Ninh Hinh đi tới lôi đài đã thấy rất nhiều người đang chờ đợi.“Tỷ tỷ, thật là ngươi.” Một nam đệ tử chạy tới trước mặt Ninh Hinh."Hạ Thiên Vượng, là ngươi, lâu rồi không gặp, ngươi có khỏe không?" Ninh Hinh nhìn nam hài tràn trề năng lượng trước mặt."Ta rất tốt, còn ngươi thì sao? Sau khi ta từ bí cảnh Linh Lung trở về, ta ở ngoài lối ra tìm ngươi, nhưng không thấy." Hạ Thiên Vượng nói một tiếng, hắn nở nụ cười.“Ta vừa về liền tiến Trúc Cơ, sau đó ta đã ngoài rèn luyện, khó trách ngươi không tìm thấy ta.”“Sư tỷ, đây là phù Truyền Âm, về sau liên hệ.” Hắn đưa nó cho Ninh Hinh, Ninh Hinh suy nghĩ một chút liền đưa của mình cho hắn, Hạ Thiên Vượng cầm lấy phù Truyền Âm của Ninh Hinh liền ôm trong lòng mỉm cười vui vẻ, hắn thật sự sợ Ninh Hinh sẽ không nhận phù Truyền Âm của mình.“Sư tỷ, ngươi cũng đến xem La sư huynh và Hàn sư huynh tỷ thí sao?”“Đúng vậy, đến nhìn xem có thể học được gì không.”"Ừ, hai vị sư huynh sức chiến đầu rất cường đại, bọn họ đều lĩnh ngộ được Kiếm Ý thuộc về mình rồi.” Hạ Thiên Vượng hâm mộ nói.“Chỉ cần ngươi cố gắng hết sức, một ngày nào đó ngươi cũng sẽ làm được”“Ta biết, ta sẽ cố gắng tu luyện a.”“Sư tỷ cũng rất lợi hại, lần trước thấy ngươi mới Luyện Khí, không nghĩ vài năm không gặp đã là Trúc Cơ trung kỳ rồi.”“Nhìn xem, Băng Tuyết Tiên Tử, nàng cũng tới xem La sư huynh cùng Hàn sư huynh so tài.” Một nam đệ tử hưng phấn nói."Các ngươi đều thích Mục Ninh Nguyệt sao?" Ninh Hinh hỏi Hạ Thiên Vượng."Cũng không phải là thích, chỉ là cảm thấy nàng tu luyện rất nhanh, thực lực xuất chúng, là thiên tài tu luyện.

Có lẽ đó là sự sùng bái của kẻ yếu đối với kẻ mạnh đi." Hạ Thiên Vượng quay lại."Kẻ yếu sùng bái kẻ mạnh" Ninh Hinh nhỏ giọng nói.Cuộc tỷ thí giữa La Sinh và Hàn Thành Đào ngay sau đó đã bắt đầu, có rất nhiều người đến xem, điều này cho thấy tầm ảnh hưởng của họ trong tông môn.

Cả hai đều là những người cường đại, cường giả quyết đầu cường giả, hơn nữa họ đều là kiếm tu, thực lực vượt xa các tu sĩ cùng cấp, xuất kiếm rất nhanh, ra chiêu hung ác, đâm về điểm yếu của đối phương rất chuẩn xác.


Cả hai thực lực ngang nhau, khó có thể đánh bại đối phương.

Trận đấu này liền trở thành một cuộc đọ sức chịu đựng.

La Sinh, người lên bậc thang thành tiên thứ hai, có thể lực mạnh hơn.

Hàn Thành Đào, đủ cơ trí, ra chiêu khó đoán, kết cục vẫn khó đoán, Ninh Hinh đang quan sát và phân tích.Sau khi xem trận tỷ thí giữa hai người, nàng cảm thấy phấn khích, nhiệt huyết sối trào, nàng muốn quyết đấu với họ, Ninh Hinh cảm thấy Quy Nhất kiếm của nàng cũng không tệ lắm, nhưng không biết nó so với hai người họ sẽ như thế nào.Có vẻ như nàng có thể đến đây thường xuyên để khiêu chiến người khác.Ngoài việc chăm chỉ tu luyện, các tu sĩ cần không ngừng chiến đấu để nâng cao thực lực.

Để biết một tu sĩ thực lực cao hay thấp là dựa vào sức chiến đấu mạnh yếu của họ, sức chiến đấu này có thể đề cao khi chiến đấu với Yêu thú, cũng có thể đề cao trong việc quyết đấu với tu sĩ khác.Do đó để các đệ tử của môn phái đề cao thực lực chiến đấu, ngoài việc ra ngoài rèn luyện, họ còn có thể đến lôi đài thách đấu các đệ tử khác, nâng cao trình độ chiến đấu của chính mình bằng cách tỷ thí.Trận chiến ngày hôm đó kết thúc, giữa La Sinh và Hàn Thành Đào không có người chiến thắng, nhưng thực lực của họ quả thực đủ mạnh, các đệ tử của Thiên Nhất tông rất xem trọng, chỉ hy vọng họ lại đấu nhiều hơn.Sau khi xem trận tỷ thí giữa hai người, Ninh Hinh trở về Vân Hải phong, nàng không ngừng suy nghĩ về quá trình chiến đấu của bọn hắn, từ đó thu hoạch được không ít.

Đúng như dự đoán, kiếm tu chiến đấu rất nhanh và chính xác, đều hạ sát chiêu, trách không được ít người dám trêu chọc kiếm tu, khi gặp phải họ sẽ toàn lực chiến đấu.


Điều này cũng cho thấy nàng còn nhiều yếu điểm, ra đòn không đủ mạnh, tìm ra điểm yếu của đối thủ không đủ nhanh và thiếu sự quyết đoán để giáng một đòn chí mạng vào kẻ thù.Sau khi mở một quán ven đường được vài tháng, nghe rất nhiều lời bàn tán trong môn phái và xem rất nhiều cuộc tranh tài giữa các đệ tử, Ninh Hinh nghĩ rằng nàng có thể thử sức trên võ đài, nâng cao kỹ năng chiến đấu.Trong khoảng thời gian này, Ninh Hinh và Hạ Thiên Vượng cũng nhanh chóng quen biết nhau.

Ninh Hinh không phải là người dễ dàng tiếp nhận người khác, nhưng nàng sẵn sàng kết giao với Hạ Thiên Vượng, ở Hạ Thiên Vượng có thể nhìn thấy được sức sống mà nàng không có, dù gặp phải khó khăn gì, hắn đều tràn đầy hy vọng, nỗ lực tiến lên, lòng dạ sáng sủa.

Còn Ninh Hinh, một nữ nhân lười biếng, chỉ thích ở động phủ, cho nên nàng thập phần khát vọng được một bằng hữu như thế.Ninh Hinh đời này cơ bản chưa bao giờ lo lắng về vật chất, nhưng có thể nói nàng rất thiếu thốn về mặt tinh thần.

Mục Dương, làm cha nhưng lại thiên vị, căn bản không hề dành cho Ninh Hinh một chút tình phụ tử nào; không phải nàng thiếu tình mẫu tử, nhưng La Tĩnh lại là người ôn nhu, trầm lặng đến mức nàng không đành lòng phá hủy sự yên tĩnh đó; Còn Đạo quân Thanh Mộc ấy, có lẽ sau khi tu vi của hắn lên cao thì không gì đả động được hắn nữa, nhìn qua tuy rằng rất thân thiết, nhưng thật sự là không có khả năng trước mặt hắn làm nũng, chơi xấu hay tìm kiếm an ủi gì đó.Có ba vị trưởng bối như thế này bên cạnh, Ninh Hinh chỉ có thể càng ngày càng im lặng.


Bằng hữu của Ninh Hinh lại càng ít đi, những người mà Ninh Hinh quen thuộc trong Mục gia chỉ có Ninh Ý và Mục Thủy Lam, còn tỷ đệ Ninh Nguyệt thì nàng không thể đối phó được.

Nàng quen biết rất nhiều người trong thời gian tu luyện ở Mục gia, là đích tiểu thư của Mục gia, địa vị rất cao, nhưng nàng cũng khiến hầu hết con cháu Mục gia tránh xa mình.

Khi đó nàng bận tu luyện, ít trao đổi cùng đệ tử Mục gia cho nên cũng không có bằng hữu.Trải nghiệm trưởng thành như vậy khiến nàng khó mở lòng với người khác, vì vậy Ninh Hinh rất vui khi có Hạ Thiên Vượng xuất hiện.Như thường lệ Ninh Hinh thu hàng, vừa đi vừa nói với Hạ Thiên Vượng: “Ta muốn đến lôi đài, ngươi đi không?”“Sư tỷ, khoảng thời gian này ngươi thường đến lôi đài quan sát đệ tử như vậy, không phải ngươi muốn tìm người thi đấu chứ?” Hạ Thiên Vượng nói.“Ninh Hinh dừng bước, nàng nói với Hạ Thiên Vượng: “Đúng vậy, ta nghĩ tưới thửu chút, ngươi muốn quyết đấu với ta không?”Ta mới Luyện Khí đại viên mãn, ngươi vẫn là tha cho ta đi, đi lên chỉ có bị đánh.”“Ngươi đi tìm mấy đệ tử Luyện Khí khác đánh đi, người dám lên lôi đài thực lực tương đối cao, ngươi nên đi lên học chút kinh nghiệm.”“Ta sẽ xem xét.”“Tùy ngươi, ta đi báo danh trước.”“Được, ta sẽ cổ vũ cho ngươi.”Đi vào lôi đài Ninh Hinh cầm lấy lệnh bài thân phận Mục Phong đến chỗ quản sự báo danh.“Ngươi muốn cùng đệ tử giai đoạn nào khiêu chiến?”Ninh Hinh suy nghĩ một chút liền nói: “Trúc Cơ trung kỳ.”“Được, ngày mai tới đấy, chúng ta sẽ an bài đệ tử Trúc Cơ trung kỳ cùng ngươi thi đấu.” Đệ tử quản sự nói xong liền ghi danh đệ tử khác..


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện