“Cắt tóc cho tất cả người già trên năm mươi tuổi ở trong thôn.” Tả Nguyên đọc nhiệm vụ của mình ra: “Nếu như có người không đồng ý thì sao? Vậy có cần cắt không?”
“Đây là vấn đề của cậu, nhất định phải cắt hết mới được tính là hoàn thành nhiệm vụ.” Đạo diễn nói.
Tả Nguyên: “...”
“Đào năm trăm cân củ sen.” Phượng Tư Dạ giơ nhiệm vụ mình bốc được lên.
“Chăm sóc các bạn nhỏ ở lớp mầm trong nhà trẻ, xem ra cái này của tôi là đơn giản nhất.” Võ Bồi Nguyên cười ha ha đưa nhiệm vụ của mình ra.
Vốn dĩ anh ấy chính là vú em, chăm sóc trẻ con anh ấy làm được nhất.
Nhiệm vụ vừa ra, phòng phát sóng trực tiếp lập tức nổ tung chảo.
Bão bình luận~
Ha ha ha ha ~ cười chết tôi rồi, tôi muốn xem Đàm thiếu tiền không trả dọn dẹp chuồng lợn!!”
“Năm trăm cân củ sen là thật sao? Cánh tay của anh trai sẽ bị phế sao? Đau lòng cho anh trai, hu hu hu ~ chương trình quay ở đâu, tôi muốn giúp anh trai đào củ sen~”
“Một nông thôn lấy đâu ra một nghìn cân thịt lợn, nhiệm vụ này hoàn toàn không thể hoàn thành, tuy rằng Đường flop làm phiền người, nhưng tổ đạo diễn cũng không làm người quá rồi?”
“Năm trăm cân cá là thật sao? Em bé Nam Nam đã khóc~”
“Anh trai, em đi giúp anh đào củ sen~”
“Anh trai, em muốn làm củ sen bị anh lấy!”
“Anh trai, em muốn làm củ sen bị anh lấy+1~”
“Anh trai, em muốn làm củ sen bị anh lấy+1~”
“Anh trai, em muốn làm củ sen bị anh lấy+1~”
…
“Đạo diễn, có thể đổi nhiệm vụ không?” Đàm Tích Văn đáng thương hề hề nhìn đạo diễn đang ngồi trên đất.
“Cái này xem mọi người, ai đồng ý đổi cũng không sao.” Đạo diễn không quan tâm nói.
Đàm Tích Văn lập tức nhìn về phía Võ Bồi Nguyên lấy được nhiệm vụ đơn giản: “Anh Võ, không phải em sợ bẩn sợ mệt, em là sợ không hoàn thành nhiệm vụ được, đến lúc đó liên lụy đến mọi người~”
Võ Bồi Nguyên có hơi do dự, nói: “Cô đừng xem nhẹ việc chăm sóc trẻ con, bọn trẻ ở lớp mầm vẫn chưa thể tự lo cho cuộc sống, đi nhà vệ sinh có thể cần cô chùi đít, cô xác thực cô có thể làm tốt sao?”
Đàm Tích Văn lập tức gật đầu bảo đảm: “Được, em có thể!”
Chỉ cần không để cô ta đi quét dọn chuồng lợn, làm cái gì đều được.
“Vậy được rồi, hy vọng cô có thể nói được làm được.” Võ Bồi Nguyên đổi thẻ nhiệm vụ với Đàm Tích Văn.
Mai Nhược Nam cạn lời bĩu môi, còn nói cái gì không sợ bẩn không sợ mệt, rõ ràng chính là lấy chuyện nhẹ nhất để làm, nhưng Võ Bồi Nguyên tự nguyện đổi với Đàm Tích Văn, cô ấy cũng không thể nói gì.
Xác định nhiệm vụ xong, sáu người liền xuất phát, đều là trai đẹp gái xinh, cảnh tượng cũng đặc biệt dễ nhìn.
Mai Nhược Nam kéo cánh tay Đường Cửu Cửu, khẩn trương nói: “Tôi cảm thấy hôm nay tôi có thể sẽ kéo chân sau của mọi người, nếu như hại mọi người không được ăn cơm thì xin lỗi nhé.”
“Không sao, nhiệm vụ của tôi hoàn thành sẽ đi giúp cậu.” Đường Cửu Cửu an ủi vỗ tay cô ấy.
“Cậu giúp tôi? Nhiệm vụ của cậu càng nguy hiểm hơn? Cậu đi đâu tìm nhiều thịt lợn như vậy?” Mai Nhược Nam chán nản nhìn cô, cô ấy có thể đi xuống sông bắt cá, Cửu Cửu đi đâu tìm thịt lợn đây? “Không phải thôn có rất nhiều lợn sao?”
Mai Nhược Nam: “...”
“Đừng nói là bây giờ cậu muốn đi giết đó?!”
“Nếu không thì sao, lẽ nào đợi trời có mưa thịt lợn sao?”
“Nhưng… nhưng mà… cậu biết giết lợn sao?” Mai Nhược Nam kinh ngạc trợn tròn mắt, nói chuyện cũng lắp bắp.
“Tìm trên Baidu để hiểu một lúc.” Đường Cửu Cửu giơ điện thoại của mình lên, lên Baidu bắt đầu tìm kiếm cách giết lợn thế nào.
Mai Nhược Nam: “...”
Này cũng được sao?
Đột nhiên đằng sau truyền đến tiếng cười, Đường Cửu Cửu và Mai Nhược Nam cũng quay đầu qua nhìn, đã thấy Phượng Tư Dạ đang đi phía sau các cô, hiển nhiên là nghe thấy cuộc nói chuyện vừa nãy của hai người.
“Đây là vấn đề của cậu, nhất định phải cắt hết mới được tính là hoàn thành nhiệm vụ.” Đạo diễn nói.
Tả Nguyên: “...”
“Đào năm trăm cân củ sen.” Phượng Tư Dạ giơ nhiệm vụ mình bốc được lên.
“Chăm sóc các bạn nhỏ ở lớp mầm trong nhà trẻ, xem ra cái này của tôi là đơn giản nhất.” Võ Bồi Nguyên cười ha ha đưa nhiệm vụ của mình ra.
Vốn dĩ anh ấy chính là vú em, chăm sóc trẻ con anh ấy làm được nhất.
Nhiệm vụ vừa ra, phòng phát sóng trực tiếp lập tức nổ tung chảo.
Bão bình luận~
Ha ha ha ha ~ cười chết tôi rồi, tôi muốn xem Đàm thiếu tiền không trả dọn dẹp chuồng lợn!!”
“Năm trăm cân củ sen là thật sao? Cánh tay của anh trai sẽ bị phế sao? Đau lòng cho anh trai, hu hu hu ~ chương trình quay ở đâu, tôi muốn giúp anh trai đào củ sen~”
“Một nông thôn lấy đâu ra một nghìn cân thịt lợn, nhiệm vụ này hoàn toàn không thể hoàn thành, tuy rằng Đường flop làm phiền người, nhưng tổ đạo diễn cũng không làm người quá rồi?”
“Năm trăm cân cá là thật sao? Em bé Nam Nam đã khóc~”
“Anh trai, em đi giúp anh đào củ sen~”
“Anh trai, em muốn làm củ sen bị anh lấy!”
“Anh trai, em muốn làm củ sen bị anh lấy+1~”
“Anh trai, em muốn làm củ sen bị anh lấy+1~”
“Anh trai, em muốn làm củ sen bị anh lấy+1~”
…
“Đạo diễn, có thể đổi nhiệm vụ không?” Đàm Tích Văn đáng thương hề hề nhìn đạo diễn đang ngồi trên đất.
“Cái này xem mọi người, ai đồng ý đổi cũng không sao.” Đạo diễn không quan tâm nói.
Đàm Tích Văn lập tức nhìn về phía Võ Bồi Nguyên lấy được nhiệm vụ đơn giản: “Anh Võ, không phải em sợ bẩn sợ mệt, em là sợ không hoàn thành nhiệm vụ được, đến lúc đó liên lụy đến mọi người~”
Võ Bồi Nguyên có hơi do dự, nói: “Cô đừng xem nhẹ việc chăm sóc trẻ con, bọn trẻ ở lớp mầm vẫn chưa thể tự lo cho cuộc sống, đi nhà vệ sinh có thể cần cô chùi đít, cô xác thực cô có thể làm tốt sao?”
Đàm Tích Văn lập tức gật đầu bảo đảm: “Được, em có thể!”
Chỉ cần không để cô ta đi quét dọn chuồng lợn, làm cái gì đều được.
“Vậy được rồi, hy vọng cô có thể nói được làm được.” Võ Bồi Nguyên đổi thẻ nhiệm vụ với Đàm Tích Văn.
Mai Nhược Nam cạn lời bĩu môi, còn nói cái gì không sợ bẩn không sợ mệt, rõ ràng chính là lấy chuyện nhẹ nhất để làm, nhưng Võ Bồi Nguyên tự nguyện đổi với Đàm Tích Văn, cô ấy cũng không thể nói gì.
Xác định nhiệm vụ xong, sáu người liền xuất phát, đều là trai đẹp gái xinh, cảnh tượng cũng đặc biệt dễ nhìn.
Mai Nhược Nam kéo cánh tay Đường Cửu Cửu, khẩn trương nói: “Tôi cảm thấy hôm nay tôi có thể sẽ kéo chân sau của mọi người, nếu như hại mọi người không được ăn cơm thì xin lỗi nhé.”
“Không sao, nhiệm vụ của tôi hoàn thành sẽ đi giúp cậu.” Đường Cửu Cửu an ủi vỗ tay cô ấy.
“Cậu giúp tôi? Nhiệm vụ của cậu càng nguy hiểm hơn? Cậu đi đâu tìm nhiều thịt lợn như vậy?” Mai Nhược Nam chán nản nhìn cô, cô ấy có thể đi xuống sông bắt cá, Cửu Cửu đi đâu tìm thịt lợn đây? “Không phải thôn có rất nhiều lợn sao?”
Mai Nhược Nam: “...”
“Đừng nói là bây giờ cậu muốn đi giết đó?!”
“Nếu không thì sao, lẽ nào đợi trời có mưa thịt lợn sao?”
“Nhưng… nhưng mà… cậu biết giết lợn sao?” Mai Nhược Nam kinh ngạc trợn tròn mắt, nói chuyện cũng lắp bắp.
“Tìm trên Baidu để hiểu một lúc.” Đường Cửu Cửu giơ điện thoại của mình lên, lên Baidu bắt đầu tìm kiếm cách giết lợn thế nào.
Mai Nhược Nam: “...”
Này cũng được sao?
Đột nhiên đằng sau truyền đến tiếng cười, Đường Cửu Cửu và Mai Nhược Nam cũng quay đầu qua nhìn, đã thấy Phượng Tư Dạ đang đi phía sau các cô, hiển nhiên là nghe thấy cuộc nói chuyện vừa nãy của hai người.
Danh sách chương