CHƯƠNG 68

Đôi mắt mê ly của thiếu niên trước mắt hàm chứa sương mù, đầu lưỡi hồng nhạt liếm cánh môi trơn bóng mấy cái, trên mặt toát ra vẻ ngượng ngùng, đáy mắt hắn sâu thẩm như đầm nước, ôm lấy thiếu niên, bay nhanh về trướng bồng mình ở.

“Tần… Tần Nghị?” Hoa Tiểu Mạc cảm thấy thiên toàn địa chuyển, sau lưng chạm vào thảm mềm mại, tay sờ sờ cái cằm lún phún râu của nam nhân gần trong gang tấc, lại chọt chọt chóp mũi y.

“Tỉnh rượu rồi?” Tần Nghị vươn tay nắm chặt cằm Hoa Tiểu Mạc nâng lên, thoáng dùng lực.

“Đau…” Tay trái đè lại bàn tay Tần Nghị đặt ở cằm hắn, Hoa Tiểu Mạc nhíu mày hít một hơi, hai mắt chớp chớp, vẫn rơi vào mơ hồ như cũ.

Tần Nghị cúi người đè lên hắn, thả tay ra, ánh mắt ám trầm dời khỏi chiếc cằm hơi đỏ lên, tiến đến cổ Hoa Tiểu Mạc, dùng đôi môi hơi nóng ma sát.

Lồng ngực đang dán chặt truyền ra tiếng tim đập ổn trọng, đập vào màng nhĩ, khí tức giống đực xâm lược bao phủ lấy hắn, Hoa Tiểu Mạc tránh né xoay vặn thân thể, hai tay vỗ lưng Tần Nghị, “Nặng… nặng quá…”

“Đừng lộn xộn.” Âm thanh thô khàn, hô hấp nóng rực phun lên cổ Hoa Tiểu Mạc, nụ hôn hơi cứng nhắc, chiếm hữu từng tấc một.

Hoa Tiểu Mạc hít khí thở khí, mở to đôi tròng mắt mờ mịt, có thanh tỉnh trong nháy mắt, nhưng rất nhanh đã bị hỏa diễm tràn ngập trên cổ thiêu đốt, còn chủ động nâng thân thể lên cọ sát gậy gỗ đặt tại bụng dưới của hắn.

Bàn tay giải khai từng tầng y sam, hai người rất nhanh đã không còn vật cản, Tần Nghị sờ ngọc bội treo trên cổ Hoa Tiểu Mạc, đôi mắt đầy dục vọng xẹt qua một tia hồi ức, y tháo ngọc bội xuống, một tay chậm rãi vuốt ve thắt lưng Hoa Tiểu Mạc, ngang tàng hôn gặm xương quai xanh Hoa Tiểu Mạc, đôi chân đè hắn lại, tư thái cực độ cường thế.

Hoa Tiểu Mạc không ngừng vặn tới vẹo lui, mùi rượu đã phai đi không ít, nhưng nhiệt khí trong cơ thể lại càng lúc càng mãnh liệt, bếp lò đốt trong trướng bồng tản ra khói đen nhàn nhạt, vẫn như cũ không thể át đi mùi tanh trong không khí, giữa hai chân nhớp nhúa, hắn biết đó là dịch thể của mình.

“Ngô…” Trên môi có xúc cảm khô nẻ ma sát, trong cơn đau xen lẫn khoái cảm không thể xem nhẹ, chiếc lưỡi linh hoạt xông vào khoang miệng hắn, hô hấp trong nháy mắt bị lấp kín, nước bọt tiết ra tràn đầy giữa hai chiếc lưỡi quấn quýt, chảy xuôi xuống từ khóe miệng, lại kịp thời bị nuốt trở lại.

“Hộc… Không… không thở được nữa.” Trên mặt Hoa Tiểu Mạc ngấm ra không ít mồ hôi, đại não có một khoảng không ngắn ngủi, sau đó đè lại bờ vai rộng của nam nhân còn đang cướp bóc trong miệng hắn, móng tay vuông vức dùng lực cào ra mấy đường ngân tích đỏ nhạt.

Lý trí thoát khỏi quỹ đạo, Tần Nghị bị vây trong trạng thái điên cuồng lúc này mới khôi phục lại chút ý chí, buông đôi môi đỏ bừng của Hoa Tiểu Mạc ra, bàn tay thô ráp không ngừng xoa nắn vật kiện hồng nhạt đã phóng thích qua lại lần nữa run rẩy đứng lên của Hoa Tiểu Mạc, ngón trỏ vét lấy một tia dịch thể trong suốt trên đỉnh chóp.

Hoa Tiểu Mạc khép hờ mắt nhìn nam nhân trên người hắn, thấy giữa chân mày y có chữ xuyên (川) cực sâu, ẩn nhẫn cùng nghiêm cẩn trên người nam nhân này đang dần dần tan rã.

Nghĩ đến đây, Hoa Tiểu Mạc có chút hưng phấn cẩu huyết, lần trước trên sườn núi thần trí hắn không thanh tỉnh, lần này hoàn toàn bất đồng, hắn tận mắt thấy nam nhân toàn thân là hơi thở cấm dục đang giúp hắn thoải mái, lớp ngoài mỏng manh được lòng bàn tay thô ráp ma sát, kích thích mãnh liệt làm máu huyết cả người hắn sôi trào, hắn thậm chí còn có thể cảm nhận rõ rệt bàn tay khớp xương rõ ràng của đối phương, cùng vết chai dày bởi vì cầm kiếm quanh năm.

Tần Nghị nâng hai chân Hoa Tiểu Mạc lên, phơi bày nơi tư mật đang hé ra khép lại, như là đang vô thanh phát lời mời gọi, hai mắt y nhất thời tối sầm xuống, ngón cái chậm rãi vân vê nơi ấy, hơi thở của y cùng với tiết tấu nhu động của ngón tay mà nặng nề dần.

Hết thảy trước mắt đều tán ra dụ hoặc vô pháp hình dung được, khí cụ giữa hai đùi phát trướng đến đau, yết hầu khô rát lợi hại, giống đại hỏa lan tràn, y liếm môi một cái, cúi người hôn khối non mềm kia, đầu lưỡi chậm rãi chen vào, một khắc sau liền bị mềm mại bao bọc lấy hút vào.

Hoa Tiểu Mạc mở to mắt, ngộ phắc! Hóa ra khẩu vị của Vương gia nặng nhất, rất nhanh, suy nghĩ của hắn đã bị cảm giác thoải mái chưa từng có ở phía sau đánh nát, kể cả tiết tháo cũng theo gió lạnh từ bên ngoài trướng bồng cuốn đi.

Hắn há to miệng phóng túng phát ra âm thanh vui thích, chân nâng thật cao, khoát lên trên vai Tần Nghị, không kềm được nhấc mông, tỏ ý mời đối phương cứ tùy ý.

Ngón trỏ ra vào khu vực thít chặt, lui ra ngoài một chút đã bị cắn lại, y chuyển động tới lui mấy cái, liền quấy trộn dịch thể tiết ra xung quanh.

Tiếng nước nhóp nhép tình sắc vang lên lớn dần, mặt lưỡi thô dày áp trên tiểu cầu, lại ngậm lấy mút vào nhiều lần, nghe thấy tiếng rên rỉ sung sướng của Hoa Tiểu Mạc, Tần Nghị hít sâu một hơi, dùng lực hôn xuống đùi trong của hắn vài cái.

Dục vọng nóng bỏng cúi xuống khu vực co bóp, ma sát rồi đẩy mạnh vào, một đường đẩy đến nơi sâu nhất, tức khắc liền bị thịt mềm bao vây hút lấy, toàn thân Tần Nghị ướt đẫm mồ hôi, cơ thịt hai cánh tay căng cứng, lưng phủ đầy những hạt mồ hôi tinh mịn, dọc theo dường cong cơ thịt rõ ràng mà chảy xuống.

Y thấy Hoa Tiểu Mạc cả người kéo căng, hơi hơi mím khóe môi, “Đau?”

“Có… có chút.” Hoa Tiểu Mạc hít sâu, từ sau khi mang thai Tiểu Mao chưa có sung mãn như thế này lần nào, đột nhiên bị nhồi nhét không một khe hở, không dễ thích ứng mấy.

Tần Nghị nghe vậy, vén mái tóc ướt sũng của Hoa Tiểu Mạc lên, bàn tay lau mồ hôi trên mặt hắn, cúi đầu hôn điểm đỏ tươi trên ngực Hoa Tiểu Mạc, hàm răng nhẹ nhàng day cắn, đầu lưỡi chốc chốc thì chuyển động vòng quanh.

“Bên kia, còn có bên kia.” Hoa Tiểu Mạc thở dốc thúc giục Tần Nghị, chủ động nâng người, nắm lấy tay đưa đến chạm vào một bên nổi lên còn lại của mình.

Tần Nghị ngước ngước mắt, trông thấy hai mắt sũng nước của thiếu niên giống như một vịnh hồ sâu thẩm, thuận theo ngón tay dùng lực của y, tiếng rên rỉ nhỏ nhỏ vụn vụn phát ra từ giữa đôi môi hơi hé, biểu tình trên bộ mặt trước nay vẫn luôn túc cẩn của y mềm dịu xuống, đỡ lấy hông hắn hung hăng, không chút kiêng kỵ mà bắt đầu va chạm.

“Chậm… chậm một chút…” Hai chân Hoa Tiểu Mạc quấn lên hông Tần Nghị, nghênh đón động tác của y, trên mặt phủ đầy tình triều ửng đỏ, mồ hôi tinh mịn tràn ra giữa những sợi tóc lay động, trong không khí lưu động bồng bềnh khí tức khô nóng ái muội.

Vào sâu ra nông, hết lần này đến lần khác trùng kích vào khu vực ấm áp, Tần Nghị ôm Hoa Tiểu Mạc dậy thay đổi một tư thế khác, lún càng sâu vào trong thân thể hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện