắc trước yến tiệc một canh giờ em sẽ về thay đồ" Y Dạ thuần phục khoác áo choàng lên.
"Em đi nhé!" Y Dạ mở cửa, cùng A Linh bước đi.
.....
"Tiểu thập tam, ở đây!" Liễu Y Tịnh đang đứng ở cổng thấy Y Dạ đi tới liền vẫy vẫy.
"Đại tỷ tỷ!" Y Dạ chạy tới.
"Chưa có ai tới sao ạ? Ý muội là khách ấy?"
"Một lát nữa sẽ có các vị khách đầu tiên tới từ Nam Vận" Liễu Y Tịnh miệng thở ra hơi khói, nhẹ nhàng nói. Không biết có phải Y Dạ tưởng tượng không nhưng hôm nay cô thấy đại tỷ tỷ của mình dường như lại trưởng thành hơn, chính chắn hơn và nhã nhặn hơn.
"Vâng" Y Dạ cũng không nói gì thêm, im lặng đứng chờ.
Đúng như lời Liễu Y Tịnh nói, một lát sau, một cỗ xe ngựa nhìn qua rất trang trọng, toát lên phong cách đủ tộc chạy tới.
"Đại hoàng tử và đại công chúa của Nam Vận quốc tới!" tiểu thái giám nhìn danh sách khách mời, hô lên.
"Chào mừng đến với Đông Vận quốc" ngay khi hai người kia bước xuống xe, Liễu Y Tịnh và Y Dạ liền đồng thanh lịch dùng cách chào của Nam Vận quốc chào đón họ.
*Quào! Đúng là bọn họ ăn mặc theo phong cách của Nhật Bản cổ. Kimono kìa!* Y Dạ lén nhìn hai người hoàng tộc tới từ Nam Vận.
"Công chúa, con rồng của người thật tuyệt nha! Lúc nó hiện lên nô tì đã tưởng như nhìn thấy hoàng thượng khi tức giận vậy! Uy áp thật đáng sợ!" A Linh vừa chải lại đầu cho Y Dạ vừa nói.
"Người nên biết tình hình từ những tòa tháp khác, ví dụ như là từ tháp phía Đông của nhị hoàng tử đây này. Người dân phía dưới hơn nửa đều quay đầu về phía công chúa, nhị hoàng tử đã cười rất đáng sợ đấy!" A Miện bật cười khi nghĩ lại cảnh tượng đó.
"Công chúa thật là giỏi a!" Cả ba người đồng thanh khen Y Dạ làm cô không hết ngại.
"Kí chủ a! Người khác mà biết cái cổ tự đó không có khả năng gây sát thương mà chỉ là trò mèo giấy giả hùm của cô thì không biết bọn họ sẽ biểu hiện như thế nào nhỉ?" hệ thống nghe khen không nhịn nổi mà hiện lên.
"Ngươi đừng nói thế chứ! Bộ cổ tự thượng cổ hỏa long có nhiều phần mà! Lúc nãy ta chỉ dùng phần khí tức, lần sau đánh nhau thì cứ việc dùng bộ khác mang tính sát thương cao là được chứ gì" Y Dạ khua tay.
"Hừ... thế thì bọn họ nên thôi tán thưởng cái trò kĩ xảo đầu tư lớn vừa rồi đi, cô mà ra sàn đấu bọn họ sẽ liền thất vọng vọng cho coi!"
"Ngươi im cái miệng đi, dễ làm người ta mất hứng quá!" Y Dạ cười trừ.
"Ta chỉ nói sự thật thôi" hệ thống quay đi.
Y Dạ thở dài, chắc cô phải tập làm quen dần với cái tính ngày càng khó ưa của cái hệ thống toàn năng này thôi.
.....
"Công chúa, trong ba ngày đầu của lễ hội thì người có kha khá việc để làm đấy!" A Linh đem một theo một cái danh sách như thời gian biểu của Y Dạ ra xem.
"Đọc sơ qua em xem nào"
"Tối nay trong hoàng cung mở yến tiệc, xuyên đêm là rất có khả năng. Trong ngày hôm nay thì người tạm rảnh vào buổi sáng, buổi chiều thì các công chúa sẽ phải đi đón khách cho bữa tiệc tối nay."
"Vậy còn những ngày sau?" Y Dạ hỏi thêm.
"Ngày mai công chúa sẽ cùng hoàng thượng đi khai trương võ đài đầu tiên, sau đó khả năng rất cao là người sẽ bị thách đấu trên mọi mặt trận. Sáng ngày mai coi như kín, chiều mai thì sẽ mở sàn thi tài thi họa giữa các công chúa, người bắt buộc phải tham gia.
Sáng ngày mốt thì sẽ có hội chợ lớn ở kinh thành, người được mời tới đó làm khách cắt băng rôn mở đầu cho họ, sáng ngày đó người có thể đi chơi trong hội chợ. Buổi chiều ngày mốt thì lại có sứ thần từ các nước sang thăm nên chắc cũng lại có yến tiệc, người sẽ lại bận tới tận khuya. Tạm thời thì đó là lịch cho hai ngày. Có gì ngoài thay đổi thì nô tì sẽ sửa sau" A Linh nói một tràng dài.
Y Dạ nghe xong biết sắp tới mình sẽ bận như thế nào, liền không kìm được mà thở dài một cái.
"Người đừng thở dài như thế chứ! Ít nhất là người được tham gia hội chợ lớn, đại công chúa không có thời gian rảnh trong vòng 5 ngày tới luôn đấy!" A Miện cười cười, xoa đầu Y Dạ.
"Vâng! Em không sao!" Y Dạ cười trừ.
*Ở thế giới trước mình còn không nhớ một ngày mình ngủ được ba giờ không nữa. So với hồi đó thì chút việc này cũng không ăn nhằm gì mấy!*
.....
"Công chúa, yến tiệc đêm nay là thứ mà người cần chú ý nhất đấy! Tới lúc khoác bộ y phục này lên mình rồi!" A Tiêu vui vẻ lôi từ trong tủ đồ ra bộ y phục màu ngọc bích mà cô đã cất công làm lúc trước.
"Em cũng định sẽ mặc nó tối nay nhưng hiện tại em phải cùng đại tỷ đi đón các sứ thần đã. Chị cứ chuẩn bị đồ từ từ đi, chắc trước yến tiệc một canh giờ em sẽ về thay đồ" Y Dạ thuần phục khoác áo choàng lên.
"Em đi nhé!" Y Dạ mở cửa, cùng A Linh bước đi.
.....
"Tiểu thập tam, ở đây!" Liễu Y Tịnh đang đứng ở cổng thấy Y Dạ đi tới liền vẫy vẫy.
"Đại tỷ tỷ!" Y Dạ chạy tới.
"Chưa có ai tới sao ạ? Ý muội là khách ấy?"
"Một lát nữa sẽ có các vị khách đầu tiên tới từ Nam Vận" Liễu Y Tịnh miệng thở ra hơi khói, nhẹ nhàng nói. Không biết có phải Y Dạ tưởng tượng không nhưng hôm nay cô thấy đại tỷ tỷ của mình dường như lại trưởng thành hơn, chính chắn hơn và nhã nhặn hơn.
"Vâng" Y Dạ cũng không nói gì thêm, im lặng đứng chờ.
Đúng như lời Liễu Y Tịnh nói, một lát sau, một cỗ xe ngựa nhìn qua rất trang trọng, toát lên phong cách đủ tộc chạy tới.
"Đại hoàng tử và đại công chúa của Nam Vận quốc tới!" tiểu thái giám nhìn danh sách khách mời, hô lên.
"Chào mừng đến với Đông Vận quốc" ngay khi hai người kia bước xuống xe, Liễu Y Tịnh và Y Dạ liền đồng thanh lịch dùng cách chào của Nam Vận quốc chào đón họ.
*Quào! Đúng là bọn họ ăn mặc theo phong cách của Nhật Bản cổ. Kimono kìa!* Y Dạ lén nhìn hai người hoàng tộc tới từ Nam Vận.
Danh sách chương