Cô gái dừng lại và ngước nhìn lên.
- Cô có hai lựa chọn, một lại tự động quy ẩn và giao lại toàn bộ Thần Long Đảng cho tôi, hai là nhặt xác người anh trai yêu quý này.
Hắn dúi mạnh họng súng vào tháu dương của cậu. Cậu không quan tâm chuyện đó. Cậu chỉ lo cho cô gái có gương mặt giốn hệt mình. Cậu biết, cho dù câu trả lời như thế nào, hắn cũng sẽ không để cho cô gái sống.
- Cô thấy sao, công chúa đáng kính? Cô gái nhắm mắt lại, rồi lại từ từ mở ra. Cười...cô ấy đang cười.
- Những người được chọn sẽ thừa kế Thần Long Đảng đều phải trải qua một cuộc sát hạch, đó là bị đẩy xuống tận cùng của Địa Ngục. Trong trường hợp người thừa kế là một kẻ bất tài thì hắn sẽ phải chết. Không có một sự giúp đỡ nào hết.
- Ý cô là tôi có thể giết Tô Ngọc Lâm?
- Nếu ngươi nghĩ ngươi có khả năng làm chuyện ấy.
Matsuki lặng người một hồi rồi bật cười:
- Quả nhiên...những người như cô không bao giờ có cảm xúc. Thế cô không nghĩ là tôi sẽ giết cô trước sao?
"BẰNG!" - Tiếng súng vang lên. Ở một chỗ khác trong khu rừng, Ngũ Long Sứ nhìn lên cao:
- Bắt đầu rồi à?
Cả cậu lẫn Matsuki đều không tin vào mắt mình. Viên đạn dường như bị chặn bởi một bức tường vô hình trong không trung.
- Ta nói rồi, những người thừa kế tuyệt đối không phải là kẻ bất tài. Ngươi đã phạm một sai lầm rất lớn, đó là chạm vào Long Đế.
Như có một bóng ma đứng sau vụ này, Matsuki bị đẩy ra sau và rơi xuống vực. Hắn nhìn theo bằng ánh mắt ngỡ ngàng. Thình lình, một cánh tay níu giữ hắn lại. Hắn thấy cậu, đang đưa tay cho hắn.
- Tô Ngọc Lâm?
Cậu đang cứu hắn. Không biết vì cái gì, nhưng cậu đã làm như thế. Hắn mỉm cười:
- Cám ơn cậu, Tô Ngọc Lâm.
Và giật tay ra. Cậu bàng hoàng nhìn theo khi hắn rơi xuống.
- Ngốc! Cậu mãi mãi vẫn chỉ là một phần trong kế hoạch của tôi thôi. Tuy nhiên, kế hoạch này có đôi chỗ không hoàn hảo. Cậu ghét tôi không, Tô Ngọc Lâm?
Matsuki đang xa dần, xa dần chỗ cậu. Hắn đang rơi xuống.
- Tôi mong có thể sống bên cạnh cậu. Hy vọng là kiếp sau. Tôi yêu cậu, Tô Ngọc Lâm.
Và biến mất.
"Anh yêu em, Tô Ngọc Lâm."
Tình yêu...đó là gì?
"Tôi muốn đi cùng cậu. Dù cho có chuyện gì xãy ra đi chăng nữa, những nơi có dấu chân cậu đi qua, tôi đều sẽ tìm đến. Chúng ta hãy cùng nhau đến Nhật."
Khi con người cứ chết vì nhau...tình yêu là gì?
- Cô có hai lựa chọn, một lại tự động quy ẩn và giao lại toàn bộ Thần Long Đảng cho tôi, hai là nhặt xác người anh trai yêu quý này.
Hắn dúi mạnh họng súng vào tháu dương của cậu. Cậu không quan tâm chuyện đó. Cậu chỉ lo cho cô gái có gương mặt giốn hệt mình. Cậu biết, cho dù câu trả lời như thế nào, hắn cũng sẽ không để cho cô gái sống.
- Cô thấy sao, công chúa đáng kính? Cô gái nhắm mắt lại, rồi lại từ từ mở ra. Cười...cô ấy đang cười.
- Những người được chọn sẽ thừa kế Thần Long Đảng đều phải trải qua một cuộc sát hạch, đó là bị đẩy xuống tận cùng của Địa Ngục. Trong trường hợp người thừa kế là một kẻ bất tài thì hắn sẽ phải chết. Không có một sự giúp đỡ nào hết.
- Ý cô là tôi có thể giết Tô Ngọc Lâm?
- Nếu ngươi nghĩ ngươi có khả năng làm chuyện ấy.
Matsuki lặng người một hồi rồi bật cười:
- Quả nhiên...những người như cô không bao giờ có cảm xúc. Thế cô không nghĩ là tôi sẽ giết cô trước sao?
"BẰNG!" - Tiếng súng vang lên. Ở một chỗ khác trong khu rừng, Ngũ Long Sứ nhìn lên cao:
- Bắt đầu rồi à?
Cả cậu lẫn Matsuki đều không tin vào mắt mình. Viên đạn dường như bị chặn bởi một bức tường vô hình trong không trung.
- Ta nói rồi, những người thừa kế tuyệt đối không phải là kẻ bất tài. Ngươi đã phạm một sai lầm rất lớn, đó là chạm vào Long Đế.
Như có một bóng ma đứng sau vụ này, Matsuki bị đẩy ra sau và rơi xuống vực. Hắn nhìn theo bằng ánh mắt ngỡ ngàng. Thình lình, một cánh tay níu giữ hắn lại. Hắn thấy cậu, đang đưa tay cho hắn.
- Tô Ngọc Lâm?
Cậu đang cứu hắn. Không biết vì cái gì, nhưng cậu đã làm như thế. Hắn mỉm cười:
- Cám ơn cậu, Tô Ngọc Lâm.
Và giật tay ra. Cậu bàng hoàng nhìn theo khi hắn rơi xuống.
- Ngốc! Cậu mãi mãi vẫn chỉ là một phần trong kế hoạch của tôi thôi. Tuy nhiên, kế hoạch này có đôi chỗ không hoàn hảo. Cậu ghét tôi không, Tô Ngọc Lâm?
Matsuki đang xa dần, xa dần chỗ cậu. Hắn đang rơi xuống.
- Tôi mong có thể sống bên cạnh cậu. Hy vọng là kiếp sau. Tôi yêu cậu, Tô Ngọc Lâm.
Và biến mất.
"Anh yêu em, Tô Ngọc Lâm."
Tình yêu...đó là gì?
"Tôi muốn đi cùng cậu. Dù cho có chuyện gì xãy ra đi chăng nữa, những nơi có dấu chân cậu đi qua, tôi đều sẽ tìm đến. Chúng ta hãy cùng nhau đến Nhật."
Khi con người cứ chết vì nhau...tình yêu là gì?
Danh sách chương