Du Thước có được cơ hội cùng tổ đội với Nguy Dã, nhưng mà sau khi y vào trò chơi mới phát hiện, trò chơi được cài đặt thành thi đấu đơn (solo), không có hình thức tổ đội.

Xuyên qua màn hình cơ giáp, có thể nhìn thấy đủ kiểu cơ giáp đầy màu sắc, trừ người chơi trong《 Dục Vọng Đô Thị 》, ở buổi giao lưu cũng có không ít người xem livestream tới tham dự, chẳng thể phân biệt được ai với ai.

Du Thước cảm thấy nhàm chán mà thở dài, y bình thường chơi game chỉ để giết thời gian, mong muốn chiến thắng cũng không phải rất lớn, không có Nguy Dã chơi cùng, trò chơi cơ giáp kích thích như này cũng hết thú vị.

Địa điểm thiết lập là ở sao trời, mục tiêu là cướp đoạt rương kho báu, các người chơi đồng thời ở nơi xuất phát, cuộc chiến sẽ diễn ra trên đường tới chỗ kho báu.

Trên sân thi đấu, các đạo cụ hình ngôi sao lóe sáng, màu sắc rực rỡ, thỉnh thoảng lại có thiên thạch rơi xuống, người chơi mà không tránh kịp thì sẽ bị đè chết, khung cảnh hoành tráng, như chiến tranh ở thời đại tinh tế thực sự.

Người xem livestream hoa cả mắt, thậm chí có người bình luận đánh cuộc cho cao thủ mà bản thân coi trọng sẽ thắng.

Có mấy cơ giáp đứng đầu, trong đám người đó, thu hút sự chú ý nhất đó là hai anh em nhà họ Cố cùng Du Thước.

Game cơ giáp chiến đấu, quan trọng nhất là dựa vào ý thức của người chơi. Dù thân thể của người chơi trong hiện thực không đủ mạnh, nhưng chỉ cần có năng lực phản ứng cao cùng kỹ thuật điều khiển tốt, ở trong trò chơi có thể trở thành cao thủ chiến đấu.

Nguy Dã chỉ lấy ra một nửa năng lực cùng kinh nghiệm chiến đấu, đã có thể nhẹ nhàng dọn sạch đối thủ chung quanh. Nhưng lúc này hắn đang nói chuyện với hệ thống, biểu hiện trình độ không khác tuyển thủ bình thường là mấy.

001 còn đang rối rắm với mối đe doạ là Du Thước.

Cho tới nay, Nguy Dã đã công lược rất nhiều người, chật kín trong không gian hệ thống, rất nhiều người đều có cách xưng hô thân mật với Nguy Dã.

Nguy Nguy, Tiểu Dã, A Dã...... Ngay cả Nguy ca ca đều có người gọi, 001 muốn tìm một cách xưng hô chỉ thuộc về mình, có một không hai.

Mà sau đó, 001 trơ mắt nhìn cách gọi "có một không hai" của mình, bị Du Thước chọt một chân.

Nếu như được, 001 hận không thể cùng Du Thước đánh một trận, nhưng nó chỉ có thể hờn dỗi.

"...... Anh phân cao thấp với chính mình làm gì chứ." Nguy Dã linh hoạt điều khiển cơ giáp, tiện tay lấy đạo cụ tăng tốc, hắn thấy buồn cười, lại cạn lời mà khuyên 001, trong lúc không tập trung, tăng tốc về phía trước, vừa lúc đụng phải một thiên thạch đang rơi xuống.

Một tiếng nổ lớn, đèn đỏ báo hiệu cơ giáp bị hỏng, trận đấu chưa đến một nửa liền kết thúc.

Nguy Dã rời khỏi trò chơi, không quan tâm lắm mà ra khỏi khoang dinh dưỡng, đi đến khu nghỉ ngơi.

Khu vực nghỉ ngơi có để các loại điểm tâm cùng đồ uống, Nguy Dã bưng ly nước chanh, một giọng nữ kinh hỉ nói: "Nguy Dã, đã lâu không gặp!"

Nguy Dã nhận ra cô là Hàn Phỉ Phỉ, quen biết tại phó bản khách sạn Điền Viên.

Hai người trò chuyện một lát, Hàn Phỉ Phỉ mất mát bởi bản thân bị loại sớm, Nguy Dã vì an ủi cô mà tự giễu một câu: "Không sao, tôi cũng rất cùi bắp."

"Không không không." Hàn Phỉ Phỉ ngược lại vội vã an ủi hắn: "Cậu rất lợi hại, chỉ là trò chơi cơ giáp không hợp với cậu, tôi rất sùng bái cậu!"

"Cảm ơn cô." Nguy Dã cười với cô, cô gái lập tức nhịn không được mà mặt đỏ.

001 chợt nhận ra: "Có phải anh đã quấy rầy em thi đấu?"

Nếu không phải vì nó, Nguy Dã cũng không đến mức bị thiên thạch đè.

Nguy Dã tạm biệt Hàn Phỉ Phỉ, bưng ly nước chanh đi đến góc ban công. Nơi này bị che khuất bởi tấm màn dày, là góc chết livestream.

"Em không cần thắng lợi trong trò chơi để thể hiện thực lực."

Nguy Dã cong mặt mày, có khi nhìn 001 phân cao thấp với chính mình, cũng là một việc rất thú vị, Nguy Dã thành khẩn nói với nó: "Anh cứ như trước gọi em là ký chủ, em cũng đã quen, cách gọi này sẽ không có ai giành được với anh đâu nhỉ?"

Giọng 001 hơi trầm thấp: "Nhưng anh muốn...... được gần em hơn."

"Anh chính là hệ thống duy nhất của em." Nguy Dã cười nói, lời này làm trái tim 001 loạn nhịp: "Là anh nói, chúng ta đã trói định bên nhau, không có mối quan hệ nào thân mật hơn thế này."

Dăm ba câu, cảm giác nguy cơ của 001 được nhẹ nhàng trấn an.

Cửa sổ ban công hơi mở, cơn gió nhẹ mang theo khí lạnh thổi vào, tâm tình của Nguy Dã bình thản.

Sau khi xa nhau một thời gian, lại lần nữa có 001 làm bạn, hắn phát hiện mình vui mừng hơn so với trong tưởng tượng.

Nguy Dã uống nước chanh, nhìn ly thủy tinh phản quang, bỗng chốc nhẹ nhàng cười: "Hôn anh một cái, về sau đừng tức giận với Du Thước."

Một nụ hôn chạm vào trên ly thủy tinh, 001 cảm nhận được tất cả, trong lòng dâng lên một sự vội vàng khó tả.

001 cảm thấy cổ họng nghẹn ngào, trong đầu trống rỗng tràn ngập khát vọng, lẩm bẩm: "Rất muốn......"

Nguy Dã nghi hoặc: "Hả?"

Lúc này, tấm màn bị xốc lên, trên ban công xuất hiện thêm một người.

Cố Thanh Nguyên cười nói: "Nghe Hàn Phỉ Phỉ nói em ở chỗ này, đang làm gì thế?"

Nguy Dã nói: "Bên trong có chút ngột ngạt, tôi ra đây hóng gió."

Ánh mắt Cố Thanh Nguyên ôn nhu nhìn hắn: "Trò chơi vừa kết thúc, anh trai tôi thắng."

Lời còn chưa dứt, ánh mắt y tạm dừng, trong nháy mắt, ánh mắt nhu hòa như bị rót vào một ngọn lửa.

Nguy Dã mờ mịt nhìn y, đột nhiên rơi vào ôm ấp của đối phương.

"Anh Cố?"

Giọng đối phương khàn khàn, bổ sung lời chưa nói ra khỏi miệng: "...... Thật muốn tự mình ra trận."

Người đàn ông này cấp bách ngậm lấy môi hắn.

001 giống một con sói nửa năm chưa ngửi qua mùi thịt, hương cam nhàn nhạt giữa môi lưỡi, tâm trí y đều đắm chìm trong xúc cảm ngọt ngào mềm mại.

Sự tham lam chiếm đoạt làm người ta sợ hãi, Nguy Dã hơi giãy giụa, ô ô nói: "Chờ, chờ một chút......"

001 dùng hết nghị lực, mới thu lại đầu lưỡi, cơ hội tiếp xúc thân thể như này quá ít, y thèm đến đau lòng, bàn tay nhẫn nại mà ấn ở sau cổ của ký chủ: "...... Không được sao?"

Ánh mắt đối phương như hổ rình mồi, lại như đang nói: Chẳng lẽ em chỉ dỗ dành tôi bằng lời nói? Phải trả giá thực tế một chút.

Nguy Dã nuốt nước bọt: "Không phải, em là muốn hỏi...... Anh cứ sử dụng cơ thể của Cố Thanh Nguyên, không sao chứ?"

Nếu giống Tịch Uyên bị phát hiện thì phải làm sao? "Không sao." Hai mắt 001 gắt gao nhìn chằm chằm hắn: "Anh có thể hợp lý hoá đoạn ký ức của anh ta, sẽ không để anh ta nghi ngờ......" Âm cuối biến mất ở gần sát giữa môi.

Sau khi hệ thống hấp thụ mảnh nhỏ ở mỗi thế giới, như được tiến hóa, không chỉ nhận được ký ức, rõ ràng nhất là kỹ thuật hôn tiến bộ.

Cảm giác quen thuộc từ các mảnh nhỏ, kỹ xảo lộn xộn tạo thành kích thích xa lạ, Nguy Dã không khỏi choáng váng.

Bức màn bỗng nhiên lại bị nhấc lên.

Cánh tay của Nguy Dã đang muốn ôm cổ 001 cứng đờ, theo bản năng muốn đẩy người ra.

"......" Không đúng nha, sao giống yêu đương vụng trộm thế này.

Sắc mặt 001 đen một chút, Nguy Dã vội đưa mắt ra hiệu cho y, làm y trở về.

Ánh mắt Cố Thanh Hoài nặng nề nhìn hai người.

Ý thức của Cố Thanh Nguyên lại lần nữa khống chế thân thể, y hơi sửng sờ, sau đó bên môi hiện lên nụ cười: "Anh, sao anh lại tới đây."

Cố Thanh Hoài im lặng, ngón tay siết chặt bức màn, y rõ ràng thắng trận đấu, lại như thua càng nhiều.

Trong sảnh lớn truyền đến tiếng thông báo: "Vòng hai sắp bắt đầu, mời hai mươi người thắng ở vòng thứ nhất tới tham gia vòng hai."

Nguy Dã mím môi, mở miệng: "Chúng ta ra ngoài đi." Đẩy ra bức màn rời đi.

Trên ban công, cặp song sinh đứng đối diện nhau, một cơn gió từ cửa sổ thổi vào nhưng không khí dường như bị đông cứng.

*

Hai mươi người chơi đều tới đủ, trước khi vào khoang dinh dưỡng, Cố Thanh Nguyên mĩm cười nhìn Nguy Dã ở nơi xa, hiển nhiên tâm trạng cực tốt.

001 lạnh lùng nói: "Lần này hời cho Cố Thanh Nguyên."

Đúng ra 001 tính cho Cố Thanh Nguyên một đoạn ký ức là nói chuyện phiếm với Nguy Dã, không nghĩ tới vừa rồi quá đắm chìm, không chú ý tới tình huống chung quanh, thế nên mới bị người thứ ba bắt gặp.

Đành phải để lại một chút ký ức hôn môi cho Cố Thanh Nguyên, tất nhiên, 001 chỉ làm y cho rằng mình chỉ chạm vào môi Nguy Dã hai giây.

Còn chưa nhấm được mùi vị, đã bỗng nhiên bị đẩy ra.

Nguy Dã: "......" 001 đúng là lòng dạ hẹp hòi.

Vòng hai bắt đầu, lúc này là một cách chơi khác, cơ giáp hình thức hai người. Bối cảnh là khu rừng đen, trong rừng rậm xanh tươi cành lá lan tràn, có thực vật hóa thành quái vật, cắn nuốt máu thịt của người qua đường.

Hai mươi người chơi tự do bắt đội, hai người một đội. Tuy rằng muốn cùng đại lão chung đội, nhưng mọi người đều cam chịu hai anh em bọn họ sẽ chơi cùng nhau, cuối cùng trong sự im lặng, Cố Thanh Hoài cùng Cố Thanh Nguyên bước lên vị trí điều khiển.

Mười cơ giáp đồng thời xuất phát, đích đến là lâu đài cổ giữa khu rừng đen.

Hai mươi người đều là cao thủ, nhưng mà cơ giáp hai người càng chú trọng sự phối hợp, nếu một mạnh một yếu còn tốt, một người chủ đạo một người phụ trợ càng dễ thao tác cơ giáp, lúc này mỗi người đều cạnh tranh, ngược lại hạn chế động tác của cơ giáp.

Trên màn hình, từng cái cơ giáp cao lớn tứ chi vặn vẹo, tay chân luống cuống, có cái cơ giáp còn ngã sấp mặt, chật vật lọt vào bẫy dây leo, làm khán giả cười ha ha.

May mà ý thức thao tác của các cao thủ hơn người, dần tìm được bí quyết, hình thành cảm giác hợp tác ăn ý.

Màn tranh tài xuất sắc làm khán giả hưng phấn, sôi nổi vỗ tay trầm trồ khen ngợi.

Ánh mắt Nguy Dã nhìn về phía cơ giáp đen giữa màn hình, nhạy bén phát hiện sự khác thường.

Cơ giáp hai người có hai vị trí điều khiển, thông thường trong quá trình chơi, hai người chơi sẽ xác nhận một chính một phụ, để dễ phối hợp, đây cũng là cách để điều khiển cơ giáp một cách linh hoạt.

Nhưng lúc này, cơ giáp màu đen lại ở trạng thái tương phản, động tác dường như càng chậm chạp.

Đứng hạng hai là cơ giáp màu hồng đỏ Du Thước điều khiển, y thấy thế nhướng mày cười, ra chỉ thị, đồng đội thực nghe lời y, phối hợp theo hành động của y.

Hoa ăn thịt người mới vừa xuất hiện, đã bị Du Thước bóp chặt rồi buộc lại, chuyển phương hướng.

Chiếc lưỡi dài của hoa ăn thịt người quét qua, vừa lúc bắn về phía cơ giáp đen.

Trong ánh mắt kinh dị của mọi người, cơ giáp màu đen tựa như học sinh làm việc riêng, cư nhiên bị chiếc lưỡi dài cuốn lấy, tiếng axit ăn mòn vang lên làm người ê răng, cơ giáp màu đen đứng hạng nhất trong chớp mắt bị tổn hại!

Ánh sáng chợt lóe, hai người thua bị loại trừ. Người xem đều há to miệng, không dám tin.

Không nhìn lầm chứ, Cố đại thần sao sẽ thua?

Lúc này đây, người thắng cuối cùng thế mà là Du Thước.

Y chậm rãi bước ra khỏi khoang dinh dưỡng, từ trong tay ban tổ chức trò chơi nhận lấy phần thưởng, liếc nhìn hai người vừa thua mình, cong môi nói: "Cảm ơn."

Cả hội trường ồ lên.

Cho tới nay, sự ăn ý giữa Cố Thanh Hoài và Cố Thanh Nguyên đều rõ như ban ngày, vòng thứ nhất trong trò chơi là đánh đơn, hai người còn hợp tác, là song sinh nên bọn họ có sự ăn ý khiến người ta phải ghen tị.

- - Chuyện gì đã xảy ra, hai anh em có mâu thuẫn?

Tác giả có lời muốn nói:

Bạn thấy đấy, việc ngao và cò tranh đấu chỉ có ngư ông được lợi mà thôi.

Lần đầu tiên Dã Dã chủ động hôn lên gương, hệ thống 001 kiểu: Hệ thống không cần công lược, sự cám dỗ chít tịt này, biến đi.

Bây giờ, 001 kỉu: aaa cơ thể đâu, để tôi đích thân tới!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện