ĐĂNG LÚC 00:29:08 NGÀY 17-10-2016
"Trường học giao nhiệm vụ cho lớp chúng ta tổ chức ba tiết mục, trong ba tiết mục này phải có một tiết mục là kịch nói, vậy chúng ta chỉ cần lên ý tưởng cho một kịch bản, rồi diễn ba lần."
"Uhm, tốt nhất nên dồn lực tạo ra một tác phẩm độc đáo, cũng tiết kiệm sức người sức của"
"Đúng nha, ta thấy thời khoá biểu của học kỳ này, lịch học các môn dày đặc, chồng sách cao cả thước, tốt nhất phải dành thời gian để tự học."
Mặc dù ta không xứng với chức uỷ viên văn nghệ, nhưng uỷ viên của các lớp khác vẫn đáng tin cậy mười phần.

"Được rồi, chúng ta sẽ chuẩn bị một kịch bản cho buổi tiệc đón người mới được diễn ra vào buổi tối cùng với ngày hội diễn kịch nói hàng năm, nhưng đầu tiên chúng ta nên chuẩn bị cho buổi giao lưu hữu nghị giữa các sinh viên năm nhất, một là trợ giúp các bạn học nhanh chóng bắt nhịp làm quen với cuộc sống đại học, hai là có thể học hỏi kinh nghiệm tổ chức hoạt động, lần trước đoàn thể nói với ta, buổi giao lưu chủ yếu cùng nhau chơi đùa, ca hát bài gì cũng được" lớp trưởng Tô Mộc lên tiếng tổng kết, Tô Mộc là một cô nàng miền Bắc điển hình vừa cao vừa gầy, nói tiếng phổ thông rất chuẩn, thanh âm cũng rất êm tai, rất nhanh được trạm radio của trường phát hiện, về sau trường học mở phát thanh vào buổi trưa thứ tư hàng tuần, chúng ta đều nghe được thanh âm của nàng bên trong khuôn viên trường.

Chuyên ngành của chúng ta rất ít người học, chỉ có một lớp, các thành viên của lớp đến từ ngũ hồ tứ hải (1), buổi giao lưu lần trước được tổ chức rất tuyệt:
Đầu tiên là đi dạo trên một con đường toàn mỹ thực bên ngoài trường học, thưởng thức lẩu một người sôi trào đầy ớt, chợt nhìn còn tưởng rằng đang nấu một nồi táo đỏ, phân nửa lớp lau nước mắt, nước mũi đi ra tiệm lẩu;
Tiếp đến các anh chị khóa trên dẫn tất cả mọi người tới thánh địa yêu đương của trường học chính là rừng cây nhỏ, giới thiệu kỹ càng các loại chiêu thức được các cặp đôi sử dụng trong rừng cây này, diễn tả đến mức hù dọa vài con cò trắng đang đậu làm chúng giật mình bay đi, làm chúng ta ăn không ít cẩu lương;
Xuyên qua rừng cây nhỏ là sân khấu kịch nhỏ, anh chị khóa trên đang biểu diễn《 Đại Thoại Tây Du 》được cải biên, dùng tấm ga trải giường bọc quanh người giả Đường Tăng hát bài《 Only You 》, chọc mọi người cười ngửa tới ngửa lui, nghe nói đây là tiết mục được họ giữ lại cho buổi diễn kịch sắp tới.

Đầu óc ta đột nhiên nảy sinh ý tưởng mới cho chương trình đố vui, ta với Tô Mộc và Phương Phương cùng một đội, các nàng phụ trách giành quyền trả lời, ta nhận trách nhiệm là người bị phạt, nếu đội của mình trả lời đúng thì ăn trái cam, trả lời sai dùng đầu đâm hoa tiêu, kết quả Tô Mộc và Phương Phương trả lời xuất sắc, ta ăn tám trái cam, còn sư huynh dập đầu đâm hai mươi mấy hạt tiêu, tê dại đến nỗi một tuần ăn không biết mùi vị.

Sau đó chạy đến dưới lầu giải phẫu, mọi người ngồi trên bậc thang, mây đen bao phủ bầu trời đêm, vị thanh hơi gió mang đến mùi Formalin, sư tỷ phát ra thanh âm êm tai kể chuyện ma trong Trường Y, tỉ như quỷ đòi mạng trong thư viện, những vụ án phân xác điên rồ, một chiếc áo Hồng Miên (hoa gạo màu đỏ), hai chiếc hài thêu;
Trong lúc mọi người rùng mình sởn tóc gáy, sư huynh dẫn mọi người đến trung tâm hoạt động dành cho công nhân viên chức về hưu cùng nhau nhảy điệu nhảy con thỏ, đoán chừng âm nhạc ồn ào náo động làm cho cô hồn dã quỷ trong tòa nhà lâu đời này đều nhao nhao chết hết;
Nhảy mệt mỏi, sắp tới nửa đêm, mọi người ngồi thành một vòng tròn trên đồng cỏ ở trước cửa thư viện, đốt nến, uống bia, sư huynh đàn guitar, mọi người cùng nhau ca hát, chơi trò mạo hiểm nói lời thật lòng.

Đây là tiết mục được cố định hàng năm để nghênh đón tân sinh cũng như tiễn biệt sinh viên năm cuối, có hoạt động chúc mừng, mọi người cũng thích ngồi thành vòng tròn trên mặt cỏ.

Mặt cỏ ở miền Nam vào mùa đông vẫn xanh, mỗi lần ngồi trên đồng cỏ này, đều sẽ làm cho người ta sinh ra ảo giác như thời gian đứng lại, thanh xuân bất lão.


Trên đồng cỏ còn có lớp khác đang giao lưu với nhau, ta nhìn thấy nàng trong đó, thắt hai cái bím tóc giống như chó Bắc Kinh, mắt to sáng lấp lánh, cũng chính là học bá đoạt giải trong kỳ thi Olympic.....!Ngay lúc đang ngây người, lớp chúng ta bỗng nhiên ồn ào náo động, bởi vì ta rút được lá thăm, bị phạt phải ôm hôn nồng nhiệt cây ngân hạnh trước cửa thư viện trong 1 phút.

......!Ngân hạnh không phải loại cây phù hợp cho việc ôm hôn nồng nhiệt, vì vỏ cây quá thô ráp.

Nằm trên bãi cỏ, dầu cay lăn lộn trong dạ dày, điệu nhảy con thỏ và bia làm quanh thân thể tỏa ra nhiệt khí, trên trời không có ngôi sao, gió thổi mây đen nhanh chóng bay đi, cuộc sống đại học chậm rãi mở màn.

Đồng hồ sinh học mỗi ngày ngủ sớm dậy sớm ở cấp ba khiến ta buồn ngủ, có người đang nói chuyện với ta, có người đang túm ta, chờ đến ngày hôm sau ta mới thanh tỉnh, phát hiện đã nằm trên giường ở ký túc xá.

"Ngươi thật đúng là trong nháy mắt liền ngủ, ngày hôm qua ta với Tô Mộc kéo ngươi trở về ngươi biết không" Phương Phương hăng hái nhìn xem ta.

"Quần áo của ta đâu?"
"Chúng ta giúp ngươi cởi, ha ha, mặc quần áo làm sao ngủ, không cởi sạch, chật ních cơ thể"
"Xin hỏi Thảo Dã đã dậy chưa", ngoài cửa vang lên thanh âm êm tai của Tô Mộc.

"Chúng ta cùng nhau ăn cơm trưa đi, thuận tiện bàn bạc một chút về kịch bản."
"Được được, chờ ta một chút" ta nhanh chóng mặc quần, đi tới cửa chợt nhớ còn chưa đánh răng, quay trở lại đánh xong mới đi.

