Thiện Ngôn, Quỳnh Dao, Lạc Sa, Đông Quân và Băng Tâm cùng đi học thêm về.
Băng Tâm và Quỳnh Dao lên dốc cầu trước mệt quá nên dừng lại nghỉ một chút.
Đông Quân chạy tới rồi nói :“ Băng Tâm sao không chạy đi đứng cản đường ghê luôn á”.
Băng Tâm liền cau mày quay sang nhìn Đông Quân rồi lý sự: “Tôi cản đường bạn hồi nào vậy?”.
Đông Quân nghênh mặt lên: “ Đứng trước mặt không cản đường thì là gì???”.
Băng Tâm nổi cáu lên: “ Ê khi nào tôi lấy dây giăng ngang hết cái đường mới gọi là cản đường chứ…bạn đúng là quá đáng mà”.
Đông Quân cũng nổi điên lên lớn tiếng nói: “ Được rồi, tôi sai vừa lòng chưa??”.
Đờ mờ, tự nhiên nổi điên là sao đây??? Là thằng nào kiếm chuyện trước hả??? Nói rồi Đông Quân phóng xe lao đi với tốc độ bàn thờ.
Băng Tâm lại thấy áy náy vì Đông Quân bình thường đã chạy xe rất ẩu rồi nó giận lên chạy còn ẩu hơn nữa lỡ như gặp tại nạn rồi sao, nên Băng Tâm cũng phải tất tốc chạy theo... khó khăn lắm mới bắt kịp tốc độ của Đông Quân, Băng Tâm vừa chạy chậm lại nghỉ một chút thì Đông Quân đã bỏ xa một đoạn rồi.
Băng Tâm biết có đuổi theo cũng không kịp nữa nên gọi với theo: “Đông Quân, chờ với…”.
Đông Quân chạy chậm lại để Băng Tâm bắt kịp, Đông Quân hỏi với giọng lạnh lùng: “ Có chuyện gì nữa hồi nãy bắt bẽ tôi chưa đủ nữa hả?!”.
Băng Tâm lắc đầu: “ Không phải”.
Đông Quân nhíu mày: “ Chứ chuyện gì mà kêu tôi chờ??”.
Băng Tâm cũng bối rối không biết nên nói gì nên hỏi đại cho có :“ Ê hôm bữa “chị Hương” của tôi nhắn tin nói gì với bạn vậy hả???”.
Đông Quân cười khổ rồi nói :“ Cũng không có gì quan trọng “ chị Hương” hỏi tôi lúc đi học Băng Tâm có quậy phá gì không? Có chọc ai tức trào máu họng chưa?”.
Băng Tâm nhếch môi cười vì Đông Quân giữ đúng lời hứa với “ chị Hương” không nói cho Băng Tâm biết cuộc nói chuyện giữa hai người nhưng nghe cái câu …” Có chọc ai tức trào máu họng chưa?” thì liền không cam tâm thầm nghĩ “Nếu có thì chắc cũng chỉ có một mình thằng điên Mạc Đông Quân nhà mấy người thôi á”.
Băng Tâm liền trẻ con giọng cũng mè nheo: “ Không dám đâu, chị tôi làm gì mà hỏi mấy câu như vậy chứ”.
Đông Quân mỉm cười rồi nói :“ Thiệt mà tôi gạt Băng Tâm làm gì”.
Băng Tâm giả vờ giận dỗi không chấp nhận: “ Tôi không tin đâu”.
Đông Quân nhún vai :“ Nhưng đó là sự thật mà hahaha”.
Chị đây mới là người nhắn tin nói chuyện với cưng đây nà Đông Quân à…tính lừa chính chủ hả không có cửa đâu nhé ahihi…
Thế rồi Đông Quân và Băng Tâm lại lý sự với nhau rồi lại vui vẻ như bình thường.
Từ hồi có sự xuất hiện của “chị Hương” Đông Quân không còn đem chuyện tình cảm ra chọc ghẹo Băng Tâm nữa hai đứa cũng ít đấu khẩu kiếm chuyện làm khó nhau, những tưởng mọi chuyện đã êm xuôi thì một buổi tối nọ Băng Tâm nhận được... tin nhắn từ số máy lạ [Cho hỏi bạn là Quỳnh Dao đúng không?].
Băng Tâm nghi ngờ nhắn lại [Bạn là ai vậy? ].
Số máy lạ nhắn lại [Dạ em là bạn của Quỳnh Dao học lớp 10K].
[Vậy bạn tên là Mạc Đông Quân bí thư lớp 10K đúng không? ].
[Dạ em không phải bí thư em tên là Khánh Đăng bạn của Đông Quân].
[Uhm].
[Có một chuyện tui muốn hỏi nhưng bạn trả lời thật lòng tui nha].
[Uh có chuyện gì bạn hỏi đi].
[À bài tập toán thầy cho về nhà làm bài nào vậy? ].
[Bài 1,2,3,4 trang 30].
[Uh cảm ơn nha].
Tắt máy Băng Tâm nằm gác tay lên trán suy nghĩ “Khánh Đăng sao??? Chuyện này có mùi mờ ám lắm luôn nè…”.
Theo như kiểu suy luận bình thường cũng có thể thấy mâu thuẫn trong từng tin nhắn từ số máy lạ kia…
Thứ nhất, nếu nói là bạn của Quỳnh Dao thì tại sao lại có tin nhắn xưng là em.
Thứ hai, mặc dù là bạn học chung lớp gần nửa học kỳ rồi nhưng chưa bao giờ Khánh Đăng tiếp xúc với nhóm của Bộ Tứ nên làm gì có chuyện Khánh Đăng nhắn tin hỏi bài Quỳnh Dao được.
Thứ ba, số điện thoại của Băng Tâm không có ai biết hết ngoại trừ Quỳnh Dao, Lạc Sa và Đông Quân gần đây bị nhỏ phục thù, ngay cả Thiện Ngôn và Thụy Du còn không biết số điện thoại của Băng Tâm thì làm sao mà Khánh Đăng biết được.
Từ những suy luận trên chỉ có hai trường hợp thôi, thứ nhất là Đông Quân mượn số điện thoại của Khánh Đăng hoặc lấy số điện thoại khác giả mạo Khánh Đăng nhằm điều tra xem có phải Quỳnh Dao là “ chị Hương” hay không.
Khả năng thứ hai là Khánh Đăng có chuyện cần xin số điện thoại của Quỳnh Dao thật nhưng vì lý do gì đó nên Đông Quân không cho số điện thoại của Quỳnh Dao mà cho Khánh Đăng số điện thoại của “chị Hương”.
Băng Tâm kết luận chắc chắn vụ này có liên quan đến Đông Quân vì Khánh Đăng, Đông Quân và Hoàng Lâm vốn là bộ ba hay đi chung với nhau từ đầu năm học tới giờ mà.
Băng Tâm và Quỳnh Dao lên dốc cầu trước mệt quá nên dừng lại nghỉ một chút.
Đông Quân chạy tới rồi nói :“ Băng Tâm sao không chạy đi đứng cản đường ghê luôn á”.
Băng Tâm liền cau mày quay sang nhìn Đông Quân rồi lý sự: “Tôi cản đường bạn hồi nào vậy?”.
Đông Quân nghênh mặt lên: “ Đứng trước mặt không cản đường thì là gì???”.
Băng Tâm nổi cáu lên: “ Ê khi nào tôi lấy dây giăng ngang hết cái đường mới gọi là cản đường chứ…bạn đúng là quá đáng mà”.
Đông Quân cũng nổi điên lên lớn tiếng nói: “ Được rồi, tôi sai vừa lòng chưa??”.
Đờ mờ, tự nhiên nổi điên là sao đây??? Là thằng nào kiếm chuyện trước hả??? Nói rồi Đông Quân phóng xe lao đi với tốc độ bàn thờ.
Băng Tâm lại thấy áy náy vì Đông Quân bình thường đã chạy xe rất ẩu rồi nó giận lên chạy còn ẩu hơn nữa lỡ như gặp tại nạn rồi sao, nên Băng Tâm cũng phải tất tốc chạy theo... khó khăn lắm mới bắt kịp tốc độ của Đông Quân, Băng Tâm vừa chạy chậm lại nghỉ một chút thì Đông Quân đã bỏ xa một đoạn rồi.
Băng Tâm biết có đuổi theo cũng không kịp nữa nên gọi với theo: “Đông Quân, chờ với…”.
Đông Quân chạy chậm lại để Băng Tâm bắt kịp, Đông Quân hỏi với giọng lạnh lùng: “ Có chuyện gì nữa hồi nãy bắt bẽ tôi chưa đủ nữa hả?!”.
Băng Tâm lắc đầu: “ Không phải”.
Đông Quân nhíu mày: “ Chứ chuyện gì mà kêu tôi chờ??”.
Băng Tâm cũng bối rối không biết nên nói gì nên hỏi đại cho có :“ Ê hôm bữa “chị Hương” của tôi nhắn tin nói gì với bạn vậy hả???”.
Đông Quân cười khổ rồi nói :“ Cũng không có gì quan trọng “ chị Hương” hỏi tôi lúc đi học Băng Tâm có quậy phá gì không? Có chọc ai tức trào máu họng chưa?”.
Băng Tâm nhếch môi cười vì Đông Quân giữ đúng lời hứa với “ chị Hương” không nói cho Băng Tâm biết cuộc nói chuyện giữa hai người nhưng nghe cái câu …” Có chọc ai tức trào máu họng chưa?” thì liền không cam tâm thầm nghĩ “Nếu có thì chắc cũng chỉ có một mình thằng điên Mạc Đông Quân nhà mấy người thôi á”.
Băng Tâm liền trẻ con giọng cũng mè nheo: “ Không dám đâu, chị tôi làm gì mà hỏi mấy câu như vậy chứ”.
Đông Quân mỉm cười rồi nói :“ Thiệt mà tôi gạt Băng Tâm làm gì”.
Băng Tâm giả vờ giận dỗi không chấp nhận: “ Tôi không tin đâu”.
Đông Quân nhún vai :“ Nhưng đó là sự thật mà hahaha”.
Chị đây mới là người nhắn tin nói chuyện với cưng đây nà Đông Quân à…tính lừa chính chủ hả không có cửa đâu nhé ahihi…
Thế rồi Đông Quân và Băng Tâm lại lý sự với nhau rồi lại vui vẻ như bình thường.
Từ hồi có sự xuất hiện của “chị Hương” Đông Quân không còn đem chuyện tình cảm ra chọc ghẹo Băng Tâm nữa hai đứa cũng ít đấu khẩu kiếm chuyện làm khó nhau, những tưởng mọi chuyện đã êm xuôi thì một buổi tối nọ Băng Tâm nhận được... tin nhắn từ số máy lạ [Cho hỏi bạn là Quỳnh Dao đúng không?].
Băng Tâm nghi ngờ nhắn lại [Bạn là ai vậy? ].
Số máy lạ nhắn lại [Dạ em là bạn của Quỳnh Dao học lớp 10K].
[Vậy bạn tên là Mạc Đông Quân bí thư lớp 10K đúng không? ].
[Dạ em không phải bí thư em tên là Khánh Đăng bạn của Đông Quân].
[Uhm].
[Có một chuyện tui muốn hỏi nhưng bạn trả lời thật lòng tui nha].
[Uh có chuyện gì bạn hỏi đi].
[À bài tập toán thầy cho về nhà làm bài nào vậy? ].
[Bài 1,2,3,4 trang 30].
[Uh cảm ơn nha].
Tắt máy Băng Tâm nằm gác tay lên trán suy nghĩ “Khánh Đăng sao??? Chuyện này có mùi mờ ám lắm luôn nè…”.
Theo như kiểu suy luận bình thường cũng có thể thấy mâu thuẫn trong từng tin nhắn từ số máy lạ kia…
Thứ nhất, nếu nói là bạn của Quỳnh Dao thì tại sao lại có tin nhắn xưng là em.
Thứ hai, mặc dù là bạn học chung lớp gần nửa học kỳ rồi nhưng chưa bao giờ Khánh Đăng tiếp xúc với nhóm của Bộ Tứ nên làm gì có chuyện Khánh Đăng nhắn tin hỏi bài Quỳnh Dao được.
Thứ ba, số điện thoại của Băng Tâm không có ai biết hết ngoại trừ Quỳnh Dao, Lạc Sa và Đông Quân gần đây bị nhỏ phục thù, ngay cả Thiện Ngôn và Thụy Du còn không biết số điện thoại của Băng Tâm thì làm sao mà Khánh Đăng biết được.
Từ những suy luận trên chỉ có hai trường hợp thôi, thứ nhất là Đông Quân mượn số điện thoại của Khánh Đăng hoặc lấy số điện thoại khác giả mạo Khánh Đăng nhằm điều tra xem có phải Quỳnh Dao là “ chị Hương” hay không.
Khả năng thứ hai là Khánh Đăng có chuyện cần xin số điện thoại của Quỳnh Dao thật nhưng vì lý do gì đó nên Đông Quân không cho số điện thoại của Quỳnh Dao mà cho Khánh Đăng số điện thoại của “chị Hương”.
Băng Tâm kết luận chắc chắn vụ này có liên quan đến Đông Quân vì Khánh Đăng, Đông Quân và Hoàng Lâm vốn là bộ ba hay đi chung với nhau từ đầu năm học tới giờ mà.
Danh sách chương