"Không vội không vội, ngươi thật thú vị" Tô Mộc cười rồi trở về ký túc xá, "Ta một hồi lại đến."
Tô Mộc là một cô nàng rất thông minh, EQ cũng rất cao, cộng tác với nàng đặc biệt vui sướng, hiệu suất cũng rất cao, nàng rất xứng đáng với chức vụ lớp trưởng, phụ đạo viên rất có mắt nhìn người, nhưng chuẩn bị kịch bản cũng không phải rất thuận lợi.

Chúng ta cảm thấy hài kịch thường thường cười xong liền quên, chỉ có bi kịch mới có thể khắc sâu ấn tượng vào lòng người.


Những sự tình không hoàn mỹ, luôn luôn để cho người ta nhớ mong đến hồn khiên mộng nhiễu (2).

Cho nên chúng ta dự định chuẩn bị một vở bi kịch.

Viết kịch bản, phối âm nhạc, tìm diễn viên, tìm sân bãi, lên thời gian tập luyện, tìm đạo cụ, làm từng bước một, thiên đầu vạn tự (3).

Song song đó còn có việc học nặng nề ở trường, sau buổi giao lưu hữu nghị, đã xác minh cho chúng ta biết, trường học từ xưa tới nay nghiêm ngặt, mỗi học kỳ đều có sinh viên bị đào thải do rớt tín chỉ, muốn nài nỉ lão sư cho thêm điểm để đạt tiêu chuẩn, hoặc qua môn đều không có!
Khẩu hiệu của trường bao gồm tám chữ, mà "Nghiêm Cẩn, Khách Quan, Nhanh Chóng" đã chiếm hết sáu chữ, phi thường tả thực.

Tiêu chuẩn nhận học bổng ngược lại rất cao, cạnh tranh đến ngươi chết ta sống.

Nghe nói học y mà không có tấm bằng thạc sĩ đừng nên nghĩ tìm được việc làm, mỗi đêm đều có sinh viên ngồi tự học đầy ở thư viện cùng phòng học, rất khó tìm chỗ ngồi, trong không khí tràn ngập khí tức ngươi tranh ta đuổi vô cùng khẩn trương, lây nhiễm từng tân sinh một.

"Cảm giác giống như học lại một năm" Tuyết Mai cũng cùng ký túc xá với chúng ta, đến từ một "tỉnh siêu cấp lớn" thi đại học (4), học lại một năm, nàng có một đệ đệ, đang học cao trung, trong nhà chỉ có thể lo cho một người ăn học, lúc đầu gia đình muốn nàng đi làm công, không cho đi học, nhưng nàng kiên trì muốn học, lão sư cao trung chủ động liên hệ với chương trình gây quỹ từ thiện hy vọng giúp đỡ nàng, vì thế nàng mới có cơ hội bước vào trường đại học.

Tất cả mọi người vội vàng học tập, tinh thần nhiệt huyết ban đầu đối với kịch bản giảm nghiêm trọng, tiến độ chậm đi, Tô Mộc là người theo chủ nghĩa hoàn hảo, rất sốt ruột, nhưng lúc này, một sự việc khác lại xảy ra.

- ---------------------------------------------------
CHÚ THÍCH
(1) Ngũ hồ tứ hải (五湖四海): nghĩa là "năm hồ bốn biển" được trích từ thiên Hạ Quan nói về Chức Phương thị thuộc bộ sách Chu Lễ (Chu Lễ - Hạ Quan - Chức Phương thị, tiếng Trung: "周礼-夏官-职方氏") đồng nghĩa với "Bốn phương tám hướng, năm châu bốn biển".


Ý nói rộng khắp cả đất nước, có khi cũng chỉ các nơi trên thế giới.

(2) Hồn khiên mộng nhiễu: nghĩa là "Hồn bị dẫn dắt, mộng bị quấy nhiễu".

Ý nói ngày nhớ đêm mong, nhớ thương tha thiết, vạn phần tưởng niệm.

(3) Thiên đầu vạn tự: nghĩa là "Nghìn đầu vạn mối".

Chỉ sự tình rắc rối phức tạp, lộn xộn ngổn ngang.

(4) Một "tỉnh lớn" thi đại học:
Thi đại học ở Trung Quốc (Cao Khảo) vốn được xem là kỳ thi khó nhất thế giới và có thể làm thay đổi cả cuộc đời của thí sinh.

Từ năm 2010 các trường như Harvard, California, Oxford,...!lấy điểm số trong kỳ thi Cao Khảo để làm một trong những chỉ tiêu tuyển chọn sinh viên đến từ Trung Quốc.

Thi đại học công bằng ở chỗ tất cả thí sinh đều thi cùng một kỳ thi, không xét bối cảnh gia đình, không xét tướng mạo, cũng không xét năng lực, chỉ cần học tập cho giỏi để thi cho tốt.

Khuynh hướng theo tỉnh thành chính là bất công trong thi đại học, mỗi tỉnh có đề thi khác nhau, độ khó của đề thi khác nhau, điểm trúng tuyển ở các tỉnh cũng khác nhau.

Do nhiều trường đại học phân bổ chỉ tiêu đầu vào cho từng tỉnh thành của Trung Quốc dựa trên hộ khẩu của thí sinh.

Mặc dù đây là kỳ thi thống nhất của cả Trung Quốc, nhưng có 6 tỉnh tổ chức ra đề thi riêng bao gồm: Bắc Kinh, Thượng Hải, Thiên Tân, Giang Tô, Chiết Giang và Hồ Nam.

Một tỉnh được gọi là "tỉnh lớn" thi đại học khi tỉnh đó thuộc một trong 3 yếu tố sau:
1.


Số lượng thí sinh đăng ký dự thi quá đông:
Hà Nam là tỉnh thành có lượng thí sinh dự thi cao nhất Trung Quốc vào năm 2018 với 86.300 học sinh, vì thế các bạn phải nổ lực học tập và cạnh tranh quyết liệt với các thí sinh còn lại mới có hy vọng đậu đại học.

Bởi vì thí sinh đông nhưng số thí sinh trúng tuyển thì lại nhất định, chỉ có cách đẩy cao điểm chuẩn lên.

Chính vì vậy mà nếu bạn thi ở tỉnh khác với số điểm cỡ 600 là đã đậu vào Đại học Bắc Kinh hay Thanh Hoa, nhưng ở Hà Nam điểm số cao hơn 700 chưa chắc đã đậu 2 trường Đại học danh tiếng trên.

2.

Độ khó của đề thi riêng (đối với các tỉnh không thi theo đề thi của Bộ):
Giang Tô có vị trí địa lý thuận lợi, kinh tế phát triển, người tài khắp nơi, trình độ giáo dục phát triển cao nhất Trung Quốc, các thí sinh luôn muốn đậu vào các trường hàng đầu.

Giang Tô tự chủ ra đề mà không sử dụng đề thi của Bộ, đề thi khó hơn cả đề thi của Bộ, nổi danh là một tỉnh có đề thi khó nhất Trung Quốc.

Vì sao Giang Tô không cho thí sinh thi đề chung của Bộ? Bởi vì nó quá đơn giản với học sinh của tỉnh Giang Tô.

Chỉ tiêu xét tuyển của Giang Tô cũng cao.

3.

Bao gồm số lượng thí sinh đông và đề thi riêng khó:
Chỉ có thể là Hồ Nam, thí sinh ghi danh rất đông cùng với đó là đề thi khó nhằm tuyển chọn những học sinh giỏi nhất, tỷ lệ trúng tuyển hàng năm của tỉnh tương đối thấp.

Vì thế có bậc phụ huynh bắt con em mình luyện thi đại học ngay từ cấp 1..


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện